Thu phục xong Kiến Ninh môn, Tinh Hồn một lần nữa sắp xếp lại thế cục rồi để cho Thu Trường Khiếu dẫn thái thượng trưởng lão, đệ tử tinh anh trở lại tông môn. Sau đó Tinh Hồn liền nghĩ đến chuyện trở lại Không di sơn giải phong ấn cho Phượng Cửu. Về phần Ngô Tinh, Tinh Hồn bảo hắn ở lại Lăng Vân tông tu luyện phục hồi công lực. Ngô Tinh có ý định đi theo Tinh Hồn đến Không Di sơn nhưng Tinh Hồn lại từ chối, do Ngô Tinh không có hỏa ấn của Phượng Cửu nên đi theo cũng vô ích. Hơn nữa, để Ngô Tinh ở lại Lăng Vân tông là vì có mục đích khác. Tuy rằng Lăng Vân tông và Kiến Ninh môn đều đã quy phục dưới trướng Tinh Hồn, nhưng từ xưa giờ vẫn luôn ở thế nước với lửa, mặc dù Tinh Hồn đã nói qua hai bên xóa bỏ xích mích, có điều vẫn hơi khó thực hiện. Để Ngô Tinh ở lại trông coi hai bên sẽ tốt hơn, đồng thời dùng thực lực của hắn để bảo hộ hai môn phái phòng khi bị môn phái khác tấn công.
Do chuyến đi này của Tinh Hồn chỉ sợ phải kéo dài gần hai tháng, nên để Ngô Tinh ở lại giúp đỡ hai bên Lăng Vân tông và Kiến Ninh môn, giúp họ đề thăng thực lực và phát triển môn phái. Không còn cách nào khác nên đành phải nghe theo lệnh của Tinh Hồn ở lại Lăng Vân tông. Tinh Hồn để lại cho hắn vài loại đan dược chữa trị vết thương yêu hạch cho Ngô Tinh rồi sau đó mới rời đi.
********* Quyển 3: Ma chi quân vương *********
Một tuần sau, Tinh Hồn đáp xuống Không Di sơn. Tu vi của Tinh Hồn sau khi đột phá Độ kiếp kỳ đệ nhị trọng thì tốc độ phi hành nhanh hơn rất nhiều, so với lúc từ Không Di sơn trở về Lăng Vân tông thì nhanh không chỉ gấp hai. Đây là do hắn ban ngày đi, ban đêm tu luyện nên bây giờ mới đến, nếu không thì đã đến từ bốn ngày trước rồi.
Đứng trước thạch bích, Tinh Hồn chấp tay sau lưng, khuôn mặt tuấn tú phi phàm rơi vào trầm tư. Linh quang trong óc chợt lóe lên, liền lấy ra từ trong Huyền tiên các ba món bảo vật: tàn khuyết ngọc hoành, Càn khôn ngọc bích và Hắc đề tràng. Đây là ba món pháp khí kỳ bí mà hắn không tài nào đoán ra được. Tinh Hồn chỉ lờ mờ cảm nhận, Càn khôn ngọc bích giúp hắn cải tạo nội thân, làm kinh mạch vô cùng rắn chắc, luôn luôn gột rửa thân thể; Hắc đề tràn thì đề thăng sức mạnh vật lý, bây giờ cho dù là cường giả Chân thần cảnh hậu kỳ tiếp một quyền của hắn chỉ sợ thân thể bị tổn thương nghiệm trọng, hiệu quả cực kỳ nghịch thiên. Tinh Hồn thầm đoán, Càn khôn ngọc bích và Hắc đề tràn vẫn còn tồn tại bí mật nào đó, thiết nghĩ có phải đến từ thế giới đó không. Trong ba món, chỉ có duy tàn khuyết ngọc hoành là Tinh Hồn không đoán ra được tác dụng của nó. Không biết Phượng Cửu có biết được cách sử dụng nó không nữa. Nội tâm thầm hy vọng là có.
