Cứu Vớt Vai Ác Kia

Chương 88: 88





Lâm Uyên lấy mỹ thực cùng trò chơi cũng không thể hấp dẫn người kia ra ngoài, ma sát cằm suy nghĩ một chút về lời Tễ Nguyệt nói lúc giận dỗi, chẳng lẽ có liên quan đến chuyện khuyên nhũ? Tễ Nguyệt hình như rất bất mãn, bình thường rất cưng chiều đại gia hỏa của mình, vừa rồi thế nhưng lại tát hắn một cái, ở trong gió lay động qua lại hai cái.
Lâm Uyên lấy ra chuông nhỏ của Tễ Nguyệt, ở cửa lắc lắc cái chuông nhỏ trong tay, phát ra thanh âm thanh thúy dễ nghe.
Tễ Nguyệt vốn đang ngồi trên nắp bồn cầu giận dỗi, nghe được thanh âm mơ hồ tức khắc tinh thần chấn động, rón ra rón rén đi đến cạnh cửa, ghé vào cửa phòng tắm cẩn thận lắng nghe, tràn đầy khinh thường, đỏ mặt mắng: "Quả nhiên là lão biến thái, còn mua chuông."
Tễ Nguyệt biểu tình không cam lòng mở cửa, "Tôi nói cho anh biết, anh đừng nghĩ đeo ở trên người tôi, tôi một đại nam nhân làm sao có thể làm chuyện mất mặt như vậy, anh đừng hòng nhục nhã tôi." Nói xong còn làm bộ như không để ý liếc về phía tay Lâm Uyên, ngón tay thon dài trắng nõn của Lâm Uyên cầm một đoạn dây đỏ, phía trên đeo chiếc chuông nhỏ màu đen tinh xảo, phảng phất mang theo thời gian lâu dài, Tễ Nguyệt liếc mắt một cái liền thích, giống như từ rất lâu trước kia chính là bảo bối y trân quý.

Tuy rằng Tễ Nguyệt rất muốn xông lên đoạt lấy, nhưng trên mặt vẫn là bộ dáng không tình nguyện.
Cái dây đỏ kia thoạt nhìn có chút dài, nhìn thế nào cũng không giống như đeo trên đầu nhũ, Tễ Nguyệt linh quang chợt lóe, chẳng lẽ là muốn đeo ở phía dưới của y? Quả nhiên là lão biến thái có kinh nghiệm dạy dỗ phong phú!
Ở chung lâu như vậy, động tác nhỏ cùng biểu tình của Tễ Nguyệt Lâm Uyên liếc mắt một cái liền nhìn thấu, Tễ Nguyệt toàn thân đều tản ra khí tức Mau tới bức bách tôi, mau tới đeo cho tôi, Lâm Uyên rất biết điều một phen ôm Tễ Nguyệt đặt người lên giường, Tễ Nguyệt ngoài miệng phản đối, tay lại an phận đặt ở ngực Lâm Uyên, không có một chút giãy dụa, Lâm Uyên không khỏi buồn cười, diễn trò cũng quá có lệ.
Sau đó Lâm Uyên nắm mắt cá chân Tễ Nguyệt buộc cho y một cái chuông nhỏ.
Tễ Nguyệt lắc lắc chân, nghe tiếng chuông dễ nghe nhíu mày, "Tôi biết anh vốn có tâm tư xấu mà.

Thì ra là đã sớm chuẩn bị xong chuông nhỏ, chắc chắn đã sớm có dự mưu.

Anh khẳng định muốn đem toàn thân tôi từ trên xuống dưới đều dính đầy hương vị của anh, khắc tên anh, để cho người khác vừa nhìn liền biết tôi là của anh."
Tễ Nguyệt ngữ khí càng ngày càng kích động, tinh thần cũng rất hưng phấn, Lâm Uyên bịt miệng đang nhanh chóng đóng mở của Tễ Nguyệt.
Chẳng mấy chốc fan tinh mắt đã phát hiện ra minh tinh Tễ Nguyệt thích mặc quần hở mắt cá chân.


