Cứu Vớt Nam Phụ Hèn Mọn Cố Chấp

Chương 21: 21




“Ting ting ——”
Máy tính phát ra âm báo lanh lảnh.
Tửu Sở mở ra nhìn số liệu trên màn hình với nét mặt nghiêm túc.
Mấy hôm nay, y đã thâm nhập vào mạng nội bộ của Câu lạc bộ Thập Trưởng lão bằng kỹ thuật hack vượt thời đại, đồng thời đập tan vài cứ điểm web đen ngầm.
Chí ít hiện tại ở trong nước, y đã nắm giữ toàn bộ thông tin của các thành viên Câu lạc bộ Thập Trưởng lão trên Internet.
Những thành viên này có tiền có quyền, nếu bắt tay vào dọn dẹp thì quả thật hơi phiền phức, nhưng không phải là không được.
Tửu Sơ gửi tài liệu có đầy đủ chứng cứ tham ô, đút lót cho thế lực thù địch của mục tiêu rồi phát tán công khai toàn bộ thông tin về việc một công ti khác của mục tiêu trốn thuế, hoàn thành bước đầu trong kế hoạch săn lùng.
Sau khi bước đầu đạt hiệu quả, y mới có thể tiến hành khâu tiếp theo.
Từng bước ép sát cho đến khi mục tiêu táng gia bại sản, mất đi chỗ dựa rồi bị tống tiễn vào tù để trả giá cho máu tươi nhuốm trên tay mình.
Một pháo đài bao giờ cũng sụp đổ từ bên trong.

Kỹ thuật hack của Tửu Sơ đủ để y lấy được các tài liệu mật, nhổ cỏ tận gốc Câu lạc bộ Thập Trưởng lão, nhưng quá trình thực hiện phải hết sức cẩn thận.
Dẫu gì Câu lạc bộ Thập Trưởng lão cũng là một tổ chức đa quốc gia, sở hữu lựu lượng hùng hậu trên toàn thế giới, so ra thì một ca sĩ mới nổi như Tửu Sơ quả là châu chấu đá xe.
Như hôm nay, dù Tửu Sơ đã xử lý vô cùng cẩn thận không để lại chút dấu vết nào, nhưng dạo này có quá nhiều kẻ tai to mặt lớn rớt đài làm Câu lạc bộ Thập Trưởng lão bắt đầu cảnh giác.

Chúng bắt tay vào điều tra mối liên hệ tiềm tàng giữa các thành viên liên tiếp gặp chuyện trong thời gian gần đây.
Tửu Sơ tự tin rằng chúng sẽ chẳng tìm được thứ gì, chỉ với sự phát triển khoa học kỹ thuật đầy bất thường của thế giới này, còn lâu mới làm y sợ.

Duy chỉ có một việc khiến y phiền lòng, đó là tiến độ phá hủy Câu lạc bộ chậm hơn y tưởng rất nhiều.
Thế giới này quả thực không giống một xã hội pháp trị, sự dơ bẩn trong góc tối làm cho người nhận nhiệm vụ lâu năm, kinh nghiệm đầy mình như Tửu Sơ cũng phải căm ghét.

Chỉ vạch trần các bằng chứng phạm tội thôi thì chưa đủ để pháp luật gô cổ chúng lại, phải đập tan chỗ dựa mới trừng trị được chúng.

Chưa kể với sự cảnh giác của Câu lạc bộ Thập Trưởng lão, chúng đã tăng cường bảo vệ các thành viên, tiến độ của Tửu Sơ càng chậm hơn.
Nhưng y vô cùng kiên nhẫn, chậm mà chắc, chỉ cần phá hủy triệt để trong vòng mười năm trước khi tận thế là được rồi.
Tửu Sơ ngẫm nghĩ hành động tiếp theo, đầu ngón tay khẽ cọ cánh môi mềm mại.
Trong lúc suy tư y nhìn đồng hồ, thấy đã đến thời gian dùng bữa sáng y bèn ăn tạm chút gì đó, vừa ăn vừa xem TV.
Trên màn hình đang phát tin tức xã hội, biên tập viên với nét mặt nghiêm túc đưa tin về thảm án giết người kinh hoàng.
Dạo gần đây liên tiếp xuất hiện các vụ án nam nữ thanh niên mất tích tại thành phố lớn, thi thể thường được tìm thấy trong ống cống hôi hám khi đã bắt đầu phân hủy, hơn nữa da thịt trên người bị tổn thương nặng nề đến nỗi mà không thể nhận dạng.
Trước mắt cảnh sát vẫn chưa tìm ra bất cứ manh mối nào về hung thủ.
Tửu Sơ nhấp một hớp sữa tươi bình tĩnh xem thời sự, y đã quá quen với tần suất xảy ra án mạng cao ngất ngưởng ở thế giới này rồi.
Có lẽ gen của con người ở thế giới này chứa nhân tố bất ổn nào đó, nếu không thì chẳng thể giải thích được tỉ lệ tội phạm cao chót vót trong nguyên tác và tỉ lệ tử vong phi tự nhiên hằng năm cao không kém trong các bản tin thời sự.
Tin tức tiếp theo đề cập đến vụ việc một triệu phú sau khi phá sản đã bị phát hiện có hành vi buôn người nên lập tức bị bắt giữ.
Tửu Sơ nhai bánh bao, hai má trắng nõn hơi phồng lên như Hamster, nét mặt trầm tư suy nghĩ.

