Sức mạnh sinh cơ bừng bừng của Mộc Giáp thi đồng nhất với Sinh Mạng pháp tắc, sau khi hắn nắm được chí bảo Mộc hệ Lục Cơ Mộc, một lần nữa tiến hóa. Do đó để hắn mở kết giới này hẳn là không thành vấn đề. Mộc Giáp thi vừa được triệu hoán ra, đánh giá bốn phía một chút vẻ kinh ngạc, đột nhiên giơ tay chỉ vào kết giới, truyền tấn cho Hàn Thạc nói: - Phụ thân, bên trong có một thứ gì đó kỳ quái lắm! Hàn Thạc không ngạc nhiên khi hắn có thể cảm giác được dị thường trong đó. Hàn Thạc khẽ gật đầu, mỉm cười nói: - Bên trong có gì đó cổ quái, có lẽ hữu dụng với ngươi đó, ngươi vào được không? - Không biết! Mộc Giáp thi đáp một câu, dừng một chút, truyền tấn tiếp: - Nhưng, con có thể thử. - Ừm, cố hết sức mở ra, vào bên trong nhìn xem trong đó tình huống ra sao. - Hàn Thạc phân phó. - Cái này… cái... kia… rốt cuộc việc này như thế nào? - Đại hải quái vừa thấy đột nhiên có thêm một người, kinh hô. Ngũ hành giáp thi từ từ theo quá trình tiến hóa, càng ngày càng không giống một cương thi cứng ngắc, tử khí trầm trầm nữa. Khi thực lực họ tăng trưởng, tử khí trên người cũng chậm rãi biến mất, càng ngày càng giống như một người bình thường. Mộc Giáp thi còn đặc biệt hơn. Mộc Giáp thi tìm được Lục Cơ Mộc tiến hóa thêm một bước, tử khí trên người gần như đã biến mất. Ngược lại, trên người hắn còn có thể cảm ứng được sức sống bừng bừng, đến cả tướng mạo bề ngoài của hắn cũng xảy ra một vài biến hóa, khí sắc trở nên càng ngày càng bình thường. - Không liên quan tới ngươi, ngươi và ta ở nguyên chỗ này, đừng lộn xộn! - Hàn Thạc liếc Đại hải quái, lạnh lùng phân phó. Qua trận vừa rồi, Đại hải quái vẫn còn rất sợ Hàn Thạc, không dám không nghe hắn. Lúc này mặc dù lòng vẫn nghi hoặc, nhưng cũng không dám nhiều lời, trầm mặc hẳn, đặt hết sự chú ý vào người Mộc Giáp thi, muốn nhìn xem Mộc Giáp thi rốt cuộc muốn làm cái gì. Đi tới trước kết giới, Mộc Giáp thi vươn tay ra. Một loại sức sống bừng bừng xuyên qua lòng bàn tay hắn lao vào giữa kết giới. Kết giới đó vừa mới đây tràn ngập địch ý với Hàn Thạc, nhất là khi cảm giác thấy sức mạnh Tử Vong trong cơ thể Hàn Thạc đã chủ động công kích. Thế mà lần này không hề có ý công kích, có vẻ rất bình tĩnh. - Phụ thân, con có thể đi vào, loại sức mạnh này làm con cảm thấy rất thoải mái, không hề có ác ý với con. - Mộc Giáp thi mừng rỡ truyền tấn cho Hàn Thạc. Tất cả đều trong dự liệu của Hàn Thạc, nghe Mộc Giáp thi vừa nói như vậy, hắn suy nghĩ một chút, mở miệng nói: - Tốt lắm, ngươi đi vào đi, xem xét tình huống bên trong rốt cuộc như thế nào, nếu có thể giải trừ kết giới, ngươi làm luôn đi nhé. - Dạ. - Mộc Giáp thi trả lời vẻ hưng phấn, có vẻ sốt ruột không đợi được, thoạt nhìn