Ánh mắt Gulina chằm chằm nhìn vào màn hình lớn trước mặt. Là một trưởng phòng tình báo trẻ tuổi nhất từ trước đến nay của nước G, năng lực của nàng là điều không có gì phải bàn cãi. Nếu không, một nữ nhân không có bất kỳ bối cảnh đáng nói nào, làm sao có thể trong vòng 5 năm ngắn ngủi ngồi lên được chức vị cao như thế này.
Chỉ là hiện tại trên trán của vị băng tuyết mỹ nhân nổi tiếng trầm ổn này, cũng thoáng toát mồ hôi.
Không người nào dám coi thường Ảnh Phong, cho dù là nước G, quốc gia được xưng là mạnh nhất trên thế giới.
Ảnh Phong, sát thủ vang danh nhất trong gần 10 năm qua, thậm chí so với các nhà chính trị nổi tiếng còn được để mắt đến nhiều hơn. Hết thảy nguyên nhân đều là do bản tính kiêu ngạo của hắn, sau mỗi lần hành động hắn đều dùng máu tươi lưu lại hai chữ Ảnh Phong, cái chiêu bài hai chữ tuyệt đối khủng bố. Mà càng không còn gì để nói là trước mỗi lần động thủ, đối tượng bị giết đều nhận được thông tri, thành ra tấm thiếp màu đen viết hai chữ "Ảnh Phong" đã được giới truyền thông gọi là: Tiếng gọi của Tử Thần.
- Báo cáo trưởng phòng, vị trí số 1 bình thường!
Tiếng báo cáo từ máy bộ đàm vang vọng truyền đến, chỉ là trong thanh âm này không che giấu được một tia run rẩy.
- Vị trí số 2 bình thường!
- Vị trí số 3 bình thường!
······
Gulina hít sâu một hơi, cố gắng bình phục nội tâm nôn nóng. Cúi đầu nhìn thoáng qua chiếc đồng hồ đặc chủng trên cổ tay, đã là 11:30 đêm, chỉ còn 30 phút nữa là đến thời gian ghi trên Tử Thần thiếp. Không ai biết Ảnh Phong có hay không tuân thủ những gì đã viết: - Quá thời gian ghi trên thiếp mà mục tiêu không chết, sẽ không động thủ.
Nhưng là 999 lần trước đó, Ảnh Phong chưa từng thất thủ.
Trong lòng Gulina cảm giác rất rõ ràng, Ảnh Phong tuyệt đối sẽ không nuốt lời. Cũng chỉ là giác quan cảm nhận mà thôi. Nhưng 30 phút cuối cùng này lại làm cho con người vốn cực kỳ tự tin của nàng không có một chút tin tưởng.
Có lẽ, ngươi có thể khiêu chiến cường giả, nhưng, không thể lay động được một vương giả. Ảnh Phong không thể nghi ngờ chính là vương giả trong ám sát giới.
Chưa từng có người thấy được Ảnh Phong, thậm chí ngay cả hắn là nam hay là nữ cũng chẳng ai biết. Gulina từng toàn tâm đi nghiên cứu những tư liệu về thế giới đệ nhất sát thủ này, tổng hợp lại những bản án, nàng phát hiện, hắn hoàn toàn không có bộ mặt nhất định, bởi vì kẻ thần bí cuối cùng tiếp xúc với nạn nhân có bác sĩ, có luật sư, thậm chí còn có kỹ nữ ở hộp đêm, nếu những người này đều là Ảnh Phong mà nói, vậy chỉ thể đi đến kết luận là có vô số Ảnh Phong hoặc là Ảnh Phong có thể giả dạng thành đủ loại người, đúng như vậy mà nói, con người này chỉ có thể dùng hai tử "khủng bố" để hình dung.
