Đại Đạo Vĩnh Hằng

Chương 160: Lăn



Trần Phong nhíu mày, bởi vì người tới là một cường giả Đại Thừa Kỳ, còn có thêm hai ba cái cường giả Hợp Thể trung tới hậu kỳ, thực lực cực kỳ cường đại.

Hắn nhìn đám người mới tới dò xét một chút lạnh lùng phun ra một chữ.

-Lăn!!

Một chữ này, dọa đến vô số người tròng mắt đều muốn lồi ra ngoài, người trẻ tuổi này đến cùng lai lịch ra sao a, làm gì mà lại ngông cuồng đến thế, ngay cả trưởng lão của Đan Tông cũng bảo người ta lăn đi.

-Ngươi là người phương nào?

Gặp Trần Phong thấy đám người mình chỉ là nhìn thoáng qua chút liền quát tháo , lão giả kia trong lòng hơi hồi hộp một chút, chỉ là trong lòng càng nhiều thêm là tức giận.

Nhưng đứng ở địa vị cao, lão cũng không đi chấp nhặt với vãn bối làm gì, vẫn duy trì phong phạm cao nhân.

Mặc dù Trần Phong không có bộc phát khí thế quá mạnh mẽ , nhưng trong đôi mắt lăng lệ như đao quang mang, làm lão cảm thấy tim đập nhanh.

-A , sư phụ , trưởng lão cứu t..!!

Trình Khôn gặp được đám người lão giả kia đến, trong đó có cả sư tôn của hắn, bèn lớn tiếng kêu cứu, bỗng nhiên cổ họng của hắn bị Trần Phong bóp nghiến, rốt cuộc không thể phát ra âm thanh..

-Tiểu nhi muốn chết.., mau thả đồ đệ ta!!

Một người trong đám người lão giả tức giận sắc mặt đỏ lên, quát lớn bộc phát tu vi Hợp Thể hậu kỳ, uy áp tỏa ra bốn phía, quét ngang bàn nghế, đồ trang trí rong khoang đều rơi đập.

Không gian trong nháy mắt ngưng kết, trên khoang thuyền tất cả mọi người tu vi thấp lập tức không cách nào động đậy.

-Được!! ta thả hắn !!

Trần Phong vừa nói chuyện , vung tay ném Trình Khôn xuống mặt đất phát ra một tiếng vang trầm đục, một cước đá ra, đá thân hình Trình Khôn văng xa mấy trượng, đem đan điền của hắn đá bạo, máu tươi cuồng phún, hít vào nhiều, thở ra ít.

-Càn rỡ, ta muốn phế tứ chi của ngươi!!.

Người nọ gặp Trần Phong thủ đoạn tàn nhẫn , tức giận đầu bốc khói, thân hình thoắt một cái,trong nháy mắt đã tới trước mặt Trần Phong, một chưởng vỗ ra, trên bàn hay hắn lưu chuyển đạo đạo phù văn.

Đối mặt thế công của người nọ, Trần Phong hữu quyền lay động, nắm tay phát sáng kim quang kèm theo lôi điện lập lòe, hướng bàn tay người kia đón đỡ.

..Oanh”

Một tiếng bạo tạc nổ tung, cương phong khấy động, những người chung quanh đều bị bắn ra xa chục trượng, mọi người một tiếng kinh hô, may mắn lượng lượng nổ tung cũng không phải rất mạnh, nếu không những người này có thể sẽ bị đánh chết tươi.

Khi mọi người hướng Trần Phong bên kia nhìn lại, bọn hắn thấy được một mảnh khói bụi, không khỏi kinh hãi, suy đoán dưới một quyền này không chừng thiếu niên kia đã bị đập nát.

Nhưng mà để mọi người bất ngờ là, xuyên thấu qua màn khói bụi, rất nhanh bọn hắn liền thấy được thân ảnh của Trần Phong, hắn lông tóc không thương tổn , vẫn còn duy trì tư thái xuất quyền.

Mà cường giả Hợp Thể hậu kỳ nọ, bàn tay đã bị nấm đấm của Trần Phong oanh tạc cho máu tươi be bét , đang nhỏ tí tách xuống đất, hắn không phát ra tiếng kêu đau đớn nào, mà một mặt hoảng sợ nhìn xem Trần Phong..

