Đại Lão Trở Về Để Ta Đoán Mệnh Cho Ngươi

Chương 190



Khâu Tình Không nhìn thấy hai bên đua nhau diễn, nhanh chóng dừng cảnh tượng này lại, khuyên nhủ: "Được rồi được rồi, đừng tranh cãi nữa, chúng ta đổi người tiếp theo đi, nói thật cậu còn không chịu nói..."

Rõ ràng nam thực tập sinh đã nhầm Sở Thiên Lê là trưởng nhóm và khán giả mà lừa gạt, cả buổi cậu ta cũng không nói được một câu là sự thật, tiếp tục tư vấn tử vi cũng chẳng có ích gì.

Không lâu sau, thực tập sinh tiếp theo bước vào phòng, bắt đầu một vòng phỏng vấn mới.

Sở Thiên Lê so sánh thông tin tử vi, bắt đầu dùng điện thoại di động đoán vận mệnh, tò mò hỏi: "Vậy là cậu đã chia tay bạn gái rồi sao?"

Thực tập sinh mới bước vào phòng sốc đến mức suýt nhảy khỏi ghế, hoảng hốt nói: "Tôi không có bạn gái! Tôi độc thân hơn hai năm rồi!"

Sở Thiên Lê: "?"

Sở Thiên Lê có chút nghi hoặc nhìn vào tử vi: "Haiz, vậy người khác giới thường xuyên liên lạc cùng cậu kia là ai? Không biết người trong thành phố gọi họ là gì, có lẽ gọi kiểu người này là đối tượng à? Bằng không thì bọn họ là vợ? Thê tử?"

"..."

"Chủ yếu là do thời đại phát triển, ý nghĩa của từ ngữ chúng ta dùng cũng có sự thay đổi, cũng giống như thời xưa thì cho rằng hôn nhân phải có nghi thức, thời gian đó là hôn vận, nhưng bây giờ thì có nhiều người chưa kết hôn, cả đời họ cũng không kết hôn, nhưng có thể chung sống lâu dài với người khác giới, đó cũng có thể coi là giai đoạn hôn vận..."

Sở Thiên Lê cười nói: "Hiểu ý tôi không, dù sao cậu có quan hệ thân thiết với một người khác giới, không cần biết hai người xưng hô với nhau thế nào, hai vẫn vẫn chưa chia tay phải không?"

"..."

Khâu Tình Không nghe thấy mùi sập phòng, cô ấy khổ sở che mặt, xua tay nói: "Người tiếp theo, người tiếp theo!"

Thực tập sinh giằng co hồi lâu, không biết giải thích thế nào, vội vàng rời đi với vẻ mặt xấu hổ, thậm chí không dám quay đầu lại.

Khâu Tình Không liên tục bị tổn thương nặng nề, chỉ biết ngã vào cạnh ghế Sở Thiên Lê khóc lóc, tuyệt vọng nói: "Cô giáo, phải làm sao đây? Nửa đời sau của tớ sẽ không phá sản chứ, có phải công ty của tớ sắp xong đời rồi không?" Sở Thiên Lê điềm đạm trấn an: "Lạc đường vẫn biết quay lại còn có thể cứu được, bây giờ bắt đầu cùng tớ học chiêm tinh đi, lừa tiền ở đâu cũng là lừa tiền mà, tớ còn có đạo đức hơn mấy người làm truyền thông nhiều." Đàm Mộ Tinh do dự nói: "... Nghe có vẻ cậu khá tự hào nhỉ?" Trong hành lang, các thực tập sinh liên tục xấu hổ đi ra khỏi phòng, trong quá trình phỏng vấn, nhìn qua dường như họ đã gặp phải thất bại nặng nề và chán nản không thể giải thích được.

Sử Trừng và những người khác càng nhìn càng cảm thấy có gì đó không ổn, khi nhìn thấy cảnh tượng này họ cảm thấy hoảng sợ.

Những người khác đang xếp hàng đợi bên ngoài, khi gặp người đi ra, họ hỏi: "Thế nào? Họ hỏi cái gì? Công ty muốn nói cái gì?"

Sau cuộc trò chuyện, thực tập sinh không muốn đề cập đến scandal của chính mình mà nói một cách mơ hồ: "Mỗi người nói một cách khác nhau..." "Có gì khác nhau? Vậy hỏi cậu cái gì, đừng giấu anh em mà!" "Aiz, dù sao cũng giống như điều tra lý lịch vậy, tôi nghe nói công ty còn kiểm tra xem cậu có bạn gái hay không, những chuyện nhạy cảm như vậy đều hỏi."

Người nọ nhìn quanh trái phải, vẻ mặt thần bí, thầm nói: "Tôi nghe nói có người c.h.ế.t cũng không chịu thừa nhận, nhất định ngoan cố, nghe nói ngay cả thời gian gặp mặt cũng bị công ty phát hiện."

Có người thẹn quá hóa giận bác bỏ lời nói của Sở Thiên Lê, khiến cô không thể không khai quẻ để vạch trần đối phương.

Thực tập sinh bên cạnh vẫn còn sợ hãi, hoảng sợ nói: "Sao cô ta có thể vạch trần chuyện này? Đây không phải là xâm phạm nhân quyền sao?" Sử Trừng: "Ký hợp đồng với công ty là một hợp đồng bán thân, bây giờ nói về nhân quyền có ích gì không?"