Cửu Thiên Kiếm - SS Hà Thần

Chương 465: Phù văn phát uy



Vinh Kiếm Long tuyệt đối xem như là nhân vật, đừng nhìn bộ dáng của hắn chỉ mới 20 tuổi, nhưng thọ nguyên nhân chính là bao nhiêu… chỉ sợ dài đến mức làm người ta líu lưỡi!



Ở trong sinh mệnh dài như vậy, có mỹ nữ gì mà hắn chưa gặp qua?



Lúc hắn nhìn thấy Hoặc Thiên, trái tim của hắn liền đập điên cuồng không nên thân!



Trời ạ, tại sao trên đời này lại có nữ nhân tuyệt sắc như thế!



Lạnh như núi băng, nhưng diễm lệ như đào trên núi, khí tức tôn quý càng cao vời không tới, nhưng ngược lại làm người ta sinh ra dục vọng chinh phục vô hạn! Nếu như có được nữ nhân như thế, đời này còn gì tiếc nuối nữa?



Không ngờ tới, chuyến này hắn đi Phàm giới vốn là vì tìm kiếm Thiên Huyền Linh Tinh, không ngờ đầu tiên là gặp một viên Tinh Hạch mới thành hình, hiện tại lại gặp được giai nhân tuyệt mỹ vô song!



Thiên nữ tuyệt thế này, nhất định sẽ thuộc về hắn!



– Vị cô nương này, xin hỏi phương danh xưng hô thế nào? Vinh Kiếm Long văn nhã nói, như sợ đường đột giai nhân.



– Cút! Hoặc Thiên lạnh lùng nói, ngón tay ngọc nhỏ nhắn chỉ ra xa, lộ ra vẻ chán ghét.



Thật là đẹp, ngay cả dáng giận dữ cũng động lòng người như vậy!



Vinh Kiếm Long thần hồn điên đảo, bị Hoặc Thiên quát như vậy, xương cốt toàn thân cũng nhẹ mất mấy lượng. Hắn giương tay về phía Hoặc Thiên, một chưởng vươn ra tụ tập linh lực, tuy rằng cách xa đến một dặm, nhưng bàn tay linh lực rất ngưng thật, ôn nhu rơi xuống Hoặc Thiên.



Hắn quả thật không dám dụng thêm một chút lực lượng, chỉ sợ tổn thương một sợi tóc của người ngọc.



Dưới áp lực kinh khủng của hắn, Nguyệt Ảnh Thánh Nữ cùng Sí Diễm Yêu Tôn đều không nhúc nhích được ngón tay, còn Chu Hằng dù đã bắt đầu quay lại, nhưng nước xa không cứu được lửa gần!



Trên mặt Vinh Kiếm Long toát ra vẻ mong chờ, tràn đầy tươi cười, trái tim kích động muốn nhảy ra ngoài!



Đã bao nhiêu năm rồi không có loại cảm giác này?



Hình như từ sau khi hắn trổ hết tài năng, trở thành người thừa kế thứ 17 trong gia tộc, liền không còn mong chờ như lúc này nữa? Không, ngay cả kích động ngày đó cũng thua xa so với lúc này!



Thiên nữ tuyệt mỹ này chỉ nhìn cũng làm tâm thần người ta thoải mái, nếu có thể cùng nàng điên loan đảo phượng, như vậy sẽ còn tuyệt vời đến dường nào?



Chỉ là nghĩ tới, Vinh Kiếm Long liền cảm thấy máu nóng trào lên, nếu không phải mạnh mẽ đè xuống thì đã phun ra từ mũi rồi!



Làm cho một vị tiên nhân chảy máu mũi, có thể thấy rõ mị lực của Hoặc Thiên đến dường nào!



Bàn tay linh lực giáng xuống!



Oong!



Trên người Hoặc Thiên phát ra quầng sáng hồng nhạt, hình thành hư ảnh hoa đào. Hào quang nhanh chóng hóa thành một cái phù văn hình tròn, hình dáng vô cùng phức tạp, ngay cả hai đại Thiên Tôn như Nguyệt Ảnh Thánh Nữ nhìn vào liền có cảm giác trực tiếp ngất đi.



– Cốt… Cốt phù! Vinh Kiếm Long đột nhiên kinh hô, vẻ mặt tràn đầy mừng rỡ!



