Nghiêm Cái nghe vậy thì yên lặng quay đầu đi chỗ khác, không muốn trả lời.
Chuyện tình sâu khắc mãi này thật ra anh vẫn nhớ rõ, chỉ là không muốn viết.
Đừng hỏi vì sao, không có lý do, chỉ là không muốn viết.
Nghĩ lại thì khi đó còn chưa bên nhau, ngày nào cũng không thấy mặt, anh viết tình sâu khắc mãi làm gì? Chẳng lẽ tự trào phúng bản thân là kẻ độc thân?
Lục Thú tiếp tục nhẹ nhàng nhéo mặt anh như thể nhất định phải có đáp án.
Nghiêm Cái trái lại không chạm vào hắn.
Anh nằm trên chân người ta, thu tay lại khoanh trước ngực, quay đầu nhìn cái bàn bên cạnh.
Mặt bị vuốt qua vuốt lại một hồi.
Nghiêm Cái thật ra không hề mất kiên nhẫn, chỉ là Lục Thú vẫn luôn vừa dỗ dành vừa hỏi anh bao giờ viết.
Nghiêm Cái tận hưởng cảm giác hắn xoa mặt mình nhưng lại không muốn trả lời, dứt khoát không nói gì, nhắm hai mắt một lần nữa.
Vì Nghiêm Cái nằm ngủ trên đùi nên Lục Thú về cơ bản không thể cử động, hiện tại chân đã tê rần, thế nhưng tay vẫn còn liên tục xoa nắn mặt người ta không chịu dừng lại.
"Bao giờ anh viết?"
"..."
"Cái Cái? Anh trai tốt à?"
"..."
"Có viết không? Viết đi mà."
"..."
Nghiêm Cái nhắm mắt lại, không nghe không thấy không để ý.
Vì thế Lục Thú thả tay ra, dừng động tác.
Trước mặt đột nhiên lại không tối đen nữa.
Nghiêm Cái chậm rãi mở mắt, quay đầu nhìn về phía Lục Thú.
Tay hắn đột nhiên rời đi khiến anh có chút không quen.
Nghiêm Cái nhìn hắn như muốn hỏi: "Em không nhéo nữa à?", lại như đang giục hắn: "Em nhéo tiếp đi chứ."
Nhưng Lục Thú lại không chút động lòng.
Hắn rũ mắt cười trông rất cà lơ phất phơ, tay cũng để trên không trung như sắp hoàn toàn thu về, vô cùng khiêu khích.
"Có viết không nào?" Lần này không phải thúc giục dụ dỗ nữa mà là hỏi trực tiếp.
"Xem tâm trạng." Lần này Nghiêm Cái tốt xấu cũng trả lời một câu.
"Vì sao lại không viết?" Lục Thú hỏi tiếp, bàn tay ác ôn còn đưa lên cao hơn.
"..." Nghiêm Cái quay đầu đi chỗ khác, cảm giác tay hắn cứ đưa qua đưa lại như quạt gió, lại như đang hỏi anh: "Anh không cho tui nhéo tiếp à?"
Đến tận khi Nghiêm Cái cảm thấy không xoa nắn nữa cũng được, thế nhưng suy nghĩ hồi lâu, nhận ra cũng không quá mất mặt, cuối cùng vẫn lên tiếng: "Em đâu có ở đây."
Giọng nói có vài phần cô đơn...!khiến người nghe cảm thấy đau lòng.
Lục Thú cười có bao nhiêu chua xót, thế nhưng không muốn anh nhìn thấy, chỉ cố để giọng thật nhẹ nhàng, hỏi: "Em nhờ anh viết từ rất lâu rồi mà, khi ấy em không phải có ở đây sao?"
Hắn giống như bóc hành tây, từng lớp từng lớp đều chua xót đau lòng, thế nhưng lại muốn anh vui, vì thế nụ cười trên mặt càng khó coi thì tiếng cười lại càng dễ nghe.
Hắn hỏi anh: "Hay là từ lúc đó anh đã thích em rồi? Chỉ là không thừa nhận, đợi em đến tỏ tình?"
"..." Nghiêm Cái không trả lời.
