Hàn Thạc cuối cùng cũng chẳng ở lại lâu tại công quốc Helon. Hai ngày vẫn là hai ngày. Sau khi tạm biệt Helen, hắn liền rong ruổi lên đường. Đêm xuống là đã tới phủ công tước của Benedict Sackville tại công quốc Nathan. Ấn tượng về vị quốc sư Stratholme của hoàng triều Verdun được Hàn Thạc khắc sâu trong lòng. Từ lời của Helen, hắn hiểu rõ nếu đích xác vị quốc sư lưu lại từ hoàng triều này mà còn sống thì thực lực đã tiến đến bậc cường giả Thánh cảnh rồi, tuổi thọ sẽ tự nhiên được kéo dài. Bao nhiêu năm trước Stratholme đã là Kiếm thánh, đạt đến Thánh cảnh mà vẫn một mực ẩn cư tại Kinh Cức cốc, chiếu theo đạo lý mà nói thì đích xác là vẫn còn mạnh khoẻ. Người này là quốc sư của hoàng triều Verdun, cũng là cường giả Thánh cảnh duy nhất của bảy đại công quốc. Hàn Thạc nếu muốn chiếm lấy bảy đại công quốc cho mình thì Stratholme quả thật là một mối uy hiếp. Cũng may là người này đã sớm ẩn cư không xuất hiện. Điều mà hắn muốn làm chính là lợi dụng Huyền ma khiến cho mấy vị đại công tước trở thành phụ ma, lợi dụng lực lượng của Huyền ma để khiến cho bọn chúng từ từ trở thành khôi lỗi của mình. Khác với lần xâm lược quy mô trước của Đế quốc Lancelot, Hàn Thạc tin tưởng rằng phương pháp kiểu này của hắn là ổn thỏa hơn một chút. Stratholme một mực ẩn cư tại Kinh Cức cốc hẳn nhiên là sẽ không phát giác được gì. Đợi đến khi bảy đại công quốc toàn bộ bị hắn ngấm ngầm nắm trong tay, phỏng chừng thực lực khi đó của Hàn Thạc đã tiến thêm được một bước. Lúc đó cho dù là Stratholme, vị tất Hàn Thạc sẽ chẳng làm được gì lão ta. Cảnh đêm tại phủ công tước của Benedict Sackville thật là huy hoàng, dường như là đang tổ chức một buổi yến hội. Bóng người ngay giữa đình viện thấp thoáng, được rất nhiều kỵ sĩ toàn thân mặc khôi giáp phòng vệ nghiêm mật. Ngay chỗ một ngọn thủy tinh đăng treo cao giữa đại sảnh ai nấy đều là giới quý tộc ăn mặc lễ phục trang nhã của công quốc Nathan, đang cầm ly rượu vui vẻ kín đáo bàn chuyện với nhau. Trong đó thì vị Đại công tước thân mặc lễ phục màu trắng là bắt mắt nhất. Các nhà quý tộc của công quốc Nathan vây chung quanh Benedict ý đồ từ miệng hắn thu hoạch được một số tin tức gì đó. Lần trước tại Sakya Mier cốc, bảy đại công quốc nghị sự bị cụt hứng bỏ về sớm, trong đó mấy đại công quốc sau một phen ám sát đại chiến hỗn loạn, ai nấy đều bị hao tổn chút ít binh lực. Công quốc Nathan cũng trong chiến dịch này bị ám sát hết mấy vị tướng lãnh cao cấp. Sau khi Benedict trở về lại công quốc, việc đầu tiên tự nhiên là sẽ bổ sung lại số tướng lãnh ưu tú đã bị khuyết đi. Nghe được tin tức này, các nhà đại quý tộc của công quốc Nathan dồn hết sức lực để tiến cử con em của gia tộc mình, hy vọng có thể lấp vào chỗ bị khuyết, trở thành nhân vật nắm thực quyền tại công quốc Nathan. Trong lòng Benedict đương nhiên là hiểu rõ tâm ý của đám quý tộc này. Hắn cũng biết rõ lúc này chính là lúc dùng người, vì thế nên trong phủ công tước mới cử hành yến hội này để dò hỏi ý kiến mọi người, ngoài ra còn tranh thủ một chút lợi ích