– Lão phu Liên Hữu Hạo, đã sớm nghe nói qua tên của tiểu hữu, mãi đến nay mới có duyên gặp mặt! Nam nhân trung niên này dù miệng nói rất nhiệt tình, nhưng vẫn ngồi yên tại chỗ, rõ ràng cũng chỉ là khách sáo ngoài miệng.
Chu Hằng hiểu rõ, Liên gia nhận thức mình cũng chỉ giới hạn ở “Dược sư tam tinh” và “Nguyệt Minh Hoàng 11 luân”, mà đối với thế lực Nhật Diệu Cảnh, đáng để chiêu mộ, nhưng tuyệt đối sẽ không lấy lễ kết giao.
Thậm chí, Liên gia còn không đơn giản là gia tộc Nhật Diệu Cảnh, hẳn là còn có lão tổ cấp bậc Thăng Hoa Cảnh!
Hắn thấy được, có lẽ chỉ là một góc núi băng.
Bởi vì Liên Hữu Hạo là cường giả Nhật Diệu Cảnh, dù coi như xem trọng hắn cũng khó mà tránh khỏi có vài phần khinh thường. Dù sao, nếu như Liên gia là gia tộc Thăng Hoa Cảnh, như vậy bọn họ nhìn trúng tiềm lực của Chu Hằng, mà không phải năng lực Dược sư tam tinh của hắn hiện giờ.
Tiềm lực thôi, cái này khó mà nói. Hơn nữa, ta bỏ tiền bồi dưỡng ngươi, ta là ân chủ của ngươi, chẳng lẽ còn muốn ta nhẹ giọng nhường nhịn ngươi?
Liên Hữu Hạo đã quen suy nghĩ vấn đề theo góc nhìn của mình, chuyển sang hành động thực tế cũng tự nhiên biểu hiện ra coi thường.
Chu Hằng lại không hề quan tâm tới, dù sao hắn cũng không có ý muốn dựa vào Liên gia, hắn chỉ là bắt tàu đi nhờ một chuyến thôi.
– Tiền bối quá khen! Chu Hằng mỉm cười, đối phương khinh thường hắn, hắn cũng lười đi nhiệt tình với người ta.
Hai người hư tình giả ý nói chuyện một hồi, Liên Hữu Hạo liền bảo Liên Tĩnh Hương an bài chỗ ở cho Chu Hằng, đây là hạ lệnh đuổi khách.
Liên Tĩnh Hương an bài cho Chu Hằng một gian phòng kha rộng rãi, liền quay về chỗ Liên Hữu Hạo.
– Miệng của tiểu tử này thật là cứng! Liên Hữu Hạo cười nói.
– Tộc thúc, theo tin tức ta nhận được từ Hiệp hội Dược sư, trình độ luyện đan của Chu Hằng không chỉ đơn giản là Dược sư tam tinh! Liên Tĩnh Hương nghiêm nghị nói. – Chỉ là vì Hiệp hội Dược sư Dã Mã Thành chỉ có thể chứng thực được Dược sư tam tinh!
– Chẳng qua là tin vỉa hè thôi! Liên Hữu Hạo lại không hề tin. – Nhưng mặc kệ thế nào, Dược sư tam tinh trẻ tuổi như vậy cũng khá là bất phàm, chỉ cần không phân tâm, ngày sau có hy vọng trưởng thành lên đến Dược sư ngũ tinh, thậm chí Dược sư lục tinh!
– Tĩnh Hương, ngươi dẫn dắt người này vào gia tộc, có thể ghi cho ngươi một công!
Liên Tĩnh Hương cười nhàn nhạt, Liên gia quả thật vô cùng hùng mạnh như Chu Hằng đã nghĩ, lão tổ gia tộc chính là tồn tại Thăng Hoa Hoàng! Nhưng tại sao Liên gia lại đi chạy đến Dã Mã Thành?
Có 2 nguyên nhân, đầu tiên thì rất đơn giản, chính là kiếm tiền! Thiên Phương Các quã thật là ngày kiếm đấu vàng, tiên thạch là căn bản duy trì một gia tộc vận hành, mặc kệ gia tộc nào cũng sẽ không ngại nhiều tiền!
