Cửu Thiên Kiếm - SS Hà Thần

Chương 604: Mặc gia đột kích!!



Đông Quách Hằng lại có chút thưởng thức Chu Hằng, thiên tài làm sao có thể không có ngạo khí?



– Nghe nói ngươi còn muốn trực tiếp chứng thực Dược sư thập tinh? Vị Dược sư lục tinh cười hỏi.



Chu Hằng nghĩ nghĩ: – Cái này vãn bối quả thật có chút nói ngoa , tuy nhiên đạt tới Dược sư ngũ tinh lại không thành vấn đề! Hắn cố ý khiêm nhường, dù sao tuổi tác của hắn đã lộ, khác người sẽ khiến người hoài nghi.



Tuy rằng hắn hiện tại cũng đã đủ khác người, phách lối, nhưng Dược sư thập tinh quả thật rất khoa trương, nghe nói toàn bộ 49 Tiên Thành cộng hết lại cũng chỉ có một bàn tay.



– Ha ha, vậy để lão phu đến khảo giác ngươi! Đông Quách Hằng dừng một chút – Rời khỏi nơi này trước, đây cũng không phải là địa phương luyện đan! .



Tay phải hắn rạch một cái, một đạo khe nứt hư không hiện ra, tay phải hắn một vòng, mọi người đều bị hắn đưa vào trong cái khe kia, nhoáng lên một cái, bọn họ đã xuất hiện ở trong một mảnh vùng quê, trên bầu trời có mặt trời đỏ lóng lánh.



Đây đã là bên ngoài giới.



– Dã Mã Thành ở… bên kia!



Đông Quách Hằng lại vòng bàn tay to, mọi người lại bị hắn bao phủ, vị Sáng Thế Đế này bay lên trời, cho dù hắn mang theo nhiều người như vậy nhưng tốc độ vẫn mau thái quá!



Chu Hằng không khỏi âm thầm líu lưỡi, Sáng Thế Đế chính là Sáng Thế Đế, hắn tính toàn lực vận chuyển Tấn Vân Lưu Quang Bộ cũng không theo kịp, căn bản ngay cả tư cách so sánh cũng không có.



Vẻn vẹn chỉ mấy hơi thở bọn họ đi tới Dã Mã Thành, Đông Quách Hằng buông mọi người, cười nói: – Người trẻ tuổi, đến nhà ngươi ngồi một chút! .



Dương Lan Hinh lập tức vui mừng quá đỗi, nếu có thể được một vị Sáng Thế Đế thêm Dược sư lục tinh tới nhà làm khách, về sau còn có ai dám trêu chọc Dương gia? Tương đương với mua một tấm phù bình an cấp Dương gia!



Nàng vội vàng nhìn về phía Chu Hằng, trong ánh mắt tràn đầy vẻ cầu khẩn.



Nàng sợ Chu Hằng có ý kiến, không chịu mang Đông Quách Hằng đi Dương gia.



Chu Hằng không khỏi bật cười, hắn cũng biết đạo lý phù sa không chảy ruộng ngoài, như thế nào đi nữa nói Dương Thiết Hổ cũng là cha vợ hắn, chỗ tốt này hắn không tiện nghi Dương gia thì tiện nghi ai?



Về phần Lâm Tài Tuấn cùng Lưu Hàn Diệp, hắn tìm một cơ hội lặng lẽ bóp chết thì tốt, hai ruồi bọ ong ong nhìn đến là phiền!







– Có thể được tiền bối quang lâm. Vẻ vang cho kẻ hèn này!



Chu Hằng cười nói, dẫn đường ở phía trước – Tiền bối mời! .



Đông Quách Hằng vuốt ve chòm râu, uy thế toàn thân thu liễm, hắn chỉ cần hơi lộ ra một khí tức Sáng Thế Đế, cư dân Dã Mã Thành phỏng chừng đều bị động đất mà chết.



Hắn gần như là mạnh nhất Tiên giới, khí tức thu liễm sau khi trừ phi là cường giả cùng giai. Nếu không căn bản không nhìn ra được lão già phổ thông lại là đại nhân vật có thể khiến Tuyệt Tiên Thành run rẩy!



Chu Hằng cầm minh bài Dược sư tam tinh, thời điểm đi qua cửa thành, 3 vì sao phóng hào quang, thủ vệ vừa thấy vội vàng vô cùng cung kính để bọn họ thông hành, Dược sư tam tinh a, đó là loại tồn tại nào!



Đi vào cửa thành sau. Bọn họ cũng không nóng nảy, từ từ đi đến Dương gia – chính là Phó gia trước kia, bây giờ lại biến thành Dương gia, nhiều ngày như vậy Dương gia cũng đã hoàn thành chuyển nhà.



