Đại Bát Hầu

Chương 312: Giằng co



Dịch: Mink

Biên: †Ares†

Rạng sáng ngày thứ năm kể từ sau đêm Khỉ Đá xông vào doanh địa của thủy quân Thiên Hà, rốt cuộc thủy quân Thiên Hà xuất hiện ở nơi cách Hoa Quả Sơn hai mươi dặm. Bọn họ triển khai trên trăm phương trận, che khuất cả bầu trời.

(Phương trận: là một đội hình quân sự số đông hình chữ nhật)

Khác với các lần trước, thủy quân Thiên Hà không dùng trận hình hàng nhạn hay trận hình mũi tên, mà lại dùng trận hình vảy cá phân tách, hơn nữa còn những tách nhỏ hơn bình thường.

Có lẽ vì muốn ứng phó với "đạn Phích Lịch" của Hoa Quả Sơn, bọn họ còn phân bố chiến hạm ở vị trí trước sau trái phải của quân trận, xem như có tác dụng ngăn cản. Còn trận hình vẩy cả thì bảo đảm chắc chắn Hoa Quả Sơn khó có thể áp dụng kiểu đánh tập trung hỏa lực vào một vùng. Thậm chí nếu một chi quân trận bị đánh bại thì cũng không khiến cho những quân trận khác hỗn loạn.

Đương nhiên, việc gì cũng có hai mặt. Trận hình này không hề mạnh khi tiến công, dù sao đây cũng chỉ là tùy cơ ứng biến mà thôi.

Đối chọi với bên kia, Hoa Quả sơn cũng dốc toàn bộ lực lượng bày trận hình, chẳng qua quy mô kém hơn rất nhiều so với thủy quân Thiên Hà.

Thứ nhất là vì Hoa Quả Sơn vẫn áp dụng trận hình mũi tên. Thứ hai...

Tuy rằng hiện tại dưới tay Khỉ Đá có chừng bốn mươi vạn yêu quái, trong đó sàng lọc ra được quân đội mười lăm vạn; thế nhưng tính toán binh lính có đủ năng lực tác chiến cộng thêm trang bị đầy đủ, cho dù đã tính cả số lượng lớn chiến lợi phẩm lần trước thì cũng chỉ có khoảng mười vạn yêu quái.

Đương nhiên, trong chiến tranh, số lượng quân không thể quyết định tính thắng bại.

Theo tiếng trống trận chậm rãi của thủy quân Thiên Hà, ba phương trận ở tuyến ngoài cùng từ từ tiến lên, kéo dài khoảng cách với đại quân đằng sau, đến khoảng năm dặm thì dừng lại.

Thiên Nhậm đứng ở mũi chiến hạm đằng trước nhất, cao giọng quát lớn:

- Thủy quân Thiên Hà phụng chỉ của Ngọc Đế đến chinh phạt Hoa Quả sơn! Bọn yêu nghiệt các ngươi còn không mau mau ra đây nhận lấy cái chết!

Âm thanh kia được linh lực gia trì, vang dội như là tiếng sấm nổ.

- Bọn yêu nghiệt các ngươi còn không mau mau ra đây nhận lấy cái chết!

Tất cả tướng sĩ thủy quânThiên Hà đều giơ cao binh khí hô to.

- Đầu của chúng ta ở đây này, các ngươi có giỏi thì đến đây mà lấy!

Cả đám yêu quái cười phá lên.

- Bọn chúng lấy đâu ra tự tin? Chẳng lẽ chúng đã quên chín vạn đại quân vừa bị Hoa Quả Sơn chúng ta làm thịt cách đây không lâu sao?

Đoản Chủy đứng bên cạnh Khỉ Đá cũng không nhịn được phải cười lớn.

Gã nghiêng đầu qua nhìn Khỉ Đá:

- Bọn chúng hô lớn như vậy để làm gì?

- Chắc là bọn chúng cảm thấy như thế là hay.

Khỉ Đá sờ cằm, suy nghĩ một chốc rồi nói.

Hai bên cách xa nhau, nhưng Khỉ Đá vẫn có thể nhìn thấy Thiên Bồng đang bàn bạc gì đó với Thiên Phụ ở trên chiến hạm chỉ huy.

"Con heo này tới để tự rước lấy nhục nhã hay sao?" Hắn nghĩ.

- Hay là chúng ta trực tiếp phát động tấn công trước?

Đoản Chủy hỏi.

Khỉ Đá nhìn chăm chú ba phương trận tiên phong kia, nói:

- Còn cách mười dặm, cộng thêm năm dặm giữa tiên phong và đại quân, đối phương tiến có thể chi viện lui có thể thủ. Nếu giờ tấn công, cho dù chúng ta thắng thì chúng cũng có thể dễ dàng thoát đi.

Hắn tiếp tục ngẩng đầu nhìn thoáng qua thiên binh ở trên mấy chiếc chiến hạm bố trí lẻ tẻ, nói:

- Bọn chúng rõ ràng đang đề phòng quân ta dùng đạn Phích Lịch. Phòng bị kín kẽ như vậy, vẫn cứ nhìn kỹ lại nói.

Một lúc lâu, thấy yêu quân ngoại trừ cười nhạo thì không hề có động tĩnh gì cả, thủy quân Thiên Hà lại hét lên như lúc nãy.

Lần này chỉ còn lại ba phương trận tiên phong hò hét khiến cho yêu quân cũng lười chả muốn cười nhạo.

