Cửu U Long Giới

Chương 107: Hắc Y quân thành lập



"Không sai… Thú Hoàng bệ hạ thực sự đã chết rồi… chết trong tay của nhị hoàng tử Thái Cách….." Tân Ba Đạt sư tử tóc vàng vẻ mặt thù hận nói, khi nói những lời này hai bàn tay đã nắm chặt, Bạch Khởi không hề nghi ngờ, nếu có cơ hội, lão sư tử này sẽ biến tên hoàng tử Thái Cách đó thành thịt vụn.

"Nhị hoàng tử của các ngươi… hắn… làm phản rồi?" Bạch Khởi nghe xong, cẩn thận hỏi, nhìn biểu cảm của Tân Ba Đạt, Bạch Khởi cũng đại khái đoán ra một chút. Nguồn truyện: Truyện FULL

"Không sai… tam hoàng tử Thái Cách liên hợp với Hổ tộc, Hồ tộc, Cẩu tộc, Lang tộc, tứ tộc đã đầu độc chết Thú Hoàng bệ hạ, sau đó nhân cơ hội đổ oan cho đại hoàng tử và đoạt quyền lên ngôi, nhưng mà ngươi cũng biết Thú Hoàng bệ hạ tu vi độc nhất vô nhị. Trong Thú nhân có rất nhiều chủng tộc cùng với rất nhiều tuyệt thế cường giả trong thế giới loài người các ngươi đều vì sự tồn tại của Thú Hoàng bệ hạ mới không dám ra tay với thú tộc, nhưng… một khi thông tin Thú Hoàng bệ hạ đã qua đời bị người ngoài biết được, vậy thì… hậu quả thật không dám nghĩ đến, bởi vậy, tuy Thú Hoàng bệ hạ đã chết một năm rồi, nhưng thế giới bên ngoài vẫn chưa có ai biết , đại hoàng tử bị xử tử, nhị hoàng tử trở thành nhiếp chính vương, hiện nay, bây giờ thú tộc đã nằm trong tay nhị hoàng tử." Tân Ba Đạt oán hận nói.

"Nhị hoàng tử của các ngươi rốt cuộc đã giết chết Thú Hoàng như thế nào, phải biết rằng ông ta là đấu đế…." Bạch Khởi có chút không tin tưởng nói, muốn giết chết một đấu đế không phải một hoàng tử phối hợp với một nhóm ô hợp là có thể làm được, một đấu đế là sự tồn tại sức mạnh đỉnh phong trên thế giới này, cho dù huy dộng trăm vạn đại quân, muốn bắt giết một vị đấu đế cũng vô cùng khó khăn, lại giết chết Thú Hoàng trong Thú Vương thành? Điều đó cơ bản không thể tưởng tượng được.

"Hắc… có lúc… thủ đoạn giết một người rất nhiều…. rất nhiều… ví dụ… độc dược… nhị hoàng tử đã tìm được Độc Long thảo tại Bắc Hải, có thứ đó… đừng nói là Thú Hoàng, cho dù là Long Hoàng cũng có thể bị trúng độc chết, ngươi phải biết, Độc Long thảo được mệnh danh là đệ nhất kịch độc trên thế giới, nổi danh một lần, đã từng hạ độc chết Long Hoàng long tộc và tứ đại long vương, Thú Hoàng bệ hạ tuy lợi hại, nhưng vẫn còn chênh lệch so với Long Hoàng, Độc Long thảo ngay đến Long Hoàng cũng bị trúng độc mà chết, càng không nói Thú Hoàng bệ hạ, ta nghĩ ngươi cũng biết, Độc Long thảo không màu không vị, sau khi nghiền nát bỏ vào trong nước, bất giác có thể hạ độc chết người… điều này… cơ bản không phải vấn đề gì." Tân Ba Đạt lạnh lùng cười một tiếng.

