Chỉ có điều quá trình Quỷ Tướng tiến giai lên Quỷ Vương không giống như nhân loại tiến giai nên trong lúc nhất thời tiểu U cũng không biết được đến tột cùng thì Lôi Động đang bị làm sao? Lẽ nào chiến đấu cùng với ý thức của Hắc Dực Ma Vương lại hung hiểm như vậy sao?
Tiểu U hiện nay vẫn còn là bản mạng quỷ phó của Lôi Động, hai người đã trải qua quá trình huyết tế, vì vậy thần hồn huyết mạch có một mức độ liên hệ nhất định với nhau. Tuy rằng nàng có thể cảm thụ được sự thống khổ vô bờ của Lôi Động nhưng cũng có thể cảm nhận được khí tức của hắn đang không ngừng lớn mạnh.
Nếu nói Lôi Động đang tranh đấu cùng ý thức của Ma Vương thì có lẽ hắn đang chiếm ưu thế nhất định. Tiểu U cũng hiểu được loại tranh đấu thuần túy bên trong ý thức hải này vô cùng hung hiểm, vì vậy nàng cũng không dám hồ đồ quấy rối Lôi Động, chỉ thành thành thật thật hộ pháp bên người hắn, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm lên hắn. Nàng đã hạ quyết tâm mặc kệ có làm sao thì cùng lắm lại một lần nữa thi triển ra thiên phú pháp thuật xấu hổ mất mặt kia là được rồi, vì Lôi Động thì cho dù nàng có phải dâng ra quỷ khí bản mạng chỉ riêng Thiên Linh Quỷ mới có cũng không tiếc chút nào.
Tiểu U thậm chí còn có thể cảm thụ được tu vi chủ nhân của mình đang trở nên càng ngày càng mạnh mẽ lên. Tuy rằng Lôi Động biểu hiện thống khổ như vậy nhưng lúc này giống như sau khi hấp thu U Minh tinh hoa, không ngừng thuận thế trở nên mạnh mẽ hơn. Điều này cũng là một trong những nguyên nhân mà tiểu U không có dị động gì.
Tuy rằng tiểu U không biết đó là quá trình nhân loại ngưng kết Nguyên Anh, nhưng mà Huyền Nguyên Tử lại có thể hiểu rõ. Hắn chính là tu sĩ nhân loại Hóa Thần sơ kỳ, đương nhiên trước đây đã từng trải qua sự thống khổ của quá trình từ Kim Đan đỉnh phong đột phá lên Nguyên Anh sơ kỳ.
Sau khi tỉ mỉ nhìn rõ lại, Huyền Nguyên Tử lúc này giống như vừa nuốt phải một con ruồi, vẻ mặt cực kỳ buồn nôn. Hắn trừng mắt nhìn chằm chằm, thầm nghĩ tiểu tử này quả thực là có vận khí quá tốt, cư nhiên thực sự đánh bại ý thức của Hắc Dực Ma Vương trong ý thức hải sau đó có thể thôn phệ được sinh mệnh tinh hoa của Ma Vương này.
Trong lịch sử cửu châu thì người có thể thành công thôn phệ Ma Vương tinh phách cũng không phải không có, nhưng mà những người đó không ai không phải là người vô cùng nổi bật trong nhân loại, là những người có tiếng tăm vô cùng lừng lẫy. Hơn nữa những người đó khi thôn phệ thành công Ma Vương tinh phách đều có tu vi cao hơn Lôi Động rất nhiều, người có tu vi thấp nhất ít ra cũng là Nguyên Anh sơ kỳ.
Tên tiểu tử họ Lôi này lại có thể thành công sao? Cư nhiên có thể thực sự chiến thắng được ý thức của Ma Vương?
Trong lúc nhất thời, trong lòng Huyền Nguyên Tử cảm thấy vô cùng khó tin, bất bình. Nếu như Ma Vương tinh phách kia rơi vào trong tay bản thân mình thì dựa vào cường độ nguyên thần của mình, có thể dễ dàng gạt bỏ ý thức của Ma Vương sao?
Mà thôn phệ được sinh mệnh tinh hoa của Ma Vương có vô vàn chỗ tốt, Huyền Nguyên Tử cũng từng đọc trong điển tịch nên có thể biết được rất rõ ràng những chỗ tốt trong việc thôn phệ này.
...
Thôn phệ được tinh hoa sinh mệnh của Ma Vương, không những có thể trực tiếp thu được chỗ tốt rất lớn là để cho tu vi đề thăng, còn có thể đạt được lý giải, tâm đắc, cùng với tất cả cảm ngộ về pháp tắc thiên địa suốt cuộc đời của Ma Vương.