Còn một mặt khác, cũng là nguyên nhân mấu chốt hơn, chính là chiêu mộ nhân tài.
Tây Hợi Thành quả thật không có chí cường giả, nhưng không đại biểu nó không xuất hiện nhân tài – tuy rằng xác xuất này quả thật rất nhỏ, nhưng thiên tài ở những nơi khác không dễ chiêu mộ như vậy! Mà một gia tộc Thăng Hoa Vương phát ra lời mời với một tiểu võ giả Tây Hợi Thành, chỉ riêng ơn kỳ ngộ này cũng làm người ta cảm động muốn chết!
Còn không làm ngươi cảm kích khóc rống, thề tử trung?
Liên Tĩnh Hương nói: – Tộc thúc, ta vẫn cảm thấy tiềm lực của Chu Hằng này vượt xa những gì hắn biểu hiện ra, chúng ta nên dùng quy cách cao nhất để chiêu mộ hắn!
– Ha ha! Chuyện này ngươi không cần phải quan tâm! Liên Hữu Hạo khoát tay, nói chơi, quy cách cao nhất của Liên gia là dùng để chiêu mộ Thăng Hoa Vương. Nếu cho một Dược sư tam tinh, Nguyệt Minh Hoàng 11 luân có được đãi ngộ như vậy, các Khách khanh trong gia tộc còn không tạo phản mất!
— Hắn căn bản không có chú ý nhìn Chu Hằng, bằng không sẽ có thể dễ dàng phát hiện thật ra Chu Hằng đã là Nguyệt Minh Đế!
Người trẻ tuổi đúng là không cân nhắc chu đáo, hắn âm thầm phê bình Liên Tĩnh Hương.
……………..
Chu Hằng nằm ở trên giường, hai tay gối đầu, nhắm mắt dưỡng thần.
– Chu tiểu tử, mau tới nói chuyện với bổn tọa, bổn tọa nghẹn không nổi nữa! Con lừa đen phun lưỡi ra nói, lúc trước Chu Hằng cùng Liên Hữu Hạo nói chuyện hồi lâu, nó lại không thể rên một tiếng, quả thật là nghẹn chết con lừa đê tiện không nói chuyện là sẽ chết mất.
– Có nhiều thời gian như thế còn không bằng chăm chỉ tu luyện đi! Chu Hằng không mở mắt. – Ngươi ăn Thiên Địa Quả, đừng lãng phí linh quả thiên địa như vậy. Nếu không thì chi bằng để ta nấu ăn luôn, nói thật, ta còn chưa từng ăn thịt lừa!
– Ha ha ha! Đừng làm ồn, nghe Liên Tĩnh Hương nói đi Ngự Long Điện lần này có ngồi tinh thuyền cũng mất 4 tháng, thừa dịp này chăm chỉ tu luyện đi!
– Chu tiểu tử, tại sao con đàn bà mông lớn kia phải tìm ngươi? Có phải là coi trọng ngươi không?
– … Nên tìm cho ngươi một con lừa cái rồi!
– Gâu!
Tâm thần Chu Hằng chìm xuống, tiếp tục nghiền ngẫm Huyết Hà Thiên Kinh.
Thật ra hắn cũng không phải hoàn toàn không có hy vọng lấy được truyền thừa của Vũ Văn Kiếm, hắn vẫn mãi chưa dùng đến một lần thả ra uy lực dị hỏa của Hỏa Thần Lô, còn trên thiên linh cái của hắn có một góc phù văn, những thứ này đều là đại sát khí siêu cấp!
Nếu như hắn còn có thể nghiền ngẫm Huyết Hà Thiên Kinh ra một chút đầu mối, như vậy đương nhiên sẽ càng nắm thêm phần thắng.
Hắn tiến vào khoang thuyền này liền không hề đi ra, Liên Tĩnh Hương cũng không lấy làm lạ, các võ giả tầng thứ như hắn hở một cái liền phải bế quan mấy năm đến mấy chục năm, cũng thức thời không đến quấy rầy Chu Hằng.