cho cá nhân. Sau khi phóng Huyền ma ra, tình thế trong phủ công tước của Benedict đều bị Hàn Thạc nắm rõ. Trong phủ công tước có bao nhiêu cao thủ ẩn tàng, ma pháp kết giới bố trí ở xó xỉnh nào, toàn bộ đều không thoát khỏi tầm truy xét của hắn. Hàn Thạc ẩn náu bên ngoài phủ công tước như một tay thợ săn ban đêm, tỉnh táo nhìn gã Đại công tước như một con mồi, không ngừng tìm kiếm thời cơ thích hợp nhất để đem Huyền ma phụ ma xâm nhâp vào đầu óc của gã. Huyền ma có được tác dụng thần kỳ, nhưng khi trở thành phụ ma thì lại không dễ dàng như vậy. Trước tiên Hàn Thạc cần phải tự mình ở bên cạnh người đối tượng. Khi Huyền ma chiếm cứ lấy não bộ của Benedict thì hắn cần phải không ngừng thúc đẩy ma đạo bí pháp, bằng không thì gã có thể sẽ lập tức bị chết thảm hoặc biến thành một tên si khờ, không tạo thành tác dụng cần thiết cho Hàn Thạc. Trong quá trình này, Benedict Sackville không thể có bất kỳ kháng cự nào, đầu óc cần phải giữ trạng thái mê mê man man, như vậy mới dễ dàng để Huyền ma xâm nhập. Bình thường thì thời cơ tốt nhất chính là khi Benedict Sackville nằm mộng. Chỉ có khi gã tiến vào một cơn ác mộng thật sâu, rồi Hàn Thạc đột nhiên đổ lên người gã, mới có thể thừa cơ đầu óc gã còn đang mơ mơ màng màng, thành công đem Huyền ma xâm nhập vào đầu óc của đối tượng. Người nào cũng sẽ nằm mộng, nhưng mộng cảnh không phải đêm nào cũng xảy ra. Có khi một người có thể liên tục mấy ngày mà không nằm mộng. Hàn Thạc cần phải đợi khi Benedict Sackville nằm mộng, hơn nữa khi nằm mộng thì lực lượng phòng ngự chung quanh còn phải lơi lỏng đủ nữa, mới có thể phóng đến bên người của hắn. Liên tục năm ngày Hàn Thạc quanh quẩn ở vùng phụ cận phủ công tước. Huyền ma không lúc nào không chú ý tới Benedict Sackville, đặc biệt là lúc ban đêm thì Huyền ma lại càng theo dõi gã thêm nghiêm mật. Trong năm ngày, chỉ có ngày thứ ba là Benedict Sackville bị mệt mỏi vì công vụ cả ngày, vì quá mệt nhọc cả ngày nên mới nằm mộng. Nhưng hôm đó phòng ngự trong phủ công tước của gã vô cùng nghiêm ngặt. Bên ngoài có tầng tầng lớp lớp cao thủ bảo bộ, bên trong lại có đủ thứ ma pháp kết giới báo động. Ngày đó Hàn Thạc nắm vững có thể xông thẳng vào giết chết Benedict Sackville tại chỗ, nhưng lại không thể nắm được trong tình huống gã còn chưa bừng tỉnh, cho Huyền ma nhập vào trong não bộ của gã. Hàn Thạc thậm chí còn cân nhắc được thua kỹ càng một phen, cuối cùng mới cho rằng cho dù có giết Benedict Sackville thì cũng sẽ có một tên quý tộc khác trở thành đại công tước của công quốc Nathan. Thay vì hao phí thời gian vậy, chẳng bằng trực tiếp khống chế Benedict Sackville. Chính vì thế nên Hàn Thạc mới bỏ đi ý định giết chết Benedict Sackville tại chỗ trong đêm hôm đó, rồi tiếp tục chờ đợi cơ hội kế tiếp. Đến đêm thứ sáu, Hàn Thạc thông qua Huyền ma, đột nhiên phát hiện lần đầu Benedict Sackville rời khỏi phủ công tước. Trong lòng Hàn Thạc máy động, một mặt lợi dụng Huyền ma theo dõi chặt chẽ gã, mặt khác lại vô thanh vô tức đuổi theo, định xem xem Benedict