Dạ Tâm

Chương 7: Đánh người



Không hổ là hacker hàng đầu thế giới , chỉ mới 2 phút Bùi Nam Thành đã dễ dàng phá vỡ màng phòng tuyến mà Trần Nhiên đã thiết lập

Lớp phòng tuyến rất mạnh nhưng Trần Nhiên không cài đặt hệ thống cảnh báo khi có người tấn công , cô sợ tiếng ồn sẽ làm phiền giấc ngủ của bản thân . khi hệ thống bị phá ,Trần Nhiên vẫn chưa biết chuyện xảy ra với máy tính bản thân

Nhìn qua camera máy tính , trên màn hình là khung cảnh quen thuộc , hình ảnh hiện lên vừa hay là vị trí Bùi Nam Thành vừa ngồi lúc sáng . Trí nhớ của anh rất tốt , mọi thứ anh nhìn qua đều in sâu trong bộ não của anh

Bùi Nam Thành nở nụ cười, anh gọi người anh em đang tức giận đập tường ở bên cạnh

" Phan Văn Hàn , tôi biết kẻ hack máy tính của cậu là ai "

Phan Văn Hàn cau có quay người lại

" Kẻ nào ? "

Bùi Nam Thành cuối đầu xuống anh nhìn xuống chiếc áo của bản thân , bên trong là những lớp băng gạc được Trần Nhiên băng bó . Khoé môi anh hơi cong lên

" Một con mèo lười nhỏ "

Phan Văn Hàn nhìn qua :" Cái gì ?"

Bùi Nam Thành lắc đầu :" Không có gì "

Bùi Nam Thành đứng dậy khỏi chỗ ngồi , anh quay người bước đi . Một người có thể cứu anh lại có thể hack máy tính của Phan Văn Hàn quả thật là một người thú vị

" Theo tôi"

Bùi Nam Thành vừa đi được vài bước Phan Văn Hàn đã chặn anh lại gặng hỏi

" Người đó làm việc ở đây à ?"



Nhìn cái nét mặt thản nhiên của lão đại làm cậu rất nghi ngờ người đấu với cậu ta là người cùng phe . Vừa nghĩ cậu ta vừa chạy nhanh ra khỏi phòng, nhìn ngó xung quanh

Đi phía sau Bùi Nam Thành vẫn từ tốn , anh nhìn Phan Văn Hàn như con khỉ đang chạy quanh phía trước. Bùi Nam Thành lắc đầu, mặt anh vô cảm mà nói

" Người, không có ở đây "

Nắm được tin tức quan trọng Phan Văn Hàn nhanh chóng đổi hướng, cậu chạy đi rất nhanh . Khi đi còn không quên báo cáo lão đại

" Lão đại, tôi đi lấy xe . Anh ra đại sảnh trước đi "

Ước tính được vị trí chính xác của mục tiêu ,15 phút sau Bùi Nam Thành đã có mặc dưới toà nhà Trần Nhiên đang ở . Anh đưa ra mục tiêu chính xác cho kẻ đang háo hức ở bên cạnh , giọng anh lạnh lùng

" Tầng 18 , căn số 257 . Kẻ thù của cậu đang ở trong đó"

Ánh mắt Phan Văn Hàn rực lửa, anh ta xông nhanh lên phía trước. Đứng trước cánh cửa nhà Trần Nhiên , anh ta nhanh chóng lấy điện thoại ra hack vào ổ khoá . Cửa vừa mở , Phan Văn Hàn đã đạp mạnh cửa vào xông trong . Miệng hét lớn

" Ả đàn bà điên , mau ra đây"

      ...

Bầu không khí tĩnh lặng không một tiếng động . Trong căn hộ nhỏ vắng tanh không một bóng người . Trên bàn , chiếc máy tính bảng Trần Nhiên dùng để đánh game vẫn đặt nguyên ở đó

Bùi Nam Thành bước vào chậm rãi, anh bình thản quan sát xung quanh . Bên kia trái với Nam Thành, Phan Văn Hàn lại hùng hổ xông vào . Anh ta miệng thì là hét , tay chân lập tung đồ vật trong nhà

Ở trong phòng ngủ,Trần Nhiên đang ngủ say hàng loạt tiếng ồn khiến Trần Nhiên tỉnh giấc . Cô trau mày , tức giận đi ra khỏi phòng ngủ

Vừa đặt chân ra bên ngoài , bóng dáng quen thuộc của người thanh niên khi sáng ập vào mắt cô . Bên cạnh anh còn có một người lạ hết sức ồn ào

Nhắm được nguồn gốc của tiếng ồn , Trần Nhiên tiện tay cầm lấy cây chổi được dựng trước cửa phòng . Cô lao nhanh đến phía Phan Văn Hàn , dùng lực đập tới tấp vào người anh ta

Phan Văn Hàn liên tục né tránh , anh phản công lại nhưng lạ thay một người học võ như anh ta lại không cách nào tránh khỏi móng vuốt của Trần Nhiên. Hành loạt cây gậy cứ như thế mà nện thẳng lên người anh ta



Hàng loạt tiếng la " Đau " của Phan Văn Hàn kêu lên thảm thiết , anh ta thảm thiết gọi lão đại cầu cứu

" Lão đại cứu tôi , ả đàn bà này sắp đánh chết tôi rồi"

Ánh mắt sắt bén của Trần Nhiên nhìn về phía Bùi Nam Thành , ánh mắt mang đầy ý hăm doạ . Giờ khắc này nếu như anh muốn tiến lên thì kết cục của anh sẽ giống cậu ta

Bùi Nam Thành nhìn đàn em rồi lại bắt gặp ánh mắt của Trần Nhiên , anh quay người đi một phía khác mặt kệ trận bạo hành ở sau lưng

Dựa vào sức lực của mình anh thì Bùi Nam Thành vẫn cứu được Phan Văn Hàn nhưng nể mặt sự việc tối qua ảnh không ra tay , miễn không đánh tàn phế người là được

Một lúc lâu sau Trần Nhiên cũng dừng tay , cô ghét người làm phiền đến giấc ngủ của cô nhưng cô vẫn biết năng nhẹ . Cô đặt cây chổi qua một bên , người ngồi xuống tựa lưng vào ghế sofa

" Có chuyện gì ?"

Giọng điệu và bóng dáng cô lạnh lùng, trên người toát ra khí thế của một lão đại đứng trước đàn em

Nhìn lướt qua cô Bùi Nam Thành đi đến , anh ngồi xuống ghế sofa đối diện cô. Khuôn mặt anh đầy nét dịu dàng

" Cô là người hack máy tính Phan Văn Hàn à ?"

Nhìn hai người trước mặt Trần Nhiên cười mỉa, cô tỏ ra vẻ ngạc nhiên hết sức giả tạo

" Ồ, hai người đến gây chuyện à ? Muốn tôi xin lỗi sao ? " Trần Nhiên nhếch mép cười " Xin lỗi , đến cãi nhau hay đánh nhau điều được nhưng xin lỗi thì miễn bàn "

Nhìn thấy dáng vẽ của Trần Nhiên , khoé môi Bùi Nam Thành cong cong . Anh lấy trong người ra một chiếc thẻ ngân hàng dứt khoát đặt xuống bàn

" Không, tôi đến đây để bàn chuyện hợp tác "

Chiếc thẻ được Bùi Nam Thành đẩy về phía cô