Trịnh Khoát Thiên và Trịnh Thần Không khoảng thời gian đó một mực bế quan, ngoại trừ một số chính sự thì ít khi biết được tin tức bên ngoài. Thế nên đối với việc Vô Thượng Thiên cung cũng đang truy nã Tinh Hồn, bọn họ không hề hay biết.
-Ồ, không ngờ tên tặc tử này còn cả gan động vào Vô Thượng Thiên cung, đúng là gan to bằng trời. Chỉ là đối với chúng ta cũng là một việc tốt.
Tuy rằng không nhìn ra được biểu tình trên khuôn mặt Trịnh Khoát Thiên như thế nào, nhưng ý tứ trong lời nói tràn ngập sát khí, xem ra đã có tính toán cho chuyện này rồi.
-Phụ hoàng an tâm. Hôn sự lần này, chỉ cần dùng nàng ta làm mồi nhử là có thể dụ hắn tiến về Thiên Phong thành, dù có nghịch thiên như thế nào đi nữa hắn cũng sẽ không thể thoát khỏi.
Vừa nói, Trịnh Thần Không vừa lấy trong người ra một khối ngọc bài, vận chuyển nguyên lực truyền vào trong khối ngọc. Chỉ thấy khối ngọc đột ngột lóe lên quang mang màu lục, bay thẳng lên trên trần nhà. Một cảnh tượng thật thần kỳ, phía bên trên trần nhà trở thành một mảng tinh không huyền bí. Trịnh Thần Không nói tiếp:
-Chuyến lịch lãm tại Tử Vong chi địa, ta đã thu thập được không ít thứ tốt, đặc biệt là cái trận pháp này. Thời gian ba tháng là vừa đủ để bố trí trận pháp này.
-Tốt lắm, như vậy chuyện bố trí trận pháp này, phụ hoàng sẽ giao cho con phụ trách.
-Việc tiếp theo chính là sẽ lôi kéo những thế lực khác tham dự. Lần trước tại Tử Vong chi địa, ta đã ăn không ít thiệt thòi trong tay tặc tử đó. Bên cạnh hắn lại có những nhân vật rất thần bí, đặc biệt là hồng y nữ nhân bên cạnh hắn, người này thâm sâu như thế nào khó có thể nhìn được. Hơn nữa có thể khẳng định, trong khoảng thời gian này, tu vi hắn sẽ tịnh tiến không nhỏ. Thế nên để đảm bảo chắc chắn, chúng ta cần có cường giả của những thế lực khác tham dự.