hắn tựa hồ rất hứng thú với thứ bên trong đó. Ngay trước mặt Hàn Thạc và Đại hải quái, Mộc Giáp thi đưa tay đặt vào kết giới, thân thể như giọt nước dung nhập vào, không hề bị kết giới đẩy ngược ra. - Hắn... Hắn biến mất không thấy nữa rồi! Biến mất vào bên trong rồi? Làm sao có thể được? - Đại hải quái luôn luôn chú ý Mộc Giáp thi, vừa thấy đối phương mà hắn vừa mới không coi vào đâu, lại dung nhập vào nơi mà hắn vẫn không thể đi vào, hô ầm lên. - Đừng nói nhảm, ngươi chỉ cần đứng nhìn là được! - Hàn Thạc hừ nhẹ. Đại hải quái một lần nữa câm miệng, linh hồn trở nên cực kỳ không ổn định. Vô số xúc tu trên thân thể khổng lồ không ngừng ngọ ngoậy, dường như muốn nói lên sự ngạc nhiên và kinh dị của hắn. Mộc Giáp thi tiến vào trong đó chốc lát, Hàn Thạc có thể nhận thấy được vị trí của hắn, nhưng lại không thể thông qua Mộc Giáp thi cảm giác được động tĩnh bên trong kết giới. Đại hải quái và Hàn Thạc đều bảo trì trầm mặc. Cứ như vậy, Hàn Thạc và Đại hải quái cùng nhau đứng bên ngoài kết giới, đợi những biến hóa có thể xảy ra trong. Không mất thời gian quá lâu, kết giới vô hình đó một lần nữa tản ra vầng sáng lục sắc nhu hòa, như những tia sáng của mấy con đom đóm lập lòe, dần dần, ánh sáng nhạt màu xanh này và cả kết giới, như bị một loại sức mạnh nào đó từng chút một kéo về. Hàn Thạc có thể cảm giác được sức mạnh tầng kết giới vẫn luôn ngăn trở hắn đang bị tiêu trừ dần. Đại hải quái cũng chú ý tới việc này, xúc tu lắc lư với tần số lớn hơn trước nhiều, nhưng không dám mở miệng ồn ào nữa. Chẳng mấy chốc, lục quang từ từ thu hồi dần. Cảnh sắc bên trong vẫn bị ngăn trở, rốt cục cũng xuất hiện trước mắt Hàn Thạc và Đại hải quái. Một gốc cây cành lá tươi tốt. Một cái cây nhỏ cành lá xanh rờn phủ cả một khoảng, mọc lên ngay ở đáy biển. Gốc cây này cũng không lớn, lá cây xanh biếc như bích ngọc, còn ẩn ước tản ra lục quang nhàn nhạt. Những nhánh cây nhỏ bé nhưng rất mạnh, tràn ngập sức mạnh sinh cơ bừng bừng, sức sống rất thịnh vượng. Mộc Giáp thi đứng trước cây này, đánh giá cẩn thận nó, như đang mê mẩn. - Làm sao có thể được, ở sâu dưới biển sao lại có loại cây quái dị như vậy? - Đại hải quái lại bắt đầu không nhịn được được tò mò, thốt lên. - Không có gì không có khả năng! Hàn Thạc hừ khẽ một tiếng, rồi mừng rỡ truyền tấn cho Mộc Giáp Thi: - Ngươi thử lấy sức mạnh của cái cây đó đi. Hàn Thạc bây giờ không còn là người cô lậu quả văn nữa, thông qua ký ức mà chủ nhân cũ Khô Lâu pháp trượng lưu lại, thông qua tri thức của Behemoth và người bên trong Chén Thánh, hắn cũng có thêm vài kiến thức, cũng hiểu rõ hơn một vài việc. Cái cây có sinh mạng khí tức cực kỳ đậm đặc đó, hẳn là Cây Sinh Mạng trong truyền