Chu Hằng cùng Tang Thanh Sơn đều là Linh Hải Cảnh, lại tạo thành Thần chích, tốc độ nhanh bực nào, trong nháy mắt đi xa ngàn dặm, ánh mắt quét sạch khu vực chung quanh.
Ngàn vạn thi thể người, không phải muốn giấu có thể giấu đi .
Phải chở những thi thể này đi, xuất động đoàn xe tất nhiên lớn kinh người, pháp khí phi hành so với Không Hạm còn to lớn hơn! Nhưng Không Hạm cũng đã là thượng cổ bảo vật, hiện giờ không người nào có thể luyện chế, muốn tìm ra pháp khí phi hành lớn hơn so với Không Hạm vô cùng khó!
Nhưng mang theo nhiều thi thể như vậy, làm sao có thể đi nhanh như thế?
Chu Hằng cùng Tang Thanh Sơn đuổi theo gần nửa ngày, hai mặt nhìn nhau, ánh mắt nhìn về phía nhau đều lộ ra khó hiểu.
– Chẳng lẽ chúng ta truy sai phương hướng? .
– Dấu chân máu là lừa gạt? .
Hai người ngừng lại, hơi hơi tạm dừng một chút, Chu Hằng nói: – Tang huynh, chúng ta phân công nhau tìm đi! .
– Cũng tốt! Tang Thanh Sơn gật gật đầu – Tuy nhiên, với 3 ngày làm hạn định, nếu không có kết quả gì, chúng ta quay về Thiên Môn Sơn! Đây là Truyền Âm Thạch, nếu phát hiện cái gì, có thể tiến hành liên hệ bất cứ lúc nào! .
Chu Hằng gật gật đầu, mặc dù chuyện có người trộm xác lộ ra cổ quái, nhưng hai quân giao chiến, bọn họ là những cao thủ Định hải thần châm thật sự không nên chạy quá xa, trong vòng 3 ngày phỏng chừng liên quân hai đại dị tộc còn không phát động công kích, hẳn là không sao.
Hai người phân công nhau mà đi, không truy trở lại hướng phía trước, mà theo đường cong.
Chỉ hai ngày, mang theo nhiều thi thể như vậy làm sao có thể chạy quá xa? Cho nên tuyệt không có khả năng ở phương xa, mà là về tới nơi khác!
Chu Hằng buông ra thần thức, quét sạch khu vực phụ cận, thân hình nhảy lên không, một cái lên xuống hơn một ngàn trượng, chân đạp không khí, so với chim bay còn linh động hơn, tuy rằng tốc độ cũng không thôi phát đến mức tận cùng, nhưng cũng không phải ánh mắt của người bình thường có khả năng bắt giữ, nhoáng lên một cái lướt qua, nhanh như thiểm điện.
Khoảng cách thần thức bao phủ rất có hạn!
Chu Hằng phát hiện rất nhanh, thần thức đảo qua, giống như lấy tay sờ, cảm giác thực chất vô cùng mãnh liệt, bởi vậy cho dù thị lực không thể sử dụng, cái này cũng có thể để cho võ giả nắm giữ hết thảy, không đến mức luống cuống tay chân.
Nhưng với cường độ thần thức Chu Hằng bây giờ, cũng có thể bao phủ phạm vi nghìn trượng, ở bên trong khoảng cách này, hắn như thiên thần nắm giữ hết thảy biến hóa vi diệu.
Mà ở khu vực tầm nhìn trống trải, căn bản không có ý nghĩa!
Con mắt của hắn ít nhất có thể thấy rõ một con ruồi sống ngoài trăm dặm, nơi đây lại là một mảng thảo nguyên lớn bằng phẳng, chỉ cần quay đầu qua lại, thị lực tác dụng xa xa hơn thần thức.
Mà ngàn vạn thi thể nhiều ra sao, căn bản không phải mấy tảng đá có khả năng che dấu, bởi vậy cho dù có đôi khi tầm nhìn không nhanh cũng không quan trọng, chỉ cần chướng ngại vật quá mức khổng lồ, vậy sẽ phải đi qua nhìn một chút .
Với lộ tuyến đi vòng qua, lại gần nửa ngày sau, trước mặt Chu Hằng xuất hiện một tòa núi cao, tính khoảng cách, nơi này cách Thiên Môn Sơn cũng chỉ 3000 dặm, nếu giấu thi thể ở trong núi, về tình về lý đều có thể nói xuôi được.
Hắn đẩy nhanh tốc độ, bừng bừng, mũi chân điểm không khí liên tiếp, nhanh như ánh sáng.
Có cách nói nhìn núi chạy ngựa chết, tuy rằng tòa núi cao đã ở trước mắt, nhưng khoảng cách Chu Hằng cũng có chút xa. Cũng may tốc độ của hắn nhanh bực nào, chỉ vài phút sau đã đến dưới chân của tòa núi cao.