Hai bên cứ như thế một canh giờ, tình thế cứ như thế lặp lại đến mức cả thủy quân Thiên Hà cũng chán. Ở phía xa, hạm đội của Nam Thiên Môn đã cảm thấy sắp không chờ được nữa.

- Thủy quân Thiên Hà đã học cách làm trò cười này từ lúc nào vậy? Ta còn tưởng rằng bọn hắn sẽ xông toàn quân lên nên mới đợi xem trò vui chứ. Thật mất hứng.

Na Tra nằm ở mạn thuyền thở dài.

- Có lẽ bọn họ có kế trong kế thì sao?

Trì Quốc Thiên Vương nói.

- Thật sao? Ta đã để ý vài lần rồi. Không có kì binh, quân đội đều phơi bày ra thế kia, đầu heo kia còn có thể đánh ra cái quái gì lạ kì sao?

- Việc này thì không thể đoán chắc.

Trì Quốc Thiên Vương hít một hơi thật sâu nói:

- Tam thái tử à, thủy quân Thiên Hà cũng đến rồi, ngài xem có nên tiếp tục đàm phán điều kiện để Hoa Quả Sơn thả Thiên Vương không? Cứ kéo dài như vậy, mạt tướng sợ có biến cố.

...

Lúc này, trong phòng của Thiên Bồng, vài tên thiên tướng đang đi lại liên tục.

Một vị thiên tướng đi đến bên cạnh Thiên Bồng, nói:

- Nguyên soái, tình hình đại khái đã thăm dò một lần rồi.

- Nói.

- Đối phương vẫn còn loại pháp khí hình cầu màu đen này, nhưng không quá nhiều. Đương nhiên đối phương có thể đã ẩn giấu đi nhưng chúng ta lại phát hiện một ít tình huống khác.

Thiên tướng hơi ngừng lại rồi rút một cuộn thẻ tre trong tay ra nói tiếp:

- Tại những chiến hạm của thiên quân bị chúng chiếm được, chúng ta nhìn thấy những cái ống hình trụ màu đen bằng kim loại. Mấy thứ này đều không phải là có sẵn mà được lắp đặt lên sau khi chiến hạm bị cướp. Miệng ống hướng ra ngoài, dài chừng năm thước, có thể di động, phía dưới phình to hơn, chắc là loại pháp khí nào đó. Hơn nữa bên cạnh loại pháp khí này còn có mấy cái rương gỗ, có thể có liên quan đến loại pháp khí này.

- Còn gì nữa không?

Thiên Bồng hỏi.

- Ở trong cả sáu quân trận của đối phương, chúng ta thấy có những yêu binh đeo ở sau lưng thứ gì đó mảnh dài được bọc bằng vải bố, cụ thể không rõ ràng lắm, nhưng phỏng chừng cũng có thể là loại pháp khí nào đó. Những yêu binh đeo loại pháp khí này được bố trí xen lẫn với cung tiễn binh, hai bên lại có đao kiếm binh cùng trường thương binh nên đây khả năng cao là một loại pháp khí tấn công từ xa.

- Trừ những thứ này còn phát hiện điều gì khác lạ không?

- Ngoài ra trên chiến hạm chủ lực của đối phương còn lắp đặt mũi sừng*, còn những chiến hạm bằng gỗ thì chiếc có lắp chiếc không... Có lẽ là đối phương không kịp trang bị. Nhưng cũng có thể là đối phương xác định chức năng riêng biệt của các chiến hạm. Những chiến hạm không có mũi sừng tập trung phân bốn góc hàng quân trận thứ hai. Trừ những việc này ra thì không còn điều gì khác thường nữa.

("Mũi sừng" hay "mũi cứng", "ram" - một loại vũ khí lắp dài ra từ mũi tàu và nằm bên dưới mặt nước để tiện đâm húc vào thân tàu địch)

Thiên Bồng khẽ gật đầu, nói:

- Lui xuống đi. Tiếp tục quan sát, nếu có phát hiện mới thì lập tức báo cáo.

- Rõ!

Thiên tướng kia đi rồi, Thiên Phụ thở dài:

- Bọn chúng chắc sẽ không chủ động tấn công. Nếu vậy chúng ta không có biện pháp để thu thập tình báo kỹ hơn. Nhưng tại sao lần trước đối mặt với Thiên Nhậm chúng lạ chủ động như vậy chứ?

- Yêu hầu vô cùng giảo hoạt, xem ra hắn vẫn đang lo ta còn chuẩn bị cái gì đó ở đằng sau.

Thiên Bồng nói:

- Dù thế nào, lúc này chúng ta đã có thể xác định hắn có không ít hậu chiêu.

...

Lúc này, trên chiến hạm, Khỉ Đá cũng đang làm chuyện tương tự.

- Ba phương trận thiên phong kia hẳn đều là Hành giả đạo, linh lực đều cao hơn so với bình thường.

Khỉ Đá vừa thao tácTham Linh bàn của Ngọc Đỉnh chân nhân vừa nói:

- Phương trận ở hàng thứ hai đều là Ngộ giả đạo, tiếp sau nữa là hỗn hợp... Xem ra bọn chúng cũng rất bỏ công nhằm vào quân ta đấy. Thế nhưng vì sao lần này không nhìn thấy thuẫn binh? Bọn chúng bày trận hình phòng ngự nhưng không có thuẫn binh, đây là có chuyện gì?