Mạch Trần Phu biết Lạc Khôi không đơn giản, nếu là một người khác đề cập đến Tiên giới với hắn, cái này đương nhiên là chuyện rất đột ngột. Riêng Lạc Khôi đã hỏi, Mạch Trần Phu chỉ có thể thừa nhận:
"Tiên giới mặc dù cao cấp, nhưng về bản chất, nó cùng với Tu Chân giới là chung một vùng thiên địa. Quy tắc Tu Chân giới đã không cho phép, quy tắc Tiên giới càng không thể phá vỡ nhận thức này."
Lạc Khôi có chút âm trầm, lời của Mạch Trần Phu đồng nghĩa với Tiên giới cũng không chấp nhận Trùng Dương Quyết, Trùng Dương vĩnh viễn dừng lại dưới dạng ý tưởng mà thôi.
Sẽ không có lý do gì để Mạch Trần Phu nghi ngờ hai nửa Trùng Dương đang ở trên người Lạc Khôi, hắn cẩn trọng nhắc nhở:
"Ngươi tốt nhất đừng thương nhớ Trùng Dương Quyết. Hai nửa Trùng Dương mặc dù mất tích đã lâu, nhưng ngươi nghe nói đến Thống Quỷ sao? Mạng lưới của ta từ Thượng Kinh đại lục chuyển tin về, Thống Quỷ rất hứng thú với Trùng Dương Quyết, cho nên ngày bọn chúng cập bến An Nam đại lục sẽ không lâu."
Cổ Mạch Môn dù sao cũng từng là một môn phái rất mạnh, việc vươn mình ra các đại lục là không tránh khỏi, có thể Mạch Trần Phu nhắc đến Thượng Kinh đại lục, đương nhiên ngầm thừa nhận hiện tại Cổ Mạch Môn vẫn có năng lực thu tin từ xa.
Lạc Khôi ra vẻ lắc đầu, Mạch Trần Phu tiếp nói:
"Thống Quỷ nói là địa vực cũng được, xem nó là một tổ chức cũng không sai. Tại Thượng Kinh đại lục, Thống Quỷ chính là nơi trú của quỷ."
Quỷ?
Quỷ là cái gì khó mà nói được, có điều trong dân gian thường lấy ba cái tiêu chí đến phân định, đó là nó có hình thù kỳ dị, bản tính rất tàn ác, mà hành sự lại cực kỳ ghê rợn.
Lạc Khôi đạt được Quỷ Chủng, lại đang từng bước đi trên con đường Quỷ đạo, nhưng hắn tựa hồ còn rất mơ hồ về quỷ. Theo hắn thấy, quỷ không thể biến thành người, nhưng người nhất định có thể làm quỷ.
Khởi Tuyền để hắn đi theo Quỷ đạo, nhưng như thế nào mới là Quỷ đạo hắn còn không rõ đâu?
Mạch Trần Phu nhắc đến nơi ở của quỷ, cái này vốn đánh lên hứng thú của Lạc Khôi, hắn không chắc:
"Thống Quỷ muốn Trùng Dương Quyết làm cái gì?"
Thật sự mà nói Lạc Khôi quan tâm Thống Quỷ hơn là Thống Quỷ cần Trùng Dương Quyết làm cái gì. Thống Quỷ nếu đã là quỷ, bằng cách nào đó sẽ có con đường của quỷ, một khi hắn biết con đường này là gì, hắn sẽ hiểu Quỷ đạo là gì.
Về phần Trùng Dương Quyết, không riêng gì Thống Quỷ, tin tưởng bất kỳ ai cũng muốn đoạt về mình, hắn hỏi đến cái này chỉ là muốn thu nhiều tin tức liên quan đến Thống Quỷ mà thôi.Quảng Cáo
Có thể tin tức liên quan bên ngoài đại lục rất quý giá, nhưng Mạch Trần Phu cũng không có giấu giếm, nói:
"Thiên địa này không dung rất nhiều thứ, quỷ là một trong số đó. Ngươi biết vì sao thiên địa không dung, nhưng quỷ vẫn có thể tồn tại sao?