Bất kể là ảnh chụp của người qua đường hay là paparazzi, đều cho thấy Tễ Nguyệt dù mặc quần dài cũng sẽ lộ ra một chút mắt cá chân trắng nõn tinh tế, càng làm cho chân có vẻ dài, còn có lắc chân trên chân cũng bị phóng đại lên dẫn tới một trào lưu mới.
Lúc này đang có trào lưu nam minh tinh đeo khuyên tai thể hiện phong cách cool ngầu, Tễ Nguyệt lại đi theo phong cách thiếu niên tinh xảo xinh đẹp một cỗ thanh lưu, tuy rằng diện mạo tinh xảo xinh đẹp, làn da không hề thua kém nữ minh tinh, nhưng lại ngoài ý muốn không nương khí, trên người chưa từng có đồ trang sức hoa mỹ, huống chi lúc mới ra mắt hình tượng thiếu tướng quân thiết huyết, trong bùn đất đi đến đi lui, lúc diễn cũng là tự mình ra trận, chịu được khổ lại biết tiến tới, càng không liên quan đến nương pháo.

Đây là lần đầu tiên mang theo trang sức, tự nhiên chọc lên một mảnh bàn tán sôi nổi.
Tễ Nguyệt như đại gia tựa vào sofa, chân bắt chéo, cố ý đặt chân phải mang theo chuông nhỏ lên trên, chân lắc qua lắc lại, tiếng chuông rất nhỏ cũng theo động tác ngẫu nhiên truyền đến.
Triệu Tân An đưa quyển sổ cho Tễ Nguyệt, "Cậu xem cái này như thế nào? Có thể dựa vào bộ phim này để đánh sâu vào nam chính xuất sắc nhất."
Tễ Nguyệt thiếu hưng trí, "Có nữ chính, tôi thấy nam phụ này cũng không tệ." Vẫn luôn là trợ công tác hợp hai người, không cần diễn tình cảm gì.
Triệu Tân An đã không muốn nổi giận nữa, Tễ Nguyệt tuy rằng cố gắng tiến bộ lại chịu được khổ, diễn xuất cũng tiến bộ rất nhanh, nhưng chính là quá kén ăn, cái gì cũng có thể chỉ ra một đống chỗ xấu, nếu là nghệ sĩ dưới tay anh, đã sớm bị áp giải đi quay, nào còn cần phải thương lượng dỗ dành, nhưng cấp trên trực tiếp phân phó anh hết thảy đều phải theo tâm ý của Tễ Nguyệt, tùy y lựa chọn.
"Cậu không đi chương trình tạp kỹ, không dựa vào scandal để thổi phồng, cậu có biết mỗi lần PR viết bản thảo rất sầu không? Chẳng lẽ chỉ viết chuyện cậu chơi lớn ở đoàn làm phim giận dỗi?"
Tễ Nguyệt nghe vậy vẻ mặt đau khổ, "Chương trình tạp kỹ tám chín phần mười đều sẽ an bài tuyến tình cảm, ba mươi ba ngày yêu đương, anh nghe cái tên này tôi có thể đi sao? Còn scandal, anh cũng không phải không biết tính tình đại ma đầu.

Trong bộ phim đầu tiên và những phân đoạn diễn cùng Phó Hạo Lâm được cắt nối biên tập, tôi đã chịu đủ khổ sở rồi." Bị đánh mông vài cái, còn bị buộc phải gọi là sư huynh và ca ca, bị hắn thao đến sắp khóc gọi baba.
Lúc trước trên mạng có tà giáo đảng chiếm lấy hoàng tử, còn cắt bỏ toàn bộ phân cảnh của nữ chính, chỉ để lại phân cảnh của hoàng huynh nam chính cùng tiểu hoàng đệ Tễ Nguyệt, phối hợp với âm nhạc cùng bình luận duy mỹ, phía dưới có một đống fan kêu manh, bị Lâm Uyên nhìn thấy, lúc ấy liền tức giận không chịu nổi, lập tức gọi điện thoại cho người xóa video xóa bình luận.
Triệu Tân An trầm mặc trong chớp mắt, gian nan nói: "Tôi luôn cảm thấy trong giọng nói của cậu mang theo một cỗ khoe khoang."
Tễ Nguyệt như ông cụ non thở dài, "Tôi cũng là thân bất do kỷ."
"......" Ha ha, nếu là thân bất do kỷ, khẳng định sẽ có một đám người vội vàng thân bất do kỷ, ngay từ đầu chính là được nâng trong lòng bàn tay, ngậm trong miệng.


Tài nguyên tùy tiện chọn, thậm chí còn có nhân vật do danh tác chuyên môn định chế, trong đoàn làm phim một chút ủy khuất cũng không có, từ khi ra mắt đến giờ chính là thuận buồm xuôi gió.