Chỉ là khổ cho con lừa, tự nói chuyện với mình mười mấy ngày, cuối cùng cảm thấy không có hứng nữa, cũng ngồi xuống bắt đầu tu luyện.
Chu Hằng vốn là định luyện ra Kim Nguyên Đan rồi lên đường, nhưng phần tài liệu này quá quý giá, ít nhất phải tới Tiên Thành cấp bậc Nhật Diệu Cảnh mới mua được, cho nên hắn đành phải bỏ qua dự tính này.
Hiệu quả của Thanh Hoa Đan đối với hắn đã cực kỳ bé nhỏ, nhưng vẫn có ích lớn đối với con lừa đen, con lừa này mỗi ngày một viên Thanh Hoa Đan, hút thêm tiên thạch tu luyện, tốc độ tu vi tiến bộ nhanh đến đáng sợ.
Chu Hằng thì luôn nghiền ngẫm Huyết Hà Thiên Kinh, đến nửa tháng sau hắn liền không vào trong Huyết Hà Thiên Kinh nữa, bởi vì hắn đã rút ra được một cái phù văn vỡ vụn.
Bên trong đoàn màu máu kia có mấy vạn cái phù văn vỡ vụn, những phù văn này có thể tổ hợp thành trăm cái phù văn nhỏ hơi hoàn chỉnh một chút, mà Chu Hằng rút ra được chỉ là một cái phù văn nhỏ.
Trên thực tế, hắn chỉ là rút ra mấy trăm cái mảnh vụn phù văn, sau đó cứ mãi thử ghép các phù văn này lại với nhau, gom góp lại thành một cái phù văn nhỏ có thể nói là tương đối hoàn chỉnh.
Hắn tốn suốt 3 tháng mới hoàn thành quá trình này, những phù văn vỡ vụn lúc này đang chìm nổi trong đầu của hắn, không khắc lên khúc xương nào.
So với một góc phù văn trên thiên linh cái của hắn, những mảnh vụn phù văn này có ghép lại cũng vẫn vỡ vụn quá mức, hơn nữa… Chu Hằng có một loại cảm giác, dù cho những tiểu phù văn này thật sự ghép lại hoàn chỉnh, nhưng cũng kém xa góc phù văn trên thiên linh cái.
Trình tự Nhân Uân Thiên Kinh quả thật phải nằm trên Huyết Hà Thiên Kinh!
Chu Hằng không vì thế mà ghét bỏ, trên thực tế Hoặc Thiên cho hắn phù văn cấp bậc quá cao quá mạnh, bây giờ hắn căn bản không nghiền ngẫm được gì, chỉ có thể cung phụng nó như đại gia. Nhưng các tiểu phù văn trong Huyết Hà Thiên Kinh thì khác, hắn có nắm chắc có thể khống chế được!
Hắn nằm yên không nhúc nhích, tâm thần lại vận chuyển tốc độ cao, thử tổ hợp các mảnh vụn phù văn lại, sau đó cảm nhận chỗ huyền diệu trong tiểu phù văn này.
Bảy ngày sau khi, tay phải của hắn nhuộm một tầng màu đỏ như máu. Mười ngày sau, tay trái của hắn cũng nhuộm một tầng đỏ tươi. Hắn lại có tiến bộ, nhưng vẫn chưa chân chính đi ra một bước.
Cộc cộc cộc, ngay lúc này, có tiếng gõ cửa phòng.
– Chu huynh, đã đến Ngự Long Điện! Ở cửa truyền đến tiếng nói của Liên Tĩnh Hương.
Trong lúc không chú ý, đã trôi qua 4 tháng!
Chu Hằng đứng dậy, lúc mở mắt ra, bên trong mắt lóe lên một tia màu máu, nhưng lập tức lại biến thành thần quang màu vàng, sau đó lại hóa thành ôn hòa trong sáng. Đối với hắn, Huyết Hà Thiên Kinh chỉ là một cái tham khảo, hắn sẽ không hoàn toàn đi theo bộ Thiên Kinh này.
– Ư hư hư, cuối cùng cũng kết thúc những ngày khốn kiếp này rồi! Con lừa đen ngửa mặt thở dài, lệ rơi đầy mặt, miệng lầm bầm không biết đang nói gì.