Sau một hồi, Tinh Hồn lại cất tàn khuyết ngọc hoành vào Huyền tiên các, còn Càn khôn ngọc bích và Hắc đề tràng, mỗi tay đeo một món. Tác dụng của nó tuy hiện giờ là một cọng lông trâu thôi, nhưng tác dụng đối với hắn vẫn là rất lớn.
Hỏa ấn trên tay rực sáng, đồng thời thạch bích cũng phát ra quang mang màu trắng. Tinh Hồn cất bước tiến vào, quang mang màu trắng ôm lấy cơ thể hắn, trong chớp mắt liền không thấy đâu. Tinh Hồn cảm nhận được không gian trước mắt đảo lộn, mở mắt ra đã thấy mình đứng trên một nơi đổ nát. Chỗ này chính là vị trí Hỏa thiên bảo khố sụp đổ, một đống hoang tàn sau một trận chiến kinh thiên động địa.
-Ngươi đã đến.
Một thanh âm ôn nhu mị hoặc nhẹ nhàng vang lên, thánh thót tựa tiếng phượng ngâm. Tinh Hồn không cần nhìn cũng biết người vừa lên tiếng là ai. Đoàn hỏa diễm bừng trên, một thiếu nữ xiêm y như ngọn lửa, bó sát người phối hợp với vóc dáng yểu điệu mảnh mai, khuôn mặt diễm lệ kinh tâm động phách, mỹ nữ thế gian há có ai sánh được với nàng.
Tinh Hồn hai tay đặt sau lưng, thanh âm lãnh đạm:
-Dẫn bổn quân tới nơi ngươi bị phong ấn.
Tinh Hồn muốn giải quyết phong ấn của Phượng Cửu thật nhanh để còn đến Ma thú sơn mạch đón Tiểu Bằng và Tiểu Hắc. Chia cắt nhau đã hơn nửa năm, không biết tình hình hai con sủng thú lúc này như thế nào. Ma thú sơn mạch là thiên đường yêu thú, ngay cả cường giả Thần hoàng cảnh cũng không dám tiến sâu vào trong sơn mạch.
-Khoan đã, trước tiên ta muốn ngươi thu phục một thứ.
Phượng Cửu tiến đến đứng cạnh Tinh Hồn nhẹ nhàng nói.
-Thứ gì?
Tinh Hồn mày kiếm hơi nhíu lại.
-Là thứ lần trước ngươi đã từng gặp trong Hỏa thiên bảo khố.
“Đã từng gặp?” Tinh Hồn tự hỏi. Bỗng linh quang trong đầu chợt lóe, liền nhớ lại thứ duy nhất xém chút nữa đã lấy mạng của hắn. Thiết nghĩ không lẽ thứ đó có bí mật gì mà Phượng Cửu lại bảo hắn thu phục. Có điều, đã là thứ mà Tứ linh để tâm, hẳn là không tầm thường. Nghĩ vậy, Tinh Hồn liền gật đầu đồng ý. Phượng Cửu đi trước dẫn đường cho hắn.
Bay khoảng chừng bốn trăm thước, Tinh Hồn và Phượng Cửu liền hạ người xuống bình địa. Quả nhiên không ngoài dự đoán của Tinh Hồn, chỗ này chính là khu trung tâm của di tích Hỏa thiên bảo khố. Chỉ thấy phía trước mặt hắn, có bốn cây bạch ngọc trụ, cũng là nơi đã xuất hiện một dị vật kỳ lạ, Hỏa nhân.
Tinh Hồn hoài nghi hỏi:
-Phượng Cửu, ngươi đưa bổn quân đến đây làm gì?
Phượng Cửu mục quang lấp lánh, nhìn hắn nói:
-Ngươi còn nhớ khi tranh đoạt Thần khí đã gặp một Hỏa nhân kỳ lạ chứ?
Tinh Hồn khẽ gật đầu. Phượng Cửu lại nói tiếp:
-Hỏa nhân đó, kỳ thực chính là một trong Ngũ hành bổn nguyên thiên địa, Hỏa chi bổn nguyên.