Quỷ, đó là thiên địa trừng phạt. Thiên địa muốn vây khốn nó trong một hình hài đản thai, không thể độ vong, không thể luân hồi, không thể bình yên.
Quỷ, mãi mãi là loại bị thiên địa bỏ rơi.
Bọn chúng tìm đến Trùng Dương Quyết, không đơn thuần chỉ là hứng thú. Ta suy đoán, Thống Quỷ thật sự có thể ghép đôi hai nửa Trùng Dương."
Còn vì cái gì, Mạch Trần Phu cảm thấy không cần thiết nói thêm. Hắn đã giải thích như thế, tin tưởng Lạc Khôi đã nhận ra vấn đề.
Quả thật Lạc Khôi đã nhìn nhận ra được vấn đề, quỷ bị thiên địa không dung nhưng vẫn tồn tại được, chỉ sợ đã có cách lẩn tránh khỏi thiên địa huỷ diệt. Trùng Dương Quyết nếu là rơi vào tay bọn chúng, đương nhiên chúng sẽ có cách lẩn tránh đi thiên địa dòm ngó, đem hai nửa bức tranh ghép đôi thành công.
Lẩn tránh thiên địa dòm ngó!
Lạc Khôi có chút mừng như điên, hắn hiểu được. Mạch Trần Phu thực lực không đến đâu, nhưng tin tức cùng ánh mắt quả nhiên hơn người, rốt cục nói ra điều mà Lạc Khôi muốn đạt đến nhất.
Đúng, Trùng Dương Quyết muốn thành hình, phải tránh đi thiên địa một mực canh chừng. Trong vùng thiên địa này, người khác không che giấu được ánh mắt của thiên địa, hắn nhất định được.
Khoảng mông lung không rõ chưa thành hình, nhưng nó cũng là một cái vũ trụ độc lập. Nếu Thiên Đạo vùng vũ trụ này chối bỏ Trùng Dương Quyết, hắn sẽ để khoảng mông lung không rõ tiếp nhận nó.
Hiện giờ khoảng mông lung không rõ đang diễn sinh, việc hắn mang Trùng Dương Quyết vào bên trong, tin tưởng sẽ không có bất cứ ảnh hưởng nào đến quá trình diễn sinh vũ trụ về sau.
Lạc Khôi không có ở lâu liền rời đi. Trước khi tiễn Lạc Khôi rời đi, Mạch Trần Phu nói ra một tin tức:
"Thống Quỷ có liên hệ rất sâu với Vô Tắc quan. Vô Tắc quan chủ Ô Tắc kia là người Thượng Kinh đại lục."Quảng Cáo
Lạc Khôi không quan tâm Thống Quỷ cùng Ô Tắc có âm mưu gì đối với An Nam đại lục, điều hắn quan tâm là biện pháp mà Thống Quỷ cùng Ô Tắc đến được An Nam đại lục.
Rất có thể Vô Tắc quan đang nắm giữ một truyền thống trận có thể qua lại giữa hai đại lục.
...
Lạc Khôi có chút cau mày, hắn không có thần niệm nên không thể đưa Cửu Dương Quyết cùng Lạc Dương Quyết vào bên trong khoảng mông lung không rõ được.
Theo Lạc Khôi thấy, điều duy nhất hắn có thể làm là để khoảng mông lung không rõ đi ra bao phủ hai nửa bức tranh rồi ghép đôi, nhưng sau đó thì sao? Khoảng mông lung không rõ một khi đem thu hồi, Trùng Dương Quyết chắc chắn sẽ bị thiên địa lần nữa huỷ đi.
Về lý, bất kỳ tu sĩ đạt đến Hồn Hải cảnh sẽ mở ra thức hải, trong thức hải dưỡng lấy thần hồn, từ thần hồn mới có thể sinh ra thần niệm.
