- A Gia Na, lần này cần dựa vào ngươi, suất lĩnh một vạn Quang Minh Chiến Chu, năm vạn quân tinh nhuệ của tộc ta, mười vạn nhân loại tinh nhuệ, lập tức hoả tốc gấp rút tiếp viện cho hai lộ quân của Sí Tinh Vương Lưu Nguyệt Vương, cần phải đẩy lui địch, bảo trụ hai đạo binh mã kia. Sau đó bọn họ bọn họ dều dẫn trở về, bản vương muốn chỉnh biên bộ đội, lập tức lấy thế lôi đình phát động tổng tiến công.
Đối với thế cục trước mắt mà nói, lại thực hiện chiến lực thâm nhập như tằm ăn rỗi, rõ ràng đã không thể thực hiện được. Tình thế làm cho Thánh Diệu Vương phải chuẩn bị thu nạp quân đội, tiến hành cường công. Tuy rằng làm như vậy, mặc dù thắng, tổn thất cũng sẽ rất lớn. Nhưng hắn đã không còn cơ hội lựa chọn nữa.
Theo mệnh lệnh truyền xuống, không bao lâu, trong Thánh Diệu chủ thành bàng bạc vô bì, vô số phi chu như thủy triều bay ra phía ngoài.
Mà tại thiên không cách đó chút xa xôi, Thâm Uyên Chi Chủ Ô Địch Tư, đang thông qua một trận pháp đặc thù, từ xa thấy một màn như vậy, mà tướng lĩnh ở hai bên, kinh hỉ nói:
- Xem ra, chiến thuật của Lôi thống lĩnh đã có hiệu quả, chủ thượng, ta lập tức suất lĩnh Huyết Lệ đại quân đi chặn đường đám phi chu kia.
Thâm Uyên Ác Ma nhất tộc tướng lĩnh Bái La lại có chút kỳ quái mà lo lắng nói:
- Chủ thượng, cơ hội chợt có liền mất a. Đám Quang Minh Phi Chu kia tốc độ rất nhanh, một khi để bọn họ thoát khỏi vòng phục kích, chúng ta sẽ mất đi tiên thủ. Hơn nữa, nếu như bị bọn họ thành công chi viện cho đạo quân kia của Sí Tinh Vương, Lôi thống lĩnh thật vất vả chế tạo cơ hội tiêu diệt địch, sẽ là kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
- Ta chính là muốn hắn thành công chi viện cho Sí Tinh Vương.
Thâm Uyên Chi Chủ Ô Địch Tư lộ ra dáng tươi cười dữ tợn:
- Lôi thống lĩnh kia, là kẻ không đơn giản a, chúng binh tướng dưới trướng hắn rất lợi hại. Lấy thực lực của hắn, chẳng những có thể thành công tiêu diệt Sí Tinh Vương cùng với Lưu Nguyệt Vương bị phục kích, vừa lúc còn có thể giúp chúng ta gánh vác một đường viện quân này của Thánh Diệu Vương, có thể bớt vất vả mà, cớ sao lại không làm đây?
Bái La nao nao, sau một thoáng suy nghĩ, liền minh bạch dự định của Ô Địch Tư, cười hì hì nịnh hót:
- Chủ thượng anh minh, cứ như vậy, Lôi Động dã tâm bừng bừng kia, cho dù cuối cùng có thể đánh thắng, cũng là thắng thảm, đến lúc đó cũng trở thành thịt trên thớt của chủ thượng, muốn thái thế nào thì thái thế ý!
- Hừ, cũng đừng xem thường họ Lôi này, hắn là kẻ rất giảo hoạt! Ta dám cam đoan, hắn khẳng định còn có một chút lực lượng chưa từng xuất ra.
Ô Địch Tư âm trầm cười nói:
- Muốn tính toán Ô Địch Tư ta, không phải dễ dàng như vậy? Tiểu tử này, trận chiến đó cho dù không chết, cũng sẽ mất một tầng da. Hắc hắc, ta đây cho hắn một bài học, hỗn độn kết tinh của Ô Địch Tư ta không thể lấy dễ như vậy được. Đạo quân phi chu chi viện này bay qua, khoảng ba bốn ngày nữa, chúng ta đến cuối buổi chiều lại nhắc nhở cho hắn, miễn cho tiểu tử họ Lôi này trực tiếp bị giết chết, chúng ta sẽ không có quả ngon để ăn. Còn có, đến lúc đó, chính là tiểu tử này cùng Sí Tinh Vương Lưu Nguyệt Vương giao chiến hăng say nhất, muốn rút lui cũng khó.
Bái La lại đang đánh rắm liên tục, sau một lúc lâu mới hỏi:
- Vậy chủ thượng, chúng ta lúc nào bắt đầu đối với đại quân Dực Thần Tộc phát động tổng tiến công. Hơn vạn chiến thuyền phi chu vừa rời khỏi kia chính là lúc Thánh Diệu Vương suy yếu nhất.
- Không vội, lại đợi thêm ba bốn ngày nữa, chờ bên kia đánh tiếp lại nói sau. Miễn cho đại quân chi viện kia đang đi, lại nhận được sào huyệt bị tấn công, sau đó, lập tức trở về chi viện.