-Hỏa chi bổn nguyên?
Ngũ hành bổn nguyên, Hỏa chi bổn nguyên, những danh tự này, Tinh Hồn đã từng nhìn thấy trong những quyển mật tịch Hắc ám động phủ. Thế giới này vốn được tạo nên từ ngũ hành: kim, mộc, thủy, hỏa và thổ, năm thuộc tính cơ bản tương sinh tương khắc, cấu tạo nên tất cả mọi thứ. Ngoài ra còn có bảy thuộc tính khác nằm ngoài ngũ hành, gọi là biến dị thuộc tính, nhưng cũng đều từ ngũ hành mà sinh ra.
Hỏa chi bổn nguyên chính là hỏa năng mạnh nhất trong ngũ hành, còn có tên khác là Thuần dương chi hỏa. Bất kỳ loại hỏa nào nằm trong ngũ hành như Tam vị chân hỏa, Xích diệm hỏa, Địa tâm hỏa… đều không thể sánh bằng Thuần dương chi hỏa. Có điều, Thuần dương chi hỏa không phải là hỏa diễm mạnh nhất. Xếp trên Thuần dương chi hỏa còn có Bạch hỏa, Hỗn độn chi hỏa và Hồng mông tử hỏa tam đại hỏa diễm. Tạm thời sẽ không nhắc đến tam đại hỏa diễm này, bởi Tinh Hồn vẫn còn chưa biết đến sự tồn tại của nó.
Lại nói đến Hỏa chi bổn nguyên, đây chính là thứ duy nhất trên thế giới sinh ra Thuần dương chi hỏa. Tinh Hồn tròn mắt kinh ngạc, không ở ngờ thế giới này lại tồn tại Hỏa chi bổn nguyên vô thượng. Mắt thấy Tinh Hồn biểu hiện, Phượng Cửu cũng không lấy làm kinh ngạc. Nàng ôn nhu nói:
-Giờ ta sẽ gọi ra Hỏa chi bổn nguyên. Còn thu phục được hay không phải dựa vào thực lực của ngươi.
Nói rồi, Phượng Cửu liền bước lên phía trước. Phượng vũ chân hỏa rực cháy, mơ hồ tạo thành một hình ảnh Hỏa phượng hoàng. Phượng Cửu nhấc người bay lên cao, tựa như tiên nữ chốn cửu thiên, ngọc thủ thành quyền, xuất một chưởng đánh vào chính giữ bốn bạch ngọc trụ. Chỉ nghe một tiếng nổ vang thật lớn, mặt đất bị rung động nhè nhẹ, sương khói mờ mịt. Tuy rằng Tinh Hồn đã đột phá tu vi, nhưng lực lượng phong nhận lan tỏa từ cự chưởng của Phượng Cửu làm hắn lùi về phía sau mấy chục bước.
Trong làn sương khói, bỗng nhiên xuất hiện một cái bóng có màu đỏ rực. Hắn gầm lên một tiếng, nghe đinh tai nhức óc, sương khói dưới sóng âm ba liền bị xóa tan đi mất. Một Hỏa nhân khổng lồ cao lớn xuất hiện, đôi mắt rực lửa nhìn Phượng Cửu, rồi sau đó trông xuống Tinh Hồn.
Hỏa nhân này, chỉ sau nửa năm lại mạnh hơn không ít. Có lẽ lần trước thôn phệ Xích diệm hỏa đã khiến tu vi hắn bạo tăng, so với Tinh Hồn thì cao hơn một bậc. Tinh Hồn có thể cảm nhận được lực lượng uy áp của Hỏa nhân hướng về phía hắn, có điều, thứ duy nhất mà hắn không sợ nhất chính là uy áp.
Phượng Cửu lúc này đã trở về đứng sau lưng hắn, chính là muốn đứng một bên quan sát. Tinh Hồn trên môi nở một nụ cười nhạt, tuy rằng Hỏa nhân tu vi tiến triển, nhưng Tinh Hồn vẫn có tự tin sẽ chế ngự được Hỏa nhân, bởi hắn đang nắm giữ vật đó, và cũng muốn thử nghiệm thần uy của nó.