Bùm!



Phù văn chấn động, bàn tay linh lực của Vinh Kiếm Long lập tức bị chấn đắc tan tành, cỗ lực lượng này vẫn không bớt, vẫn chấn động lan về phía hắn!



Vinh Kiếm Long hừ một tiếng, một chưởng đánh ra, mạnh mẽ cắt đứt liên hệ giữa bàn tay linh lực cùng với hắn!



Lực lượng Phù văn truyền đi lập tức ngừng lại!







Dù sao không phải là Hoặc Thiên chủ động phát ra, mà là phản ứng bản năng sau khi bị công kích, uy lực lớn, nhưng không có linh tính gì đáng nói.



– Đúng là Cốt phù!



Vinh Kiếm Long tràn đầy mừng rỡ. Cốt phù đó, Cốt phù đó! Chỉ có đại năng chân chính mới có thể hình thành Cốt phù trong người, đó là đạo ấn, là thể hiện cụ thể hóa của đại đạo thiên địa, uy lực vô hạn!



Một cái Cốt phù đã đại biểu cho một loại chí lý đại đạo thiên địa, nghiên cứu kỹ sẽ có chỗ tốt vô hạn, bất cứ linh đan diệu dược gì cũng không thể nào so sánh!



Nếu như có thể tìm hiểu thấu đáo, vậy sẽ có thể hình thành Cốt phù trong cơ thể mình, truyền thừa cho đời sau, giống như lực huyết mạch!



Cốt phù, càng cao cấp hơn lực huyết mạch!



Hoặc Thiên rõ ràng không phải đại năng gì, chỉ có tu vi Thần Anh Cảnh mà thôi, cho nên Cốt phù trong cơ thể nàng nhất định là kế thừa từ tổ tiên gia tộc!



Gia tộc có Cốt phù đó, cao quý cỡ nào!



Trái tim Vinh Kiếm Long càng đập nhanh hơn, Vinh gia bọn họ chưa từng có người hình thành được Cốt phù, hắn cũng chỉ nghe nói tới dạng truyền thừa Cốt phù thần kỳ như vậy mà thôi!



Trên người cô gái này có Cốt phù, nếu có thể lấy nàng làm vợ, chẳng những sẽ thu được giai nhân tuyệt thế, càng thu được một loại đại đạo thiên địa!



Tổ tiên tích đức mà!



Vinh Kiếm Long hít thở dồn dập, rõ ràng đã có tuổi thọ mấy vạn năm rồi, nhưng bây giờ lại kích động giống như thiếu niên!



Làm sao không kích động được?



Cốt phù đó!



Phát đạt rồi! Phát đạt rồi!



Thiên nữ tuyệt thế này cũng chỉ là Thần Anh Cảnh, nhưng phù văn tự động kích hoạt lại có thể mạnh mẽ chấn vỡ cả bàn tay linh lực của hắn! Thậm chí nếu hắn không kịp cắt đứt liên hệ với bàn tay linh lực, lực phản chấn đó thậm chí sẽ tạo thành trọng thương lên bản thể hắn!



Khó trách phát hiện một cây thần cốt có chứa phù văn trong di tích viễn cổ, lại dẫn phát toàn bộ thiên hạ đại tranh giành!



Quả thật là chí bảo mà!



Vinh Kiếm Long hai mắt tỏa sáng, nếu có thể lấy được Hoặc Thiên, hắn chẳng những sẽ có được ái thế tuyệt mỹ thế gian, lại còn thu được thực lực!



Trên thế giới này, thực lực ngang với quyền lực!



Từ nay về sau, hắn sẽ không còn là thập thất thiếu Vinh gia, mà là đệ nhất thiếu, chắc chắn có thể kế thừa chức gia chủ!



Tham niệm của hắn tuôn trào, vươn tay ra, lại chụp lấy Hoặc Thiên.



Lần này, một chưởng hóa trăm, từ các góc độ khác nhau chụp lấy Hoặc Thiên.



Có thế nào đi nữa, ngươi cũng chỉ có một cái Cốt phù, nhưng một lần ta đánh ra trăm chưởng, ngươi có thể ngăn cản ta được mấy lần? Có nói thế nào, ngươi cũng chỉ là Thần Anh Cảnh mà thôi, ta ra một đòn nhẹ nhàng là có thể làm ngươi ngất đi, đến lúc đó gạo sống nấu thành cơm, còn cảm tình hả, có thể từ từ bồi dưỡng.