-Ngươi cái này sao có thể, ngươi rõ ràng chỉ mà một Luyện Hư Kỳ thái điểu, làm sao nhục thân lại cường đại như vậy!!

Người nọ hoảng sợ run giọng nói, không thể tin vào mắt của mình, hắn đã bước vào Hợp Thể Kỳ có hơn 500 năm, Nguyên Anh và thân thể dung hợp với nhau, lại mượn dùng thiên địa lực lượng rèn luyện, trình độ cứng cáp của nhục thân không kém Yêu Thú cùng cấp là bao.

Mà hôm nay lại bị bại trong tay một thiếu niên, điều này làm hắn không cách này tiếp nhận..

-Nếu như không phải cố kỵ ở đây liên lụy nhiều người, ngươi đã là một người chết, còn chưa cút?

Trần Phong lạnh lùng thốt.

Hắn nói cũng là lời nói thật, vừa rồi hắn thắp sáng toàn bộ Đế Văn trong cơ thể, kèm theo đó là Tử Lôi Toái Thể để cứng đối cứng với Hợp Thể hậu kỳ.

Nếu ở đây không có nhiều người, Phá Thiên Ngọc Thần Cung vừa ra , một tiễn thôi, cho dù là Hợp Thể viên mãn không chết cũng trọng thương.

Tất cả mọi người nhìn một màn này đều há mồm, kinh ngạc đến trợn mắt, kể cả đám người Đan Tông vừa tới ánh mắt cũng lóe sáng.

-Thiên Hữu đủ rồi , lui lại chữa trị vết thương đi..!!

Lão già kia nhìn qua tên cường giả nọ, vân đạm phong khinh nói ra.

-Vâng Lục trưởng lão!!

Tên cường giả Hợp Thể hậu kỳ tên là Thiên Hữu cung kính đáp ứng, xoay người đi nâng Trình Khôn đã bị mất đi hai tay trở về đám người

-Tiểu tử ta nhớ kỹ ngươi rồi!!

Trước khi đi, ánh mắt hắn dọa người nhìn Trần Phong một chút rồi đe dọa.

-Người trẻ tuổi, không biết Đan Tông chúng ta có chỗ không phải?

Cùng lúc này, lão già Lục trưởng lão kia lên tiếng, khuôn mặt không chút buồn giận mà hỏi, cả đám vừa tới cũng không biết chuyện gì xảy ra.

Lão trước đó để cho tên chấp sự tên là Thiên Hữu cùng là sư phụ Trình Khôn thăm dò Trần Phong để xem hắn có bao nhiêu cân lượng, có đáng để Đan Tông lôi kéo.

Nếu như là quá phế vật, không có thực lực lại còn ngông cuồng bóp chết là được, quả thật chứng minh Trần Phong đủ có tư cách để cuồng.

Lấy thực lực Luyện Hư Kỳ có thể so sánh với Hợp Thể mà còn chiếm thượng phong, mặc dù hắn biết lúc trước Thiên Hữu không có dùng toàn lực.

Không ngờ lão đi ra Tông môn lần này lại gặp được một khối ngọc cần được mài giũa, coi như là các thiên chi kiêu tử ở Trung Châu thì cũng tầm đó mà thôi.

-Các ngươi cứ nói đi!!

Trần Phong lạnh nhạt nói, không thèm để lão già vào trong mắt.

Lão già cau mày, liếc xem đám đệ tử xung quanh , lạnh giọng uy nghiêm hỏi.

-Rốt cuộc xảy ra cái gì, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Nghe được lão già hỏi, một đám đệ tử im như thóc, một đệ tử hít sâu, bước ra nói..

-Cái này... Có thể là Trình sư huynh ở giữa cùng hắn, có một ít hiểu lầm.!

-Hahaha...

Nghe được người kia nói, Trần Phong cười.