thuyết. Nghe nói người tu luyện Sinh Mạng pháp tắc dưới một vài tình huống đặc thù, trước khi chết đem sức mạnh sinh mạng truyền thừa cho đời sau, có thể biến hóa thành Cây Sinh Mạng. Gốc cây trước mắt này là một Cây Sinh Mạng, hẳn là một người tu luyện Sinh Mạng pháp tắc, tự biết sinh mạng mình đã tới phút cuối, dùng phương pháp đặc thù thay đổi sinh mạng ấn ký, biến hóa thành Cây Sinh Mạng. Về ý nghĩa nhất định, Thần đã biến thành Cây Sinh Mạng đó cũng không chết, chỉ là thay đổi một loại phương thức sinh tồn thôi. Do Thần thay đổi sinh mạng hình thái mà biến thành Cây Sinh Mạng, sức mạnh Sinh Mạng đậm đặc bên trong có lẽ còn có một vài ý thức của Thần, trân quý vô cùng. Hàn Thạc chỉ nghe nói là người tu luyện Sinh Mạng pháp tắc có thể biến hóa thành Cây Sinh Mạng, cũng biết Cây Sinh Mạng rất thần kỳ, nhưng cụ thể có tác dụng gì thì hắn cũng không rõ ràng lắm. Hàn Thạc cho rằng Cây Sinh Mạng hẳn là rất hữu dụng đối với Mộc Giáp thi. Theo hắn thấy, chỉ có chiếm lấy Cây Sinh Mạng này, Mộc Giáp thi mới có thể thu hoạch được ích lợi lớn nhất, loại phương pháp chiếm hữu này tốt nhất là phải hấp thu toàn bộ năng lượng Sinh Mạng của Cây Sinh Mạng. Mộc Giáp thi đứng phía trước Cây Sinh Mạng, bần thần quan sát trong chốc lát, sau khi nhận được tin tức từ Hàn Thạc truyền đến, hắn vẫn trầm mặc. Cũng không biết qua bao lâu, Mộc Giáp thi như đột nhiên nhớ tới lời Hàn Thạc phân phó, vì vậy móc ra chí bảo Mộc hệ Lục Cơ Mộc, tay cầm Lục Cơ Mộc đặt vào gốc Cây Sinh Mạng. Chốc lát, Cây Sinh Mạng và Lục Cơ Mộc đã lóe ra hào quang màu lục chói mắt, sức mạnh Sinh Mạng bừng bừng thoáng chốc từ trong Cây Sinh Mạng bộc phát ra, xuyên qua Lục Cơ Mộc rồi tràn vào trong cơ thể Mộc Giáp thi rất nhanh. - Không ngờ có thể làm được thật! - Hàn Thạc kinh hô, có vẻ cực kỳ kinh ngạc. Hàn Thạc đích xác ra lệnh cho Mộc Giáp thi, nhưng hắn cũng không dám khẳng định mệnh lệnh đó rốt cuộc có làm cho Mộc Giáp thi hấp luyện được năng lượng của Cây Sinh Mạng hay không. Khi Sinh Mạng lực trong Cây Sinh Mạng bỗng đại thịnh, hơn nữa điên cuồng tràn vào trong cơ thể Mộc Giáp thi, Hàn Thạc cũng lắp bắp kinh hãi, xen lẫn mừng rỡ. - Hắn... Hắn làm gì thế? - Đại hải quái lại nhịn không được, vội hỏi. - Hấp thu năng lượng bên trong. Cũng là cái thứ cho ngươi từ một con bạch tuộc be bé, tiến hóa thành trạng thái có sức mạnh như thế này! - Trong lòng Hàn Thạc mừng vô cùng, cười ha ha nói. - Ta... Ta cũng muốn! - Đại hải quái sửng sốt một lát, đột nhiên nói. - Ngươi... Ha ha... Ngươi muốn chết sớm à? Hàn Thạc buồn cười nhìn con Đại hải quái, khinh thường nói: - Thân thể ngươi căn bản không chịu được loại sức mạnh này, quên đi. Hàn Thạc nói