Nữ nhân rất dễ dỗ dành, chỉ cần trước tiên chiếm được thân thể nàng, sau đó lại nói mấy câu lời ngon tiếng ngọt, còn không sợ nàng nói gì nghe nấy theo ngươi?



Tưởng tượng thân thể hoàn mỹ duyên dáng của Hoặc Thiên, Vinh Kiếm Long không khỏi nước nước miếng, hầu kết không ngừng lên xuống.



Chu Hằng đã chạy đến, nhưng lại không ra tay.



— Nào cần hắn ra tay!



Người khác không biết, chẳng lẽ hắn còn không rõ, thật ra mỗi một cái xương của Hoặc Thiên đều có phù văn?



Vinh Kiếm Long phân hoá công kích càng nhiều, vậy càng là chọc vào tổ ong!



Trăm đạo chưởng lực đánh xuống!



Oong! Oong! Oong!



Trên người Hoặc Thiên liên tục lóe lên quầng sáng hồng nhạt, xuất hiện một cái lại một cái phù văn, mỗi cái phù văn có hình dạng khác nhau, ẩn chứa bí mật thiên địa, âm thanh đại đạo!



Suốt 100 cái phù văn!



Đê ma ma!



Vinh Kiếm Long trợn mắt cứng lưỡi, hắn đụng tới quái vật gì thế!



Cốt phù đó, ngay cả gia tộc số một số hai như Vinh gia cũng không ai có, xuất hiện một cái đã làm cho cường giả khắp thiên hạ đánh cho vỡ đầu chảy máu, thây phơi vạn dặm, nhưng trên người nữ nhân này lại một hơi nhảy ra 100 cái!



Không phải một đạo phù văn diễn hóa thành trăm, mà chân chính là 100 cái phù văn!



Trời ạ!




Rốt cuộc thiên nữ tuyệt thế này có lai lịch gì? Nếu như Cốt phù này là kế thừa được, vậy tổ tiên của nàng hùng mạnh đến cỡ nào?



Bùm! Bùm! Bùm! Bùm!



Phù văn phát uy, 100 bàn tay đều hóa thành tro, uy lực những phù văn không giảm bớt, đánh trả về phía Vinh Kiếm Long!



Vinh Kiếm Long tái cả mặt!



Hắn có thể miệt thị bất kỳ tồn tại nào ở Phàm giới, là bởi bản thân hắn chính là mạnh nhất thế giới này, làm sao lại coi Hoặc Thiên là đối thủ? Nhưng bây giờ, trăm đạo phù văn đánh tới, đủ để nháy mắt đánh hắn thành bã!



Làm sao không tái mặt?



– Hây! Hây! Hây! Vinh Kiếm Long liên tục quát lớn, mỗi một tiếng quát liền đánh ra một chưởng, cắt đứt liên hệ những chưởng lực đã đánh ra với hắn. Nhưng có một không có hai, lúc trước hắn thành công một lần, nhưng bây giờ là trăm đạo phù văn đồng thời vận chuyển, uy lực mạnh mẽ hơn bao nhiêu lần!



Cái này không chỉ đơn giản là cộng dồn!



Cốt phù là tồn tại bậc cao cỡ nào, bị Vinh Kiếm Long khiêu khích hai lần liên tục, lần thứ hai lại là trăm đạo công kích đánh tới, cuối cùng phóng ra uy lực khủng bố hơn nữa, uy thế đã vượt xa cực hạn Phàm giới!



— Trong cơ thể Hoặc Thiên cất giấu lực lượng không cách nào hình dung, lúc trước chỉ tu luyện một thoáng liền thiếu chút hút khô Huyền Càn Tinh, vậy thì mạnh cỡ nào?



Sắc mặt Vinh Kiếm Long nháy mắt từ xanh chuyển sang đen, hắn đã cắt đứt liên hệ với trăm đạo chưởng lực, nhưng công kích của Hoặc Thiên vẫn theo như bóng với hình, không vì thế mà ngừng lại!



Bị nhiều phù văn như vậy đánh trúng, chết là cái chắc!