-Hiểu lầm, bên ngoài lấy ta Linh Thạch, vào bên trong lại đòi thêm Linh Thạch, mở trận pháp thủ hộ mọi người lại đòi thêm Linh Thạch, hèn hạ vô sĩ, đây là thủ đoạn của Đan Tông các ngươi sao?

Trận Phong tức giận mà cười, rút ra một đoạn trí nhớ , ngưng tụ thành một tấm màn sáng xuất hiện trước mặt mọi người.

Hình ảnh bên trong xuất hiện hình dáng của Trình Khôn đang dẫn đường cho Trần Phong, lại không biết xấu hổ uy hiếp, nộp thì lên, không thì lăn xuống tầng dưới, lại thêm trước mặt tất cả mọi người hùng hùng hổ hổ đòi mở ra đại trận thủ hộ , nhưng mọi người phải đưa ra 1000 Linh Thạch, không thì sống chết tự lo liệu.

-Việc này là thật!!

-Thiên Hữu , ngươi dạy đệ tử thật giỏi..a!!

Lão giả kia giận dữ quát lên..

Một đám đệ tử im lặng không có gì để nói, mọi người ở đây đều hả hê, bọn họ cũng ủy khuất lắm chứ, nhưng ở trên địa bàn người ta không thể không cuối đầu tránh rước họa vào thân.

Thiên Hữu vừa băng bó cánh tay, vội vàng nói.

-Lục trưởng lão, cái này ta không biết a, đây đều là Trình Khôn hắn một mình làm.

-Khục khục.. sư phụ , thiên địa chứng giám , ta thu thêm Linh Thạch đều vì....

Trình Khôn lúc nãy hấp hối yếu ớt nói ra, nhưng chưa đợi hắn nói hết câu, Thiên Hữu giận dữ một chân đá lên trên bụng hắn, thương chồng thêm thương, Trình Khôn lập tức mất mạng.

Thiên Hữu lúc này giận dữ nói.

-Ngươi hỗn đản này, quá mức tham lam lại muốn thoái thác trách nhiệm..

Trần Phong khóe miệng hiện ra một vẻ trào phúng, không hề nói gì, nhàn nhạt nhìn xem lão giả kia, nếu lão không xử lý chuyện này Đan Tông liền mất mặt..

Trần Phong sao lại không biết đám này giả mù sa mưa, âm thầm chấp nhận đám đệ tử này làm càn, nếu không bọn hắn dám trắng trợn hố tiền người khác sao.

Lục trưởng lão trong lòng tức giận trùng thiên, hắn cũng hiểu chuyện gì xảy ra, nếu không cố kỵ nơi này nhiều người , lão đã một chưởng đi lên bóp chết Trần Phong.

Đúng như Trần Phong nghĩ, loại sự tình này bọn họ thường xuyên làm, đám cao tầng cũng mắt nhắm mắt mở cho qua, từ trước đến giờ những người bị bắt chẹt đêu im lặng, cố kỵ con quái vật Đan Tông sau lưng bọn họ không dám hé răng nữa chữ, sợ mình chết như thế nào cũng không biết.

Nay không ngờ tại trước mặt gần vạn tu sĩ, Trần Phong lại vạch ra thủ đoạn của bọn hắn, hỏi lão làm sao không giận, bây giờ lão không còn có ý định chiêu mộ mà là diệt sát.

Lão bình phục tâm tình , đối với Trần Phong áy náy liền ôm quyền.

-Thật là làm cho tiểu hữu chê cười, Đan Tông xuất hiện ra bại hoại loại này, lão phu đành phải thanh lý môn hộ.

Thiên Hữu bên cạnh giật nảy cả mình, bất quá không đợi hắn có bất kỳ phản ứng nào, Lục trưởng lão một chưởng vỗ tại hắn trên đỉnh đầu, Thiên Hữu thân thể run lên, sau đó cứ như vậy ngã trên mặt đất.

Không khí trở nên tĩnh mịch, mọi người kinh hãi, một cái Hợp Thể hậu kỳ cường giả cứ như vậy bị xử tử..

Trong khoang Thượng Tầng phần lớn người đều chưa đạt tới cấp bậc Hợp Thể, nhận vật bậc này đối bọn hắn mà nói là tồn tại chí cao, ước mơ có một ngày đạt được.

