Hoắc Ngạo Thiên cũng im lặng một lúc rồi mới nói "phụ nữ ai cũng thế sao ?".
Âu Duật Phong lắc đầu sầu não nhắm mắt lại ngã người dựa về phía sau hắn trầm mặc nói "cậu nên giữ khi còn có thể...khi mất đi tìm lại thì rất khó đấy".
Hoắc Ngạo Thiên đột nhiên nhớ đến Hạ Nhiên khuôn mặt khi cô mỉm cười hạnh phúc và những giọt nước mắt bi ai khi cô ấy đau khổ lòng hắn nháy lên cơn đau khó chịu, hắn có thể cho cô tất cả nhưng giờ cô không cần...thứ cô muốn chính là giết chết anh để trả thù.
Sau hai tiếng đồng hồ cả hai cũng ngủ đi vì say. Người của Hải Hoa Thành cố gọi Cung Tử Mặc dậy một cách vô cùng nhẹ nhàng, vì anh chàng này được xem là dễ gần nhất trong tất cả bốn người ở đây...nhân viên khẽ gọi "Cung thiếu..đã khuya lắm rồi..có cần chuẩn bị phòng.." Cung Tử Mặc hất mạnh cánh tay của nữ nhân viên ra mà ngủ tiếp, quản lí cùng lúc đi xuống nhìn thấy hành động của nữ nhân viên liền chạy tới lôi cô ta ra ngoài mắng "trời ạ...cô đến đây ít nhất cũng ba tháng rồi còn gì...cô muốn tôi hết làm ăn ở cái Đế Đô này à, những người đó tuyệt đối cô không được đắc tội..người mặc áo vest đỏ bên trong là Âu thiếu gia là chủ ở đây còn người đối diện là Hoắc lão đại là người mở ra chỗ này cùng với Âu thiếu gia...cô nhớ kĩ cho tôi" người quản lí mắng một hơi rồi mới rời đi cô nhân viên gõ đầu mình một cái rồi nhanh đi làm việc tiếp. Ai mà ngờ chứ..suýt nữa là mất việc luôn rồi...
Tận năm giờ sáng, Hạ Nhiên giật mình tỉnh dậy xuống lầu rửa mặt rồi nghe mấy cô hầu gái bàn tán xì xào...
"Cô có nghe không hôm qua ông chủ bảo đỗ hết tất cả đồ ăn cô Hạ làm vào sọt rác luôn ấy.."
"Ây...ông chủ đi đến bây giờ chưa về có phải cô Hạ lại chọc giận ông chủ không"
"Sao lại thế nhỉ..tôi thấy..khụ khụ.." đột nhiên nhìn thấy Hạ Nhiên từ phía sau hai cô gái lập tức cuối người xin lỗi liên tục.
Hạ Nhiên biết Hoắc Ngạo Thiên không phải là tên dễ lừa nên những chuyện như thế cô cũng tự đoán trước mấy phần rồi.
Cô mỉm cười nhẹ nhàng "không sao, tôi thức hơi sớm nên cảm thấy hơi đói.."
"Vâng..chúng tôi đi làm ngay đây ạ"
Hai cô hầu gái vừa chuẩn bị đi vào bếp đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên người làm chạy ra mở cửa chưa kịp hỏi gì một cô gái đi thẳng vào nhà ngên ngang bước vào nhà lớn tiếng "phòng Thiên ở đâu tôi đến lấy đồ thay cho anh ấy" là Tô Thiểu Ly cô ta là minh tinh nên nhìn sơ qua là biết nhưng mới sáng sớm một minh tinh xinh đẹp chạy đến nhà lấy quần áo cho hắn...không hiểu lầm cũng lạ.
Hạ Nhiên hơi nhíu mày "cô đợi ở đây tôi lên lấy đưa cô" Tô Thiểu Ly nhìn cô từ trên xuống dưới cười kinh miệt "hoá ra lại là một tình nhân..không cần tôi sẽ tự lấy" tình nhân của Hoắc Ngạo Thiên quả nhiên không thể ưa được ai. Cô ta ngang nhiên đi tới vừa đặt chân đến cầu thang Hạ Nhiên thản nhiên nói "Hoắc Ngạo Thiên ghét nhất là ai bước vào phòng mà không có sự cho phép của anh ta..cô bên cạnh anh ta hẵn cũng biết hậu quả rồi ha đừng trách tôi không cảnh báo cô.." Tô Thiểu Ly khựng lại ngay lập tức, đúng vậy cô ta biết tính khí của Hoắc Ngạo Thiên máu lạnh thế đương nhiên ả không đánh liều liền lùi lại "tôi.. đợi ở đây là được chứ gì..".
Tô Thiểu Ly vốn đêm qua đến Hải Hoa Thành uống rượu cùng đạo diễn nhưng lại bắt gặp Hoắc Ngạo Thiên ở đó nên cô ta mới nảy ra ý đến nhà lấy quần áo để sẵn cho hắn không ngờ lại gặp Hạ Nhiên ở đây.
Năm phút sau, Hạ Nhiên đi xuống tay cầm một túi giấy đựng một bộ đồ mới tinh giống như mới mua vậy đưa cho cô ta, cô không quên nói "tôi lấy ở phòng tôi, nên cô không cần nói lại với anh ta".