Sackville rốt cuộc muốn làm gì. Vượt khỏi dự liệu của Hàn Thạc, Benedict Sackville rời khỏi phủ công tước rõ ràng không phải là vì công vụ, ngược lại trên đường tới khu thành tây bắc của công quốc Nathan lại từ cửa sau đột nhiên lẻn vào một khu trang viện u nhã thanh tịnh. Mười hai con Huyền ma phân tán ra đột nhập vào trong trang viện kia. Chỉ trong vài phút, Hàn Thạc đã biết được nơi trang viện u nhã này là địa phương gì. Hóa ra thì cũng giống như Bắc phường Mân Côi viện của thành Orson mà lần trước Lawrence dẫn hắn tới. Trang viện này chính là nơi hoang dâm đặc biệt cho đám quý tộc. Trang viện này rõ ràng là nơi nổi danh nhất của công quốc Nathan, diện tích chiếm cứ so với Bắc phường Mân Côi viện của thành Orson còn lớn hơn một chút. Trong đó đủ loại các trò khó coi thật không đếm nổi. Mười hai con Huyền ma đảo quanh một vòng là Hàn Thạc đã nhận thức thâm sâu thêm một bước về sự hoang dâm thối nát của hàng quý tộc. Benedict Sackville là chủ nhân thật sự của nơi này. Hàn Thạc chỉ lợi dụng hai con Huyền ma trông chừng gã là đã nhanh chóng biết được sự thật này. Benedict Sackville thân là một nam nhân nắm quyền thế tối cao tại công quốc Nathan, ngấm ngầm nắm lấy nơi này căn bản không cần phải hao phí bao nhiêu khí lực. Gã thân là chủ nhân nơi này, trước tiên thì tới một mật thất được phòng vệ nghiêm mật nghe qua một phen báo cáo về tài vụ nơi này, sau đó liền cười nhẹ đi tới một tiểu lâu trang trí tinh vi u nhã. Chờ đợi bên trong chính là một cặp mẹ con. Hàn Thạc lần trước tại buổi yến hội tư nhân cử hành tại phủ công tước của gã, đã nhìn thấy qua cặp mẹ con xinh đẹp này. Hai người này là phu nhân cùng nữ nhi của bá tước Dubbit. Phu nhân của Dubbit đã qua tứ tuần, nhưng vì biết giữ gìn nên trông tướng mạo chỉ gần ba mươi thôi. Phu nhân của Dubbit cùng cô con gái Diory của bà ta cùng đứng lên. Hai người căn bản không giống như một cặp mẹ con, ngược lại càng giống như một đôi tỷ muội. Dubbit phu nhân khuôn mặt sáng ngời, cùng với nữ nhi của bà ta cùng tiến tới nghênh đón kẻ nắm quyền của công quốc Nathan. Thông qua tai mắt của Huyền ma, Hàn Thạc kinh ngạc phát hiện được thì ra cặp mẹ con này là đến để phụng thị cho Benedict Sackville, không ngờ lại được sự đồng ý của hầu tước Dubbit, chính là vì trượng phu bọn họ cũng là phụ thân Diory xúi giục. Bọn họ mới lén đến nơi này, cùng nhau phụng thị Benedict Sackville chỉ để trả hoán đổi cho đứa con và tên đệ đệ của bọn họ một chức vị thủ hạ Benedict Sackville kỵ sĩ đại đội trưởng. Hàn Thạc từ Huyền ma biết được tình huống này, đối với sự hèn hạ thối nát ngầm trong giới quý tộc lại hiểu thêm được một tầng. Không ngờ cái tên hầu tước Dubbit kia vì để đứa nhi tử của mình có đường tiến tới, không ngờ lại để lão bà cùng nữ nhi của mình đến để phụng thị Benedict Sackville. Điều này khiến Hàn Thạc cảm thấy vừa không thể tưởng tượng được, vừa được mở rộng thêm tầm mắt. Cặp mẹ con này đúng là cực phẩm nhân gian. Mẹ thì thành thục kiều mỵ, thân người đầy đặn. Con gái thì thanh xuân đầy sức