Nửa giờ sau, bọn họ đi tới cửa Dương gia.



– Tại sao có thể như vậy? Dương Lan Hinh lập tức kinh hô lên, hai phiến đại môn bị đánh bể, trên mặt đất hãy còn có thể nhìn thấy mấy khối mảnh vỡ thật nhỏ. Cửa còn có hai thủ vệ, nhưng mỗi người đều ủ rũ, gần như vẻ mặt đều cầu xin.



Đã xảy ra? chuyện gì Có người dám đến Dương gia quấy rối?



Ai dám?



Có tấm chiêu bài con rể Dược sư tam tinh này còn chưa đủ dọa lui những a miêu a cẩu kia sao?



Dương gia chiếm được tất cả nhà quyền thế Dã Mã Thành nhận đồng, thay thế Phó gia, là một trong những gia tộc có thể đưa phiếu biểu quyết ở Thiên Uy Điện, đây là một cái địa vị tương đối hiển hách.



– Đã xảy ra chuyện gì? Dương Lan Hinh phẫn nộ nên thân thể mềm mại phát run.



– Đại, đại tiểu thư! Hai gã hộ vệ nhìn thấy đám người Chu Hằng, vẻ mặt trên mặt chẳng những không buông lỏng, ngược lại càng thêm khẩn trương.



– Ha ha ha! Chánh chủ nhân rốt cục đã trở lại! Cười dài một tiếng, một thanh niên áo gấm đi ra trong phủ, khí tức Nguyệt Minh Đế không che giấu chút nào cuồn cuộn nhi động.



Ở phía sau hắn còn một người, lại là Lưu Hàn Diệp.



Tên này lại không chết ở trong Tinh Phong Không Gian, xem ra nhóm hắn bị Khổng Thanh Dương vứt ra. Lâm Tài Tuấn không ở đây, khả năng chết ở trong Tinh Phong Không Gian, cũng có thể bị ném ra địa phương cách Dã Mã Thành quá xa, hiện tại còn không trở về.



– Quang thiếu, người này chính là Chu Hằng , còn đây là nghĩa muội Dương Lan Hinh của ta, những nữ nhân khác đều là thê thất Chu Hằng! Lưu Hàn Diệp giới thiệu cho thanh niên kia.



– Lưu Hàn Diệp, người này là ai? Dương Lan Hinh ẩn ẩn tra giác trong phủ có biến.



– Tự giới thiệu mình một chút, bản thân họ Mặc, Mặc Diệu Quang, đến từ Đông Mùi Thành Mặc gia! Ta có một người muội muội, nàng kêu Mặc Ngọc Nghiên, nói vậy các ngươi đều nghe nói qua tên của nàng đi? Thanh niên kia lạnh lùng nhìn Chu Hằng, có sát khí lưu chuyển.



Thực ra nghe được đối phương họ Mặc, trong lòng Chu Hằng đã hiểu, đối phương tới trả thù !



Lúc trước diệt Mông gia, không phải thuận tiện cũng đều giết tùy tùng Mặc Ngọc Nghiên sao, vẫn còn có cá lọt lưới, hiện tại đuổi tới Tây Hợi Thành!



Chu Hằng tươi cười: – Không tồi, Mặc Ngọc Nghiên là ta giết! .



– Ngươi thật là giỏi ! Mặc Diệu Quang cười nhạo – Nguyệt Minh Hoàng 11 luân quả thật rất mạnh, nguyên bản Mặc gia ta cầu nhân tài như vậy còn không được, tuy nhiên ngươi không nên đụng đến người Mặc gia ta, quỳ xuống chịu chết đi! .



Hắn đứng chắp tay, vẻ mặt hết sức kiêu ngạo.



Chu Hằng nhìn lướt qua Lưu Hàn Diệp, Mặc Diệu Quang biết hắn là Nguyệt Minh Hoàng 11 luân thì do người này cáo mật đi. Chỉ là Lưu Hàn Diệp biết tin tức cũng quá chậm, Nguyệt Minh Hoàng 11 luân chẳng qua là tu vi khi hắn đại náo Thiên Uy Điện.



– Cha ta đâu! Dương Lan Hinh cướp hỏi, trên mặt không che giấu được quan tâm.



Mặc Diệu Quang hướng nàng nhìn thoáng qua, trong ánh mắt toát ra một tia thèm nhỏ dãi. Như hắn bên cạnh cũng không thiếu mỹ nữ, nhưng Dương Lan Hinh cũng không phải mỹ nữ bình thường, mà là thuộc loại tuyệt sắc mấy vạn năm mới có thể ra một cái, thật giống như Nguyệt Ảnh Thánh Nữ cùng Ứng Mộng Phạm, phía trước phía sau cách gần như 10 vạn năm mới xuất hiện hai cái!



