Khi Mạch Ly mở mắt ra lần nữa, cô đã đến một thế giới mới.
Hệ thống đúng là kẻ lạnh lùng, nói truyền tống là truyền tống liền, đến mức cô còn chưa kịp chào tạm biệt người đàn ông đó một lần nữa.
Đương lúc Mạch Ly còn bận xỉ vả hệ thống ở trong lòng thì đột nhiên tiếng máy móc trong đầu cô bất chợt trở nên loạn xạ hết cả lên.
[Ký chủ! Không ổn… Không ổn rồi…!]
“Có chuyện gì sao?”
[Hệ thống chủ xảy ra… xảy ra chút vấn đề rồi… Hệ thống vi mạch… Tiêu rồi…]
“Hệ thống!”
[Ký chủ nhớ… nhớ mục tiêu công lược lần này là… Kim… Kim Triền Húc…]
Sau một tiếng nổ bùm như pháo hoa ở trong đầu cô, hệ thống Thập Toàn Thập Mỹ biến mất mà không còn một chút dấu vết.
Mạch Ly sững sờ trước tình cảnh này, ngay sau khi bản thân cô còn chưa hiểu ra được vấn đề thì cửa phòng nghỉ của cô đã bị đẩy ra, một người kéo cô đi ra ngoài, nói bằng giọng điệu vui vẻ.
“Cô dâu làm gì mà cứ ở mãi trong phòng nghỉ này vậy? Mau đi ra đi, đã sắp đến giờ làm lễ rồi.”
Mạch tiểu thư mơ mơ màng màng bị người ta kéo ra ngoài, hôn lễ này có thể coi là hôn lễ thế kỉ. Cô nhìn quanh một vòng qua lớp voan mỏng, đâu đâu cũng là quan khách, phía xa xa là chú rể với bộ vest đen được cắt may một cách cực kì tinh tế. Hôn lễ được làm rất lớn, xung quanh toàn là đèn nhỏ với những họa tiết được làm công phu đến mức làm cho người khác phải líu lưỡi.
Mạch Ly không có hệ thống sánh đôi, thế nên cô không rõ tiến triển của thế giới này sẽ như thế nào.
Nhưng tạm thời cô đã đoán ra được, người đàn ông sắp làm hôn lễ với cô không phải là nam phụ đáng thương cần cô công lược. Bởi vì phía trên bảng lớn, cô nhìn thấy tên mình đứng sát bên cạnh tên một người đàn ông có tên là Mục Tinh Lăng.
Không đoán ra được liệu đây có phải nam chính của thế giới này không, chỉ có điều nếu như cô kết hôn với Mục Tinh Lăng thì sẽ rất khó để thực hiện việc công lược nam phụ.
Mạch Ly đứng ngồi không yên, nhưng lúc này, người đàn ông trung niên đứng bên cạnh, người mà cô cho là cha của thân thể này đã đưa Mạch Ly tới bên cạnh Mục Tinh Lăng.
Mục Tinh Lăng điển trai lại tuấn tú vô cùng, nhìn anh ta lúc này trông vô cùng hạnh phúc. Khi Mạch Ly tới gần, Mục Tinh Lăng còn cố tình tiến lên mấy bước để đón lấy tay cô.
Bàn tay Mạch Ly cứng đờ đặt vào tay anh ta. Không biết tại sao, dù Mục Tinh Lăng rất đẹp nhưng lại khiến cho Mạch Ly cảm thấy không có hảo cảm nhiều, cô cứ có cảm giác rằng bên dưới khuôn mặt tuấn tú kia là một con người khác.
Ánh mắt mà anh ta nhìn cô cũng không phải yêu chiều như những gì anh ta thể hiện mà giống như một mục tiêu to lớn nào cuả anh ta đã hoàn thành hơn.
“Thiếu gia Mục Tinh Lăng, cậu có đồng ý lấy tiểu thư Mạch Ly làm vợ không?”
Mạch Ly đứng cùng một chỗ với anh ta, bên trên là người tuyên thệ đang thực hiện nghi lễ. Mạch Ly đứng ngồi không yên, cô nghe thấy Mục Tinh Lăng đứng bên cạnh cô, dõng dạc nói rằng.
“Tôi đồng ý!”
Cuối cùng cũng đến lượt cô, cô nghe thấy cha xứ tiếp tục quay sang phía cô để hỏi.
“Tiểu thư Mạch Ly, cô có đồng ý lấy thiếu gia Mục Tinh Lăng làm chồng hay không?”
Thấy Mạch Ly chần chừ không đáp, Mục Tinh Lăng vội vã quay sang phía cô hỏi thăm với giọng điệu nhẹ nhàng vô cùng.
“Tiểu Ly em sao vậy? Sao em không đáp? Có phải em mệt đúng không?”
Mạch Ly tạm thời còn chưa biết Mục Tinh Lăng này là người tốt hay người xấu, thế nhưng cô vẫn không thể kết hôn với anh ta được.
Đương lúc cô còn đang tính từ chối thì đột nhiên.
“Pằng!”
Tiếng súng vang lên khiến toàn trường đang ngập trong tiếng cười nói chúc mừng cũng phải im bặt.
“Có… có chuyện gì vậy?”
Bọn họ không nghĩ có người dám dùng súng ở đây.
Tiếp theo đó, cánh cửa lớn màu đỏ rực sang trọng mở ra. Một người đàn ông cao lớn cùng với dàn vệ sĩ áo đen bước vào.
Hắn ta có dáng người cao lớn vô cùng, khuôn mặt không thiên về nhu hoà như Mục Tinh Lăng mà lại thuộc kiểu cứng rắn và khiến cho người khác phải nể sợ.
Tuy nhiên vẻ đẹp ấy lại có thể khiến cho rất nhiều cô gái đang ngồi đây phải đỏ mặt thầm thì. Cô còn nghe thấy họ nói.
“Là… Là Kim tổng đó…”
Họ Kim?
Mạch Ly ngạc nhiên ngẩng đầu lên.
Sau đó cô liền đối mặt với một đôi mắt sắc bén sâu như biển cả. Kim tổng đó đang nhìn cô bằng một ánh mắt rất khó lí giải.
Những người vệ sĩ của Kim tổng mang tới đã khống chế hiện trường.
Từng cây súng lạnh lẽo được giương lên, và điều này khiến cho hôn lễ bây giờ lại giống như một hiện trường khủng bố.
Người đàn ông đó tiến từng bước tới gần cô dâu chú rể ở trên bục.
Cho đến khi Mục Tinh Lăng không nhịn được mà phải cắn răng tiến lên vài bước để không mất mặt.
“Kim Triền Húc, anh muốn gì?”
Kim tổng nhếch môi, ánh mắt lại không rơi vào người họ Mục nọ.