sống, lại có một nụ cười xinh đẹp diễm lệ. Hai người cùng ở một nơi vốn đã là một nét dụ hoặc rồi. Đã thế khi hai mẹ con lại đồng thời hạ quyết tâm phụng thị một người, thì luồng cảm giác cấm kỵ vì luân lý kia lại càng không ngừng nâng cao lực dụ hoặc lên gấp mười lần. Đừng nói là Benedict Sackville, ngay cả Hàn Thạc cũng có chút rậm rực, đối với nét dụ hoặc của hai mẹ con đồng lòng thế này thật hơi khó lòng kháng cự được. Nhìn thấy phu nhân của Dubbit mỉm cười nhanh nhẹ, lại có thêm lời nói ngon ngọt của đứa con gái bà ta, nét ưu nhã mê người đặc thù của giới quý tộc khiến cho Hàn Thạc nhìn không chớp mắt. "Mẹ nó, không thể để cái thứ già Benedict này được tiện nghi như vậy!" Hàn Thạc ngấm ngầm nuốt nước miếng, hăng hái suy nghĩ, chủ ý xoay chuyển suy xét nhanh chóng trong đầu. Không biết có phải vì đã đến Túng Dục cảnh giới hay không, sắc dục của Hàn Thạc hiện giờ đã có chút không khống chế nổi.Thường thì nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp động lòng người là lại có một cỗ xung động thô bạo bất chấp tất cả quyện quanh người không thể áp chế được. Cặp mẹ con này tươi cười đứng đó, Hàn Thạc vừa nghĩ đến cảnh vui sướng cấm kỵ đó liền khiến lửa dục trong người nổi lên bừng bừng. Khi Hàn Thạc vừa nghĩ như vậy thì Ma Anh trong người đột nhiên lại trào ra một luồng lực lượng kỳ dị. Luồng lực lượng này xoay chuyển bên trong Ma Anh của hắn càng lúc càng nhanh, lại càng khiến Hàn Thạc đỏ bừng mặt, khó lòng khống chế được dục vọng của bản thân. Hàn Thạc giật cả mình, đột nhiên nảy sinh phản ứng. Tốc độ của luồng lực lương trong Ma Anh kia càng lúc càng nhanh, lại mang theo khí tức dâm tà. Loại khí tức này rõ ràng đến từ lần hấp thu lực lượng trong cơ thể của tộc mẫu Ardele của Hắc Ám tinh linh tộc. "Sao vậy, lần trước rõ ràng là đã thanh trừ rồi mà, hẳn là đã trừ đi cỗ khí tức dâm ta kia ra khỏi cơ thể rồi mới đúng. Vì sao hiện giờ trong Ma Anh không ngờ lại có cỗ khí tức này lưu động? Ồ, không xong rồi, vì sao lần trước đối với Helen lại không có tình trạng thế này." Thần thức của Hàn Thạc có thể dò thám rõ ràng hết thảy chuyển động kỳ dị của Ma Anh. Khi hắn phát hiện ra Ma Anh đang xoay chuyển nhanh chóng thì cỗ lực lượng dâm tà kia đã càng lúc chuyển động càng nhanh, tâm lý liền có chút nghi hoặc. Hắn biết rõ trước mắt còn chưa tiến đến cảnh giới Túng Dục. Chiếu theo đạo lý thì khi hắn vượt đến cảnh giới Túng Dục, hắn có lẽ sẽ có dục vọng mãnh liệt, nhưng loại dục vọng này hẳn là phải về nhiều phương diện, mà không phải chỉ là về dâm dục. Chẳng lẽ là vì cỗ lực lượng dâm tà trong cơ thể hấp thu được từ Ardele tác yêu tác quái? Hàn Thạc có chút nghi hoặc không hiểu, nhưng hắn dần dần phát hiện sự dâm dục cường liệt trong nội tâm lại xoay chuyển dựa theo cỗ khí tức dâm tà trong Ma Anh, dần dần lại thành sự xung động không thể kềm chế được. Bản thân Hàn Thạc là một tu ma giả, chỉ coi trọng một thứ là tùy tâm sở dục. Lại thêm hắn vốn không hề bài xích loại dâm dục này, khiến cho xu thế dâm dục dần dần lan tràn