Nhưng mà những người cấp bậc này vậy mà sờ sờ chết tại trước mặt của bọn hắn, dù cho tận mắt nhìn thấy, vẫn không thể tin được.

-Tông môn ra những loại bại hoại này, lão phu cũng có trách nhiệm, ở chỗ này hướng chư vị nói xin lỗi.

Nói xong, lão giả này vậy mà đối tất cả mọi người ôm quyền cuối đầu, dọa đến tất cả mọi người vội vàng hoàn lễ.

Lão giả Lục trưởng lão tiếp tục nói.

-Mấy người lão phu quanh năm bế quan tu luyện, quản giáo vô phương, dẫn đến có người làm bại hoại thanh danh Đan Tông, lão phu chính mình cũng có trách nhiệm.

-Cho lão phu thời gian mấy ngày, đem sự tình từ đầu đến cuối điều tra rõ ràng , tất nhiên sẽ cho mọi người một cái công đạo, tiểu hữu đây cảm thấy thế nào?

Lão già câu cuối cùng hướng đến Trần Phong mà nói.

Trần Phong nghe vậy, thản nhiên nói.

-Ta không có vấn đề, người đắc tội ta, đã bị ta giết, về phần những chuyện khác, ta mặc kệ, chỉ cần ta có thể bình an đến Trung Châu, ta có thể xem hết thảy cũng chưa từng xảy ra.

Lão giả kia gật gật đầu liếc nhìn Trần Phong không nói gì thêm, sau đó mang người rời đi, những người này sau khi rời đi, tất cả mọi người nhìn về phía Trần Phong, trong mắt tất cả đều là vẻ kính sợ.

Thiếu niên bề ngoài nhìn qua rất bình thường vậy mà thực lực lại khủng bố như vậy, cái này chỉ sợ đã vượt ra khỏi thiên tài phạm vi a, lên tới trình độ yêu nghiệt rồi a, mọi người đều cảm thán một câu trong lòng.

Cũng vì vậy , điểm Danh Vọng của Trần Phong cũng tăng vọt, trong lòng hắn cao hứng vô cùng, vừa xả được một ngụm ác khí vừa có lời.

Phong ba tạm lắng xuống, Trần Phong bước về phòng của mình, Lăng Hư thì ôm theo muội muội đang ngủ say theo sau.

Lúc lên thuyền , để tiện theo dõi hai huynh muội họ Lăng, Trần Phong hắn đã tìm lấy hai gian phòng sát vách nhau , tùy thời có thể chiếu cố.

Mà Hồ Ngọc Mị đã được Trần Phong cho vào trong Tháp tu luyện cùng với một đống Linh Thạch, đủ cho nàng tu vi có bước đề cao vượt bậc.

Trần Phong lúc này ngồi trên giường, lấy ra túi vải nhỏ, bên trong là một tấm bảo đồ cũ kỹ , bên trên vẽ từng lộ tuyến chằn chịt dẫn từ một ngọn núi, và điểm được đánh dấu trên cao nhất với một lộ tuyến màu đỏ.

Từ bên trên nhìn ra , nó rất có thể là bên trong một ngọn núi nào đó.

-Tiểu Hằng nhi , ngươi có thể nhìn xem đây là chỗ nào..?

Trần Phong trong đầu kêu gọi Hệ Thống.

Hằng nhi hóa thành một điểm sáng, ngồi trên tọa liên xuất hiện trước mặt, đôi mắt phát sáng quét qua tấm bản đồ một lượt nói.

-Theo như suy tính , đây là núi Chu Nam Sơn tại Trung Châu , mà Chu Nam Sơn này nằm trong Ma Thú Sơn Mạch, mà bên trong Ma Thú Sơn Mạch rất nhiều Yêu Thú cường đại, thực lực so với Độ Kiếp Kỳ cường giả cũng gần mười đầu, không yếu hơn Yêu Vực ở Đông Hoang là bao nhiêu.

Trần Phong hơi nhíu mày, rơi vào trầm tư, Hằng nhi lại nói tiếp

-Nhưng chủ nhân yên tâm, Chu Nam Sơn này chỉ là phần biên giới của Ma Thú Sơn Mạch nên chắc không có Yêu Thú cường đại.

