Trải qua một phen ý nghĩ Phong Bạo hoàn toàn mới kịch liệt thảo luận, chiến thuật đã bị định ra.
Kế tiếp, chính là quá trình chấp hành. Tiểu đội trinh sát tinh thông tàng hình xâm nhập bên trong quỷ vực điều tra lên các loại tình báo. Tình báo mà chủ nhân đưa cho quá mức thô sơ giản lược, không có nói rõ bên người Quỷ Tướng có bao nhiêu hộ vệ, cũng không biết Quỷ Tướng đang ở vị trí chỗ nào.
Mặt khác một chi tiểu đội trinh sát trực tiếp đã đi ra quỷ vực, xa xa hóa thân thành một đạo khói đen bỏ chạy, phương hướng đi rõ ràng là Hoành Đoạn sơn mạch.
Lôi Động không nghe bọn chúng bàn bạc hội nghị đang phiêu phù trên không trung có chút tò mò hỏi:
- Đám này ranh con đang làm gì đây?
Xưng hô như thế đã thành thói quen của Lôi Động đối với đám tiểu quỷ của Mãnh Quỷ quân. Ngày ngày thấy đám tiểu quỷ đó dần dần lớn mạnh, thông minh và cường đại, hắn có cảm giác như là đang chăm sóc hài tử của chính mình.
A Sửu Quỷ Thứ cũng xấu hổ lắc đầu, đoán không ra chiến thuật của Xích Quỷ.
Bất quá, chính là mấy ngày công phu cũng đã thấy kết quả, Xích Quỷ mang theo một đám tử quỷ tinh nhuệ mai phục ở một địa phương. Mà tiểu đội trinh sát đi Hoành Đoạn sơn mạch cũng rốt cục đã có động tĩnh, một tiếng rống giận dữ điên cuồng từ mấy trăm dặm truyền tới bên tai Lôi Động.
Lôi Động hơi chút sững sờ về sau, chợt ngạc nhiên nói:
- Chấn Thiên Viên cấp bậc chính là Kim Đan? Đám ranh con kia dám trêu vào kẻ này sao?
- Xem bộ dáng là muốn khu sói nuốt hổ rồi.
Quỷ Thứ nở nụ cười:
- Trong truyền thuyết Chấn Thiên Viên lực lớn uy mãnh, nhưng tốc độ hành động thì không quá nhanh, chọn tay chân đi làm thìlà không còn gì tốt hơn rồi.
- Vậy cũng phải có thể từ trong tay Chấn Thiên Viên chạy thoát tính mạng mới được.
A Sửu bĩu môi khinh thường nói:
- Quỷ Thứ, ngươi dạy bọn chúng chút trinh sát thì lá gan cũng lớn đó, khoảng cách mấy trăm dặm, ta dám đánh cuộc đội trinh sát chạy không đến bên này.
- Vậy cũng không nhất định, tiểu tử đầu lĩnh tiểu đội trinh sát thiên phú rất tốt, có được mau lẹ, tàng hình song trọng thiên phú, hơn nữa Hậu Thiên học tập một ít U Minh pháp thuật, đối phó
với yêu thú Kim Đan khẳng định không được, nhưng tốc độ Chấn Thiên Viên rất chậm.
- Hừ, lén lén lút lút, không phải là hảo hán...
- Chúng ta vốn chính là quỷ tộc...
- Tốt rồi, im lặng xem đi. Bất luận kết quả như thế nào, đều là đám lũ ranh con chính mình tự chọn đấy.
Lôi Động ngăn trở hai người đấu võ mồm, nói đi cũng phải nói lại, từ khi hai tên này khai mở linh trí thì đấu võ mồm như trở thành một bộ phận của niềm vui, giống như chỉ có biện pháp này mới đền bù cho trước đây lầm lì ít nói.
Rất nhanh, Mãnh Quỷ quân diễn xuất cho đám người Lôi Động một màn đặc sác, tiểu đội trinh sát đem Chấn Thiên Viên cao vài chục trượng, sức lực cường hãn qua sau đó biến mất.
Quỷ Tướng bị người khác xâm lấn lãnh địa, đồng dạng bạo rống một tiếng cùng Chấn Thiên Viên chém giết với nhau, ở trong toàn bộ quỷ vực bộc phát lấy một hồi thế lực chiến đấu ngang nhau, trọn vẹn giằng co hơn nửa canh giờ.