Mấy năm nay, anh tận mắt nhìn thấy Tễ Nguyệt từ lúc mới bắt đầu là tiểu thiếu niên chân đất cẩn cẩn thận thận từng bước biến thành như hiện tại quang mang bốn phía, nhất cử nhất động tao nhã tự phụ, không kiêng nể gì lại kiêu ngạo bá đạo.
"Tôi càng đề cử cậu cái này, bộ phim này đầu tư một khoản tiền lớn, đội hình cường đại, Tạ Thanh Nhiên cùng mấy vị đại lão đều ở đây, cơ hội khó có được, nếu làm tốt, giá trị của cậu sẽ tăng thêm một tầng nữa.

Ngay cả một nhân vật nhỏ bên trong cũng có thể bạo."
"Khi nào thử vai?"
"Dù sao cũng là đi theo quy trình.

Đây không phải chỉ có một nhà đầu tư của nhà chúng ta tuyển nghệ sĩ, mà còn có hai nhà khác tuyển vài nghệ sĩ khác."
Tễ Nguyệt lắc lắc tay không thèm để ý nói: "Biết rồi, tôi sẽ an phận không gây chuyện."
Triệu Tân An chỉ là theo thường lệ dặn dò, Tễ Nguyệt rất có chừng mực, tuy rằng thích gây chuyện, nhưng chuyện nháo cũng không lớn, không khó giải quyết.

Trong mắt Triệu Tân An, Tễ Nguyệt có một loại cảm giác khi mềm sợ cứng, luôn phô trương thanh thế.
Tễ Nguyệt ký xong hợp đồng mới biết phải đi ngoại tỉnh quay một tháng, nhất thời liền muốn bội ước không đi.


Y không thể làm ấm giường vào ban đêm.
Tễ Nguyệt rất không vui, Lâm Uyên dù sao tự chủ mạnh mẽ, tâm tình không giống Tễ Nguyệt biểu hiện hết ra bên ngoài, thoạt nhìn thành thục ổn trọng lại bình tĩnh cơ trí, "Nếu muốn làm ảnh đế, tự nhiên không thể chỉ dừng lại ở thành phố này, diễn viên không phải đều như vậy sao.

Trước đây không phải cũng chạy khắp nơi sao."
"Không giống nhau, loại quay phim và tuyên truyền này nhiều nhất cũng chỉ có hai ba ngày là trở về, nhưng lần này lại là một tháng, suốt ba mươi ngày."
Lâm Uyên sửa lại: "Ba mươi mốt ngày."
Tễ Nguyệt trừng mắt, "Anh có phải đang ước gì tôi mau chóng rời đi để khỏi làm anh chướng mắt không? Tại sao một chút tỏ vẻ cũng không có?" Kim chủ nếu không cho y đi, y tự nhiên không thể đi.
"Em lại không ở trước mắt tôi, làm sao có thể chướng mắt được? Em luôn ở trong mắt tôi, ở trong lòng tôi."
Tễ Nguyệt phốc một tiếng cười, chọc chọc ngực Lâm Uyên, "Nói lời ngon tiếng ngọt lừa gạt thiếu nam vô tri, biết trêu chọc như vậy, khẳng định đã luyện tập nhiều."
Lâm Uyên suy nghĩ một chút về mấy thế giới đã trải qua, từ thế giới thứ nhất chỉ có ôm hôn, đến thế giới thứ hai bị ngồi từ trên xuống, từ nay về sau mở ra thế giới mới, kỹ thuật chậm rãi thành thạo, "Quả thật luyện tập không ít."
Tễ Nguyệt sửng sốt, trong lòng nổi lên cảm giác đau đớn chua xót, yên lặng xoay người đưa lưng về phía Lâm Uyên, tuy rằng trong miệng y vẫn nói lão nam nhân kinh nghiệm phong phú, thủ đoạn cao siêu, nhưng chưa từng thấy qua những người tiền nhiệm được kim chủ đại nhân bao dưỡng, cho nên vẫn luôn ôm một tia may mắn trong lòng, tự lừa mình dối người, hôm nay thật sự nghe được kim chủ đại nhân chính miệng thừa nhận, vẫn là có chút tiếp thu không được.
Triệu Tân An không biết tại sao Tễ Nguyệt lại đồng ý xuất phát còn thúc giục mau chóng đi, bất quá rốt cuộc là chuyện tốt, tránh cho anh lãng phí miệng lưỡi, thu thập hành lý xong liền mang theo người đi đoàn làm phim gặp gỡ trước.
Lúc Lâm Uyên gọi điện thoại cho Tễ Nguyệt thế nhưng tắt máy, hắn nhớ rõ Tễ Nguyệt hôm nay không có việc làm, hỏi cơm chiều muốn ăn cái gì lại không tìm được người, lại gọi cho Triệu Tân An vẫn là tắt máy, Lâm Uyên nhìn lịch trình của Tễ Nguyệt, lại đi hỏi nhân viên phòng làm việc của Tễ Nguyệt.
Tễ Nguyệt vừa xuống máy bay vừa mới mở điện thoại di động đã có rất nhiều cuộc gọi nhỡ, trên cùng chính là cái người khiến người ta chán ghét, ngón tay Tễ Nguyệt di chuyển đang do dự có nên gọi lại không, sau đó đã bị cuộc gọi tới làm cho hoảng sợ.
"Tễ Nguyệt ca, cuối cùng anh cũng nhận điện thoại, Lâm tổng tìm anh, anh mau gọi lại cho anh ấy đi." Nói xong liền vội vàng cúp máy không chiếm thời gian của đại Boss.
Tễ Nguyệt hít sâu một hơi, gọi qua, còn chưa vang hai tiếng đã kết nối, đầu kia là giọng nói trầm thấp gợi cảm quen thuộc của hắn.
"Tễ Nguyệt, em đang ở đâu? Có chuyện gì vậy?"
Hốc mắt Tễ Nguyệt nóng lên, báo địa danh, giải thích: "Vừa rồi ở trên máy bay."
Lâm Uyên nhíu mày, "Trước khi đi sao không nói cho tôi biết?"
"Thông báo lâm thời tương đối gấp gáp, sốt ruột thu dọn hành lý lên máy bay mới nhớ ra."

