Qua tin nhắn kia hắn liền hiểu, có người muốn lấy mạng hắn. Thế nhưng do không động được đến hắn, người đó liền chơi chiêu bài khác, dùng Mạch Ly làm bia đỡ.
Dạo này Kim Triền Húc hắn đã nâng cao số người bảo vệ quanh khu vực này rồi, vậy mà không hiểu tại sao lại có người lọt được vào đây.
Từ trước đến nay chưa từng có chuyện như vậy sảy ra. Thế nhưng hiện tại chỉ trong một thời gian ngắn thôi đã có tới hai vụ đột nhập rồi.
Kim thiếu gia nắm chặt tay, hắn suy nghĩ một hồi rồi lập tức xoay người rời đi.
Hắn đã sớm đoán được người làm ra chuyện này, ngoài Mục Tinh Lăng ra thì không có người thứ hai. Không hiểu tại sao, nhưng Mục Tinh Lăng giống như là bug vậy, chỗ nào có sự xuất hiện của họ Mục đó thì nơi đấy lập tức sẽ biến thành sân khấu của anh ta.
Người đã sống hai đời như Kim thiếu gia đương nhiên sẽ không suy nghĩ như người thường, hiển nhiên hắn đã nghĩ đến chuyện Mục Tinh Lăng có gì dấu diếm, nếu không tên đó không thể vượt qua trùng trùng thiên la địa võng của hắn được.
Kim tổng không nghĩ nhiều nữa, hắn đi ra ngoài tập hợp một đám người, sau đó cổng lớn biệt thự mở ra, từng hàng từng hàng xe thương vụ nối đuôi nhau rời khỏi nhà họ Kim.
Đích đến của Kim Triền Húc là bến cảng, có một điều nữa hắn còn chưa nói, chính là trên người Mạch Ly có máy định vị của hắn.
Sau vụ cô gái nhỏ của hắn trốn khỏi nhà, một kẻ điên cuồng chiếm hữu như hắn đây tuyệt nhiên không thể để cô rời khỏi tầm mắt của hắn quá lâu. Hắn không bao giờ cho phép chuyện đó xảy ra.
Đến bến cảng, dựa theo vị trí mà số điện thoại kia đưa cho, hắn lập tức đi theo con đường mòn nhấp nhô để tới được mỏm đá cao gần mặt biển.
Vừa mới tới nơi, một đám côn đồ đã đứng đó chờ sẵn.
Mạch Ly bị trói đứng ở một bên, xung quanh cô là đám người đó đang cười đùa một cách hả hê.
“Xem con nhỏ đó kìa, nó vì tiền mà phản bội ông chủ lớn của chúng ta, bây giờ chúng ta lập tức cho nó biết thế nào gọi là tiền chết không mang theo nổi một cắc.”
Mạch Ly không muốn người khác đụng chạm vào người mình, cô bực bội hất ra, thế nhưng ngay sau đó lại ăn một cú vả đau điếng người của một trong số những tên đó.
“Bốp!”
Kim Triền Húc suýt thì nổi điên, hắn rút súng ra ngay tắp lự.
“Chúng mày thử động đến cô ấy một cái nữa xem!”
Đám côn đồ nào ngờ đâu đến việc người đàn ông này còn cầm theo súng.
Thế nhưng họ cũng biết, trong tay họ có điểm yếu cực lớn của Kim Triền Húc đang hùng hổ doạ người đây.
Một tên trong số đó rút dao găm kẹp sẵn bên người kề vào cổ Mạch Ly, nụ cười không thể đắc thắng hơn.
“Nếu như Kim tổng muốn so, vậy thì so thử xem súng của Kim tổng nhanh, hay là dao trong tay tao sẽ nhanh đây?”
Mạch Ly không hề bình tĩnh như vẻ bề ngoài của cô, cô nhìn con dao sáng loáng đang kề sát da thịt mình, cái lạnh qua lưỡi dao truyền tới làm cô phải rùng mình kinh hãi.
Dù rằng biết, nếu như cô chết ở đây thì sẽ có khả năng quay lại thế giới thật, thế nhưng một người nhát gan như không không dám làm ra chuyện tày đình là tự giết mình như thế.
Tự tử cũng là giết người, cô không dám.
Khuôn mặt Kim Triền Húc tối sầm, hắn biết là do hắn sơ suất. Nhìn khuôn mặt cố tỏ vẻ bình tĩnh kia của Mạch Ly càng khiến hắn tự trách hơn.
Hắn dơ tay lên tỏ vẻ đầu hàng, nói.
“Thả cô ấy ra, tôi đi theo mấy người đúng như thoả thuận.”
Trong tin nhắn mà chúng gửi tới, chúng nói muốn mạng đổi mạng. Thế nên hắn mới nói như vậy.
Chỉ có điều…
Kim Triền Húc không ngờ tới hắn lại đẩy cô ra thẳng mép đá, may mắn là có một người ở đằng sau cầm lấy sợi dây thừng đang thít chặt vào người cô và lôi cô trở lại ở vị trí bấp bênh, nếu không hậu quả ra sao hắn nghĩ thôi cũng không dám nghĩ.
“Nói nghe dễ vậy? Bây giờ tao để con nhỏ này ở đây, mày thì bỏ súng xuống, sau đó ngoan ngoãn để bọn tao trói mày lại. Lúc đó bọn tao sẽ thả con nhỏ này ra, thế nào? Chịu không? Nếu như mày không chịu thì người tình bé nhỏ ham tiền tài vật chất này của mày sẽ chết một cách xấu xí ở mỏm đá này đấy.”
Mạch Ly nhìn Kim Triền Húc. Cô muốn nói rằng, hắn đừng tới đây, đây là bẫy do nam chính nguyên tác đặt ra. Mà nam chính nguyên tác lại có bàn tay vàng, một khi Mục Tinh Lăng đó ra tay, thế giới này nhất định sẽ giúp cho tên đó dù là tốt hay xấu.
Vụ việc gài bom trước đó do có cô nên Kim tổng mới thoát nạn, nhưng lần này thì khác.
Đây cũng là một tình tiết ở trong sách gốc, nam phản diện sẽ bỏ mạng ở chỗ này, chỉ khác ở chỗ nhân vật nữ lại là Vương Y Y. một tình tiết tưởng như rẻ tiền nhưng lại có thể khiến cho Kim tổng cao ngạo phải chịu thua.
Mạch Ly biết hắn tốt với cô, cô càng không thể để hắn liều mình như thế.
Cô cúi thấp đầu để con dao lạnh kia cứa sát cổ và để lại một vệt máu, khuôn mặt kiên quyết.