Trong nháy mắt này Vinh Kiếm Long nguyền rủa thiên địa không biết bao nhiêu lần!



Má nó chứ đây là Phàm giới đó, nếu như Phàm giới sẽ có đại đạo thiên địa Phàm giới hạn chế, tuyệt đối không cho phép xuất hiện lực lượng vượt qua cực hạn Phàm giới, bằng không sẽ lập tức bị bài xích ra khỏi Phàm giới!



Lực lượng trăm đạo phù văn này còn là Phàm giới chứa được?



Mỗi một cái đều vượt qua cực hạn Phàm giới, huống chi là trăm cái?



Trăm đạo Cốt phù đó!



Trong cơ thể nữ nhân này làm sao có được nhiều phù văn như vậy?



Có một đạo đều là siêu cấp đại năng, là tồn tại có thể quét ngang một thế giới, trăm đạo phù văn… không thể tưởng tượng!



Chờ đã!



Trong truyền thuyết… mấy tồn tại vô thượng đã sớm ngã xuống!



Hoa đào!



Là nàng!



Toàn thân Vinh Kiếm Long run lên, rốt cuộc hắn biết được thân phận của Hoặc Thiên!



Sắc mặt của hắn nháy mắt từ màu đen chuyển sang trắng bệch!



Vị kia là chí tôn đó, đừng nói thập thất thiếu Vinh gia nho nhỏ như hắn, ngay cả 1000 tỷ cái Vinh gia gộp lại cũng không đủ cho một ngón tay của người ta diệt!



Hắn lại đi chủ động trêu chọc tới tồn tại như vậy… không phải muốn chết hay sao?



Cứ nói là vị tồn tại vô thượng kia đã ngã xuống, bậy bạ, thì ra là chuyển sinh đến Phàm giới! Đúng là chôn chết hắn mà!



– Hoặc Thiên đại nhân, tha mạng… Vinh Kiếm Long tim gan lạnh buốt, sau khi biết thân phận Hoặc Thiên, hắn không có nổi một chút ý chống cự, cầu xin là hy vọng duy nhất của hắn!



Một vị tiên nhân vô cùng hùng mạnh, ở trước mặt Hoặc Thiên lại hèn mọn đến nước này!



Ầm!



Trăm đạo phù văn giáng xuống, bùm bùm bùm, lượng lượng không thể hình dung điên cuồng đánh phá, mỗi một cái đều vượt xa cực hạn mà thế giới này có thể chứa đựng, nhưng đại đạo thiên địa lại trơ ra không có một chút phản ứng!



Đại chấn cấp bậc vũ trụ lan ra, từng đợt từng đợt truyền ra xa tít vô biên, trên mỗi một hành tinh có sinh mệnh, mỗi người đều cảm ứng được dao động phù văn, làm cho bọn họ tim gan muốn vỡ ra!



Vinh Kiếm Long nháy mắt hóa thành bụi bặm vũ trụ, ngay cả một chút mảnh vụn ra hình cũng không tìm được, quả thật như cả người biến mất vào hư không!



Một vị tiên nhân đó!



Hơn nữa còn là còn là tiên hùng mạnh hơn cả Cổ Viêm, thậm chí là Khổng Ngạo Côn!



Chờ đã, Khổng Ngạo Côn chính là Thăng Hoa tam trọng thiên, như vậy chẳng lẽ Vinh Kiếm Long còn không phải Sáng Thế Cảnh? Sáng Thế Cảnh không phải là tồn tại mạnh nhất Tiên giới?



Sáng Thế nhất trọng thiên cùng Sáng Thế tam trọng thiên lại chênh lệch nhiều như vậy?



Cổ Viêm đã nói mỗi một tiểu cảnh giới của tiên nhân đều có chênh lệch như trời với đất, nhưng Hoặc Thiên căn bản còn chưa thức tỉnh mà, chỉ dựa vào tự chủ kích hoạt phù văn liền đánh chết một tiên nhân Sáng Thế Cảnh!



Thế này… Chênh lệch lớn quá đi chứ!



Ngay lúc Chu Hằng đang suy nghĩ nhập thần, chỉ thấy hư không tan vỡ, một bàn tay xương khô bỗng vươn ra, chụp lấy Tinh Hạch đang trôi nổi trong vũ trụ!



Thi Vương của Mao gia!







— QUẢNG CÁO —