Lâm Uyên bên này sốt ruột họp, vội vàng nói hai câu liền cúp máy, "Chờ tôi bận xong dự án sẽ đi thăm em."
Triệu Tân An cầm hành lý cùng điện thoại di động đi tới, "Chuyện gì xảy ra vậy? Lâm tổng tìm người gọi điện thoại đều gọi tới chỗ tôi, cậu tới đây có nói cho anh ta biết không?"
"Tôi quên mất, lúc ấy vội."
Triệu Tân An nhìn Tễ Nguyệt mấy lần, "Cậu đang trốn tránh Lâm tổng?"
Tễ Nguyệt giống như bị xù lông, "Không có."
Không có mà phản ứng lớn như vậy? Triệu Tân An nhướng mày, bất quá anh không có sở thích bát quái chuyện tình cảm của cấp trên, "Có chuyện sớm giải quyết, đừng ảnh hưởng đến quay phim.

Lần này trong ngành có nhiều nhân vật có máu mặt, nếu cậu để lại cái mác diễn xuất không tốt thì sau này phát triển không được."
"Ừm"
Cũng không biết có phải lời nói của Triệu Tân An có tác dụng hay không, để cho Tễ Nguyệt biết được tầm quan trọng của sự tình.

Tễ Nguyệt lần này dùng toàn bộ tinh lực để quay phim, hận không thể dùng tất cả thời gian đều ngâm mình trong đoàn làm phim, không phải đang đọc kịch bản chính là quan sát kỹ xảo diễn, học tập đối diễn với người khác.

Làm cho Triệu Tân An vui mừng không thôi, anh không nghĩ tới anh còn có thể có một ngày nhìn thấy Tễ Nguyệt liều mạng phấn đấu.
Tễ Nguyệt nhịn mấy ngày cũng không gọi điện thoại cho Lâm Uyên, ban ngày là đem điện thoại di động giao cho trợ lý bảo quản, buổi tối liền dùng lý do quá mệt mỏi tắt máy ngủ.

Y liều mạng dùng công việc hao hết tinh lực của y, nhưng buổi tối vẫn nhịn không được nhớ tới cái người khiến người ta chán ghét, nhất là một mình y ngủ ở trên giường, bên cạnh thiếu cái ôm ấm áp khoan dung kia, cô đơn giống như ánh trăng chiếu khắp toàn thân y, lại giống như thủy triều không cách nào ngăn cản đánh về phía y.
Tễ Nguyệt cầm điện thoại di động, đăng nhập tài khoản của mình, "Muốn ôm.".