Cửu Thiên Kiếm

Chương 763: Nhẹ nhàng thắng lợi



Ở đằng sau người trung niên này, tức thời xoạt xoạt xoạt xuất hiện sáu người trung niên tuổi không kém mấy, thậm chí mặt mũi cũng không khác nhiều, đều có tu vi Thăng Hoa Vương, 7 người đứng hàng ngang, khí thế rất là dọa người.



– Hả, đó không phải bảy huynh đệ Kỳ gia sao?



– Tuy rằng bọn họ không phải sinh cùng bào, nhưng từ nhỏ sống chung một chỗ, tu luyện thuật phối hợp, bảy người một thể chẳng những có thể sánh với Thăng Hoa Hoàng, thậm chí còn có thể chém ngược Thăng Hoa Hoàng bậc cao, thực lực rất mạnh!



– Nhưng không phải đây là rút thăm hay sao, bảy huynh đệ bọn họ làm làm sao rút cùng một tổ được?



– Hắc hắc, cái này còn không đơn giản, chỉ cần bảy huynh đệ kia cưỡng bức dụ dỗ, làm người khác phải trao đổi thăm đã rút, ai dám không nể mặt bọn họ?



– Ta té! Đúng là không biết xấu hổ mà!



– Nhưng mà dù cho bọn họ có thể đánh bại mọi người, cuối cùng cũng chỉ có một người vào vòng trong, làm sao có thể là đối thủ với đám người Nghiêm Cẩm Thụy?



– Hắc, chỉ cần xếp vào nhóm tám người mạnh nhất sau vòng đầu, huynh đệ Kỳ gia đã đạt được mục đích rồi!



– Thì ra bọn họ chỉ kiếm danh tiếng mà thối



Người xung quanh xì xào thảo luận, lại cố rắng kéo ra khoảng cách với Chu Hằng. Bảy huynh đệ Kỳ gia không phải dễ chọc, tiểu tử này cơ bản xui xẻo, ở gần quá sẽ gặp tai họa oan uổng.



– Tiểu tử, dám uy hiếp huynh đệ Kỳ gia chúng ta, ngươi đang muốn chết hay sao?



– Các huynh đệ, cùng tiến lên, chém hắn!



Huynh đệ Kỳ gia đồng thanh hét to, chỉ thấy sau người nhảy về phía người người, khi đụng vào người kia, thân thể lại quỷ dị dung hợp với nhau, quả thật như hai giọt nước nhập vào nhau.



Vù vù vù! Bảy huynh đệ Kỳ gia nhanh chóng biến thành một người.



Thú vị! Thú vị!



Ánh mắt Chu Hằng không khỏi sáng ngời, hắn cảm giác được khí tức của một huynh đệ Kỳ gia “cuối cùng” kia trở nên rất mạnh, đột phá hạn chế Thăng Hoa Vương, nhảy lên độ cao Thăng Hoa Hoàng, hơn nữa khí tức còn không kém.



Còn có loại công pháp như thế?



Hắn nổi lên hứng thú, nhưng Thăng Hoa Hoàng bậc cao nào có tư cách là địch với hắn? Hắm mỉm cười, nói: – Các ngươi muốn chém ta?



– Không phải muốn, mà là phải, lập tức sẽ chém ngươi! Ha ha ha! “Huynh đệ” Kỳ gia hét lớn, thân mình lao vụt lên, nhào về phía Chu Hằng.



– Chết đi!



“Hắn” gầm lên, trên đầu dâng lên ảo ảnh một con hổ dữ, há miệng rống giận với Chu Hằng, miệng mở to như chậu máu, hung hăng rống lên.



– Hổ Thôn Thiên Hạ! “Huynh đệ” Kỳ gia còn làm màu rống lên.







Bóng hổ nhào tới, hai tay “huynh đệ” Kỳ gia cũng hóa thành vuốt chộp tới.



Chu Hằng tiện tay vươn ra, phù văn màu vàng nảy lên trong tay, dễ dàng chấn vỡ bóng hổ, trong ánh mắt khó tin của “huynh đệ” Kỳ gia, hắn một hơi bóp cổ đối phương.



– Phân thân! “Huynh đệ” Kỳ gia hét to, vù vù vù, lập tức hóa lại thành bảy người, ngoài một người vẫn nằm trong tay Chu Hằng, 6 người khác đều phân tán ra xung quanh.



– Hợp kích! 6 người vừa phân tán ra xung quanh cùng hét to, đồng loạt ra tay đánh về phía Chu Hằng.



Chỉ là 6 Thăng Hoa Vương dám đối địch với Chu Hằng?



Chu Hằng nhướng mày, đánh ra một quyền, ầm ầm ầm ầm ầm ầm, 6 Thăng Hoa Vương đã bị hắn đánh ra khỏi Võ Đấu Trường, mỗi người nằm sấp dưới đất. Bọn họ giãy giụa bò dậy, nhưng sắc mặt lập tức đại biến.



Bọn họ bị Chu Hằng chấn vỡ đan điền!



Đan điền, thức hải, đây là hai bộ phận trọng yếu của võ giả!