Giọng Lục Thú lại càng dễ nghe hơn: "Thích thì phải nói sớm chứ, nếu vậy đã không đến mức bị cưỡng hôn, đúng không?"
Mắt Nghiêm Cái lập tức nhắm lại, bóng đêm trước mắt như lại có màu sắc, tai cũng đột nhiên đỏ lên.
Lục Thú lanh mắt nhanh chóng nhìn ra.
Nụ cười trên mặt đã hoàn toàn biến mất.
Hắn không biết Nghiêm Cái đã trải qua những ngày khó chịu như thế nào, nhưng hắn biết anh hiện tại không nhìn thấy, vì thế giả bộ ung dung huýt nhẹ một điệu sáo du dương êm tai.
Cùng lúc đó đưa ngón tay khẽ chạm vào vành tai nóng bừng và lỗ tai hơi lạnh nhưng dần trở nên ấm áp của anh.
"Không phải, không có, nghĩ nhiều rồi."
Một lúc sau, người im lặng hồi lâu mới trả lời như vậy.
"Thật không?" Lục Thú cười khẽ như thể nhìn thấu tất cả: "Sao em có cảm giác anh đã thích em từ trước rồi nhỉ?"
"Ảo giác." Nghiêm Cái không chút do dự ném ra mấy chữ này, vành tai lại càng nóng hơn.
"Hiện tại thì sao?" Lục Thú chuyển chủ đề chỉ trong chớp mắt.
Hắn hỏi đột ngột khiến Nghiêm Cái ngẩn người, còn không kịp phản ứng lại.
Đã thế hắn còn hỏi thêm một lần nữa: "Hiện tại có thích em không?"
Nghiêm Cái không đếm được đây là lần thứ mấy trong buổi tối ngày hôm nay anh mở mắt quay đầu nhìn Lục Thú.
Anh không trả lời, chỉ là cánh tay không một tiếng động chống xuống, sau đó đột nhiên nhỏm dậy dán môi lên trên.
Ngay giữa môi dưới của Lục Thú.
Cả hai người đều trợn tròn mắt, không hề nhắm mắt như lúc quay mấy cảnh hôn.
Đơn giản là vì thật lòng yêu thích và để ý người kia, thế nên muốn nhìn từng cử chỉ của đối phương, không muốn bỏ qua bất kỳ khoảnh khắc nào.
Mắt Lục Thú mở rất lớn, hiển nhiên là kinh ngạc.
Thế nhưng mắt Nghiêm Cái lại bình tĩnh không một gợn sóng, như thể người trước đó bị ghẹo đến đỏ bừng cả lỗ tai hoàn toàn không phải anh.
Nghiêm Cái...!thật sự không hề có kinh nghiệm.
Khi trước đóng phim phần lớn đều dùng miếng ngăn hoặc dùng góc độ để che, nụ hôn đầu của anh cũng là do tên lưu manh trước mặt cướp mất.
Nghiêm Cái không biết cách hôn nhưng sẽ biến bị động thành chủ động.
Hô hấp ngừng lại khoảng hai, ba giây, sau đó chóp mũi hơi tách ra, vì thế Nghiêm Cái điều chỉnh tư thế.
Lần này tay anh ấn lên vai Lục Thú, dùng một tư thế tuyệt đối áp bách tiếp tục hôn.
Vai Lục Thú kỳ thật không rộng nhưng được cái bả vai mềm mại rất dễ nắm.
Dù cách một lớp vải vẫn có thể cảm nhận được da thịt ấm áp bên dưới và xương vai gầy có hơi lộ ra.
Tay Nghiêm Cái đặt trên bả vai hắn nhẹ nhàng nắm bóp, rất vừa vặn.
Thế nhưng Lục Thú nãy giờ ở vị trí hạ phong lại không có động tác.
Hắn hiển nhiên không thỏa mãn với nụ hôn kéo dài mà vẫn dừng ở trạng thái môi dán môi của hai người.
Bàn tay đột nhiên có chỗ dụng võ, vì thế luồn vào trong vạt áo của Nghiêm Cái.
Cánh môi Lục Thú mở ra, dạy Cái Cái của hắn cách hôn.
Tay cũng bắt đầu đi du lịch.
Nghiêm Cái vì diễn Tử Tang mà giảm hơn bốn cân.