Chu Hằng cũng không vào núi, mà là di chuyển quanh núi, vận khí của hắn rất tốt, nơi này vừa có mưa lớn, mặt đất lầy lội dị thường, hắn ở một chỗ đường núi phát hiện vô số dấu chân xốc xếch.
Hẳn là ở nơi này!
Thân hình hắn động, bay vụt mà vào núi.
Tận lực thu liễm lại linh lực tràn đầy, Ẩn Tức Phù chỉ có thể che giấu hơi thở của hắn, nhưng đối với linh lực không có hiệu quả, nếu thần thức cao thủ đảo qua, như vậy linh lực tràn ra chính là cái bia cực rõ ràng.
Đi theo dấu chân, đi chừng trăm lý, phía trước xuất hiện một cái sơn cốc.
Gió núi thổi qua, một cỗ mùi thúi đánh úp lại, Chu Hằng vội vàng bế tắc hô hấp, thiếu chút nữa không nhịn được phun ra.
Đã hai ngày, sao còn có thi thúi? Hiện tại là mùa đông a!
Chu Hằng giống như một thằn lằn bò đến trên vách đá sơn cốc, chỉ thấy đây là một cái sơn cốc lớn vô cùng, mà ở khắp nơi cốc có từng cỗ một thi thể, có coi như đầy đủ, có thì cụt tay đứt chân, thậm chí ngay cả đầu không còn.
Khiến Chu Hằng kinh ngạc là không ngờ những thi thể này đều đứng thẳng !
Nơi này không có xe ngựa, trước mắt tất cả đều là từng cỗ thi thể Sống, hơi hơi đung đưa thân thể, trong mắt mũi nhọn có ánh sáng màu đen bắt đầu khởi động, tà ác không nói được!
Tê!
Trách không được có thể quét sạch thi thể ở trong vòng hai ngày, thì ra căn bản thi thể tự đi đường!
Càng ngày càng có ý tứ !
Chu Hằng lấy ra Truyền Âm Thạch, sau khi kết nối với Tang Thanh Sơn, làm cho đối phương lập tức tới.
Hắn đưa mắt nhìn, tại đây phát hiện mấy lều trại đỉnh màu đen, với thính lực của hắn vẫn có thể nghe được bên trong ẩn ẩn truyền tới tiếng người, chỉ là khoảng cách thật sự quá xa, hắn nghe không rõ.
Vịn vách núi, Chu Hằng tận khả năng lặng yên không một tiếng động, nương vách núi làm yểm hộ, lặng yên đi tới trong cốc, hướng về mấy đỉnh lều trại.
– Ôi .
Thanh âm trầm thấp vang lên, Chu Hằng vừa mới đi lại vài bước, chỉ thấy mười mấy cỗ thi thể phụ cận nhao nhao xoay người lại hướng hắn, ánh sáng đen trong mắt nhoáng lên một cái.
Tiếng động này giống như đại đê vỡ, lập tức dẫn động càng ngày càng nhiều thi thể đánh tới hắn.
Con mẹ nó!
Chu Hằng vừa động ý niệm, đi vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp.
Không phải hắn e ngại chiến một trận, mà là vì để biết tình huống rõ ràng, trước bảo trì khiêm tốn, trên đời này chung quy có chút người thấy chết không sờn, cũng có kẻ hạ thủ đoạn tàn khốc, tùy tiện cắn đứt một răng nanh có hàm chứa độc vật tự sát và vân vân.
Nhìn thấy nhiều thi sống như vậy, thế nào nơi này chắc chắn cất giấu cổ quái.
Đàn thi bắt đầu khởi động, nhưng bởi vì Chu Hằng đã không có bóng dáng, tự nhiên cũng lập tức ngừng lại, khi địa phương hắn thoáng đãng dần. .
– Chuyện gì vậy? .
– Hành thi đột nhiên bạo động? .
– Hắc hắc, có phải mới vừa luyện chế hay không, nhân khí vẫn chưa hoàn toàn tiêu tán? .
– Quất bà già ngươi giờ, thi thể không phải chết hẳn, còn nhân khí, chỉ có quỷ khí! .
– Chẳng lẽ là người nào đến đây? .
– Ha ha, cho dù đến đây cũng bị phân thây trong nháy mắt! .
Thanh âm tạp nhạp vang lên, vài cái người áo đen đi lại đây, ly kỳ là, nhìn thấy bọn họ đi tới, những thi thể này lại không phản ứng chút nào, dường như coi bọn họ trở thành đồng loại.
Chu Hằng đảo thần thức qua, đã biết tu vi những hắc y nhân này đều là Khai Thiên Cảnh, ở trong thế lực bình thường có thể coi là cao thủ, nhưng ở trong mắt hắn lại thật sự là như con kiến, lật tay có thể trấn áp.