Đan điền cung cấp lực lượng cho võ giả, thức hải là ý thức của một người, không có lực lượng sẽ là phế nhân, không có ý thức sẽ thành ngu ngốc!



Bọn họ bị phế đan điền, có nghĩa về sau bọn họ chỉ là người phàm!



Làm sao mà bọn họ không biến sắc được?



Chu Hằng lại không thèm liếc nhìn bọn họ, đã hạ sát thủ với hắn, hắn không xử lý bọn họ đã là hay lắm rồi! Hắn nhìn huynh đệ Kỳ gia cuối cùng còn trong tay, trực tiếp rút ra thần thức của đối phương lật xem, hắn cảm thấy rất hứng thú với bí thuật hợp nhất kia.



— Lúc ở Phàm giới, ba đại tướng Hải tộc cũng có một bộ bí thuật tương tự, chỉ là còn xa mới thần kỳ thế này.



Dù sao đây là tiên thuật!



Hắn nhanh chóng tìm được thứ hắn muốn biết, tiện tay chấn một cái ném huynh đệ Kỳ gia sau cùng ra khỏi Võ Đấu Trường, cũng chấn vỡ đan điền của người kia, làm cho từ nay về sau bọn họ tạm biệt với võ đạo.



Đương nhiên nếu bọn họ có nghị lực cứng cỏi, nói không chừng còn có thể tu luyện lại một thân tu vi, nhưng nó là chuyện gần như không thể.



Chu Hằng đứng thẳng giữa Võ Đấu Trường, hai mắt khép lại, hắn đang suy ngẫm bộ tiên thuật bảy người hợp một. Thật ra cũng không phải cần có huyết mạch chí thân mới thi triển được, mà là bất cứ ai cũng làm được, chỉ cần tâm ý hòa hợp, tín nhiệm tuyệt đối với nhau.



Số lượng không chỉ hạn chế là bảy người, lớn có thể đẩy số người lên đến 10, thậm chí 20! Cuối cùng có thể đạt đến con số bao nhiêu người, là quyết định bởi năng lực chịu dựng của “người đại diện”, lực lượng quá nhiều sẽ nhồi người ta nổ tung chết tươi!



Chu Hằng ngẫm nghĩ, có thể cho chúng nữ học thử, sẽ có năng lực chống đỡ một mặt.



Không tệ, chỉ riêng phần bí thuật này cũng đáng cho hắn đi một chuyến!



Tuy rằng Chu Hằng giống như ngây ngốc, nhưng bây giờ làm sao còn ai dám phát động công kích hắn – ngay cả bảy huynh đệ Kỳ gia còn bị đánh bại dễ dàng.



Ở trong hỗn chiến thế này, kẻ yếu khẳng định sẽ bị loại bỏ trước tiên, hơn nửa canh giờ sau, trên sân chỉ còn lại 7 thế lực.



Sở dĩ nói là 7 thế lực mà không phải 7 người, là bởi còn có những tổ hợp giống bảy huynh đệ Kỳ gia, đương nhiên đó là số ít. Trong số đó còn có một đôi người yêu, ra một chiêu liền ánh mắt đưa tình một phen, nhưng bộc phát ra chiến lực lại vô cùng khủng bố.



Còn một tổ hợp khác thì đông người hơn, là một nhóm tổ hợp siêu cấp lên đến hơn 50 người, làm thành một vòng tròn bảo vệ một đứa bé con, không biết là do nhà hào môn nào làm ra, lại đi đẩy con nít đi lên.



5 thế lực khác thì đều là cá nhân, bao gồm cả Chu Hằng, tổng cộng là 4 nam 1 nữ.



Đến lúc này đã trải qua sóng to đãi cát, còn lại đều là hạng cứng cựa, không ai dám tùy tiện ra tay.



– Liên thủ xử lý tiểu tử này trước, thế nào? Một người cao to chỉ vào Chu Hằng nói.



5 phe khác nhìn nhau, suy nghĩ một lúc, đều gật đầu. Bởi vì trước đó bọn họ đã thấy huynh đệ Kỳ gia thảm bại, Chu Hằng tuyệt đối là kẻ gai góc nhất sân!



Liên thủ xử lý kẻ mạnh nhất, những người còn lại mới có cơ hội ngẩng đầu.



6 phe hành động, áp sáp Chu Hằng.



Chu Hằng đang suy nghĩ chi tiết bộ thuật hợp thể kia, lúc huynh đệ Kỳ gia lấy được cũng chỉ là một bản thiếu, cũng không biết tên của bí thuật này. Hắn ngẫm nghĩ, liền đặt cho bí thuật này một cái tên “Bách Hoa Hợp Thể Quyết”.



Bởi vì hắn muốn cho chúng nữ tu luyện, tự nhiên phải đặt một cái tên thơm ngào ngạt.



Hắn không chút chú ý tới đang có 6 phe thế lực đang áp sát tới hắn, trong đầu không ngừng hiện ra ảo diệu Bách Hoa Hợp Thể Quyết, làm hắn có xúc động muốn vỗ tay khen hay, hết sức kính nể tiền nhân đã sáng tạo ra môn tiên thuật này.



