Những tiết mục được phép lên sân khấu ngày hôm nay đều là những bài được dàn dựng và chuẩn bị một cách cực kì chu đáo.
Trong đó là bài múa ba lê của ban văn nghệ, có thể nói đây là niềm kiêu hãnh của ban.
Mạch Ly xuất hiện xinh đẹp trong chiếc váy múa màu trắng tinh khôi.
Cô đứng giữa sân khấu, khi ánh đèn đã trở nên mờ tối, một cột đèn sáng từ trên chiếu xuống giống như là ánh sáng của thiên sứ đang chiếu rọi lên thân mình người con gái. Mạch Ly nhoẻn môi, thực hiện từng động tác một cách uyển chuyển. Trên khuôn mặt xinh đẹp ấy là sự dịu dàng không thể dấu.
Giờ phút này chắc người bỏ chiếc dao lam vào trong giày múa của cô đang ngạc nhiên lắm đây. Cô ta sẽ không bao giờ ngờ được rằng, cô lại không trúng chiêu độc ác đó, không những vậy còn có thể hoàn thành bài múa một cách nhuần nhuyễn và xuất sắc.
Khi bước chân cô dừng lại, động tác múa vốn dĩ sắp sửa hoàn thành thì trên sân khấu đột nhiên vang lên một tiếng.
“Rầm!”
Ngay sau đó là tiếng hô vang “á!” của một cô bạn gái trong đội múa.
Mạch Ly sửng sốt quay đầu nhìn về phía đó, một trong số những người đang đứng trong hàng bất ngờ ngã xuống đất.
Tiếp theo đó là sự thoảng thốt của tất cả mọi người khi cô bạn học ấy gỡ chiếc giày múa ra một cách khó khăn, một dòng màu đỏ theo bàn chân cô bạn chảy ra, màu đỏ của máu trên sàn gỗ tối vốn không quá nổi bật, nhưng trong hoàn cảnh này nó lại chói mắt đến kinh người.
Cô gái kia nhìn cảnh tượng này, nước mắt không kìm được mà lăn ra. Ngay sau đó, cô ấy tiếp tục hoảng loạn ôm đầu hét lớn.
“Á?! Sao lại có lưỡi dao lam ở đây?!”
Tất cả những người trong đội múa nhìn thấy cảnh tượng này đều kinh hãi bịt chặt miệng, quan khách đang ngồi phía dưới cũng phải đứng lên.
Vì trường trung học của bọn họ nổi tiếng là ngôi trường top đầu của thành phố, thế nên hôm nay có rất nhiều khách mời quan trọng.
Thậm chí còn có cả những người như chủ tịch tập đoàn, bộ trưởng bộ giáo dục và rất nhiều những người có máu mặt khác.
Cô gái kia sau khi hò hét thì bật khóc nức nở, bởi ai ai cũng hiểu, chỉ sợ sau lần này, cô ấy sẽ khó mà múa một cách chuyên nghiệp được nữa.
Có người muốn đi lên đỡ cô ta dậy đến phòng y tế, thế nhưng cô ta hình như đã bị doạ đến phát sảng rồi,
Khi mọi người còn không kịp phản ứng thì cô gái đó đã hùng hổ chỉ vào Mạch Ly mà mắng.
“Là cậu! Nhất định là do cậu làm! Cậu hãm hại tôi! Cậu là đồ độc ác, cậu đã chiếm vị trí của tôi rồi, cậu còn chưa thấy đủ hay sao? Lúc đầu vị trí đó thuộc về tôi, nếu như cậu không gia nhập vào ban múa thì sẽ không có chuyện tôi bị đẩy về phía sau!!”
Cô ta bị điên rồi đúng không?
Đúng là ban đầu người hướng dẫn muốn để cô ta làm người múa chính, nhưng do kinh nghiệm của cô ta không đủ nên mới thay người.
Thế mà giờ cô ta lại quay sang trách như thể Mạch Ly là đồ ăn cắp vậy.
Mạch Ly biết cô ta hoảng loạn, nhưng không thể vì thế mà đổ lỗi lên đầu cô được.
“Lương Ngữ Anh, cậu nói tôi cướp vị trí của cậu, nhưng ai trong đội cũng biết cậu vốn không đủ khả năng để múa chính. Cậu không thể vì chuyện này mà đổ việc độc ác ngày hôm nay lên đầu tôi được.”
Lương Ngữ Anh là người thuộc phe Phùng Thanh Hoa, từ lâu đã cùng Phùng tiểu thư kia bắt nạt nguyên chủ rồi.
Đúng lúc này, màn hình lớn trên sân khấu đột nhiên chuyển cảnh.
Mạch Ly nhìn thấy như vậy thì nhoẻn miệng cười, trò vui cuối cùng cũng tới rồi.
Phía trên chính là đoạn video cô nhờ hệ thống trích xuất từ camera trong phòng tập.
Có vẻ như người đã làm ra chuyện này quá tự tin về gia thế của mình, cứ nghĩ là người trong phòng giám sát sẽ nể nang nên mới dám làm mọi chuyện một cách ngông nghênh không coi ai ra gì như thế,
Chỉ có điều người ấy tính toán quá lầm, bởi vì trong tay Mạch Ly còn có hệ thống, nó giống như bàn tay vàng của thế giới này vậy.
Cô nhìn lên màn hình lớn, thầm nhủ ngày tàn của người dám bày trò đến rồi.
Sự kiện ngày hôm nay còn được phát trực tiếp trên rất nhiều nền tảng, chỉ cần một đòn này, người đã làm chuyện ấy sẽ mang tiếng độc ác suốt đời,
Mà ở phía trên màn ảnh rộng, hình ảnh một cô gái xinh đẹp mặc trang phục học sinh đang cầm một chiếc lưỡi dao lam đặt vào trong đế giày. Ngay bên cạnh cô ta là cô gái đang ngồi trên sâu khấu Lương Ngữ Anh.
Thì ra Phùng Thanh Hoa và Lương Ngữ Anh cúng bày trò, ai ai cũng nhìn được hai cô gái này muốn hãm hại Mạch Ly. Bởi vì bọn họ đã tìm đúng khung để đồ của Mạch Ly theo số thứ tự.
Nào ngờ giữa đường lại xảy ra sự cố không ai ngờ tới nên hai chiếc giày bị đổi cho nhau, cái này là Mạch Ly bảo hệ thống tự thêm vào.
Thế thì mọi người sẽ nghĩ là Lương Ngữ Anh là ác giả ác báo.
Nhìn thấy video, toàn trường đều ồ lên như không thể tin nổi hai học sinh lại dám bày trò độc ác đến nhường đó.
Mạch Ly đã hỏi qua hệ thống, hôm nay có cả cha mẹ của Phùng Thanh Hoa tới đây.
Cô không muốn để mọi việc dây dưa quá lâu, vì thế nên cô sẽ nhân cơ hội. Một đòn xử đẹp nữ chính, nếu như không thể giải quyết quá nhanh gọn thì ít nhất cũng phải khiến cho nữ chính không thể trở mình trong một thời gian dài sắp tới.
Lúc đó cô sẽ dùng thời gian để xử Sầm Khác, so với nữ chính Phùng Thanh Hoa thì trông một kẻ giả nhân giả nghĩa như Sầm Khác khó chơi hơn nhiều.