Tâm tình mâu thuẫn rất lớn, nếu như chính mình cứng rắn, tất sẽ dẫn phát bắn trả. Cho bọn hắn thời gian một năm tự hỏi, chậm rãi tâm lý cũng sẽ phát sinh chuyển biến. Từ mâu thuẫn, đến đành chịu tiếp thu.
Bản thân lực lượng cường đại bày ra ở đó, ai phản kháng, kẻ đó chính là tìm chết.
Dạ Đế cũng lười lại cùng bọn họ cò kè mặc cả, chuẩn bị cho bọn hắn một ít hi vọng sống sót, như ý phóng xuất lời lẽ hung ác nói:
- Đã như vậy, trẫm biểu hiện ra một ít thành ý muốn cùng các vị cộng hưởng vinh hoa phú quý. Trẫm liền cho các ngươi thời gian một năm, cũng rút lui ra khỏi trăm vạn dặm. Mọi người hảo hảo suy nghĩ một chút, đến tột cùng là vì chút thể diện cùng trẫm liều mạng, cuối cùng chết trong tay trẫm, hay là thần phục trẫm, cùng trẫm thống nhất Lục Vực Cửu Châu, thành lập một vương triều hoàn chỉnh. Hơn nữa một điểm cuối cùng là, ở đây hỗn độn hỗn độn dư thừa, một mình trẫm hưởng dụng cũng không hết...
Dứt lời, Dạ Đế lưu lại một miếng bánh ngọt thật lớn, bắt đầu dẫn người triệt thoái.
Trên chiến trường lại khôi phục trạng thái thanh tịnh phảng phất gì cũng chưa từng phát sinh.
Thế nhưng tại giờ khắc này, bất luận là Lôi Động hay Thánh Diệu Vương đều không có khả năng lại động thủ với nhau một cách một vô ích.
- Thánh Diệu Vương các hạ, Dạ Đế tuy rằng lui ra ngoài trăm vạn dặm, nhưng Thâm Uyên bộ tộc, từ trước đến nay là giảo quyệt hay thay đổi. Ngươi ta lưỡng phương doanh địa, tốt nhất là dựa sát vào nhau một chút.
Lôi Động âm thầm hướng Thánh Diệu Vương truyền lại thần niệm ba động:
- Trên thực tế, ngươi ta lưỡng phương, bất quá là lợi ích tranh đấu mà thôi, cũng không có nghiêm trọng đến trình độ bất cộng đái thiên.
Thánh Diệu Vương đương nhiên biết Lôi Động tựa như có chỉ điểm, từ xa liếc mắt với Thâm Uyên Chi Chủ.
Cũng là dùng một loại thanh âm hiền hòa truyền lại nói với Lôi Động:
- Lôi thống lĩnh ngươi quả nhiên là bất thế kỳ tài, dĩ nhiên có thể ở trong khoảng thời gian ngắn như vậy, thành lập nên thế lực to lớn, ngay cả bản vương cũng bị ngươi ăn đến ngây ngốc. Bất quá, bản vương làm sao có thể tin tưởng ngươi sẽ không nhân cơ hội tiêu diệt bản vương?
- Thánh Diệu Vương các hạ nói giỡn rồi, quý tộc chính là cường truyền thống trên Lục Vực Cửu Châu, cho dù có nghèo túng đi nữa, trên đỉnh đầu cũng sẽ có chút con bài chưa lật không muốn người biết.
Lôi Động cười truyền âm nói:
- Lôi mỗ không phải loại người ngu ngốc, sẽ vào thời khắc mấu chốt này động thủ với minh hữu của mình. Trên thực tế, nếu Thánh Diệu Vương các hạ đã từng đối với Lôi mỗ từng có điều tra giải hòa, hẳn là biết Lôi mỗ là dạng người bản tính ra sao. Chỉ lấy danh dự mà nói, cũng không phải cái loại người như Ô Địch Tư có thể so sánh. Huống hồ, ta đối với địa bàn Quang Minh Vực cũng không hứng thú quá lớn, ngược lại tình nguyện ở trong Quang Minh Vực, giao hảo với một minh hữu cường đại, mọi người cùng nhau chung sống, hợp tác.
- Nói cho cùng, chúng ta đây tìm thời gian, thân cận lẫn nhau?
Hai người thoáng thương lượng, liền đem thời gian gặp mặt chính thức quyết định tại một tháng sau. Cùng lúc đó, tam phương nhân viên cũng là tại chỗ thương định xong vị trí doanh địa. Đều tự cách nhau không xa, hình thành một tam giác thế đỉnh lô.
Trong thông tin pháp trận, Thánh Diệu Vương và Thâm Uyên Chi Chủ đều lộ ra thần sắc có chút uể oải, ai cũng không có ngờ tới, sự tình đến cuối cùng, dĩ nhiên lại phát triển đến loại tình trạng này.
- Thánh Diệu. Hiện tại thế cục đã thập phần rõ ràng, trong hỗn độn không gian này, lực lượng lớn nhất chính là Dạ Đế, dựa vào thực lực của hắn, cũng đủ nghiền tam phương chúng ta liên thủ.
