Đại Đạo Vĩnh Hằng

Chương 154: Kinh Động



Tin tức Trần Phong chém giết một đám người Lý gia nhanh chóng được truyền lưu khắp Hải Âu Đảo.

Hải Âu Đảo rất lớn, nhưng vẻn vẹn chỉ qua mười mấy phút, bên ngoài liền truyền tới tiếng động ồn ào, ùa vào một đống người, nhân số lên tới tận 13 người.

Cầm đầu là một nam trung niên nhìn qua tuổi chừng 40, tướng mạo rất là anh tuấn, bản thân tu vi lại càng đạt tới Hợp Thể Kỳ , trong lúc đi lại tự nhiên có một cỗ uy thế lưu chuyển.

Hắn nhìn thấy thi thể không đầu của Lý Hữu Hạo, cũng nhìn thấy đầu lâu của hắn lăn thật xa, hai mắt vẫn còn bởi vì khiếp sợ mà chưa khép lại, vẻ mặt của hắn lập tức trở nên phẫn nộ mà lại bi thương.

Trung niên chính là phụ thân của Lý Hữu Hạo, Lý Long, một cường giả Hợp Thể trung kỳ, trong Lý gia hắn xếp hàng lão tam.

Con trai bất tài, Lý Long tự nhiên rất rõ ràng, nhưng bất tài mấy cũng là con hắn.

Hơn nữa võ giả phần lớn con cái thưa thớt, hắn tổng cộng chỉ có hai hậu đại.

Nhưng một người khác lại là con gái, cũng không có biện pháp nối dõi tông đường cho hắn.

Ánh mắt của Lý Long rất nhanh liền tập trung ở trên người trên người Trần Phong, trong ánh mắt sát khí lộ ra, qua người khác kể, hình dáng tướng mạo của Trần Phong đã được hắn nghi nhớ, nhìn qua một cái biết ngay.

Bất kể là ai, nếu giết con hắn cũng đừng mơ sống sót.

-Lý Tam gia, cho chút mặt mũi, không nên ở trong Hương Linh tửu lâu này của ta gây sự.

Một thanh âm mang theo ngữ khí cứng rắn từ bên trong Hương Linh tửu lâu truyền ra.

Lý Long lộ ra một vẻ thận trọng.

Hắn cũng không biết lai lịch của Hương Linh tửu lâu, nhưng hắn biết có thể đứng vững gót chân ở Hải Âu Đảo liền cần có chút tài năng.

Huống chi Hương Linh mà người ta mở vẫn là một ổ tiêu tiền nổi tiếng nhất trên đảo.

Sinh ý tốt như vậy sẽ không có người đỏ mắt, nhưng Hương Linh tửu lâu chính là như vậy từng bình bình yên yên mở cửa, căn bản không có người dám quấy rối, điều này nói rõ cái gì, bối cảnh người ta rất thâm hậu.

Đổi một thời gian khác, Lý Long tuyệt đối sẽ nể mặt đối phương, nhưng bây giờ con trai hắn hài cốt chưa lạnh, hắn có thể nuốt trôi cơn giận này.

-Mặt mũi của Hương Linh tửu lâu đương nhiên phải nể nang, ta liền mang người này rời đi!

Lý Long chỉ chỉ Trần Phong, trong ánh mắt có sát ý vô tận lưu chuyển.

-Vào Hương Linh tửu lâu của ta chính là khách của ta, Lý Tam gia muốn bắt người.

-Được, chờ hắn rời khỏi đây, ngươi muốn thế nào đều được, nhưng ở trong này, ai dám động đến khách của ta một sợi lông tơ, chính là cùng ta là địch.

Thanh âm sâu trong tửu lâu lại lần nữa vang lên, mang theo cảnh cáo mãnh liệt.

Lý Long có tức giận muốn hộc máu, tại sao Trần Phong giết con hắn ngay trong tửu lâu lại không thấy người kia đứng ra ngăn cản, đây rõ ràng là thiên vị trắng trợn.