Có lẽ, nhân viên cấp dưới vừa rồi báo cáo cho mình chính là Ảnh Phong! Nhất thời sau gáy Gulina toát mồ hôi lạnh. Tên sát thủ này dường như là một u linh làm cho người ta cảm giác ở khắp nơi. Đã từng cam đoan với bộ trưởng rằng toà nhà tình báo là tường đồng vách sắt, nhưng lúc này có vẻ cũng chẳng phải an toàn. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Két"
Một tiếng vang nhỏ, cửa phòng giám sát bị người đẩy ra. Gulina khẩn trương cao độ nhanh như chớp nắm khẩu súng bỏ túi, ánh mắt trợn trừng nhìn khe cửa đang từ từ mở rộng.
Một thân ảnh cao lớn đi vào trong phòng, mái tóc vàng dưới ánh sáng của ngọn đèn trần càng thêm rõ ràng, khuôn mặt với nét kết hợp của hai phương Đông Tây tuyệt đối có thể dùng "tuấn tú đẹp trai" để hình dung.
Nam nhân giống như sớm đã quen với gương mặt lạnh như băng của Gulina, mỉm cười nói:
- Tôi chỉ đến xem là có chỗ nào cần hỗ trợ hay không thôi.
- John, chẳng phải là lấy cớ sao, mười năm qua bị Ảnh Phong đè đầu, có phải là muốn khiêu chiến cái gọi là đệ nhất sát thủ một lần hay không?
Gulina châm chọc nói. Nam nhân trước mặt có lẽ đủ mạnh, có điều đối với nàng lại không thể tạo nổi một tia hứng thú. Cho dù hắn được tôn là đệ nhất quân nhân của nước G, nhưng vẻ khúm núm, nịnh nọt, nàng cũng không phải chỉ có mỉm cười đáp trả một lần.
Nam nhân căn bản như không có nghe ra hàm ý khiêu khích trong giọng nói, chậm rãi đi đến bên cạnh Gulina, hai cánh tay hữu lực đặt trên bả vai Gulina không ngớt lắc lắc, thủy chung không có buông xuống.
- Tôi chỉ muốn cho em biết, những khi em lo âu, luôn có một nam nhân ở bên cạnh em, bất kể như thế nào, hắn đều bảo vệ cho em, không bao giờ để cho em bị một chút thương tổn nào.
- Tôi rất khỏe, không cần sự quan tâm của anh!
Gulina vẻ cự tuyệt nói. Với một nam nhân mà mình không có khả năng phát sinh tình cảm tốt nhất là phải tạo một khoảng cách, không cho người ta cơ hội, nàng đối với những thiết huyết quân nhân này chỉ có thể nói bằng hai chữ kính trọng. Họ chính là những người trung thành với quốc gia, dùng máu tươi cùng với sinh mệnh bảo vệ nàng, mặc dù có những thủ đoạn làm người khinh thường, có quân nhân thậm chí cả đời đều không thể công khai thân phận. Nhưng tất cả những điều đó không ảnh hưởng tới cống hiến của họ đối với quốc gia.
"Ảnh Phong, chẳng lẽ cũng là quân nhân đặc chủng của quốc gia nào đó?"
Ý nghĩ vừa mới xẹt qua óc liền bị Gulina phủ định , bởi vì những người bị Ảnh Phong giết không có chuyên về một phương diện nào, tuy rằng trong đó có rất nhiều chính khách, nhưng cũng bao gồm phú thương, ngôi sao nổi tiếng…, từ mọi phương diện phân tích ra, chỉ có thể là loại người giết mướn, hoàn toàn không có liên quan gì đến lợi ích của một quốc gia.
Trên màn hình lớn được phân chia giám sát thành nhiều khối, các nơi vẫn như cũ không có gì thay đổi, ở giữa màn hình là hình ảnh trực tiếp một cái giường lớn, nam nhân trên giường vẫn như cũ nghiêng lưng nằm, tư thế không có thay đổi.
- Có lẽ, tôi lúc ấy giết chết hắn, sẽ không còn nhiều phiền toái, em cũng sẽ không khẩn trương như vậy .
John trầm giọng nói, ánh mắt hiện lên tia lạnh lẽo nhìn lên màn hình.
- Hắn còn sống càng hữu dụng!
Gulina mở ngăn kéo, lấy ra một xấp tư liệu dày mấy chục trang.
