Đại Chúa Tể

Chương 418: Ma phù



Phù văn huyết tinh khiến cho khuôn mặt Ma Hình Thiên quái đản dựng tóc gáy. Huyết phù lấp lánh như có sinh mệnh, nhìn kỹ hơn sẽ thấy huyết phù như cắm rễ vào da mặt hắn, mỗi khi mấp mánh chính là lúc hút lấy máu của Ma Hình Thiên.

Điều ấy khiến cho gương mặt gầy gộc của hắn càng thêm tái nhợt.

Hạ Du Nhiên nhìn thấy cảnh tượng đó thì mặt không còn chút máu, kinh hãi vô cùng. Chẳng ngờ Ma Hình Thiên lại dùng đến thủ đoạn này, có lẽ hắn đã muốn xóa sổ hoàn toàn Mục Trần không chừa lại chút bụi.

Thí Long Ma Phù.

Một trong những bí thuật đáng sợ nhất trong Long Ma Cung, là một loại long huyết thực sự tồn tại trong cơ thể chủ thể. Khi dùng đến, ma phù sẽ hút lấy máu của chủ thể, từ đó lớn mạnh mà bộc phát uy lực kinh hoàng.

Bí thuật này uy lực dữ dội nhưng điều kiện rất đáng sợ và khắc nghiệt. Trong số lớp trẻ của Long Ma Cung chỉ có Ma Hình Thiên nhận được, cả Ma Long Tử cũng không thể. Chẳng qua bao nhiêu năm nay, lần đầu tiên người ta thấy Ma Hình Thiên dùng đến Thí Long Ma Phù. Trước kia có giao đấu với bất kỳ người nào trong lớp cường giả hàng đầu, hắn cũng chưa từng dùng tới.

Lý do có lẽ là hắn đã không còn muốn Mục Trần tồn tại thêm giây phút nào nữa.

Ma Hình Thiên hờ hững nhìn thần ấn ập xuống, búng tay ra. Ma phù trên mặt đột nhiên rời khỏi, cấp tốc bành trướng, huyết quang lấp lánh uốn lượn như huyết long, cùng với tiếng long ngâm khát máu.

- Sát!

Ma Hình Thiên chỉ tay lên trời, gào lên giận dữ.

Ma phù bắn đi, đập vào thần ấn, huyết sắc ngập tràn. Thần ấn thế tiến đang dũng mãnh cũng bị ngăn chặn không còn trấn áp được nữa.

Mục Trần trợn mắt trước diễn biến bất ngờ, lông tóc dựng đứng lên. Từ ma phù đẫm máu kia, hắn cảm thấy uy hiếp đáng sợ trí mạng.

Huyết ma phù như một tấm lưới lớn giăng ra, thần ấn nhanh chóng bị huyết quang ăn mòn, rung chuyển. Sức mạnh mênh mông nhanh chóng tan biến, rõ ràng tứ thần ấn không phải là đối thủ của huyết ma phù.

Mục Trần có sát chiêu ẩn tàng, Ma Hình Thiên cũng có ẩn chiêu xoay chuyển cục diện.

- Phá!

Ma Hình Thiên gào lên đắc ý, ánh mắt tịch mịch đầy lạnh lẽo.

"Bùm!"

Tấm lưới giăng ra càng thêm dày đặc, triệt để chôn vùi thần ấn hung hãn.

"Phụt"

Thần ấn bị phá, Mục Trần hộc máu, mặt mày tái mét, nghiến răng. Ma Hình Thiên quả nhiên lợi hại, Tứ Thần Tinh Túc Kinh luyện tới đại thành, vậy mà vẫn không thể thắng hắn được. Có lẽ cũng vì thực lực của hắn kém xa Ma Hình Thiên, khiến cho Tứ Thần Tinh Túc Kinh tạm mất đi uy phong trước ma phù đáng sợ.

Dù rằng hắn đã có hung sát lực bổ trợ từ Đại Tu Di Ma Trụ, nhưng vẫn khó lấp được khoảng trống mênh mông giữa chênh lệch của hai người.

- Kết thúc thôi!