rộng thêm. Nguồn truyện: Truyện FULL "Không thể để tiện nghi cho cái tên gia hỏa Benedict Sackville kia. Ta cần phải nghĩ ra biện pháp." Hàn Thạc mặc kệ cho lòng dâm dục đang lan tràn, đầu óc bắt đầu vận chuyển nhanh chóng. Vì nơi đây không phải là phủ công tước của Benedict Sackville, cho nên lực lượng phòng ngự yếu hơn nhiều. Chung quanh gian phòng bài trí trang nhã kia của gã vẻn vẹn chỉ có cao thủ hắn mang theo bên mình. Trong phòng không hề có ma pháp kết giới phức tạp rườm rà gì. Hàn Thạc do dự một hồi rồi đột nhiên phóng ra một luồng Hắc Ám Mê Vụ, cả người thừa cơ trôi vào trong phòng ngay chỗ của Benedict Sackville cùng với mẹ con Dubbit phu nhân. Lúc này ba người vẫn còn đang uống rượu ve vãn. Cỗ khí lưu có chút không thể áp chế được trong cơ thể Hàn Thạc trào ra từng điểm lam sắc quang mang. Những quang mang dưới sự bao phủ của luồng hắc ám mê vụ từ Hàn Thạc, cũng chẳng rõ ràng bao nhiêu. Dần dần rồi cũng lọt vào trong miệng của Benedict Sackville và cặp mẹ con kia. Lần này không những chỉ có bản thân Hàn Thạc, mà ngay cả Benedict Sackville, dưới lực dụ hoặc cấm kỵ tràn ngập đối với nam nhân từ hai mẹ con này, thần trí đã dần dần trở nên hỗn loạn, hơi thở đã bắt đầu nặng nề. Kể cả Hàn Thạc ở bên trong, bốn người trong phòng đều bị sắc dục bao trùm. Một cỗ khí tức dâm tà từ các điểm lam sắc quang mang trôi nổi bao trùm cả gian phòng. Hàn Thạc là kẻ vô tình phóng ra luồng khí tức này thì lý trí còn hơi tỉnh táo một chút. Ba người còn lại triệt để không hề còn chút tỉnh táo. Cặp mẹ con ngồi chung với nhau kia, lúc này vì tâm trí yếu nhược nên là kẻ đầu tiên không đè nén được dục vọng trong lòng. Hai mẹ con bắt đầu lột trần bộ ngực rồi cọ sát lẫn nhau. Khi Benedict Sackville gừ nhẹ một tiếng, cặp mắt đỏ ngầu định phóng tới thì Hàn Thạc vẫn còn hơi tỉnh táo kia đã vung cước đá hắn một phát bất tỉnh rồi như dã thú phóng tới cặp mẹ con thần chí không tỉnh táo, chỉ còn dục vọng thuần tuý kia. Từng tiếng rên rỉ khó lòng kềm chế được cùng nhau phát lên trong phòng. Cặp mẹ con này dưới sự rờ rẫm điên cuồng của Hàn Thạc, căn bản không còn chút liêm sĩ mà con người nên có của mẹ con nữa, ngược lại dưới tác dụng của lực lượng dâm tà trong cơ thể của Hàn Thạc, điên cuồng nghênh tiếp hắn đến hết mức. Bên ngoài gian phòng trang trí thanh nhã kia, đám cao thủ do Benedict Sackville mang đến kia, tên nào cũng đều lộ ra nét hâm mộ thèm muốn. Nghe được từng tiếng rên rỉ uyển chuyển ngâm cao kia, đều nhỏ giọng rầm rì bàn tán, không hề biết rằng vị đại công tước của bọn chúng đã bị người ta đánh bất tỉnh rồi. Duy trì được một lúc lâu, tiếng rên rỉ trong phòng dần dần bình hoà trở lại. Cửa sổ đột nhiên không có gió mà tự động mở ra. Một làn khói nhẹ lướt ra, cả người Hàn Thạc trần trụi như quỷ mị biết mất khỏi nơi này. Một luồng sáng đen ngòm trong đêm tối lướt qua, chỉ trong chớp mắt đã biến mất không thấy tăm hơi. Sau khi Hàn Thạc rời khỏi liền một mực phi hành trên cao trực tiếp đến một nơi hoang dã, ráng nhịn sự biến hóa tày trời