Cửu Thiên Kiếm

Chương 140: Cưỡi Sai Ngựa



Trong nháy mắt ngây ngẩn, Chu Hằng lập tức làm ra phản ứng, hắn tế xuất Cửu Huyền Thí Luyện Tháp thu Lan Phi vào trong.



Kỳ thật hắn phải sớm nên phát hiện không đúng!



Thực lực của Nam Cung Nguyệt Dung đúng là yếu hơn hắn, nhưng cũng không thể khinh địch như vậy mà bị hắn chế phục, mà Lan Phi tuy rằng cũng là Sơ Phân Cảnh, nhưng không nắm giữ Thế, chiến lực kém hắn như trời và đất.



Còn nữa, cho dù cùng là Sơ Phân Cảnh, khí tức mỗi người cũng có chút khác nhau, bởi vì thời điểm tiến vào Sơ Phân Cảnh, không gian đan điền mỗi người mở ra đều khác nhau.



Gấp tới loạn luôn!



Chu Hằng không khỏi thêm rung động về sức mị hoặc của Tiêu Họa Thủy, không ngờ có thể khiến hắn mất hết bình tĩnh, mất đi phán đoán. Cho tới tận khi tiến vào thân thể Lan Phi, cảm giác lỗ của nàng tuy rằng khít, nhưng lại không giống như Nam Cung Nguyệt Dung. Cho nên mới phát hiện không thích hợp.



Kỳ thật, tuy rằng hai nàng rất giống, nhưng vẫn có khác nhau rất lớn, chẳng hạn như, bộ ngực Lan Phi càng thêm đầy đặn mềm mại, kích thước lưng áo cũng lớn hơn một chút, cái mông vểnh tròn hơn.



Về chuyện này vốn nên liếc mắt một cái là nhìn ra.



– Buông ta ra!



Lan Phi thét to, cái đồ chơi kia Chu Hằng còn cắm trong thân thể nàng.



Chu Hằng không nói gì, lại ấn nàng lên giường, tiếp tục chiến đấu dở dang. Hiện tại đã làm tới nông nỗi này, hắn lui hay không lui thì cũng chẳng khác nhau, hơn nữa đưa Lan Phi vào trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp cũng có ý không muốn để Lan Phi rời đi.



– Dân đen, ngươi thật to gan, ngay cả Bổn cung cũng dám xúc phạm!



Lan Phi thét to, thân phận của nàng cao quý ra sao, ba đại Quý Phi Hàn Thương Quốc, chỉ một chút nữa là có thể lên ngôi vị hoàng hậu rồi.



Nàng vừa quát Chu Hằng, lại đột nhiên bị Chu Hằng thúc mạnh vào chỗ sâu. Khiến cho ngọc thể của nàng run rẩy dữ dội, cái cổ thon dài nghểnh lên. Cái miệng nhỏ nhắn mở ra, hai mắt mê ly.



Xâm lược như lửa. Bá đạo như núi.



Chu Hằng vốn tràn đầy sát khí với nữ nhân này, hiện tại lại dùng biện pháp khác “giết” đối phương, một dập lại một dập, hắn dập lên nhịp nhàng.



Lan Phi lúc đầu còn ra sức giãy giụa, nhưng rất nhanh sướng không còn khí lực, chỉ có thể cúi đầu duyên dáng rên to, rồi đến cầu xin tha thứ, cho đến khi hôn mê. Sau khi hôn mê tỉnh lại, lại từ trong cực độ phấn chấn ngất đi. Không ngừng lặp lại.



Nàng hoàn toàn mất đi quan niệm thời gian, chỉ cảm thấy mình đang ở trong ác mộng, làm cách nào cũng không thể tỉnh lại, ngay cả Chu Hằng đã rời đi cũng không biết.



Mà bên ngoài cũng sáng rồi!



Lan Phi mất tích!



Ở dưới mắt thủ vệ sâm nghiêm của Thủy Nguyệt Cung mà mất tích, ngay cả mất tích như thế nào, bị ai bắt đi cũng không biết!