Ma Hình Thiên lạnh lùng nhìn Mục Trần bị đánh bại, tay vung lên, huyết ma phù rẹt rẹt bay tới phủ lấy Mục Trần, huyết quang vươn ra vây kín phong tỏa toàn bộ đường lui của Mục Trần.

Ai nấy đều nhìn thấy cục diện đã đến hồi kết thúc.

Trận chiến nãy sẽ kết thúc vậy sao?

Mọi người nín thở quan sát.

...

Bên ngoài Thánh Linh Sơn, những lão nhân cường giả thế hệ trước cũng đang chăm chú quan sát diễn biến chiến cục từ quầng sáng lớn trên cao, nhiều người thở dài tiếc nuối. Mục Trần của Bắc Thương linh viện thật lợi hại, bằng vào thực lực Thông Thiên cảnh sơ kỳ đã khiến Ma Hình Thiên phải dùng đến sát chiêu cuối cùng, nếu hắn có thể tu luyện thêm một thời gian, thì mấy kẻ kia có ai là đối thủ của hắn?

Nhưng đáng tiếc là thiên tài yểu mệnh.

Tình hình này Ma Hình Thiên đã ra tay sát thủ, hắn cũng nhận ra tiềm lực của người kia, chẳng thể nào nương tay lưu hậu họa.

Nhiều ánh mắt nhìn lại Thái Thương viện trưởng, nhưng lão viện trưởng chẳng hề biến sắc, dù cho huyết ma phù đã phủ kín tất cả mọi hướng của Mục Trần, sát chiêu đáng sợ bất cứ lúc nào cũng có thể lấy mạng hắn.

Hiểm cảnh của Mục Trần đã có thể nói là cửu tử nhất sinh.

Sau lưng Thái Thương viện trưởng, Lạc Li đang siết chặt tay vào trường kiếm, cục diện hiện tại đã khiến nàng vô cùng lo lắng.

Linh Khê bên cạnh nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng, cất giọng trấn an:

- Yên tâm đi, chưa có gì đâu, biến cố thực sự thì ta và viện trưởng sẽ ra tay.

Lạc Li khẽ gật, hai mắt vẫn chăm chăm nhìn lên quầng sáng. Nàng cũng biết khá nhiều những bản lĩnh Mục Trần đang có, nhưng nhất thời lúc này cũng không nghĩ ra được hắn sẽ dùng cách nào phá được tử cục trước mắt.

...

Bắc Thương linh viện, không khí cũng căng thẳng vô song, mọi ánh mắt đều lo lắng nhìn lên trên. Cả Trầm Thương Sinh, Lý Huyền Thông này nọ cũng bất an vô cùng, ai nấy đều thấy rõ hiểm cảnh của Mục Trần, nhưng cũng chẳng có cách nào giúp được, chỉ có thể thầm mong Mục Trần chống cự được, dù cho đó có là chuyện bất khả thi.

- Mục Trần, cố lên! Mọi người đang trông chờ ngươi đó!

Trầm Thương Sinh thấp giọng nỉ non, hắn cũng chỉ có thể thì thầm như thế, vì chiến đấu trong kia chỉ có thể dựa vào chính bản thân Mục Trần.

...

"Ầm ầm!"

Huyết ma phù mang theo biển máu ập tới che phủ ánh sáng thiên địa, các tầng dưới Cửu Thiên Thang mọi người đều run rẩy sợ sệt. Ma Hình Thiên quả nhiên là nhân vật đỉnh đỉnh trong số cường giả thế hệ mới Bắc Thương đại lục.

Cục diện hiện tại e rằng Mục Trần đã không còn cách nào xoay chuyển cục diện.

Hạ Du Nhiên đảo mắt, khom người, nghiến răng định ra tay.

Nhưng Liễu Ảnh lập tức xông tới trước mặt nàng chặn lại:

- Bây giờ kia Mục Trần chắc chắn phải chết, còn cố gắng quấy rối làm gì? Lỡ như chọc giận Ma Hình Thiên, e rằng các ngươi không thể gánh nổi đâu.

