Vội vàng bò dậy từ trên người Lôi Động. Nàng là người thông tuệ, đương nhiên là biết rõ Lôi Động dùng thanh âm cùng loại với Thanh Tâm Nguyền Rủa để xua đuổi tạp niệm của nàng. Điều này khiến cho nàng rất xấu hổ, khuôn mặt chợt đỏ tới mang tai,ánh mắt cũng khó tránh khỏi cho chút phức tạp liếc nhìn Lôi động một cái, không biết là cảm kích hay vẫn là oán hận. Thanh âm có chút lạnh nhạt nói.
- Vừa rồi sự tình có chút khẩn cấp, tình thế bất đắc dĩ, xin Công Tôn huynh chớ trách,
Bên trong ngôn ngữ hình như có cảm giác xa cách.
Lôi Động sờ sờ cái mũi, hơi nở nụ cười khổ. Rất rõ ràng là một màn vừa rồi dường như đã nhiều ít đắc tội vị thiên chi kiêu nữcủa gia tộc Lý thị này. Nhưng mà vừa rồi đích xác là hắn cũng không muốn có bất kỳ môi liên quan tình cảm nào đối với vị kiều nữ của Lý thị này, vì vậy mới có hành động như vậy. Có một số việc, có lẽ trong đó có chút hiểu lầm thì vẫn là giải quyết sớm thìtốt hơn, tránh cho người ta lại hiểu lầm mình. Lúc này liền nghiêm mặt nói.
Dứt lời thần niệm của hắn liền cuốn cái ngọc giản kia chuyển đến trước mặt của Lý Sở Sở, truyền âm nói.
- Ngoài ra, Sở Sở tiểu thư, vật này sợ là bất phàm. Tại hạ là hạng người bần hàn rễ cỏ, sợ là không thể tiếp nhận được ân huệ như vậy. Xin Sở tiểu thư hãy thu hồi lại vật ấy.
Một câu truyền âm này, khiến cho sắc mặt của Lý Sở Sở lại liên tiếp thay đổi đến mấy lần. Tâm tình vừa mới yên tĩnh trở lại liền biến thành vô cùng buồn bực. lại dùng thần niệm cuốn cái ngọc giản kia đến trước mặt Lôi Động, bên trong thanh âm truyền đến rõ ràng đã mang theo vẻ tức giận.
- Công Tôn Động, Lý Sở Sở ta tuy rằng chỉ là hạng nữ lưu, nhưng mà lời nói của ta từ trước đến nay đều giống như bát nước đổ đi. Vật ấy nói cho huynh mượn, vậy thì cho huynh mượn. Nếu huynh không lấy, vậy thì ai cũng không cần lấy nữa.
Nói xong, liền tức giận điểm ra một kiếm chỉ, bắn thẳng về phía cái ngọc giản kia.
Lôi Động thở dài một tiếng, quơ quơ ống tay áo chặn một chỉnày, rồi cuốn cái ngọc giản vào trong tay áo, chắp tay hữu lễ nói.
- Cung kính không bằng tuân mệnh, đa tạ Lý tiểu thư đã chỉđiểm.
- Họ Công Tôn kia, xin ngươi nhớ kỹ lấy, ta tặng vật ấy cho ngươi là bởi vì ân cứu giúp lúc trước, đừng tưởng rằng là bổn cô nương có bất kỳ ý tứ gì khác đối với ngươi. Nhưng mà thi lễ vẫn phải thi lễ, đây là trả trước cho trận chung kết, còn ân tình ngươi dũng cảm mà xông ra lúc trước thì ta sẽ trả lại sau.
Thanh âm lạnh lùng của Lý Sở Sở truyền đến bên tai của Lôi động. Dứt lời liền tùy tiện hút lấy một vật, sau đó cũng không quay đầu lại, nhanh nhẹn rời đi, cũng không để ý đến phản ứng của Lôi Động.
Lôi Động bỗng dừng lại một chút, cũng không nói gì thêm, chỉchắp tay cười nói với đám người còn lại.
- Tại hạ đã lấy được vật muốn lấy, xin được cáo lui trước.
Sau đó lại hành lễ cáo lui với vị chấp sự kim đan xong, sau đómới xa xa thi lễ một cái.
- Vãn bối Công Tôn Động, vừa rồi đa tạ Tiêu trưởng lão đã trượng nghĩa cứu giúp.
- Ha ha, tiểu tử họ Công Tôn? Ha ha, dường như đã lâu rồi không có thấy người của dòng họ này tiến vào đệ tử trung tâm.
Ngữ khí của vị Tiêu trưởng lão kia cũng vô cùng hòa ái, truyền âm cho Lôi Động.
