Cái gì cơ? Nhiệm vụ hoàn thành? Cô không nghe lộn chứ?
Hệ thống có vẻ như cũng hoang mang không kém gì cô, nó mới chỉ cùng kí chủ tới thế giới này được một thời gian ngắn thôi, rõ ràng là cái gì cũng chưa làm mà nhắm mắt mở mắt nhiệm vụ đã được hoàn thành.
Nó thật sự không thể tin nổi, ký chủ chính là người đạt kỷ lục, hoàn thành nhiệm vụ nhanh nhất trong tất cả các vị diện.
Nó có phước thật đấy, tự nhiên được vinh danh là hệ thống toàn năng dẫn dắt ký chủ toàn nhiệm vụ đạt S.
[Ký chủ không biết đâu, chỉ một buổi tối hôm qua thôi mà nam phụ đã dọn hết chướng ngại, đi lên đỉnh cao của đời người, từ giờ trở đi không ai có thể làm khó hắn được nữa.]
“Kể chi tiết đi.”
[Chuyện là hôm qua ký chủ bị đám côn đồ đó đâm phải, sau khi Sầm Dạ Niên cho người đi điều tra thì biết được Sầm Khác từ đầu đến cuối chỉ diễn kịch, ngay từ đầu nam chính nguyên tác đã muốn cấu kết với đám người kia, dàn dựng một vở kịch để làm hại Sầm Dạ Niên nhưng ai ngờ ký chủ lại là người dính đòn.]
[Sau khi Sầm Dạ Niên biết được thì cực kì tức giận, hắn cho người đi điều tra hết tất cả các việc Sầm Khác đã làm, đồng thời hắn cũng cho người tới bệnh viện lấy một bản xét nghiệm ngay trong đêm.]
[Chỉ một đêm qua thôi mọi việc Sầm Khác từng làm đều được phơi bày một cách cực kì rõ ràng ở trên các trang mạng xã hội lẫn truyền thông, báo chí bây giờ đang thi nhau đưa tin về cậu hai nhà họ Sầm giả nhân giả nghĩa như thế nào. Chuyện gã ta giả bộ, hai mặt, hút thuốc đánh nhau, dùng tiền để giải quyết những việc như mua bằng cấp, hay ăn cắp bài luận, thậm chí Sầm Dạ Niên còn bắt được cả lúc gã ta đi bar gọi gái khi mới 16 tuổi.]
“Dữ dội như vậy?”
Biết nam chính trong bộ chuyện này đê tiện, nhưng không nghĩ còn có thể ghê tởm đến mức đó.
[Không chỉ có thế đâu, còn chuyện khác còn ly kỳ hơn, ký chủ thử đoán xem?]
“Còn chuyện gì có thể kinh hơn chuyện đó nữa sao?”
[Sầm Khác không phải con trai ruột của Sầm gia chủ, ông ta bị Liễu Như Mi cắm cho một cái sừng to tướng mười mấy năm nay mà không hề hay biết.]
Trong nguyên tác rõ ràng không đề cập đến việc này, không ngờ còn một con bài tẩy như thế nữa sao?
[Đêm qua Sầm Dạ Niên đã cho người gửi bản xét nghiệm đó đến chỗ Sầm gia chủ, không chỉ vậy hắn còn cố tình để lộ ra ngoài cho báo chí biết, hiện tại mọi chuyện đều rùm beng lên cả rồi. Liễu Như Mi đã bị Sầm gia chủ đuổi ra khỏi nhà, cả Sầm Khác mà ông ta yêu thương cưng chiều bao năm cũng phải cuốn gói theo nốt. Không những vậy ông ta còn không cho phép Sầm Khác theo họ ông ta, ngay hôm qua đã bị ép đổi sang họ Liễu, một cắc cổ phần hay một chút tài sản Liễu Như Mi cũng không có phần nữa. Có thể nói người tình của ký chủ quá cao tay.]
[Mà Sầm Dạ Niên cũng rất biết cách nhổ cỏ tận gốc, Phùng Thanh Hoa cũng bị xử lí triệt để, không biết đêm qua Sầm thiếu gia nói gì với gia chủ nhà họ Phùng mà tới sáng hôm nay nữ chính đã bị tống thẳng ra nước ngoài, thậm chí còn nhận được lời rằng chục năm sau nữ chính không có khả năng về nước nữa.]
Mạch Ly không biết bản thân mới ngủ một giấc thôi mà nhiệm vụ lại được Sầm Dạ Niên hoàn thành cho rồi. Đúng là cô chưa kịp công lược hắn thì hắn đã tự công lược bản thân mình rồi.
Cơ mà… theo lý thì khi nhiệm vụ hoàn thành 100%, cô có thể rời đi rồi chứ?
Nhưng chờ hoài chờ mãi vẫn không thấy hệ thống thông báo gì hết, cô chỉ đành lên tiếng hỏi thăm trước.
“Tôi có thể rời đi chưa?”
[Theo lý thì ký chủ có thể rời đi, nhưng vì nhiệm vụ không phải do ký chủ hoàn thành toàn bộ nên ký chủ phải thực hiện một nguyện vọng của nhân vật cần công lược thì mới có thể rời đi.]
Khi hệ thống nói ra câu đó, cô chợt cảm thấy không ổn một chút nào.
Mà Sầm Dạ Niên đứng ngay bên cạnh cô nãy giờ thấy cô không trả lời mình thì lo lắng hỏi.
“A Ly, sao vậy? Khó chịu ở đâu sao?”
Mạch Ly hoàn hồn lại, biết bản thân vừa mới nói chuyện với hệ thống quá lâu thì lắc lắc đầu. Sau đó cô như nghĩ đến lời hệ thống vừa nói.
Ngẩng đầu lên nhìn cậu nam sinh cao ráo với khuôn mặt tuấn tú sắc bén đang đứng bên cạnh mình, cô khẽ ho một tiếng, sau đó kêu hắn đứng gần lại một chút, cô có chuyện muốn hỏi.
“Sầm Dạ Niên, cậu có nguyện vọng gì không?”
Sầm thiếu gia đột nhiên bị hỏi như vậy thì không hiểu ra làm sao, hắn khẽ cười, sau đó hỏi lại.
“Nói ra cậu sẽ thỏa mãn tôi sao?”
“Chỉ cần cậu nói, tôi sẽ cân nhắc.”
Bất chợt cô cảm thấy mấy lời hắn sắp nói không ổn một chút nào hết.
Quả nhiên, ngay sau đó cô nghe thấy Sầm thiếu gia nói ra nguyện vọng của bản thân một cách dõng dạc.
“Tôi, Sầm Dạ Niên, muốn cậu đồng ý làm người yêu tôi, sau đó là làm vợ tôi, kiếp này thì bạc đầu giai lão, kiếp sau thì tiếp tục bên nhau, cậu sống với tôi suốt đời suốt kiếp không xa rời.”