Bỗng một thanh âm cao ngạo từ hư không vang lên:
-Nửa năm không gặp, tu vi tiểu tử ngươi tăng lên không ít.
Giọng nói đó, đích thực chính là của Hỏa nhân. Tinh Hồn không buồn không vui, đáp lại:
-Như vậy mới có thể áp chế được ngươi. Lần trước xém chút nữa bị ngươi giết chết, không biết lần này sẽ có kết quả như thế nào?
-Hắc hắc, khẩu khí thật ngạo mạn. Nhưng muốn hấp thụ Hỏa chi bổn nguyên đã thức tỉnh linh tính, cho dù là cô gái kia cũng không có năng lực này. Chỉ dựa vào tiểu tử ngươi mà cũng dám thách thức bổn tọa, không phải đầu óc ngươi có vấn đề gì rồi chứ?
-Được hay không, ngươi sẽ sớm biết thôi, Hỏa chi bổn nguyên.
-Hắc hắc, khá lắm. Vậy hãy chứng minh cho bổn tọa thấy đi, nhóc con.
Chớp mắt đã không thấy Hỏa nhân đâu, tốc độ làm cho Tinh Hồn kinh ngạc không ít. Hỏa chi bổn nguyên thức tỉnh linh tính, quả nhiên không tầm thường. Đột nhiên, Tinh Hồn cảm thấy mình như bị nhốt trong biển lửa nóng bỏng, hắn lập tức thi triển Tuyệt kết giới bảo vệ mình. Phượng Cửu đứng cách nơi Tinh Hồn và Hỏa chi bổn nguyên đại chiến, tuy rằng nhãn quan tinh tường nhưng không thể nhìn thấy được tình huống của Tinh Hồn. Vừa nãy Hỏa chi bổn nguyên có nói, cho dù là Phượng Cửu cũng không đáng để hắn đặt vào mắt đúng là có ý tứ. Xem ra, Phượng Cửu cũng rất cố kỵ Hỏa chi bổn nguyên.
Sức sát thương thật mạnh, Tinh Hồn lần này đã khởi động Tuyệt kết giới ở mức độ cao nhất, thế nhưng trước hỏa diễm của Hỏa chi bổn nguyên lại không hề có chút ưu thế. Thuần dương chi hỏa, loại dị hỏa mạnh nhất trong Ngũ hành xác thật là bất phàm. Nếu còn tiếp diễn, chỉ sợ không chống nổi quá năm phút. Tinh Hồn không chần chừ, lập tức lấy ra vật mà hắn đoạt được trước mắt hàng trăm tinh anh võ giả Huyền Thiên giới, thần khí Phượng hoàng cổ cầm.
Phượng Cửu đứng từ xa cũng cảm nhận được khí tức thần thánh, uy nghiêm và cường đại của Phượng hoàng cổ cầm. Chỉ thấy Phượng Hoàng cổ cầm lơ lửng trước mặt Tinh Hồn, kim quang nhè nhẹ tỏa sáng. Song thủ Tinh Hồn nhẹ nhàng đặt lên, bắt đầu gãy một khúc nhạc.
Âm thanh trong trẻo như hàng vạn phượng hòa ngâm ca, trên thế gian tuyệt đối không có một loại âm thanh nào sánh được với thứ âm thanh huyền diệu này. Phượng Cửu không biết từ lúc nào đã quỳ rạp xuống mặt đất, tựa như đối với loại âm thanh huyền diệu thần thánh này vô cùng sùng bái. Đột nhiên, từ trong Phượng hoàng cổ cầm, theo từng khúc nhạc mà Tinh Hồn gãy lên, tựa hồ có một loại lực lượng cổ kính nào đó, chỉ trong chớp mắt phá tan Thuần dương chân hỏa do Hỏa chi bổn nguyên tạo ra.
Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm