Những tin tức về bên ngoài liên tục được truyền tới tai Lôi Động lúc này vẫn đang bế quan. Hắn cũng không cho rằng Đoạt tâm ma là loại gì lương thiện, cũng không tin rằng ở đây căn bản không có Đoạt tâm ma, bởi vì trong khi mấy nàng Đinh Uyển Ngôn đi thanh trừ địch nhân đã phát hiện ra không ít sào huyệt Đoạt tâm ma nhưng không có một bóng người, cũng đã thu được hơn một nghìn quả trứng Đoạt tâm ma.
Huống hồ nếu như ở nơi đây không có quân đội Đoạt tâm ma vô cùng lợi hại thì vì sao với tính cách như của Thâm Uyên chi chủ mà hắn lại phải phái hộ vệ am hiểu tiềm hành thuật đến trông chừng tại chỗ khe giao giới? Mà không phải ở trong nơi này trắng trợn xây dựng thổ mộc, lập một tòa nhập khẩu để có thể dễ dàng khống chế?
Hiện nay quân đội Đoạt tâm ma vẫn còn đang án binh bất động, sự tình vô cùng quỷ dị. Lôi Động phải căn dặn lại các đạo nhân mã phải cẩn thận đề phòng, đồng thời tại vị trí bế quan thiết lập thêm nơi nhập khẩu Cửu U Thâm Uyên, để tránh phát sinh việc gì mà vẫn có thể tùy thời trợ giúp được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Lôi Động cũng không cho rằng đại quân Đoạt tâm ma bản xứ đang tiềm hành tại một nơi bí mật nào đó lại cường đại đến mức mình không thể nào chống lại được. Nếu mà đúng như vậy thì trong một trăm năm khai thác hỗn độn linh khí, người của Thâm Uyên chi chủ đã bị giết vô số lần rồi.
Huống chi từ trên lý luận mà nói thì Đoạt tâm ma thuần túy phải cần có sinh mệnh để tiến hành đoạt xá thì mới có thể sinh tồn được, mà mọi người đều biết, bất luận một sinh mệnh nào nếu như đã bị Đoạt tâm ma khống chế thì sẽ không thể tiếp tục tu luyện nữa. Vì vậy thực lực của họ sẽ luôn dừng lại ở một mức nào đó, ngoại trừ một chút ít tình huống đặc thù thì bọn họ mới có sự thay đổi, còn lại trên căn bản thì rất ít khi phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn.
Lôi Động cũng không tin dân bản xứ ở đây bị Đoạt tâm ma khống chế quá mức lợi hại, dù sao thì thân thể và Nguyên Anh đều có một mức thọ nguyên nhất định, mặc dù đã bị Đoạt tâm ma khống chế thì cũng không sống mãi được. Chỉ có điều căn cứ vào những sách cổ mà Lôi Động đã xem thì lúc Đoạt tâm ma khống chế thể xác, nó có thể thông qua một phương thức đặc thù để tiến vào trạng thái ngủ đông, vì vậy có thể gián tiếp kéo dài thọ mệnh. Nhưng mà đối với điểm này Lôi Động cũng thấy không quá thực tiễn, hắn tin tưởng cho dù có tiến vào trạng thái ngủ đông thì viễn cổ Đoạt tâm ma cũng tuyệt đối không thể nào sống được đến tận bây giờ.
Bởi vậy đối với Lôi Động mà nói thì hắn cũng không e ngại gì dân bản xứ Đoạt tâm ma này, dù sao đi chăng nữa thì đã sở hữu thực lực mạnh mẽ sẽ khiến cho cường giả có thêm can đảm hơn rất nhiều, có dù đối phương có tu vi Luyện Hư kỳ thì cũng có thể giết chết được hắn, mà cường giả Luyện Hư kỳ thì đã không biết bao nhiêu năm rồi chưa từng xuất hiện qua.
Hơn nữa, một khi cường giả nào đó trong lục vực cửu châu đột phá tu vi trở thành cường giả Luyện Hư kỳ thì sẽ bị Vạn Linh chi mẫu trước kia tiêu hao sinh mệnh bóp méo thay đổi, chính là quá trình bài xích của thiên địa pháp tắc. Do đó bọn họ buộc lòng phải phá không, thông qua thông đạo tiến nhập tam giới thì mới có khả năng sinh tồn, bằng không thì bọn họ sẽ bị thiên địa pháp tắc bài xích tại bất kỳ thời gian, không gian nào, không thể nào sống yên ổn được.
Đương nhiên, đối với địch nhân bí ẩn thì Lôi Động từ trước đến nay Lôi Động vẫn chỉ phán đoán được một mức độ nào đó mà thôi.