Thần niệm khác với ý niệm, ý niệm giống như suy nghĩ, chỉ có thể tồn tại trong không gian niệm. Thần niệm khác, nó có thể xuất du ra ngoài làm nhiều việc, chẳng hạn như quan sát ở xa, thi triển thần thông, quan trọng hơn, thần niệm có thể nâng đồ vật, cuốn đồ vật vào không gian gấp.
Như nhẫn trữ vật là một loại không gian gấp, tu sĩ muốn dùng đến nhẫn trữ vật bắt buộc phải có thần niệm, cho nên dưới Hồn Hải cảnh, tu sĩ chỉ có thể dùng túi trữ vật mà thôi.
Lý thuyết là thế, nhưng ai bảo thức hải Lạc Khôi tự mở đâu? Hắn có thức hải nhưng không ngưng tụ được thần hồn, nhiều khả năng phải chờ đến Kết Đan mới có thể ngưng tụ thần hồn, nếu là như vậy hắn không chờ được.
Hắn nhất định phải tìm cách ngưng tụ thần hồn mà không cần Kim Đan.
Ý niệm Lạc Khôi đi vào thức hải, nhìn đến mớ hỗn độn bên trong, hắn thật sự không biết nên làm cái gì.
Người khác tu luyện có thể tham khảo tiền nhân đi trước, Lạc Khôi không giống, chỉ có thể tự mò mà đi.
Chỉ là khi Lạc Khôi nhìn đến bầy côn trùng đang bu đầy con mắt đạo chủng, hắn vậy mà nảy lên một cái ý tưởng to gan.
Ở khía cạnh nào đó, có thể xem bầy côn trùng này là một loại hồn trùng hay không? Nếu là hồn trùng, một khi xuất ra ngoài, có hay không cũng sẽ giống như thần niệm của tu sĩ, có thể nâng đồ vật?Quảng Cáo
Nghĩ là làm ngay, Lạc Khôi tách ra một sợi ý niệm, hắn đem sợi ý niệm này chạm vào con mắt đạo chủng, từ đó câu lên một đầu côn trùng.
Ngày trước khi không gian niệm của Viên Cát sụp đổ, số côn trùng này đã từng bu vào ý niệm của hắn, đợi đến khi chúng vào trong thức hải, Lạc Khôi cũng không phát hiện ý niệm của hắn bị ảnh hưởng gì.
Cho nên, số côn trùng là có thể bám vào ý niệm.
Thời điểm đầu côn trùng vừa bám vào, Lạc Khôi động một cái ý niệm suy nghĩ muốn ra ngoài, lâng một cái cảm giác khó tả, ý niệm cùng đầu côn trùng kia vậy mà thật sự lao ra ngoài.
Ha ha ha.
Lạc Khôi cười to lên, hắn phát hiện mình không cần dùng mắt nhưng vẫn có thể nhìn rõ Cổ Mạch Các tầng thứ nhất, nhìn rõ mọi thứ xung quanh, đây chính là thần niệm chứ còn là cái gì?
Không, đây không phải là thần niệm, đây là trùng niệm.
Tách.
Đang cao hứng, Lạc Khôi cảm nhận được đầu côn trùng kia bỗng nổ tung, sợi ý niệm của hắn theo đó cũng tiêu tán không còn, cái này nói rõ đầu côn trùng kia chỉ có thể mang ý niệm của hắn ở bên ngoài dạo chơi vài hơi thở.
Không sao nha, một đầu côn trùng không đủ thì ngàn đầu, vạn đầu. Chỉ cần con mắt đạo chủng còn, bầy côn trùng cũng sẽ theo đó không ngừng sinh sôi nảy nở, đủ cho hắn sử dụng trùng niệm mà không cần suy nghĩ.
Quá tốt rồi.
Lạc Khôi không đợi được nữa, hắn cho thật nhiều côn trùng bám vào ý niệm, nháy mắt đã cuốn lên hai nửa bức tranh, thành công đưa chúng vào khoảng mông lung không rõ.