-Nếu đã như vậy, ta phải đi Ma Thú Sơn Mạch một chuyến.

Trần Phong hạ quyết định, nếu có được Kim Cang Phần Tâm Hỏa , thực lực của hắn có thể tăng thêm một đoạn, đi tới Băng Thần Tông tìm Thanh Nguyệt Tâm nếu xảy ra cố sự cũng nắm chắc một phần.

Tu vi hiện tại của hắn là Luyện Hư trung kỳ , giở ra toàn bộ thủ đoạn có thể áp đảo Hợp Thể hậu kỳ, nếu sử dụng Thần Cung, xuất kỳ bất ý có thể miểu sát cường giả Hơp Thể viên mãn.

Quyết định suy nghĩ, Trần Phong lại mở ra Cửa Hàng Tiện Lợi, hiện tại hắn còn khá nhiều điểm danh vọng.

Trần Phong liền bỏ ra 10 triệu Danh Vọng mua 20 viên Ngọc Nâng Cấp, nâng cấp Diệt Thế Hỏa Liên lên tới Linh Cấp Cực Phẩm vũ kỹ, tăng thêm uy lực cho đòn sát thủ của mình.

Lại bỏ thêm 10 triệu nâng cấp Khinh Vân Tế Nguyệt lên tới Linh Cấp.

Còn lại vài lần quay may mắn ngẫu nhiên mỗi tháng hắn quyết định để đó, chờ gộp 5 lần để ra vật phẩm cao cấp hơn.

-Cho ta xem thông tin!!

Trần Phong ra lệnh một tiếng , trước mặt hắn liền hiện lên một màn ánh sáng.

Ký chủ « Trần Phong ».

-Chủng Tộc : Nhân Tộc!"

-Tu Vi : Luyện Hư trung kỳ (exp 820,000/ 1,000,000)

-Công Pháp / Vũ Kỹ: "Hỗn Nguyên Đế Thiên Quyết"(??) , Tịch Diệt Tam Thiên , Tử Lôi Toái Thể Quyết (??) , Thái Cực Kiếm Ý Vạn Kiếm Quy Tông , Diệt Thế Hỏa Liên, Ngự Phong Phi Long Dực

-Thân Pháp / Hồn Kỹ : Khinh Vân Tế Nguyệt , Thương Mệnh Tiêu Hồn

-Hồn Lực : Thất Tinh Cảnh đại viên mãn

-Huyết Mạch : Thương Long

-Thần thông : Đại Thiên Cơ Thuật

-Thiên Địa Dị Vật : Lôi Đình Chân Hỏa, Địa Hỏa.

-Pháp Khí/Bảo : "Cửu Tôn Tháp" (??) , Sí Diệm Viêm Long Dực ,Vô Cực Phá Thiên Long Kiếm, Cửu U Long Giới, Phá Thiên Ngọc Thần Cung.

-Danh Vọng : 17 triệu..

-Hành trang: 3 lần rút thưởng ngẫu nhiên vũ kỹ, 4 lần rút thưởng ngẫu nhiên pháp bảo..

Trần Phong hài lòng, lấy ra một khối Cực Phẩm Linh Thạch ăn cướp được của Kim Công Tử.

Từ khi ăn cướp Kim Công Tử, Trần Phong cũng trở thành đại phú hào, Linh Thạch sài không hết, trên người hắn hiện tại cũng có gần trăm khối Cực Phẩm Linh Thạch.

Những viên Cực Phẩm Linh Thạch thiên địa linh khí cực kỳ tinh thuần , mỗi lần luyện hóa có thể giúp hắn lên gần 50.000 tích lũy exp tấn cấp.

Những Linh Thảo, vật liệu hắn đều trồng lại bên trong Cửu Tôn Tháp, đợi sau này sử dụng.

Trần Phong vứt bỏ tạp niệm, bắt đầu nhắm mắt hấp thu năng lượng bên trong tu luyện, Linh Hồn Lực vẫn một mực chú ý đến gian phòng cách vách..

..

..

...