Không ai dám giấu diếm tin tức lớn như vậy mà không báo, Nam Cung Hoành lập tức giận dữ, nghe bẩm báo trước mặt triều thần, mất mặt đánh tan cả vương tọa.



Chuyện này hắn đương nhiên phải phẫn nộ rồi! Trước không nói Lan Phi là một trong ba Quý Phi hắn sủng ái nhất, mà chỉ nói bốn chữ Đế Cung hậu phi, cho dù là nữ nhấn không cần thì cũng không phải nam nhân khác có thể đụng tay vào được.



Đến tột cùng là ai?







Có thể thần không biết, quỷ không hay bắt đi Lan Phi. Vậy ít nhất cũng là cao thủ Ích Địa Cảnh mới có thể làm được! Đế đô này tuy rằng có rất đông cường giả Ích Địa Cảnh , lúc trước phái đi cũng chưa trở về toàn bộ, cao thủ Ích Địa Cảnh còn dư lại có thể đếm được trên đầu ngón tay!



Trong những người này, Nam Cung Hoành không thể tìm ra ai làm ra chuyện như vậy!



Bắt đi một nữ nhân của hắn là có ý gì? Vơ vét tài sản. Hay là trả thù?



Cả thành đều triển khai tìm kiếm Lan Phi, lùng bắt hành động kẻ bắt cóc, chuyện này liên quan tới tôn nghiêm hoàng thất, cho nên cả đế đô đều bị lật tung lên. Nhưng Lan Phi dường như hư không tiêu thất, không thể tìm ra.



Chu Hằng dĩ nhiên trở lại khách sạn. Vệ binh tới điều tra, hắn rất phối hợp để cho đối phương tiến vào viện lạc. Dù sao bọn họ cũng không thể tìm được gì.



Lại tìm kiếm phạm vi lớn ngoài đế đô. Nếu như chuyện này là vơ vét tài sản thì đã sớm có liên lạc, vậy chỉ còn một khả năng là trả thù. Cho cái đầu của Nam Cung Hoành mọc sừng xanh!



Chuyện nhục nhã như vậy, Nam Cung Hoành làm sao có thể nhịn được, một khi không tìm được Lan Phi, vậy thì tìm kiếm sẽ không dừng lại.



Đối với chuyện này, cao hứng nhất tự nhiên là Anh Phi và Vũ Phi, thiếu một đối thủ tranh đoạt ngôi vị hoàng hậu, mặc kệ Lan Phi tìm được trở về hay không, Nam Cung Hoành tất không thể để một nữa nhân bị người khác chạm qua ngồi lên chức vị hoàng hậu, thậm chí còn có thể trực tiếp giết chết người cứu ra.



Chu Hằng lại tiến vào trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp.



– Thả Bổn cung rời đi!



Lan Phi lập tức thét to với Chu Hằng, nàng có thể trở thành một trong ba nữ nhân thân phận cao quý nhất đế quốc, tự nhiên không có khả năng ngực lớn não nhỏ, biết mình mất tích càng lâu, tình cảnh lại càng không ổn!



Cho dù trở lại hoàng cung, rất có thể nàng cũng bị nhốt vào lãnh cung, thậm chí còn gặp họa sát thân!



Bất luận cái nào đều không phải chuyện nàng có thể tiếp nhận.



Bởi vậy, nàng nhất thiết phải đi ra ngoài! Về phần chuyện xảy ra với Chu Hằng, dĩ nhiên chỉ coi như chưa từng phát sinh, chuyện này nếu truyền đi, ngay cả bọn họ cũng bị Nam Cung Hoành diệt khẩu!



Chu Hằng liếc nàng một cái nói:



– Ngươi có tư cách gì ra lệnh cho ta?



– Ngươi tên ác dân thấp hèn này, dám khi dễ Bổn cung, ngươi khó thoát khỏi tội chết!



Lan Phi nổi giận nói, cuộc sống như thế, một ngày nàng cũng không qua được, bị giam ở không gian hẹp này, không có thị nữ, không có tùy tùng, khiến nàng có thói quen cao cao tại thượng muốn nổi điên lên.



– Ngươi có tin ta sẽ giết chết ngươi ở đây không?