Cuối cùng, Quỷ Tướng nương tựa theo ưu thế sân nhà thắng thảm Chấn Thiên Viên. Thế cục đến nơi này, Lôi Động cơ hồ đã dám khẳng định trận chiến mở màn của Mãnh Quỷ quân đã thắng lợi. Quả nhiên, tiểu đội trinh sát đánh lén, dẫn tới trọng thương Quỷ Tướng phẫn nộ truy kích, rơi vào mai phục của Xích Quỷ chắc chắn sẽ bị diệt cùng lúc.
Xích Quỷ tựa hồ còn chưa đủ, phân ra một nửa binh lực đi bao vây chặn đánh Chấn Thiên Viên kia.
Lợi dụng chiến thuật đàn sói, trước khi Chấn Thiên Viên chạy trốn tới trong núi lớn đã đuổi giết nó tại chỗ.
Sau đó chính là một hồi thu nạp tàn binh bại tướng quỷ vực y hệt như trong sách giáo khoa, tuy rằng thỉnh thoảng có chút hỗn loạn, nhưng rất nhanh bị trấn áp xuống.
Nhìn đến đây, trong lòng Lôi Động cũng cảm thấy tự hào một hồi, hao phí mười năm tâm huyết cùng tinh lực, cuối cùng tạo ra được một chi quân đội, Mãnh Quỷ quân đầu bỏ ra mấy chục Quỷ Vệ bị thương, không một ai tử vong diệt sát hai cái tồn tại cao giai cũng đã thu phục được quỷ vực nho nhỏ này. Lôi Động thấy được toàn cảnh, quỷ tộc đại quân một khi hoàn toàn lớn lên chính là thủ hạ đắc lực nhất dưới trướng của Lôi Động.
Để cho nhất Lôi Động cảm thấy vui mừng chính là Mãnh Quỷ quân tại xử lý quân công cùng chiến lợi phẩm một mực tuân thủ nghiêm ngặt chế độ, tuy rằng từng cái đều khát vọng thôn phệkim đan huyết nhục cùng tàn hồn của Quỷ Tướng, nhưng lại không có một đầu tiểu quỷ nào tự tiện thôn phệ, mà là đem chiến lợi phẩm tập trung lại, chờ đợi phân phối.
Lôi Động đang định chuẩn bị xuống dưới chúc mừng một phen thì đột nhiên trong phạm vi thần niệm một đạo quang mang yếu ớt phản ứng rất nhanh thì hóa thành một ánh sáng màu đỏ có thể thấy được hướng Hoành Đoạn sơn mạch bay đi.
Ngạc nhiên, Lôi Động không nghĩ tới bên trong một quỷ vực nho nhỏ này còn có một cao thủ dấu kín như vậy. Hơn nữa độn quang càng xem tựa hồ càng quen tất. Quỷ Thứ cười lạnh một tiếng, thân hình hóa thành hư vô, biến mất trong không khí.
Âm Dương rất không may, mấy năm qua này, một mực như chónhà có tang, bình thường đông trốn Tây chạy. Đối mặt Âm Sát Tông đuổi bắt, hắn đã muốn tránh cũng không được, cuối cùng lại đi chọn quỷ vực nhỏ bé này.
Nhưng không nghĩ tới, lại xuất hiện một chi quỷ tộc tinh duệquân đội hoành tảo tại đây. Không khỏi thầm mắng, mẹ ôi, u minh quỷ vực bắt đầu xâm lấn Khang Châu sao?
Âm Dương tự nghĩ một thân Âm Dương thần công tinh diệu, nhất là tinh tu độn thuật, đã không chỉ một lần chạy thoát được từ trong tay của Nguyên Anh tu sĩ. Đây cũng là hắn tại Khang Châu làm ác nhiều năm, cừu gia đầy đất mà vẫn có thể sống đến hiện tại.
Nhưng mà hiện tại thì hắn cực kì sợ hãi, thân ảnh lờ mờ đằng sau này như giòi phụ cốt nhìn hắn chăm chú. Thân hình nhoáng một cái liền xuất hiện trước người hắn, Âm Dương lão quái sợ đến mức vận đủ loại thần công oanh ra một đạo hồng quang. Uy lực của quang mang này không giống tầm thường, tu sĩ bình thường chỉ cần bị nó lướt qua sẽ bị chướng khí ác độc ăn mòn vào khí lực thần hồn.
Nhưng mà Quỷ Thứ chính là cực phẩm linh quỷ, bản thân thiên phú cũng đã hết sức kinh người. Sau khi khai mở linh trí lại tinh tu các loại pháp thuật U Minh thực lực quả nhiên cường hãn vô bì. Hắn cười lạnh một tiếng nói:
- Nhỏ như hạt gạo, cũng dám tỏa sáng với ánh trăng.