Sắc mặt Thâm Uyên Chi Chủ không phải quá tốt nói:
- Nhưng Dạ Đế này hiển nhiên là coi trọng lực lượng của chúng ta, muốn bằng vào thời gian để tiêu trừ ý chí mâu thuẫn của chúng ta.
Thâm Uyên Chi Chủ đồng dạng không biết cử động của Lôi Động ẩn dấu đại bộ phận thực lực, bởi vậy mới có lời ấy.
- Ô Địch Tư, ngươi thân là Thâm Uyên Ác Ma nhất tộc, có thể không đoán ra được tâm tư của Dạ Đế, nếu như chúng ta vào một năm cự tuyệt đầu hàng mà nói, hắn sẽ vận dụng thủ đoạn gì?
Thánh Diệu Vương cũng là khuôn mặt u sầu nói.
- Chúng ta đây liền nhất định phải chết không thể nghi ngờ.
Thâm Uyên Chi Chủ cười lạnh nói:
- Một kết quả khác, đó là bị Dạ Đế bắt giữ, cưỡng ép dùng Đoạt Tâm Ma ký sinh. Chúng ta một con đường sống duy nhất hiện tại chính là liên hợp với tinh nhuệ của Lôi Động đánh chết Dạ Đế.
Con mắt Thánh Diệu Vương cũng là hơi phát sáng, nhưng thật ra cùng Thâm Uyên Chi Chủ có chút không mưu mà hợp. Trên thực tế, mọi người đều đã nhìn ra được nhược điểm của Dạ Đế. Thủ hạ dưới trướng của hắn trên cơ bản đều đã bị Đoạt Tâm Ma khống chế. Chỉ cần đánh chết, hoặc khống chế được Dạ Đế. Như vậy, những đại quân có vẻ cường đại kia, không chỉ đơn giản là một đám Khôi Lỗi không tim phổi, mà còn là một miếng bánh ngọt cực lớn. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
- Chúng ta trước không nói làm sao đi đánh chết Dạ Đế, lại nói hình thức hiện tại của chúng ta.
Thánh Diệu Vương ngăn chặn rục rịch trong lòng:
- Trừ Dạ Đế ra, ngươi ta trong tam phương hiện tại chỉ sợ là liên quân của Lôi Động kia mạnh nhất đi sao? Cuối cùng đi ra những liên quân các tộc kia, thực lực phi thường cường đại. Chúng ta không phải đối thủ. Sau khi đánh chết Dạ Đế, tiểu tử họ Lôi kia tất nhiên trở mặt, đến lúc đó chúng ta làm sao mà chống đỡ?
- Rất đơn giản, chúng ta trước chiếm đoạt Lôi tiểu tử, sau đó lại giết Dạ Đế.
Thâm Uyên Chi Chủ khí phách phi phàm nói dự định của bản thân:
- Thánh Diệu, ta chiếm hỗn độn Dị Giới có một khoảng thời gian, trong tay thu thập một nhóm Đoạt Tâm Ma có thể nhằm vào Hóa Thần cường giả. Ngươi ta hai bên đều là Hóa Thần trung giai đỉnh phong, lại thêm đại ca ngươi Quang Huy Vương, đó là ba Hóa Thần trung giai đỉnh phong. Mũi nhọn thực lực viễn siêu Lôi tiểu tử. Ngươi ta song phương liên thủ, tuyệt đối trong khoảng thời gian ngắn có thể khống chế được Lôi tiểu tử, chỉ cần hắn bị Đoạt Tâm Ma ký sinh, chúng ta sẽ cùng khống chế được quân đội và cao thủ của hắn. Trở về lại nghĩ biện pháp làm sao đi đối phó Dạ Đế, còn hơn là ở nhà lo lắng không yên.
- Nghĩ không sai, nhưng hậu kế làm sao dẫn xuất Dạ Đế, ngươi đã có mưu kế chưa?
Thánh Diệu Vương nhàn nhạt nói rằng.
- Tự nhiên là giả trang phân liệt đầu nhập vào, mạo hiểm tiến nhập sào huyệt của Dạ Đế đọ sức. Thâm Uyên bộ tộc ta có một kiện Tiên Thiên linh bảo tên là Vô Tận Thâm Uyên, có thể giấu hơn một nghìn đại quân bên trong.
Thâm Uyên Chi Chủ thở dài nói:
- Đáng tiếc, kiện linh bảo đó đã rơi vào trong tay Ảnh Ma Vương, hôm nay lão ngu ngốc đó không biết tung tích. Trên tay ta chỉ có một kiện Vô Tận Thâm Uyên phỏng chế phẩm, ước chừng có thể giấu ba trăm nhân khẩu. Dực Thần Tộc các ngươi gia đại nghiệp đại, đáy hòm không có khả năng không có linh bảo cùng loại đi sao?
- Không sai, bản vương cũng là thu thập được một kiện linh bảo truyền thừa từ Viễn Cổ thời kỳ xuống, tên là Tàng Binh Tháp, chính là một Viễn Cổ đại năng nào đó đem một phương Thiên Địa nhỏ tế luyện, sau đó hình thành không gian đặc biệt. Nếu như dựa theo thể trạng của tộc nhân tộc ta mà nói, đủ có thể giấu hai ngàn người.