-Đi!

Lý Long đè xuống nộ hỏa, vung tay phải lên, cho thủ hạ đem thi thể con trai chuyển ra ngoài.

Hắn hung hăng nhìn chằm chằm Trần Phong ít nhất mười giây, dường như muốn đem bộ dạng của Trần Phong khắc vào trong lòng, lúc này mới xoay người rời đi.

Trần Phong từ đầu tới cuối chỉ là lạnh nhạt mà cười, dường như căn bản không đem Lý gia để vào trong mắt.

Hắn cầm trên tay cái ngọc bội tử sắc, ngón tay gõ lên bàn suy ghĩ.

-Hằng nhi, Nội đại lục là gì?

Trần Phong không hiểu đành hỏi Hệ Thống, thông qua tin tức mà Hồ Ngọc Mị nói, hắn phải cầm cáo ngọc bội , đi tới Nội đại lục, chấp chưởng Trần gia.

-Nội đại lục là một thế giới riêng, tồn tại cùng với Thiên Nguyên Đại Lục, có lối vào bí ẩn, mà Trần gia là một thế lực ở Nội đại lục.

Hằng nhi tùy tiện nói.

Hắn cũng không ngờ Thiên Nguyên Đại Lục lại có một thế giới khác, nói như vậy những thế lực ẩn đời đều ở bên trong Nội đại lục, những thế lực bên ngoài Thiên Nguyên Đại Lục chỉ là phần nổi của tảng băng.

-Đi, chúng ta trở về!

Trần Phong kéo lấy Hồ Ngọc Mị ra khỏi Hương Linh tửu lâu, mục tiêu tiếp theo của hắn là Bắc Vực, tìm về Thanh Nguyệt Tâm.

Còn về hồi sinh cho Đan Ngữ Yên hắn tạm thời bỏ qua một bên , dù sao hiện tại thực lực hắn còn yếu kém, Hải Tộc dưới đáy biển cũng không phải hiện tại hắn có thể dễ dàng đụng vào.

-Ồ!

Nhìn thấy Trần Phong vênh váo, nghênh ngang đi ra Hương Linh tửu lâu, Lý Long đầu tiên là ngẩn ra, sau đó dâng lên một cỗ kinh ngạc mãnh liệt.

Tiểu tử này chẳng qua là Luyện Hư Kỳ, dựa vào cái gì dám lớn mật như thế.

-Tiểu tử, ngươi thật đúng là to gan lớn mật!

Lý Long cười quái dị, nếu tên này ở trong Hương Linh tửu lâu thì hắn không làm gì được, một khi đã bước ra, nhất định thì Trần Phong phải chết.

Đây là thâm cừu đại hận tuyệt đối không thể hóa giải, tất nhiên nợ máu trả bằng máu, bất luận kẻ nào đến đều vô dụng.

-Ta cũng không phải là người hiếu sát, cho ngươi một cơ hội, mang theo người của ngươi lập tức cút, nếu không, hữu tử vô sinh!

Trần Phong lạnh nhạt nói, mọi người xung quanh nghe thấy lời này đều khóe miệng giật giật, tên này không chớp mắt diệt hết tám người Lý gia, mà thủ đoạn huyết tinh tới cực điểm mà không phải người hiếu sát.

-Ha ha ha, khẩu khí thật lớn không biết sống chết!

Lý Long sát khí dạt dào, đối mặt với loại người tự cao tự đại đến ngay cả mình có bao nhiêu cân lượng hắn thật sự là ngay cả một câu vô nghĩa đều lười nói, chỉ muốn làm thịt tiểu tử này báo thù cho con trai.

Ánh mắt của hắn quét về phía Hồ Ngọc Mị, nói.

-Bắt lấy nữ nhân kia, phế tu vi đưa vào kỹ viện!