"Hóa ra là như vậy, vậy thì… nói như vậy, khi nhị hoàng tử Thái Cách của các ngươi hạ độc chết Thú Hoàng, đã làm phản, giết chết đại ca của mình, cũng chính là đại hoàng tử của các ngươi, mà tiểu hoàng tử mà các ngươi bảo vệ cũng chính là con trai của đại hoàng tử, là người kế thừa hợp pháp ngôi vị Thú Hoàng ngoài nhị hoàng tử? Thú hoàng tương lai?" Bạch Khởi sau khi nghe xong, kinh ngạc nói, tiểu hoàng tử Thú nhân rất ngốc ngếch, rất ngây thơ đó, vị trí trong lòng Bạch Khởi lập tức tăng lên N lần, cần biết rằng… đó có thể là người kế vị Thú Hoàng… hơn nữa, có vẻ nếu nhị hoàng tử không hợp pháp, hắn chính là người kế thừa hợp pháp duy nhất, địa vị đó đương nhiên không giống.

"Không sai, Thú Hoàng có hai con trai, đại hoàng tử Thái Long, nhị hoàng tử Thái Cách, đại hoàng tử bị giết, nhị hoàng tử làm phản, vậy tiểu hoàng tử là con trai của đại hoàng tử, cũng chính là người kế thừa hợp pháp duy nhất của Thú nhân chúng ta… Thú Hoàng bệ hạ trước lúc lâm chung đã ra lệnh cho cuồng sư vệ binh bảo vệ đại hoàng tử, tiếc là Thú Hoàng bệ hạ ra đi quá vội vàng, hơn nữa tốc độ của nhị hoàng tử cũng quá nhanh, giết chết đại hoàng tử, chúng ta chỉ cướp đi tiểu hoàng tử trốn ra đồng bằng của Thú nhân, đến vùng đất Hỗn Loạn tránh sự truy sát của nhị hoàng tử." Tân Ba Đạt thấp giọng nói.

Lời nói này khiến cho Bạch Khởi ban đầu là sửng sốt, ngay sau đó vẻ mặt kinh ngạc nhìn Tân Ba Đạt, dò hỏi: "Ngươi nói… cuồng sư vệ các ngươi? Ý ngươi là… cuồng sư vệ làm phản tập thể nhị hoàng tử?

"Đương nhiên… cuồng sư vệ chúng ta là thuộc hạ trung thành nhất của Thú Hoàng bệ hạ, chúng ta chỉ trung thành với hoàng tộc chính thống, tuyệt đối sẽ không thuần phục kẻ phản bội, ta dẫn theo ba nghìn cuồng sư vệ dọc đường bảo vệ tiểu hoàng tử đi xuống phía nam quốc gia của loài người, còn hai nghìn năm trăm người còn lại phân thành năm đường, đi về phía khu vực ngũ phương bộ lạc của thú tộc , ở đó có vô số bộ lạc và chủng tộc trung thành với quốc vương bệ hạ. có quân mã thân tín của đại hoàng tử ở đó, chỉ cần những người còn lại tập hợp tốt binh mã, đến lúc đó sẽ đến phía nam tìm chúng ta, chúng ta có thể hiệu triệu binh mã chém giết về, đoạt lấy hoàng vị, giết hết toàn bộ những kẻ phản bội kia." Tân Ba Đạt ngạo nghễ nói.

Bạch Khởi vốn tưởng rằng đám người này đi đến bước đường cùng, bây giờ nhìn lại, hình như không phải như vậy, chẳng trách Tân Ba Đạt bây giờ vẫn phong độ như vậy, cảm thấy người ta vẫn binh hùng tướng mạnh, cái khác không nói, ba ngàn cuồng sư vệ chính là con số làm người ta kinh ngạc, huống chi, nghe khẩu khí của gã này, bọn họ ở đồng bằng Thú nhân vẫn còn không ít người ngựa…

"Xin thỉnh giáo, các hạ là…" Bạch Khởi không tỏ rõ thái độ nói.

"Ta? Đội trưởng thị vệ của Thú Hoàng bệ hạ, thống lĩnh cuồng sư vệ Tân Ba Đạt…" Khi nói, Tân Ba Đạt đứng thẳng người, vẻ mặt ngạo nghễ nói.

Lời này khiến cho Bạch Khởi trong lòng hiện lên sự sợ hãi, nhìn Tân Ba Đạt trước mặt, Bạch Khởi điên cuồng hét: "Ta X, chẳng trách lão tiểu tử ngươi lại ngạo mạn như vậy, cửu tinh đấu vương thú tộc, còn là đội trưởng thị vệ cuả Thú Hoàng… thống lĩnh cuồng sư vệ…Cái tên này ở đâu cũng đều được xem là cực kỳ phong độ."