- Tiểu tử ngươi thực sự là rất bản lĩnh, không những thực lực không tệ mà còn khiến cho tâm hồn thiếu nữ của Lý nha đầu kia để ý tới ngươi. Lợi hại lợi hại, nếu để cho Lý lão quái biết được cháu gái mình vẫn lấy làm kiêu ngạo thích ngươi thì không biết có thể tức giận tới mức lồi cả nhãn cầu ra ngoài hay không. Ha ha, có ý tứ. Tiểu tử, trưởng lão ta ủng hộ ngươi, theo đuổi Lýnha đầu kia có thể bớt cho ngươi vài năm phấn đấu.
Lôi Động không nói gì, tất cả mọi người đều là lão quái nguyên anh, tên họ tiêu này thật đúng là có chút già mà không nên người. Nhưng mà lấy tâm cảnh hiện giờ của Lôi Động thì đâu dễdàng để ý gì đến chuyện cảm tình nam nữ? Huống chi, chẳng qua chính mình cũng chỉ có thể là khách qua đường vội vàng, sao lại có thể hại tiểu cô nương nha người ta? Dù nói thế nào thì mình cũng là một lão quái vật cấp nguyên anh, làm sao có thểlàm ra chuyện tình không biết xấu hổ như vậy được?
Nhưng mà vì không muốn khiến cho vị Tiêu trưởng lão này sinh lòng nghi ngờ, hắn cũng chỉ có thể truyền âm trả lời về phía vị trí thanh âm vừa phát ra, nói.
- Tiền bối nói đùa, vãn bối chẳng qua chỉ là một tiểu tử vô danh xuất thân từ một cái gia tộc xuống dốc, có tài đức gì mà có thểkhiến cho thiên kim tiểu tử của Lý gia xem trọng.
- A?
Vị Tiêu trưởng lão kia lại có chút ngạc nhiên, truyền âm nói.
- Làm sao mà ngươi có thể phát hiện ra phương hướng của ta? Mà truyền âm tinh chuẩn như vậy?
Lôi Động cười thầm trong lòng. Việc này đích xác giống như là lộ ra dấu vết, nhưng trên mặt cũng không chút hoang mang, khiêm cung truyền âm nói.
- Tiền bối, vãn bối đã tu luyện từ nhỏ, vì thế mà có lực lương thần niệm hơn người. Mà vừa mới trước đây lại có một chút kỳ ngộ bí ẩn, dùng qua một viên thiên tài địa bảo có thể gia tăng độ mạnh mẽ của thần niệm và cảm giác mẫn tuệ. Bởi vậy mới có thểmiễn cưỡng điều tra ra phương hướng tiền bối truyền âm tới rồi đoán đại khái một chút, không nghĩ tới lại chó ngáp phải ruồi.
- Thì ra là thế, ngươi đã ăn loại thiên tài địa bảo có thể gia tăng thần niệm gì?
Ngữ khí của Tiêu trưởng lão hơi chậm lại một chút, cũng không có suy nghĩ thêm về lời nói của Lôi Động, chỉ là có chút tò mòhỏi một câu.
Lôi Động không nói gì, lão gia hỏa này chẳng những già mà không thành nết, còn thật sự là rất dong dài. Thời điểm này không bằng đi tu luyện nhiều hơn một chút, sớm đột phá lên một tầng chẳng phải là sẽ hay hơn sao? Nhưng mà lúc này lại không thể không tiếp tục nhẫn nại ứng đối. Cung kính nói nhảm một hồi, miêu tả vẻ bên ngoài của Tẩy Tâm Quả một phen.
- Theo như ngươi nói thì đó chính là Tẩy Tâm Quả trong truyền thuyết.
Tiêu trưởng lão kia có chút cảm khái mà hâm mộ nói.
- Đã rất lâu rồi không có nghe nói qua có Tẩy Tâm Quả hoang dại xuất hiện. Cả Đại Kiền Châu ngoại trừ vài tông phái nắm giữmột ít kỹ xảo gieo trồng ra thì rất hiếm khi có Tẩy Tâm Quả xuất hiện. Nghe nói thứ này càng trẻ tuổi dùng càng có hiệu quả tốt. Tẩy tâm khư ma, bài trừ tạp niệm, chính là vật phi thường. Nhưng đáng tiếc chính là ngay cả mấy cái tông phái nắm giữ kỹthuật gieo trồng kia thì sản lượng cũng cực kỳ có hạn. Nếu không phải là môn nhân đệ tử phi trọng yếu thì cũng không được hưởng dùng. Tiểu tử, ngươi thật là có hảo phúc khí, tùy tiện xông loạn đều có thể gặp được Tẩy Tâm Quả.
Số phận cái rắm, lão quỷ này thật là dài dòng, nếu mà gặp được ở bên ngoài thì nói không chừng sẽ phải đánh cho hắn một trận.