– Đều kiềm chế, nhìn kỹ một chút, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì! Một người áo đen dường như là đầu mục, có chút uy nghiêm quát – Lần này Thiên Ngộ đại nhân tự mình suất lĩnh, nếu chúng ta làm thỏa đáng, ngày sau không thiếu ưu đãi! Nếu làm hư hại… Lão tổ Kết Thai Cảnh nổi giận, chúng ta chung vào một chỗ cũng không đủ một đầu ngón tay Thiên Ngộ đại nhân điểm chết ! .
– Vâng! Các người áo đen khác đều nghiêm nghị trả lời, tìm cẩn thận ở phụ cận, đáng tiếc làm sao có thể phát hiện Cửu Huyền Thí Luyện Tháp?
Ước chừng làm đi làm lại nửa tiếng, bọn họ mới ngừng lại, một người nói: – Cần bẩm báo việc này cho Thiên Ngộ đại nhân hay không? .
– Chỉ là dã thú trượt chân rơi xuống vách núi cao, đã bị hành thi ăn sạch sẽ! .
– Ân, tám thành chính là như thế! .
– Chút chuyện nhỏ này cũng không cần kinh động Thiên Ngộ đại nhân , nếu không đại nhân trách cứ, chúng ta đều không chịu nổi! .
– Đi một chút đi, trở về tiếp tục đánh bài! .
Những hắc y nhân này lại trở về trong lều, chỉ chốc lát tiếng hét vang lên, vừa đến thời điểm đánh bạc, người nào đều kêu to rát cổ họng.
Chu Hằng căn bản không cần đến gần, ở khoảng cách này cũng đủ để hắn nghe được rõ ràng, nhưng những tên kia biết rõ đạo đánh bài, không ngờ cũng không có nói ra lai lịch của bọn họ mảy may, cái gì Lão Trương, Tiểu Thất, Kim thống xưng hô căn bản không khả năng vạch trần thân phận thật sự.
Lão tổ Kết Thai Cảnh sao?
Chu Hằng cười trong lòng, nếu nghe lén không ra động tĩnh gì, vậy đại náo một trận đi! Lão tổ Kết Thai Cảnh người nào không phải nổi danh khắp thiên hạ, tuy rằng hắn không nhận biết vài cái, nhưng chỉ cần Tang Thanh Sơn vừa đến, tự nhiên có thể nhận ra.
Đến lúc đó có thể biết được đến tột cùng là ai giở trò quỷ ở sau lưng!
Thân hình hắn nhoáng lên một cái, xuất hiện ở ngoài Cửu Huyền Thí Luyện Tháp.
– Ôi! Thi thể xung quanh lại phát ra tiếng hô trầm thấp, nhao nhao vươn tay chụp tới Chu Hằng, biểu tình trên mặt không cần cố ý cũng đã dữ tợn đến dọa người .
Chu Hằng phát động khí thế Tử Diễm Thiên Long, phốc phốc phốc, thi thể trong phạm vi trăm trượng lập tức đồng loạt sụp đổ đầy đất, ai cũng bị đốt thành tro tàn, rốt cục đất về đất, trần về trần .
Nhưng hành thi cũng không phải sinh linh, căn bản không e ngại, trong thanh âm ôi ôi ôi, hành thi xa xa lập tức tràn tới, dường như một cái lốc xoáy.
– Sao lại thế này! .
– Tại saoh hành thi lại bạo động ? .
Những người áo đen kia vội vàng dừng bài, nhao nhao chạy ra.
– Ngươi, ngươi là ai? Bọn họ rốt cục thấy được Chu Hằng.
– Đang hỏi thân phận của người phía trước, không phải hẳn nên nói lên lai lịch của mình? Chu Hằng mỉm cười, linh lực trào ra, phốc phốc phốc, hành thi xông tới bị hắn chấn thành mảnh vụn!
Những hành thi này chết mà sống lại rất phiền toái, hiển nhiên đã không có yếu hại, chỉ có chấn thành mảnh vụn mới có thể hoàn toàn giết chết!
Chu Hằng không khỏi suy nghĩ, nếu một chi đại quân hành thi như thế này đột nhiên làm khó dễ, tam đại Đế triều người nào có thể ngăn? Đây chính là càng đánh số lượng càng nhiều, càng đánh càng mạnh, ai chống được?
Chờ một chút!
Hắn không phải luôn luôn tìm độc thủ hãm hại hắn phía sau màn sao?
Chu Hằng hừ lạnh một tiếng, phát ra một tiếng thét dài, mặc dù không vận dụng Thần chích, nhưng khí thế cường đại vẫn giống như hải dương bắt đầu khởi động ở trong sơn cốc, thiên long màu tím cuốn qua, ba ba ba, một khối lại một hành thi bị đốt.