"Như vậy a… ừm… vậy được rồi, ta biết rồi, ta nghĩ các ngươi cần một nơi đóng quân, dù sao các ngươi đi lại bốn phía như vậy, e là khi binh mã của các ngươi ở phương bắc vẫn chưa tập hợp được thì các ngươi đã bị đại quân của vương quốc loài người tiêu diệt rồi." Bạch Khởi không muốn dây dưa với Tân Ba Đạt về vấn đề này, điều hắn muốn biết đã biết rồi, đương nhiên không cần phải hỏi nữa, Bạch Khởi sợ bản thân biết quá nhiều, thì mạng sống lại càng ngắn.

"Vậy ngươi có cách gì hay không?" Tân Ba Đạt nghe xong liền nhíu mày, đây thực sự là vấn đề, với thông minh của mình, Tân Ba Đạt không khó hiểu ra lời Bạch Khởi, hắn cũng hiều điều Bạch Khởi nói là sự thực, một khi hành tung của đoàn người của mình bị quốc gia loài người biết được, vậy đến lúc đó sẽ khó mà tồn tại.

Không nói xa xôi, sự xảo quyệt của loài người hắn cũng biết, ngộ nhỡ nhóm người đó bắt được tiểu hoàng tử, hoặc là liên minh với Thái Cách, sau khi bắt được những người này của mình sẽ đưa đến, vậy thì tất cả đều hết rồi, Tân Ba Đạt không thể mạo hiểm, cũng không muốn mạo hiểm, Thú Hoàng chính thống không được để mất, bởi vậy hắn thực sự cần một nơi để yên thân, giữ mạng, hơn nữa, điều quan trọng nhất là không thể bị người ta phát hiện.

"Điều này à… ngươi biết đấy…. ở vùng đất Hỗn Loạn cái gì nhiều nhất không?" Bạch Khởi cười thần bí, trêu chọc hỏi.

"Cường đạo? Ngươi nói để chúng ta đi làm cường đạo sao? Cái này… ta không phải chưa từng nghĩ… nhưng…" Tân Ba Đạt nghe xong lơi này, nhíu mày nói, chuyện này hắn cũng đã từng suy nghĩ, có điều, vấn đề trong đó thực sự rất nhiều, bọn họ khác với cường đạo loài người, cái bọn họ cần không phải là tiền bạc mà là thức ăn, nhưng thức ăn của những thương nhân qua lại vùng đất Hỗn Loạn, và cả dân cư ở đây đều vô cùng ít, đối với khẩu vị cực lớn, một thú tộc có thể ăn lượng thức ăn của bốn năm con người mà nói, nếu dựa vào cướp bóc cơ bản không thể giải quyết được vấn đề.

Một cường đạo bình thường, sau khi cướp bóc đều dùng tiền để mua thức ăn, nhưng… thú tộc có vẻ không thể làm như vậy thì chẳng khác nào bại lộ.

"Ha ha… điều này… ta biết ngươi lo lắng điều gì, nhưng ngươi đừng quên, ta là một con người, ta có thể giúp các ngươi, hơn nữa đối tượng mà chúng ta cướp, ta không nói là bình dân và thương nhân, theo ta làm như vậy không có tính khiêu chiến, hơn nữa cũng quá mất nhân tính, vì vậy ta sẽ để mục tiêu nhằm về phía cường đạo, cái chúng ta cần cướp bóc là cường đạo, vùng đất Hỗn Loạn nhiều cường đạo và phản quân như vậy, chúng ta cơ bản không cần đi tìm những bình dân và thương nhân đó, chúng ta chỉ cần hướng mục tiêu nhằm vào cường đạo là được rồi, những tên đó không việc ác gì không làm, có tiền có thức ăn, chúng ta không đi cướp của chúng quả thực quá lãng phí… mà các ngươi chỉ cần che kín mặt là được rồi, người khác chỉ cần không nhìn thấy mặt các ngươi thì sẽ kh