Chu Hằng bình ổn ngồi xuống.



Lan Phi vạn phần hối hận vì mình đắc tội một tên to gan lớn mật như vậy, nàng kết thù với Chu Hằng chỉ vì một câu 1000 linh thạch mua nàng của đối phương. Chuyện này có thể cười cho qua, nhưng nàng lại tính toán chi li, rốt cục chọc giận Chu Hằng.



Nàng lại không nghĩ đến, Chu Hằng căn bản không muốn phát sinh quan hệ với nàng, đi Thủy Nguyệt Cung chỉ là để tìm Nam Cung Nguyệt Dung, bằng không Chu Hằng làm sao có thể đi Thủy Nguyệt Cung tìm nàng chứ?



– Ngươi không phải là muốn báo thù Bổn cung sao? Tốt, ngươi còn muốn làm Bổn cung vài lần ngươi mới đã nghiền, sau đó thả Bổn cung ra!



Lan Phi lớn tiếng nói, vừa nằm xuống giường vừa kéo váy dài tới hông, sau đó trút bỏ khố nhỏ, lộ ra kiều đồn và tam giác thần bí.



– Lên đi! Bổn cung làm cho ngươi hài lòng mới thôi!



Nàng vểnh cái mông tròn lên.



– Thu lại cái bộ dáng thấp hèn của ngươi đi!



Chu Hằng mạnh mẽ vỗ một bạt lên mông nàng, nếu không nhận lầm người, hắn tuyệt đối sẽ không phát sinh quan hệ với Lan Phi, mà đã một kiếm giết chết, tuy nhiên làm thì cũng đã làm rồi, hắn cũng không thể phủ nhận.



Lan Phi, hắn tuyệt đối không thả, một lần làm nữ nhân của hắn, như vậy cả đời chính là của hắn!



Là một nữ nô không tồi!



Ngẫm lại để một vị phu nhân làm nữ nô, vẫn rất có cảm giác thành tựu.



Chu Hằng không khỏi nhớ lại Nam Cung Nguyệt Dung, lần đó thả nàng rời đi có chút hối hận, nếu bây giờ để hắn chọn lại, vậy khẳng định đã thu vào làm nữ nô rồi.



Nghĩ đến bộ dáng hai mẹ con này cùng giường, trong lòng hắn không khỏi nóng lên, nhưng lập tức lắc đầu, khẩu vị của mình đúng là càng ngày càng nặng. Bất quá nếu thu Nam Cung Nguyệt Dung vào thì cũng không phát sinh quan hệ cưỡi nhầm ngựa với Lan Phi rồi.



Nam Cung Nguyệt Dung chạy đi đâu rồi?



– Con gái ngươi đâu?



Hắn hỏi.



Lan Phi lập tức bất chấp bị Chu Hằng nhục nhã, trợn mắt trừng mắt với Chu Hằng:



– Ngươi còn dám đánh chủ ý nữ nhi của Bổn cung?



– Thái độ này của ngươi quá cay nghiệt rồi.



Chu Hằng đè Lan Phi lên giường, lại cho một bạt tay lên mông mỡ của nàng, nữ nhân hắn phải giáo huấn, bất kể thân phận của nàng là gì!



– Ngươi tên thảo dân thấp hèn này, Bổn cung muốn giết ngươi! Giết ngươi!



Lan Phi vừa giận vừa tức vừa xấu hổ, tên này lại dám đánh mông mình! Hắn sao lại dám!



– Ba ba ba!



Chu Hằng không nhịn được so sánh cảm giác vỗ mông Lan Phi và Tiêu Họa Thủy, cũng đầy đặn mượt mà, nhưng Lan Phi vì sinh con rồi, cho nên mông lớn hơn một chút, thịt cũng mềm mại hơn, cảm xúc rất là thoải mái.



Sau khi Lan Phi kêu lên một trận, cuối cùng nhận mệnh ngậm miệng lại, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ vận mệnh của mình.



Nàng cũng không phải là người không có kiến thức, lúc trước thừa dịp Chu Hằng vắng mặt, nàng đã nghiên cứu qua đường lui, chỉ là cửa đá kia nàng căn bản không thể xê xích được! Về phần lầu hai, tầng quầng sáng kia cũng chặn nàng không thể tiến thêm.