Con trai là đức tính gì,hắn tự nhiên biết rõ rành rành, nhưng vậy thì sao, hiện tại con hắn đã chết, nữ nhân này liền không thoát khỏi quan hệ.

Trần Phong phải chết, nàng cũng đừng mơ thoát khỏi trừng phạt.

-Ra tay!

Hơn 10 người Lý gia được Lý Long mang tới, đồng loạt vọt người nhào về phía hai người Trần Phong, chủ ý chộp vài Hồ Ngọc Mị, trên mặt mỗi người đều lóe lên vẻ dâm tà.

Nữ nhân này lát nữa sẽ phải đưa và kỹ viện bị vạn người luân phiên, bọn họ tự nhiên phải giành ở phía trước sướng mấy lần trước đã.

-Muốn chết!

Trần Phong sát khí tăng vọt, Lý Long cuối cùng khơi dậy phẫn nộ của hắn.

Ầm...Ầm...!!

Hắn lửa giận điên cuồng bốc lên, thổi quét ra bốn phương tám hướng, trong lòng bàn tay nhanh chóng ngưng tụ Song Sắc Hỏa Liên.

-Diệt Thế Hỏa Liên.!

Đóa hỏa liên xinh đẹp xoay tròn, rời khỏi tay Trần Phong, lấy tốc độ ánh sáng đánh thẳng về đám người Lý gia đang lao lên.

...Bùm....!!

Một tiếng bạo tạc nổ vang , mấy tên cường giả Luyện Hư lao lên đã là trong nháy mắt hóa thành tro tàn, ngay cả Nguyên Anh đều không chạy thoát.

Mà ba gã Luyện Hư cấp cao cũng không tốt đến đâu, trên người còn có ngọn lửa giận dữ đang thiêu đốt, mặc cho bọn họ vỗ dập như thế nào đều vô dụng, dường như giòi bám xương, vĩnh viễn đều không thể tránh thoát.

-Tới lượt ngươi rồi!!

Trần Phong lạnh lẽo nhìn về Lý Long, trong tay xuất hiện Phá Thiên Ngọc Thần Cung, ngưng tụ ngọc tiễn, nhắm vào Lý Long.

Lý Long không khỏi lông tơ dựng ngược, một luồng khí lạnh từ đáy lòng sinh ra, hướng về tứ chi bách hài thổi quét mà đi.

Cùng lúc này, một luồng khí thế cũng từ xa mà tới, chỉ thấy đó cũng là một trung niên mày rậm mắt to, một thân thực lực thâm bất khả trắc, bên cạnh có một thiếu nữ mỹ mạo như hoa.

Trần Phong nhìn thấy hai người này liền ngạc nhiên, bởi vì thiếu nữ kia không ai khác là Lạc Thủy Nhu, còn người bên cạnh chắc là phụ thân nàng, Lạc Thiên, một thân tu vi cũng đạt tới Hợp Thể viên mãn.

-Phụ thân, mau cứu giúp hắn, hắn đã ra tay cứu giúp đám người Lạc gia chúng ta.

Lạc Thủy Nhu nhìn lấy phụ thân mình, nàng là người có ơn tất báo, nghe tin Trần Phong lại chọc đến Lý gia, nàng liền đi tìm phụ thân mình ra mặt.

Lạc Thiên không biết vì sao con gái lại coi trọng Trần Phong. trong mắt hắn bình thường không có gì lạ này, nhưng nếu con gái thích, hắn tự nhiên phải bênh người mình, huống chi Trần Phong lại là ân nhân của Lạc gia.

Lạc Thiên nhướng mày, hướng về phía đám người Lý Long nói.

-Các hạ, người này có ân với Lạc gia, ngươi vẫn là rời đi đi!

Lạc Thiên nhìn tràng cảnh tại hiện trường có hơi ngạc nhiên, lên tiếng nói, âm thanh mang theo uy áp thượng vị giả, không cho phép từ chối.