Ô Địch Tư lão luyện mưu tính nói.
Ô Địch Tư lại đâu có biết được rằng, Lôi Động và Sí Tinh Vương bị hắn cho rằng đang đánh sống đánh chết, lúc này đang ở trong mật thất Thần Điện tại Sí Tinh chủ thành, uống rượu nói chuyện phiếm, trò chuyện với nhau rất vui vẻ.
- Lôi thống lĩnh nguyên bản ta cho rằng, Sí Tinh Vương ta tuy không nhất định là thanh niên nhân lợi hại nhất trên đời này, nhưng cũng coi như bài danh tiền tam.
Sí Tinh Vương uống liệt tửu do Lôi Động mang đến, có chút cảm khái không hiểu nói:
- Không nghĩ tới, Lôi thống lĩnh tuổi còn trẻ, lấy mấy trăm tuổi đã thành lập được cơ nghiệp cường đại như vậy, đủ để cùng hơn phân nửa Quang Minh Thánh Vực địa vị ngang nhau. Bội phục, bội phục cực điểm.
Như Tài Quyết Vương nói, Sí Tinh Vương người này tuy rằng kiêu ngạo nhưng thuộc về hạng người mà nói vẫn là tính tình lương thiện. Kinh qua Tài Quyết Vương ở giữa tác hợp một phen, lại thêm Lôi Động hữu ý vô ý giao hảo, không bao nhiêu lâu, hai người đã nói chuyện rất hợp ý, trở thành bạn tri kỉ, chỉ hận đã gặp nhau quá muộn.
- Lôi mỗ cũng là thật không ngờ, trong Quang Minh Thánh Vực còn có Sí Tinh Vương ngươi người hào kiệt bực này, để Lôi mỗ đối với Dực Thần Tộc cải biết quan điểm. Lôi mỗ vốn tưởng rằng trong Dực Thần Tộc đều là đồ dối trả bẩn thỉu đây.
Lôi Động cười ha hả, cũng là đem một ngụm rượu uống cạn.
- Lôi Động, ngươi nói cái gì?
Tài Quyết Vương ngồi một bên, tự tiếu phi tiếu liếc mắt nhìn Lôi Động.
- Ha hả, còn có Tài Quyết Vương, Tài Quyết Vương các hạ cũng là hạng người nữ trung hào kiệt, danh khắp thiên hạ.
Lôi Động bị nàng trừng mắt đến vẻ mặt cũng bối rối, nghĩ đến lần trước hùng hồn ngang ngược nói nàng một phen, lập tức đã bị nàng lấy luận bàn mượn cớ, hung hăng muốn làm một trận. Dù là Lôi Động tự nhận là thực lực không tầm thường, lại có tôn Hóa Thần Khôi Lỗi Trấn Gia này theo người, cũng không thể không thừa nhận, Tài Quyết Vương là hạng cực kỳ lợi hại mà khó đối phó. Nhất là Hồn Luyện Tiên Thiên linh bảo, Tài Quyết Chi Kiếm, đó là một trong thần binh nổi danh lâu đời của Dực Thần Tộc truyền thừa, phi thường lợi hại. Đương nhiên, dựa vào thực lực và năng lực sinh tồn của Lôi Động, Tài Quyết Vương nếu là chơi thật, muốn chém giết hắn mà nói, cũng là rất khó.
Nói chung, loại cường giả cấp bậc như Tài Quyết Vương, Lôi Động trừ phi để U Minh Quỷ Đế hoặc là Luyện Ngục Ma Vương xuất thủ, bằng không, ai cũng đừng nghĩ ở trên tay nàng chiếm được tiện nghi. Cũng là khó trách, Thánh Diệu Vương sau khi bắt được nàng, nghĩ đủ mọi biện pháp, rất kiên trì, mềm dẻo, cứng rắn muốn nàng đầu hàng, chứ không phải mạnh mẽ cưỡng bức.
Rất đáng tiếc là, dưới quyết chiến quy mô như vậy, năng lực của một người bị hạn chế rất nhiều. Khi đối mặt với Lôi Động tuyệt đối cường thế, Tài Quyết Vương năng lực bản thân có cường đại đi nữa, cũng mơ tưởng dựa vào lực lượng bản thân nghịch chuyển càn khôn. Dưới các loại nguyên nhân, nàng làm ra lựa chọn chính xác phù hợp với lý niệm của bản thân, vứt bỏ Thánh Diệu Vương nhất mạch, cùng Lôi Động kết minh, ngược lại tận khả năng giữ gìn thực lực tổng thể của Dực Thần Tộc.
Mọi người vừa nói chuyện phiếm vài hồi, sau đó, Sí Tinh Vương nhận được tướng lĩnh tâm phúc hội báo, vừa mới bên phía Thánh Diệu Vương truyền đến tin tức, Quang Minh Vương A Gia Na suất lĩnh đại quân đến đây nghĩ cách cứu viện, muốn Sí Tinh Vương cần phải thủ vững đến khi viện quân tới.