Y nhớ còn một tên triệu phú nữa tham gia vào vụ việc này, xem ra đã được Câu lạc bộ bảo vệ rồi.
“…Ha.”
Tửu Sơ nuốt bánh bao rồi cất tiếng cười khẽ, nét mặt tràn ngập hứng thú.
Xem ra hành động săn lùng trước đó quả thực đã khiến một số người trong Câu lạc bộ cuống cuồng cuồng.
Như vậy cũng hay, chơi càng vui hơn.
Tửu Sơ thích lắm cái trò mèo vờn chuột.
Y không xem tin tức trên TV nữa mà tăng tốc độ ăn cơm, nóng lòng được chơi tiếp cùng Câu lạc bộ Thập Trưởng lão.

Những kẻ tự cho mình tài trí hơn người — lại không thể tìm ra bất cứ manh mối gì, chỉ biết chờ đợi Thanh gươm của Damocles[1] chẳng rõ khi nào rơi xuống đầu, sự hoảng loạn có thể tưởng tượng được khiến Tửu Sơ sung sướng khôn nguôi.
Chú Thích [1]
“…Sự thật chôn vùi dưới lời nói dối, xương khô trong pháo đài dây leo…”
Trên TV vang lên giọng hát du dương, động tác ăn cơm của Tửu Sơ khựng lại, nét mặt quái lạ ngẩng đầu lên, quả nhiên trông thấy biên tập viên trong chương trình thời sự bắt đầu đưa tin liên quan đến giới ca sĩ.
Một kênh thời sự nghiêm túc lại đột nhiên phát tin tức giải trí, sự tương phản ấy làm Tửu Sơ không sao thích ứng được, nhưng hình như đó là chuyện bình thường ở thế giới này.
Trong mắt người đời, trò tiêu khiển thái quá ấy chẳng có gì đáng xấu hổ mà còn trở thành công cụ tốt nhất giúp người ta quên đi thực tại.

Quả là một thế giới cực đoan về mọi mặt.
Tửu Sơ chống cằm nhìn biên tập viên mới nãy còn nghiêm túc nay đã nở nụ cười, trong mắt tràn trề niềm vui.

Nghe anh ta nói Tửu Sơ mới nhớ ra hình như hôm nay là ngày mở bán album mới.
Biên tập viên miêu tả bài hát trong album bằng những tính từ cường điệu đến mức chính Tửu Sơ cũng nghe không nổi, đồng thời TV chiếu khung cảnh nhộn nhịp tại các cửa hàng băng đĩa.
Những hàng người dài dằng dặc chật kín đường đi lối lại, gương mặt ai nấy đều kích động lạ lùng.

Nếu không phải đích thân Tửu Sơ thu âm thì y thực sự nghĩ rằng mình đã hát cái gì đó ghê gớm lắm, kinh khủng hơn cả chất gây ảo giác.
Tửu Sơ thu hồi tầm mắt, chợt nhớ đến cảnh tượng hôm qua mình gặp Di Tâm.
Cả một mặt tường dán đầy ảnh của y, mặc dầu dáng vẻ cuồng nhiệt hơn cả người hâm mộ cuồng nhiệt nhất trông có hơi bệnh hoạn nhưng khá là đáng yêu.
Nhớ tới cái người cao to với vẻ mặt bẽn lẽn ấy mà Tửu Sơ buồn cười quá thể, y thầm nghĩ hẳn là Di Tâm cũng muốn có đĩa nhạc, chi bằng buổi hẹn ngày mai tặng cậu ấy vài cái mình tự tay kí tên đi.
Đôi mắt hoa đào của Tửu Sơ cong cong, trong lòng mong chờ được thấy vẻ mặt kinh ngạc và sung sướng của Di Tâm, chỉ hi vọng mặt hắn đừng đỏ đến mức sắp bốc hơi nữa.Di Tân ngủ rất sâu, dưới tác dụng của thuốc mọi ảo giác và tâm trạng rối ren bị vùi vào bóng tối, trộn lẫn với giấc mơ kì quặc.
Trong mơ, chàng ca sĩ tóc đen mắt đen ngồi đối diện hắn, buông mắt nhìn thẻ bài trong tay, còn hắn ngồi bên bàn thay thế vị trí của em gái.