Đây là một kiện pháp khí không gian! Nhưng lại có thể chứa người sống!



Pháp khí không gian trân quý bực nào!



Cho dù nàng cũng không có, trong hoàng thất cũng chỉ có hoàng đế đương triều Nam Cung Hoành mới có một kiện, về sau Nam Cung Nguyệt Dung cũng có một kiện! Nam Cung Nguyệt Dung có thể có được, cũng không phải vì nàng là Công chúa hoàng thất, mà vì thiên phú võ đạo kiệt xuất của nàng!



Pháp khí không gian Nam Cung Hoành và Nam Cung Nguyệt Dung bao lớn? Cao thấp, rộng chỉ hơn một trượng, so với cái này thì kém một đường. Mà pháp khí không gian có thể cất chứa vật còn sống thì nghe cũng chưa nghe qua.



Đây là kiện chí bảo! Giá trị của nó có thể vượt qua toàn bộ Thiên Tinh Tông! Nếu như có thể kiếm được món bảo vật này, nàng tuyệt đối trở thành hoàng hậu Hàn Thương Quốc!



Không phải là không có cơ hội, nàng là Sơ Phân Cảnh, Chu Hằng cũng là Sơ Phân Cảnh, hiện tại hai người đều có quan hệ thân mật nhất, nàng luôn có thể tìm được cơ hội hạ thủ.



– Đừng đánh, Bổn cung không dám nữa!



Nàng biến đổi sách lược.



– Bổn cung?



Chu Hằng dừng tay.



– Ta! Ta!



Lan Phi vội vàng cải chính nói.



– Con gái ngươi ở đâu?



Chu Hằng lại hỏi.



– Nàng và Tỉnh Thiên đã bị Thiên Tinh Tông đưa đi Phong Khiếu Tông ở Lãng Nguyệt Quốc rồi!



Lan Phi cũng không lo lắng cho con gái, Phong Khiếu Tông là trung cấp tông môn Lãng Nguyệt Quốc, trong phái có cường giả Linh Hải Cảnh, Chu Hằng dù có thêm 100 lá gan cũng không dám đi trêu chọc.



Không ngờ lại chạy tới Lãng Nguyệt Quốc?



Chu Hằng không hỏi Lan Phi tại sao lại tới Thủy Nguyệt Cung, chuyện này đã không còn quan trọng rồi.



– Ngươi an tâm ở trong này đi.







Mỗi một Vương triều, Hoàng triều đều có chỗ dựa vững chắc, Thiên Tinh Tông là phụ thuộc vào Phong Khiếu Tông của Lãng Nguyệt Quốc, không có tầng quan hệ này, Hàn Thương Quốc đã sớm đổi chủ.



Đương nhiên, vì nịnh bợ cái chỗ dựa vững chắc này, Thiên Tinh Tông cũng cần giao nộp phần lớn linh thạch khai thác được lên cho Phong Khiếu Tông. Không giao? Có thể, Phong Khiếu Tông hoàn toàn có thể bồi dưỡng tông môn để làm chủ nhân Hàn Thương Quốc.



Thế giới thần bí của Đại Diễn Tông khiến rất nhiều cao tầng Phong Khiếu Tông coi trọng, bọn họ xuất động hai vị cường giả Linh Hải Cảnh đến tìm tòi.



Tại trước mặt hai đại cường giả này, đại trận hộ sơn Đại Diễn Tông không có tác dụng, bị bọn họ dùng lực lượng kinh khủng mạnh mẽ phá giải, mang theo đệ tử cùng nhau tiến vào thế giới thần bí kia.



Nhưng mà chỉ sau ba ngày, những người này đã gãy cánh mà về, chẳng những người chết mất hai phần ba, ngay cả một vị cường giả Linh Hải Cảnh cũng chết ở bên trong!



Tin tức truyền ra, người đời đều kinh hãi!



——————————–

Tác giả:Vì hôm qua có độc giả đẩy 30 coin nên hôm nay ad đăng 30 chương ạ.