Hà Kiến Quốc, nam, 46 tuổi. Nhiều lần đảm nhiệm chức vụ thư ký tổng tham mưu cục tình báo nước cộng hoà TQ, bí thư tổng cục An Toàn quốc gia kiêm phó trưởng phòng tình báo. Chủ yếu quản lý công tác gián điệp xâm nhập Tây phương. Nắm giữ một số lớn tư liệu về đặc công ở nước ngoài, trong đó một bộ phận đã thành công xâm nhập vào nội bộ chính phủ cùng cục An Toàn của nước G, đối với nước G tồn tại uy hiếp lớn. Tháng 10 năm 2009 bị đặc công nước ta bắt cóc, bí mật áp giải về nước G.
Biết được phần hồ sơ tuyệt mật này chỉ có vài người, cho dù là John, chính là người thi hành mệnh lệnh bắt cóc Hà Kiến Quốc, căn bản cũng không rõ lắm tầm quan trọng của người này.
Chỉ là nhiều ngày, vô luận dùng bất cứ thủ đoạn gì cũng không sao có thể cạy miệng nhân vật trọng yếu này, ngay cả tên tuổi cũng không chịu trả lời. Điều này làm cho Gulina, vốn là người được đào tạo trong nền giáo dục dân chủ không khỏi tự hỏi, loại tín niệm nào có thể làm cho vị nam nhân này chịu được các loại khổ hình dày vò, chẳng lẽ thực sự là vì cái gọi là tư tưởng chủ nghĩa?
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, tiếng chuông đồng hổ báo hiệu 12 giờ vang lên, sự căng thẳng của Gulina rốt cục cũng hạ xuống. Nàng không thể tưởng tượng, con người từ trước đến giờ vẫn kiêu ngạo như Ảnh Phong tại sao không có một chút hành động nào, chẳng lẽ thật sự sợ hãi những thiết bị giám sát tối tân? Tuyệt đối không có khả năng.
Sự thật vẫn xảy ra trước mắt, thời gian hẹn đã qua, nhân vật mục tiêu vẫn như cũ nằm trong giám sát của cục An Toàn, không có bị bất kỳ thương tổn nào.
Đang muốn tuyên bố ăn mừng thắng lợi ngoài ý muốn này, bất thình lình tiếng báo động chói tai vang lên. Đầu Gulina "ông" một tiếng, tiếng báo động muộn màng này mang đến cho nàng một dự cảm không lành.
- Báo cáo trưởng phòng, mục tiêu ······ mục tiêu đã xảy ra chuyện!
Thanh âm tiếng báo cáo trong bộ đàm truyền đến cực độ kinh hoảng. Gulina trong khoảnh khắc lao ra khỏi phòng giám sát, chạy thẳng tới địa điểm xảy ra cố sự.
Trong phòng, Hà Kiến Quốc vẫn nằm nguyên tư thế cũ, chỉ là trên khóe miệng máu tươi chảy xuống dính ướt một bên áo. John duỗi tay quệt vệt máu có ám chút điểm đen, ngửi ngửi vài cái, xoay người trầm giọng nói:
- Căn cứ thành phần cùng với độ đông tụ của máu, thời gian tử vong là trong khoảng nửa giờ vừa qua, cơ bản có thể xác định là trúng độc.
Gulina không nói một lời , đứng nguyên thẳng tắp tại chỗ, nàng thật sự nghĩ mãi vẫn không rõ, cameras của phòng giám sát như thế nào đánh lừa mình.
*****
Tại sân bay thủ đô nước G, Diệp Phong ngắm nhìn những người ngoại quốc không ngừng qua lại, cười nhạt một tiếng. Xoay người bước lên chuyến bay về nước.
Mười năm giết ngàn người, vạn dặm không lưu dấu. Giai đoạn giết chóc rốt cục kết thúc ở tuổi 25 của hắn, có lẽ, từ nay sẽ không còn Ảnh Phong, chỉ có Diệp Phong, một nam nhân bình thường.
Ở chỗ ngồi, Diệp Phong chậm rãi nhắm hai mắt, đến khi tỉnh lại, có lẽ sẽ là một người mới.