“Anh yêu em.”
Chàng ca sĩ cất lời thì thầm và ngước mắt nhìn Di Tân.

Trong mơ, đôi đồng tử sậm màu ấy đan cài ánh sáng rực rỡ.
“Em có yêu anh không?”
Bàn tay trắng nõn vươn tới, chàng ca sĩ vuốt ve gương mặt hắn.

Bàn tay nọ lướt qua vành tai nhẹ nhàng tựa lông hồng, mang tới đôi chút nhột nhạt ngứa ngáy.
Đôi mắt Di Tân mở to, phản chiếu gương mặt như sáng bừng của chàng ca sĩ, cánh môi mấp máy như định nói điều gì, nhưng khi sắp thốt ra khỏi miệng hắn bỗng tỉnh giấc.
Di Tân mở mắt ra trông thấy trần nhà loang lổ quen thuộc, con ngươi đen kịt dường như còn sót lại nét hoảng hốt, một lát sau mới tiêu tan.
Đứng dậy, Di Tân nhìn vết máu đêm qua dính trên vách tường đối diện giường rồi sờ trán mình, vết thương be bét đã được băng bó bằng vải gạc.

Di Tâm làm đấy, chắc là không muốn để lại sẹo ảnh hưởng đến cuộc hẹn ngày mai.

Di Tân im lặng nhìn vết máu trên vách tường.

Sau khi uống thuốc, đôi mắt hắn chỉ còn lại sự tĩnh mịch vô cảm.

Một lát sau, hắn lấy ra một quyển sách dưới gầm giường, trên bìa sách cũ nát có thể thấy hai chữ cổ tích lờ mờ, trong đó toàn viết về chuyện tình của hoàng tử và công chúa.
Di Tân đã đọc đi đọc lại rất nhiều lần.
Từ sách vở, hắn học được thứ gọi là yêu.
Yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên là yêu.
Hắn với Ellie, em gái với Tửu Sơ, dường như là yêu từ cái nhìn đầu tiên.


Vậy những cảm xúc ghen ghét và ác ý không nên có tối qua là gì?!
Di Tân không biết được, hoặc chăng trong lòng hắn đã có đáp án, nhưng thần kinh yếu ớt không cho phép hắn nói ra chân tướng lần thứ hai.
Mẹ của Di Tân từng dạy hắn vô số lần rằng yêu là phải chung thủy, việc bố hắn ngoại tình chính là hành động đáng khinh bỉ nhất.
Đang yêu một người lại đột nhiên quay sang yêu một người khác – ấy là phản bội tình yêu, là không chung thủy, vô cùng dơ bẩn.
Ngón tay Di Tân miết chặt trang giấy như sắp xé nát nó đến nơi, huyệt thái dương nhói lên cơn đau dữ dội, hắn vẫn giữ được bình tĩnh, chỉ có môi ngày càng tái nhợt.
Lật thêm một trang nữa, Di Tân tìm thấy câu chuyện mà mình muốn tìm, câu chuyện về sự phản bội và lòng chung thủy.

Công chúa phản bội tình yêu, cuối cùng sống cô độc suốt quãng đời còn lại, mãi mãi không được hạnh phúc.
“…”
Di Tân dừng lại trên trang giấy ấy hồi lâu không lật tiếp, trong mắt phản chiếu những con chữ.

Dơ bẩn, không chung thủy, đáng khinh, mặt trơ trán bóng, nhục nhã.

Tất cả những từ ngữ khó chịu nhất đổ hết lên đầu kẻ phản bội.
Giống hệt lời mẹ nói, kẻ phản bội tình yêu là kẻ dơ bẩn khôn cùng.
Hắn là kẻ dơ bẩn.
Sẽ chẳng có ai thích một con quái vật, và càng không có ai thích một kẻ dơ bẩn không chung thủy.
Di Tân khép sách vào đặt về chỗ cũ, trông hắn vẫn bình tĩnh như không, chỉ có đôi mắt mở to đang hiển hiện nỗi rối loạn và đau khổ trong lòng.
Trong tầng hầm tù mù, gã trai mang nước da trắng bệch cụp mắt, mặt mày vô cảm.

Khoảnh khắc ấy, vết sẹo vắt chéo gương mặt trông hết sức đáng sợ, mu bàn tay tái nhợt nổi gồ gân xanh, hắn đang cố đè nén tâm trạng dữ dội sắp bột phát không thể nào khống chế nổi.
- Hết chương 021-.