Hạ Du Nhiên hậm hực tức tối nhìn Liễu Ảnh trước mặt, nhưng cũng đành buông tay không xông lên. Nàng biết có ba tên kia ngăn cản, không thể nào kịp lúc xông qua cứu trợ Mục Trần.

Tây Thanh Hải và Tô Bất Hủ đứng sau lưng Hạ Du Nhiên cũng đành thở dài. Ma Hình Thiên quá cường hoành, cả hai cũng không đủ dũng khí đối đầu. Có lẽ Thánh Linh Sơn lần này phải tay không quay về.

Mục Trần nghiêm trọng đối diện huyết ma phù đang bủa vây, khí tức tử vong ập vào mặt khiến trái tim hắn đập thình thịch dồn dập. Bất chợt ánh mắt trở nên hung ác.

"Mục Trần ta bao năm nay không biết đã xông qua bao nhiêu tử quan, tất cả đều phải sụp đổ dưới chân. Ma Hình Thiên ngươi muốn đoạt mạng ta đâu có dễ dàng như thế!"

Mục Trần vung tay lên, mười bình ngọc xuất hiện. Bên trong bình là những ngọn lửa xích hồng hừng hực cháy.

Búng tay bắn ra, Mục Trần đập nát toàn bộ mười bình ngọc. Chính lúc đó, ngọn lửa đỏ rực trong khoảnh khắc bùng lên, thể tích ngọn lửa bành trướng cấp tốc, trở thành một biển lửa tràn ngập bao bọc lấy Mục Trần.

Nhiệt độ cực nóng khiến không gian biến dạng, thân thể Mục Trần bị đốt đến đau nhức. Ngọn lửa này hắn không điều khiển được, giải phóng nó thì hắn cũng bị tổn thương.

- Đó là cái gì...

Hành động bất ngờ của Mục Trần khiến ai nấy ngạc nhiên, chẳng hiểu hắn muốn làm gì.

Hạ Du Nhiên nao nao khó hiểu, những ngọn lửa trong bình ngọc kia do chính tay nàng thu thập giúp cho Mục Trần, nhưng cũng đâu biết được ý định hắn muốn dùng làm gì. Chẳng lẽ hắn định dùng nó chống lại ma phù của Ma Hình Thiên sao? Không thể nào! Chưa nói đến hắn có thể khống chế ngọn lửa bá đạo kia hay không, đám lửa đó cũng chẳng thể ngăn được huyết ma phù kia được.

Mục Trần mặc cho thân xác bị ngọn lửa thiêu đốt, hắn ngồi xuống tại chỗ, vươn tay ra. Lòng bàn tay xuất hiện một đốm lửa tím yên tĩnh bừng cháy.

Đó là, Bất Tử Hỏa!

Chính là ngọn Bất Tử Hỏa mà hắn đã mượn từ Cửu U Tước lúc khu độc cho Trầm Thương SInh!

Bất Tử Hỏa do Cửu U Tước sau khi tiến hóa thành công tạo thành, uy lực của nó hơn hẳn Cửu U Hỏa ngày trước, đây chân chính là ẩn chiêu cuối cùng của Mục Trần!

Mục Trần kết ấn quát khẽ, một lực hút dữ dội từ lòng bàn tay tuôn ra.

"Phừng phừng!"

Lực hút hung mãnh khiến đám lửa đỏ quanh hắn gào thét bị cuốn vào, tạo thàn những cột lửa bay thẳng vào ngọn lửa tím trên tay Mục Trần, tất cả bị nó hấp thu sạch sẽ.

Chỉ chớp mắt, không gian tràn ngập biển lửa biến mất không còn dấu vết, còn Bất Tử Hỏa trong tay hắn bừng cháy mãnh liệt, màu tím đen cực kỳ thần bí.

Mục Trần ngẩng lên, cười nhạt, không chút tình cảm. Thình lình hắn đưa tay lên, há mồm nuốt lấy ngọn lửa tím vào trong bụng.

- Ngươi muốn liều mạng thì ta chơi tới với ngươi, để xem hôm nay ai phải táng thân nơi này!