trong cơ thể, triệu hoán ra Thổ giáp thi để khai phá ra một không gian ngầm dưới mặt đất. Giữa tiếng gào thét như xé nát tim gan kia, hắn mang ra truyền tống trận để trở về Tử Vong Mộ Địa. Lực lượng trong cơ thể hấp thu được của Ardele, đột nhiên dưới sự cắn trả từ lực lượng của khí tức dâm tà, vốn đang chiếm lấy một bộ phận rất nhỏ của lực lượng, liền như nước sôi sùng sục trào ra từ trong Ma Anh của Hàn Thạc. Ma Anh từ nền tảng ma công của Hàn Thạc, bị sát khí hỗn loạn này xông ra, lại càng trở nên cuồng mãnh không thể cứu vãn được. Ngấm ngầm trong đó dường như còn có một cỗ lực lượng khác, từ một nơi xa xăm vô cùng quán nhập vào trong cơ thể Hàn Thạc. Cỗ lực lượng kia lôi kéo lực lượng Hàn Thạc hấp thu được từ Ardele cùng với nữ thần nhền nhện Rosie, tạo cho hắn nỗi thống khổ vô cùng. Tại Tử Vong Mộ Địa, Hàn Thạc gào thét như xé nát tim gan, thân thể như đá không ngờ lại bị nứt da xé thịt. Hắn dần dần có chút không khống chế nổi lực lượng trong cơ thể. Cuối cùng bèn điều động ra oán linh sát khí bao la vô bờ từ trong Lục Ma Phong ra, toàn bộ đều xông thẳng vào trong người, cùng nhau bắt đầu xung kích điên cuồng với cỗ lực lượng kia. Ma nguyên lực trong cơ thể Hàn Thạc tinh thuần bao la, lại thêm mấy vạn sinh linh và đủ loại lực lượng hung sát lệ hồn thu nạp trong Lục Ma Phong, trong cơ thể Hàn Thạc dâng trào như một luồng nước lũ bộc phát. Bên trong cơ thể hắn trở thành một chiến trường tàn khốc. Ma công cùng với lực lượng của oan hồn liều chết cùng đối kháng với cỗ lực lượng của Ardele và cả của cỗ lực lượng đột nhiên xâm nhập kia. Không biết duy trì được bao lâu, ma công trong cơ thể Hàn Thạc cùng với lực lượng của Lục Ma Phong dần dần chiếm được thế thượng phong. Lại hao tổn thêm một đoạn thời gian dài, cuối cùng thì hoàn toàn tiêu diệt hết được những lực lượng bất lợi trong cơ thể hắn. "Phù!" Tại một thế giới xa xăm dưới lòng đất, trong thần miếu cung phụng nữ thần nhền nhện Rosie của Hắc Ám tinh linh, một thiếu nữ ở giữa tế đàn hắc ám hình nhền nhện đột nhiên phun ra một ngụm tiên huyết. Thiếu nữ này nhìn lên thần tượng của nữ thần nhền nhện Rosie rồi lẩm bẩm nói: - Hỡi đấng thần linh nắm giữ quyền lực hắc ám vô tận, vì sao ngay cả thần lực của ngài cũng không đủ để khiến hắn lâm cảnh giam cầm làm tù nhân của con! "Phù!" Thiếu nữ này lại phun ra thêm một ngụm tiên huyết, vẻ mặt nàng ta hết sức lo sợ, hoảng hốt quay sang khấu bái thần tượng của Rosie rồi liên hồi nói: - Thật xin lỗi, con không nên chất vấn sự vĩ đại của người. Nhận được sự ràng buộc của lực lượng pháp tắc từ người, nhưng đích xác là truyền ra không đủ một phần vạn lực lượng này. Tín đồ trung thành nhất của người nguyện ý tiếp nhận sự trừng phạt của người... Dưới sự cầu khấn lẩm bẩm như vậy của nàng thiếu nữ, da thịt xinh đẹp của nàng ta đột nhiên nứt ra thành từng lằn máu, cứ như là bị một cây roi da quật trúng. Nhưng nàng thiếu nữ này lại không dám thốt ra một tiếng, vẫn dùng tộc ngữ của Hắc Ám tinh linh một lòng thành khẩn cầu nguyện. Đại Ma Vương