-Lão Lạc, ta khuyên ngươi vẫn là không nên xen vào chuyện người khác là hơn!

Đúng lúc này, lại một giọng nói vang lên, khí thế tỏa ra không kém gì Lạc Thiên.

Chỉ thấy từ phía xa có vài thân ảnh bay tới, đi đầu là hai lão giả, hơi thở cường đại không hề thua kém Lạc Thiên cuồn cuộn mà ra.

-Là Lý gia chủ, Lý Hoán Thành, còn có đại trưởng lão Hoàng gia, Hoàng Quyền, cùng một đám cao thủ của hai gia tộc.

Khi hai người cầm đầu xuất hiện, vô số người liền nhận ra thân phận của đám người, kinh ngạc hô to.

Không ngờ tới lần này náo nhiệt lại lớn như vậy, kéo theo cả cao tầng của Tam đại gia tộc của Hải Âu Đảo xuất trận.

Lạc Thiên không khỏi biến sắc. hai lão già kia thực lực không hề kém hắn, thậm chí còn mạnh hơn một chút.

Lấy một địch hai, hắn tuyệt đối không thể chiếm được ưu đãi.

Nếu tử chiến, hắn có lẽ có thể kéo một người đệm lưng, nhưng vì một người hoàn toàn xa lạ hắn cần phải trả giá lớn như vậy sao.

Đáp án hiển nhiên là không đáng.

-Phụ thân..!!

Lạc Thủy Nhu nhìn thấy phụ thân do dự, không khỏi hơi biến sắc mặt, vội vàng kêu lên.

-Không nên lắm miệng!

Lạc Thiên lạnh lùng quát, chủ ý đã định, rút khỏi vòng chiến, mặc cho Trần Phong tự sinh tự diệt.

Lạc Thủy Nhu còn muốn cố gắng, lại bị Lạc Thiên một chưởng đánh ngất, lùi ra sau thẳng đến hơn dặm mới dừng lại, tỏ vẻ vạch rõ giới hạn với Trần Phong.

Thế giới này chính là như thế, không gì quan trọng hơn lợi ích.

-Kẻ thức thời là tuấn kiệt. Lão Lạc, ngươi làm ra một lựa chọn rất chính xác!

Lý Hoán Thành cười lạnh.

Xung đột lần này cũng không đáng để đám cao tầng của mấy gia tộc xuất động, nhưng Lạc Thiên lại ra mặt ngăn cản, bọn họ phải đích thân ra trận, không ai có thể trêu vào uy nghiêm gia tộc của bọn họ.

Trần Phong đang ở trạng thái dương cung, không hề để ý tới đám người nói nhảm , tên khốn Lý Long này lại muốn đem nữ nhân của hắn bán vào kỹ viện, vì vậy chắc chắn phải chết.

- Khinh người quá đáng!

Lý Long thấy thấy mũi tên ngưng tụ khóa chặt lấy mình, làm hắn lông mao dựng thẳng, trong lòng vừa kinh vừa sợ, liền vội vàng đem hai tay run lên, tạo thành từng tầng phòng ngự.

...Vèo...vèo...

Cùng lúc này , một mũi Ngọc tiễn hoàng kim cũng rời cung bay ra , Ngọc tiễn phá thiên khung, thế như chẻ tre, vô cùng dễ dàng , xuyên thủng phòng ngự của Lý Long.

Trong lúc Lạc Thiên vừa lùi ra sau, mấy người Lý gia và Hoàng gia một mực chú ý tới Lạc Thiên, Trần Phong đã cho tên rời khỏi cung, bắn thẳng đến Lý Long.

Trong sát na, kéo cung, thả tiễn, một đạo thần quang xuyên thẳng mi tâm Lý Long, cả thân thể hắn lập tức bạo tạc, nổ thành một mảnh huyết vụ.