Kế sách duy nhất bây giờ chính là suy nghĩ nhiều cũng vô ích, thà Lôi Động tập trung tinh lực để tu luyện đề thăng thực lực của bản thân mình. Có thực lực thì có thể sở hữu được tất cả, chỉ cần thực lực của mình đủ mạnh thì tuyệt đối không thành vấn đề nữa.
Trong giai đoạn này, bất luận là Mãnh Quỷ Quân hay là Tiềm Long Quân đều đã có rất nhiều chiến công, Lôi Động liền đoạt từ trong tay thủ hạ của Thâm Uyên chi chủ hơn một trăm viên hỗn độn kết tinh loại nhỏ làm phần thưởng cho bọn họ, trong đó có một bộ phận đặc biệt tinh nhuệ thì Lôi Động trực tiếp ban thưởng cho chính phẩm hỗn độn kết tinh, một nhóm người được chung một khối.
Đối với việc bồi dưỡng chiến lực của thủ hạ dưới trướng, Lôi Động có một mục tiêu, đó là hiện nay còn sót lại hơn bốn nghìn người, được xưng là năm nghìn Tiềm Long Quân sẽ có thể tấn cấp lên tu vi Nguyên Anh kỳ toàn bộ. Mà quỷ phó của bọn họ cũng có thể thông qua thu thập huyết nhục số lượng lớn để tiến hành thôn phệ, từng bước thăng cấp lên quỷ vương.
Tài nguyên dư thừa còn lại sẽ thuộc về Mãnh Quỷ Quân sở hữu. Mãnh Quỷ Quân là đại quân, cũng là bộ đội chủ chiến của Lôi Động, mà Lôi Động đối với Mãnh Quỷ Quân cũng có một mục tiêu, đó là làm sao để toàn bộ cấp bậc tiểu đội trưởng đều có thể có tu vi quỷ vương.
Nếu như thực hiện thành công toàn bộ hai mục tiêu này, quân đội của Lôi Động chỉ sợ có thể vô địch, quét ngang lục vực cửu châu, gặp thần sát thần, gặp phật sát phật.
Đổi lại là người khác, mặc dù có thể sở hữu được dị không gian này cũng tuyệt đối không có khả năng đạt được mục tiêu như vậy trong một khoảng thời gian ngắn, mà Lôi Động lại có loại bảo bối động tiên trong tay, vì vậy tất cả những chuyện này đều có khả năng lập tức thực hiện được.
Đương nhiên, tiền đề để có thể thực hiện được mục tiêu này là phải bảo vệ được nơi dị không gian tràn ngập hỗn độn linh khí này.
Căn cứ vào Lôi Động thôi trắc thì lão cáo già Thâm Uyên chi chủ Ô Địch Tư và kẻ có dã tâm bừng bừng Thánh Diệu Vương sẽ rất có khả năng gây ra biến cố tại nơi này, có lẽ bọn chúng sẽ bắt tay với nhau hình thành ra một liên mình để đối phó với Lôi Động.
Loại thế cục này có khả năng xuất hiện cực lớn, trừ phi Thâm Uyên chi chủ và Thánh Diệu Vương đầu óc choáng váng mới không thèm để ý đến dị không gian hỗn độn đang bị Lôi Động chiếm đoạt này, quay sang đánh nhau người sống ta chết, trở thành tiện nghi cho Lôi Động.
Mà lối vào dị không gian này sẽ trở thành một nơi hiểm yếu, nếu điều quân trú đóng ở đó sẽ giúp cho việc ngăn chặn địch tiến vào rất tuyệt hảo. Ở nơi đây Lôi Động điều đến một bộ phận Mãnh Quỷ Quân bắt đầu tiến hành chiến lược kiến thiết, dùng đủ loại tài liệu phi thường kiên cố, rất nhanh đã bố trí được số lượng lớn pháo hỏa và trận pháp phòng ngự, có thể sử dụng được vào lúc tất yếu.
Trong Mãnh Quỷ Quân, những người có tu vi yếu nhất cũng đã là quỷ tướng, cả đám đều có thực lực mạnh mẽ, tốc độ kiến tạo trận địa cũng nhanh hơn những kẻ khác rất nhiều, chỉ sau một ngày đêm mà trận địa phòng ngự đã thiết lập được những vị trí chủ chốt.
Mãnh Quỷ Quân còn không tiếc tiêu hao tài nguyên, bố trí thêm một tòa cấm không pháp trận để ngăn cản quân địch sử dụng ưu thế phi hành của chúng.
Trước đây khi còn có tu vi Trúc Cơ kỳ, Lôi Động cảm thấy cấm không pháp trận là một loại trận pháp cao vợi như thế nào, nhưng lấy thân phận và địa vị của hắn hiện nay, với số lượng tài nguyên thu thập được, bố trí một tòa cấm không pháp trận cũng chỉ tiêu hao một phần tài nguyên vô cùng nhỏ mà thôi.