Điều này giúp cho tu sĩ Nguyên Anh kỳ có thể chắc chắn vững bước trên con đường tiến lên Hóa Thần kỳ. Phải biết rằng quá trình quá độ sinh mệnh từ Nguyên Anh kỳ lên Hóa Thần kỳ này, không phải cứ cần chất lượng tích lũy chân nguyên linh khí là đủ, mà nó còn cần có sự cảm ngộ đối với thiên địa vũ trụ.
Ít nhất có thể tiết kiệm được trăm năm thời gian tìm hiểu, cảm ngộ thiên đạo đi sao? Huyền Nguyên Tử sống đến bây giờ bất quá cũng chỉ hơn sáu trăm tuổi mà thôi, hắn phải mất hơn một trăm năm tìm hiểu, cảm ngộ thiên đạo mới có thể tấn cấp lên Hóa Thần sơ kỳ, điều này cũng làm hắn gần như phát điên lên. Từ khi sinh ra cho tới bây giờ, Huyền Nguyên Tử luôn tồn tại như một thiên chi kiêu tử, nhưng lúc này hắn lại vô cùng đố kỵ với vận số quá tốt của Lôi Động. Dựa vào cái gì mà mình phải tân tân khổ khổ mất hơn một trăm năm tìm hiểu, cảm ngộ thiên đạo, mà tên tiểu tử này lại có thể đột nhiên cướp đoạt được cảm ngộ của Ma Vương?
Thế nhưng Huyền Nguyên Tử cũng không khỏi ngẫm lại, nếu như đổi lại là hắn lúc có tu vi Kim Đan đỉnh phong, coi như là đưa một viên Ma Vương tinh phách để ngay trước mặt cho hắn thì liệu hắn dám thôn phệ sao? Huống chi viên Ma Vương tinh phách này cũng không phải là người khác ban tặng cho Lôi Động, mà chính là chiến lợi phẩm mà Lôi Động phải vất vả chiến đấu cùng với Ma Vương mới có thể chiếm được.
Lôi Động lúc này thu được thiên đại chỗ tốt, nhìn sơ qua thì dường như là ngẫu nhiên nhưng mà thực ra thì đó là điều tất nhiên mà thôi.
Mặc kệ Huyền Nguyên Tử đang phải ước ao, đố kỵ như thế nào, nhưng hắn cũng không dám xông vào trong U Minh Hắc Sát trận, chỉ trơ mắt nhìn trừng trừng quá trình Lôi Động không ngừng cô đọng Nguyên Anh, từng bước từng bước thong thả rảo bước tiến lên con đường trở thành tu sĩ Nguyên Anh kỳ.
Toàn bộ quá trình Lôi Động ngưng kết Nguyên Anh cũng không biết đã trải qua bao nhiêu lâu, Nguyên Anh bán thành phẩm kia đã lần lượt trải qua quá trình dục hỏa trọng sinh, sau đó đã trở nên ngưng đọng thực chất, xung quanh tỏa ra kim quang sáng ngời. Lúc này mặc cho chân nguyên tinh thuần của Lôi Động có thiêu đốt như thế nào đi chăng nữa, Nguyên Anh hình đứa trẻ mập mạp, khả ái kia vẫn sừng sững, ngồi xếp bằng bất động phía trong hỏa diễm, tuy rằng nó vẫn còn thống khổ nhưng không bị đánh tan ra như trước nữa.
Ý thức của Lôi Động vẫn có thể thấy rõ được tất cả những điều này, khi mắt thấy Nguyên Anh như vậy, tâm trí vốn kiên định của hắn cũng trở nên rung động, bắt đầu mừng rỡ như điên trong lòng.
Nguyên Anh rốt cuộc đã ngưng kết thành công.
Sau khi trải qua quá trình đau khổ tưởng như không bao giờ ngừng lại, Lôi Động rốt cuộc đã bước vào cảnh giới Nguyên Anh kỳ mà hắn vẫn ao ước bấy lâu. Ý thức lại toàn bộ cuộc đời mà mình đã trải qua, Lôi Động không khỏi cảm thấy hoảng hốt trong lòng.
Lôi Động hồi tưởng lại sự ngây thơ, sợ hãi của mình khi mới bước chân vào Âm Sát Tông, rồi lại liên tục một đường tu luyện cẩn thận, chặt chẽ, đau khổ tích góp từng chút một thực lực và tài phú, lại trải qua vô số trận chiến đấu, thực lực mới có thể từng bước đề thăng. Trong quá trình tu luyện đó, đến tột cùng phải trải qua bao nhiêu khổ cực và Lôi Động đã phải nỗ lực như thế nào, cũng chỉ có bản thân hắn mới có thể biết rõ ràng được.
Tu chân vốn là nghịch thiên mà đi, không thể không đối kháng với thiên địa ý chí, chẳng những vậy còn phải đối mặt với sự lừa gạt, đấu đá lẫn nhau trong thế giới tu chân.