Thắt lưng người đàn ông bình thường vốn cường tráng hiện tại lại trở nên thon chắc, khi hướng về phía dưới thì dần mềm mại dãn nở khiến người ta không thể ngừng liên tưởng.
Làn da dưới tay vô cùng mịn màng nhẵn nhụi, Lục Thú chỉ lướt qua một cái là ngay lập tức chạm vào lúm đồng tiền sau lưng* của Nghiêm Cái, sau đó nhẹ nhàng nắm trọn, cả người hắn cũng sôi trào theo.
Hai người, một thì nắm lấy bả vai của người kia, một thì bấu chặt eo của đối phương, môi kề môi giao hòa nóng bỏng.
Nghiêm Cái trúc trắc, Lục Thú liền dạy anh từng chút một, bắt đầu từ việc cắn mút cánh môi mỏng của anh, sau lại dịu dàng mơn trớn, khác hẳn với lần cưỡng hôn áp đảo trước đó, khiến người ta ngứa ngáy.
Lục Thú cảm thấy mình thật tội lỗi.
Hắn muốn đưa tay xuống sâu hơn nữa, muốn thỏa sức xoa nắn vuốt ve eo và bên dưới của anh, muốn hôn lên trán anh, môi anh, sau đó cắn hầu kết của anh, lưu lại dấu vết trên người anh.
Nhưng Cái Cái trên người hắn vẫn còn mơ hồ không hiểu rõ, thậm chí còn không biết hôn như thế nào.
Mi mợ nó không phải người.
Lục Thú thầm mắng chính mình, thế nhưng tay vẫn chạm vào hai hõm nhỏ sau thắt lưng của Nghiêm Cái như trước, có điều vẫn chỉ nhẹ nhàng lướt qua, coi chúng như bảo vật, không dám làm gì khác.
Nghiêm Cái nắm bả vai Lục Thú, chạm vào mặt hắn.
Lúc hô hấp hai người đan xen chồng chéo, Lục Thú mới ý thức được: Xong rồi.
Hắn.
Cứng.
Đến khi Lục Thú vào phòng tắm, Nghiêm Cái đã nghe lời lên giường đi ngủ trước.
Lục Thú cảm thấy vô cùng may mắn là không để anh phát hiện ra, nếu không cũng quá cầm thú.
Chuyện này không thể vội được, phải từ từ.
Mới bên nhau có vài ngày thôi.
Tiếng nước chảy không ngừng xối lên người hắn.
Khoảnh khắc đại não trống rỗng, Lục Thú bỗng nhiên nhớ tới hàng chữ hắn từng gõ ra thật lâu trước kia.
Nghiêm Cái nằm dưới ta gào khóc nói yêu ta.
Hết chương 88.
______________________________
Editor: Nhắc nhỏ là có H, chúng ta sẽ được kiểm chứng độ chân thực của câu nói trên =)).
Edit mấy đoạn va chạm cơ thể vẫn khó khăn quá, đọc hơi trúc trắc..
* Lúm đồng tiền sau lưng: hay còn gọi là hõm Venus (với nữ) và hõm Apollo (với nam), thuật ngữ chỉ hai điểm lún sâu rất rõ và đối xứng ngay phần thắt lưng, tại khớp nối giữa các xương vùng chậu.
Trực quan hơn, 2 hõm này nằm ở sau lưng, ngay phía trên...!vòng 3 vài phân.
Khi sờ tay vào hai vệt lõm này, chúng ta có thể cảm nhận phần xương rất rõ ràng.
Từ thời La Mã cổ đại, người ta đã để ý tới những người sở hữu dấu vết đặc biệt này trên lưng, đây được coi là biểu tượng quyến rũ.
Hình minh họa:
-> Chính là hai cái hõm trên eo sau lưng.
Có điều khi tra thông tin về hõm Apollo ở GG Việt Nam thì dễ đọc được thông tin là hõm Apollo ở nam giới dễ gây ảnh hưởng đến chuyện ân ái không thỏa mãn, ker mà ko có chứng cớ khoa học nào nên đừng tin.
Cái Cái rất chi là healthy và sung sức =)).
* Bonus: Lúc tìm hình cover chương thì thấy chiếc meme cu tê này:
.