Bên này, 6 phe đã đánh ra công kích, các loại hào quang tràn ra, trấn xuống Chu Hằng.



– Xong rồi! Sao mà lúc này tiểu tử kia lại ngẩn người, thế không phải muốn chết hay sao?



– Thắng được bảy huynh đệ Kỳ gia liền nghĩ rằng không ái dám chọc tới hắn?



– Ôi, vốn ta còn rất coi trọng hắn có thể chiến thắng!



– Cái này gọi là cây cao hơn rừng, gió thổi cho gãy! Hắn biểu hiện quá mạnh mẽ, cho nên thành người đầu tiên bị nhắm tới, những người còn lại bây giờ đều là cường giả ngang nhau, 6 bên liên thủ, hắn nhất định phải thua!



– Cho nên mới nói, làm người phải khiêm nhường!



Ầm!



Công kích giáng xuống, tung lên bụi mù đày trời, che phủ tầm nhìn của mọi người!



Thế nào! Thế nào! Tình huống thế nào!



Người xem bên ngoài đều sốt ruột, muốn biết Chu Hằng có phải bị một lần hợp kích này mà trọng thương thậm chí trực tiếp chết ngay hay không!



Tro bụi từ từ lắng xuống, chậm rãi hiện ra tình cảnh bên trong Võ Đấu Trường.



Một người ngạo nghễ đứng, những người còn lại đều nằm!



Cái gì!



Mọi người thấy còn duy nhất Chu Hằng đứng thẳng, mỗi người đều há miệng thật to, có mấy người mặt mũi vạn vẹo, nhe răng nhếch miệng, hoàn toàn không tin nổi những gì ánh mắt mình thấy được.



Chu Hằng chẳng những không bị đánh bại, lại còn thắng?



Hắn đã làm như thế nào!



Hơn nữa, bây giờ Chu Hằng vẫn còn đang có vẻ không bận tân, căn bản không lộ ra tươi cười của người chiến thắng phải có, như còn chưa ý thức được mình đã thắng, giống như đang mộng du.



Đó là công pháp gì? Tâm pháp nằm mơ? Thần thông không coi ai ra gì?



Chu Hằng hiểu thấu được ảo diệu cuối cùng của Bách Hoa Hợp Thể Quyết, cuối cùng mở mắt ra, hắn nhìn xung quanh một mảng lớn người ngã đổ, không khỏi toát ra vẻ khó hiểu. Lúc trước hắn đang suy tưởng mê mẩn, chỉ cần không gặp phải nguy hiểm là thần thức của hắn sẽ không thức tỉnh, thân thể hoàn toàn do bản năng chi phối hoạt động.



Khẳng định những người này muốn thừa dịp mình “thất thần” đi công kích, lại bị mình đang vô ý thức đánh bại.



— Với thực lực Thăng Hoa Hoàng 14 tướng như Chu Hằng hiện tại, quả thật trong vô ý thức vẫn có thể đánh bại bất cứ Thăng Hoa Hoàng nào!



Nếu như mọi người biết Chu Hằng ở trong trạng thái đó mà đánh bại các đối thủ này, khẳng định sẽ càng giật mình gấp trăm lần hiện tại!



– Người thắng tổ lớn thứ 4 là Chu Hằng!



Sau khi được xác nhận, Chu Hằng rời Võ Đấu Trường, trở về phòng mình, cũng từ chối bất cứ ai đến thăm.



Hắn chỉ là khách qua đường vội vàng, không muốn xảy ra qua lại gì với bất cứ ai ở đây.



– Chu Hằng, vì chúc mừng thắng lợi của ngươi, tối nay ăn tiệc lớn đi! Mấy người Hồng Long nữ hoàng tự nhiên cũng đi xem chiến, trên đường về nhà liền quấn lấy Chu Hằng.



– Ta thắng còn không phải chuyện thường, không cần chúc mừng! Chu Hằng lắc đầu.



– Như vậy sao được, nhất định phải chúc mừng! Hồng Long nữ hoàng kiên quyết.



Chu Hằng từ chối không được, buổi tối liền bày một bàn tiệc rượu trong Tiên Cư. Tuy nhiên hai tiểu nha đầu Mộc Đồng Đồng cùng Hồ Nhân còn chưa đủ tư cách uống rượu, chỉ có thể ở vừa ăn linh quả, vừa hâm mộ nhìn ba người Chu Hằng có thể uống rượu.



Nhưng có câu, uống rượu loạn trí!



Với tu vi Chu Hằng hiện tại, rượu ngon thông thường tự nhiên không thể làm hắn say ngã, nhưng hai vị Long Hoàng lại là người thường, nào chống nổi sức rượu tiên, không bao lâu liền lung lay lảo đảo nói lời say.



Chu Hằng vội vàng đưa các nàng trở về phòng từng người, nhưng hắn vừa về phòng mình, còn chưa kịp đóng cửa, Hồng Long nữ hoàng đã nghiêng ngả lảo đảo xông vào, mắt say lờ đờ nói: – Đêm nay người ta muốn đẩy ngã ngươi!