Khương Tiểu Viên cũng không biết thiếu niên suy nghĩ cái gì, vui vui vẻ vẻ kể chuyện xảy ra bao nãy , nhưng rất nhanh lực chú ý của nàng đã bị hấp dẫn bởi một bao tải.
Ngũ hoàng tử sai người ném vào một cái bao vô cùng lớn, nàng đương nhiên biết bên trong không phải là cái gì thứ tốt, nhưng lại không có cách nào ném ra bên ngoài trước mặt bao nhiêu người.
Nghĩ ngợi, nàng vẫn nên từ xa điều khiển mở chiếc túi đó ra,, ấy vậy mà bên trong lại là một đống chuột!Ngũ hoàng tử ném vào một đống chuột này, có thể nói là dụng tâm ác độc.
Khương Tiểu Viên bị việc này làm cho da đầu tê dại, nhanh chóng đóng túi lại ném ra một chỗ xa cung điện nhất, ném gần vào một cái lỗ chó để đám chuột có thể chạy ra bên ngoài.
Chỉ là khi nàng đang ném thì bóng thấy một bóng dáng béo béo mập mập quen thuộc, đột nhiên hai mắt nàng sáng ngời —— kia? Kia không phải chuột tre sao?Ngũ hoàng tử hạ mệnh lệnh thật sự là vô cớ gây rối, thái giám trong cung sao có thể một chốc một lát tìm đucợ một bao đầy chuột? Bất đắc dĩ, đành phải vào bếp trộm một ít chuột tre cho đủ quân số.
Thứ này ở Biện Kinh không có, nếu có vị chử tử nào muốn ăn thì rất khó để kiếm nguyên liệu, nên nhóm ngự trù liền nuôi mấy lồ ng sắt dự phòng, còn được nuôi đến béo tốt mập mạp.
Nàng đã từng xem qua rất nhiều video mỹ thực về chuột tre, nhưng chưa từng được ăn qua chuột tre, sau khi bắt được chúng, Tiểu Viên - đã lâu không được ăn thịt hai mắt sáng lên, một bên nuốt nước miếng một bên xách theo một túi chuột tre chi chi chi la hoảng tung ta tung tăng đi tìm thiếu niên.
Thiếu niên nhìn thấy chuột tre khi lại không hề ngạc nhiên.
Ngũ hoàng tử muốn dùng chuột để sỉ nhục hắn —— Trần Đoan sẽ trở thành Thái Tử chân chính, mà hắn, chỉ giống như mấy con chuột cống thấp kém.
Ngũ hoàng tử dụng tâm không thể không nói là ác độc, nhưng thiếu niên biết hắn vẫn còn giá trị lợi dụng, có thể làm người thử thuốc cho hắn, nên vai hề này có nhảy nhót như thế nào hắn cũng không tức giận.
Chỉ là thiếu niên rất nhanh đã phát hiện, dường như không phải tiểu yêu quái này mang chuột đến không phải là để hắn biết Ngũ hoàng tử đang sỉ nhục hắn.
Nàng vẫn luôn vây quanh mập mạp chuột tre, khiến chuột tre sợ tới mức run lên cầm cập, thấy hắn không thể hiểu, sốt sắng lên, còn viết một chữ “Ăn” rõ to ở bên cạnh.
Thiếu niên lúc này mới chú ý tới, mấy chú chuột này có chỗ khác thường.
Hắn mới vừa rồi thất thần, nên không cẩn thận quan sát, hiện tại mới phát hiện ra mấy con chuột kia rất lớn, con nào cũng béo tốt mập mạp, lại không phải là mấy con chuột bình thường, mà là loại này được nuôi nấng để ăn thịt.
Hắn tuy rằng chưa ăn qua, nhưng rốt cuộc làm Thái Tử mấy năm, có gặp qua ở cung yến.
Nàng muốn ăn con này, hắn làm cho nàng ăn sao?Thiếu niên chần chờ một chút, gật gật đầu, khiến nàng vui vẻ đến mức hô ra tiếng.
Hàng năm tra tấn khiến thân thể thiếu niên thiếu hụt đến lợi hại, bắt đầu từ khi Khương Tiểu Viên nhìn thấy hắn, thiếu niên đều trải qua cuộc sống đói lạnh.
Tuy rằng Khương Tiểu Viên mỗi ngày đều giúp hắn mang vào chút cháo cùng màn thầu, nhưng miễn cưỡng lấp đầy bụng mà thôi, dù có như vậy, đối với thiếu niên mà nói cũng đã là nhưng ngày không tồi.
Cố tình thiếu niên đang bệnh, Khương Tiểu Viên còn tính toán vào thương thành mua cho hắn vài viên thuốc bổ, còn phiền não hơn nữa là bản thân nàng không có tích phân, trùng hợp thay Ngũ hoàng tử mang chuột tre vào trong.
Khương Tiểu Viên nghĩ thầm, giá như ngày nào Ngũ hoàng tử cũng ném vào đây một túi chuột thì thật tốt.
Khương Tiểu Viên vô cùng vui vẻ chuẩn bị lửa, lại đi nấu nước ấm, sau khi một con chuột tre được xử lý xong xuôi, nàng lấy ra hai loại gia vị thông thường là đường và muối, đưa mắt trông mong chọc nhẹ vào tay áo thiếu niên.
Khương Tiểu Viên tuy rằng có thể ăn, nhưng trù thuật kém vô cùng tận, thành phẩm thậm chí có thể coi là độc, vì không cho thiếu niên chết ở trong tay nàng, nàng đành phải để bệnh nhân ủy khuất.
.