Tuyệt sắc, hơn nữa còn là tu vi Nguyệt Minh Hoàng, cái này càng thêm khó được!



– Quang thiếu, vị nghĩa muội này là mỹ nữ xuất sắc nhất Dã Mã Thành, đừng nói Dã Mã Thành, dù là ở toàn bộ Tây Hợi Thành đều là số một số hai! Lưu Hàn Diệp giống như một cái ma cô, tận hết sức lực đề cử về phía Mặc Diệu Quang.



– Lưu Hàn Diệp, ngươi còn có xấu hổ hay không? Cha ta đâu, cha ta ở nơi nào? Dương Lan Hinh nổi giận nói.



– Cha ngươi không tốt lắm! Mặc Diệu Quang nhìn chằm chằm Dương Lan Hinh – Đã làm tù nhân chừng mấy ngày! Về sau tiếp tục làm tù nhân hay thế nào, phải xem biểu hiện của ngươi ! .



Hắn cười hắc hắc, không che giấu dụng ý của mình chút nào.



Chu Hằng nhìn Đông Quách Hằng một cái, vị lão Dược sư này, Sáng Thế Đế thì làm mặt tỉnh, không ý tứ nhúng tay chút nào, hiển nhiên vị cường giả này căn bản không quản loại thế hệ nhỏ xung đột, chỉ cần Chu Hằng không gặp được nguy hiểm hắn sẽ không xuất thủ.



Đối với Chu Hằng mà nói, thế này đã đủ, tương đương với có một đạo miễn tử kim bài hộ thân – mặc dù có Hoặc Thiên ở đây cũng giống vậy.



Hắn tiến lên trước một bước: – Đi gọi người lớn nhà ngươi ra đây! .



– Cái, cái gì! Mặc Diệu Quang giận dữ, con bà nó nói cái gì? Gọi người lớn nhà ngươi ra? Hắn là đứa nhỏ sao? Còn cần người lớn bao bọc? Hắn là Nguyệt Minh Đế, hơn nữa còn là Nguyệt Minh Đế 7 luân đỉnh phong, thiếu chút nữa có thể đi vào Nhật Diệu Vương !



Một cái Nguyệt Minh Hoàng 11 vầng trăng lại dám làm càn ở trước mặt hắn như thế, thật sự muốn lật trời !



– Quang thiếu bớt giận, khóe miệng người này đặc biệt thối! Hắn ỷ vào mình là Dược sư tam tinh liền tự cao tự đại coi trời bằng cái vung! Lưu Hàn Diệp vội vàng nói.



– Dược sư tam tinh? Mặc Diệu Quang khẽ nhíu mày, Dược sư là một cái quần thể cực đặc thù, chọc một cái chẳng khác nào gặp phải một đống! Muốn giết Dược sư, tốt nhất là lén lén lút lút giết, thần không hay quỷ không biết tự nhiên không ai sẽ tính toán.



Tuy nhiên Mặc gia ở Đông Mùi Thành, làm thịt một cái Dược sư tam tinh ở trong này cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng quá lớn.



Nghĩ đến đây, Mặc Diệu Quang lập tức thu hồi băn khoăn.



– Dược sư tam tinh thì như thế nào? Bản thiếu muốn giết người, Dược sư hiệp hội có năng lực ngăn cản được bản thiếu? Mặc Diệu Quang lạnh lùng nói.



Chu Hằng không khỏi thầm vui mừng, liếc Đông Quách Hằng một cái, chỉ thấy khóe miệng Dược sư lục tinh co quắp một chút.



Trước mắt hòa thượng mắng người hói đầu, tên này đủ can đảm!



Mặc Diệu Quang nhìn Lưu Hàn Diệp, đột nhiên cười lạnh nói: – Ngươi, đi đánh hạ tên này! .



– A! Lưu Hàn Diệp hoảng sợ, hắn chỉ là Nguyệt Minh Hoàng 2 luân mà thôi, tại sao có thể là đối thủ Nguyệt Minh Hoàng 11 luân? Người ta đã đánh xuyên hàng rào cảnh giới, nghiền ép hắn không biết mấy con phố .



– Sợ cái gì, bản thiếu sẽ thay ngươi áp trận, chẳng lẽ ngươi còn chưa tin bản thiếu? Mặc Diệu Quang lạnh lùng nói.







— QUẢNG CÁO —