Suốt bốn tháng không được nói chuyện với người khác, cái miệng của con lừa đê tiện này đã hoàn toàn không ngừng lại được.
Chu Hằng nhìn thoáng qua con lừa đen, không khỏi cười, nói: – Hình như ngươi có tiến bộ rất lớn!
– Còn không phải là bị ép buộc thành! Con lừa đen “u oán” liếc Chu Hằng, đằng sau lưng bùng lên tám vầng trăng.
– Chu tiểu tử, bổn tọa bị ép luyện công, ngươi làm sao bồi thường bổn tọa? Bổn tọa cũng không tham lam, chỉ cần cái bếp cũ kia là được!
– Cái gì, ngươi dám nói bổn tọa là cái bếp cũ, xem bổn tọa đập cho đầu ngươi nở đầy hoa! Hỏa Thần Lô gào lên ở trong đan điền Chu Hằng.
– Hắc hắc, có bản lĩnh thì ngươi ra đây đi! Con lừa đen hai mắt tỏa sáng, nếu như Hỏa Thần Lô đi ra, nó khẳng định cướp lấy chạy luôn.
Chu Hằng thở dài, nói: – Con lừa, làm người nên biết mang ơn, ngươi đã là Nguyệt Minh Hoàng 8 luân, đừng có được lợi rồi còn khoe khoang!
Nói tới Thiên Địa Quả thật là lợi hại, tuy rằng mỗi ngày con lừa đen đều ăn Thanh Hoa Đan, nhưng tác dụng của Thanh Hoa Đan đối với Nguyệt Minh Hoàng cũng không lớn như thế. Con lừa đen có thể từ Nguyệt Minh Hoàng 4 luân tiến lên Nguyệt Minh Hoàng 8 luân trong vòng 4 tháng, khẳng định là Thiên Địa Quả nổi lên tác dụng trực tiếp, Thanh Hoa Đan chỉ có thể coi như thêu hoa trên gấm.
– Bổn tọa là lừa, không phải người, đừng dùng cái kiểu của loài người các ngươi đội lên đầu bổn tọa! Con lừa đen không biết xấu hổ nói.
Chu Hằng đi ra mở cửa, Liên Tĩnh Hương đang duyên dáng đứng chờ. Hôm nay nàng đổi một bộ váy dài bó sát đỏ thắm, bó chặt hoàn toàn thể hiện ra dáng người đẫy đà ngạo nghễ của nàng, hai quả bóng trước ngực như muốn căng rách cả áo.
– Chu huynh, đi ra ngoài dạo một vòng! Nàng dịu dàng nói.
– Mời! Chu Hằng làm thế mời Liên Tĩnh Hương đi trước.
Liên Tĩnh Hương che miệng cười duyên, đi ở phía trước, con lừa đen cũng muốn theo đuôi, lại bị Chu Hằng chen vào trước mắt, làm con lừa đê tiện này tức giận muốn cắn mông Chu Hằng.
Hai người một con lừa nhanh chóng lên sàn tàu, nhìn rõ cảnh tượng xung quanh.
Tất cả mặt trời ở Tiên giới đều bị đánh nát ở trăm vạn năm trước, cũng chỉ có 49 Tiên Thành mới có tồn tại vô thượng bố trí 49 mặt trời chiếu sáng Tiên vực, nhưng cũng chỉ là giới hạn trong 49 Tiên Thành mà thôi.
Toàn bộ vũ trụ tối tăm lạnh băng, chỉ có những mảnh đại lục vỡ nát lơ lửng giữa không gian mịt mù.
Nhưng bây giờ chỗ này lại chớp động những đốm sáng dày đặc, như là trời sao lấp lánh.
Không phải ánh sao!
Chu Hằng nhìn kỹ, những đốm sáng kia là những chiếc tinh thuyền!
Liên gia tự nhiên không phải người đến đầu tiên, Chu Hằng đã sớm biết điều này, nhưng hắn tuyệt đối không ngờ lại có nhiều thế lực đến nơi này như thế!
Nhìn thoáng qua, cũng phải có ít nhất mấy vạn chiếc!