thật. Mộc Giáp thi sở dĩ có thể hấp thu, đó là vì sức mạnh của hắn và sức mạnh này đồng tông đồng nguyên. Thêm nữa Mộc Giáp thi có thân thể cấu tạo đặc thù, mới có thể hấp thu được sức mạnh trực tiếp từ Cây Sinh Mạng này. Tiến hóa của Đại hải quái năm đó đích thật là do năng lượng Sinh Mạng từ trên Cây Sinh Mạng này tạo nên. Nhưng Hàn Thạc tin nhất định hắn phải trải qua một thời gian rất lâu mới có thể chậm rãi tiến hóa tới thực lực này, tuyệt đối không thể chỉ vì một chút sức mạnh Sinh Mạng mà trở nên mạnh như vậy. Sức mạnh Sinh Mạng chỉ giúp hắn mở ra một cánh cửa, việc tiến hóa phía sau phải dựa vào dựa vào bản thân hắn. Sức mạnh không cùng loại, nếu cố tình hấp thu quá nhiều, chỉ có đường chết mà thôi. Đại hải quái năm đó cũng may chỉ lấy được một chút năng lượng Sinh Mạng, nếu lúc trước bị nhiều năng lượng đánh trúng, phỏng chừng cũng không chịu nổi đã chết rồi, tuyệt đối không có khả năng tiến hóa tới bước này. Dưới cái nhìn chăm chú của Hàn Thạc, năng lượng của Cây Sinh Mạng nhanh chóng trôi vào trong cơ thể Mộc Giáp thi, còn hào quang trên Cây Sinh Mạng, trong quá trình này dần dần ảm đạm. Không bao lâu sau, Cây Sinh Mạng đã khô héo, lá cây thi nhau rụng xuống, sức mạnh sinh cơ bừng bừng không còn nữa. Xem lại Mộc Giáp Thi, sắc mặt vốn tái nhợt nay hồng lên, khí sắc càng ngày càng tốt, Lục Cơ Mộc trong tay hắn cũng rạng rỡ lấp lánh, thoạt nhìn năng lượng rất sung túc. Tới cuối cùng, năng lượng của Cây Sinh Mạng đã hết. Trong mắt Hàn Thạc, bộ rễ khô của Cây Sinh Mạng đã hóa thành một hài cốt, nhìn không ra trước đây là một cái cây gỗ. Xem ra sau khi đã hết năng lượng Sinh Mạng, vị Thần hóa thành Cây Sinh Mạng, dần dần trở lại hình thái cũ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL Trong khi Mộc Giáp thi vẫn đang hứng thú cố gắng hấp thu sức mạnh mới, Hàn Thạc vẫn tập trung tinh thần quan sát chung quanh bộ hài cốt, nhưng không phát hiện thêm cái gì có thể lộ ra thân phận hắn. Qua hồi lâu, trong khi Hàn Thạc vẫn đang ưu tư quan sát dấu vết của Cây Sinh Mạng, Mộc Giáp thi đột nhiên mở miệng: - Phụ thân, con biết người bị thương, con có thể giúp người, đưa con về đi! Hàn Thạc lâm vào trầm tư lúc này giật mình bừng tỉnh, rồi hơi ngạc nhiên nói: - Giúp ta, ý gì đây? - Không biết tại sao, nhưng con nghĩ con có thể dùng năng lượng con vừa mới lấy được, tăng tốc cho quá trình khôi phục thân thể người! - Mộc Giáp thi truyền tấn. Hàn Thạc ngẩn ngơ, suy nghĩ một chút, cảm thấy sinh mạng năng lượng có lẽ thật sự có thể trợ giúp gì đó cho thân thể hắn, vì vậy vui vẻ gật đầu: - Tốt lắm, chúng ta thử xem! Nói xong, Hàn Thạc một lần nữa nhìn về phía Cây Sinh Mạng mất đi sức mạnh Sinh Mạng, trở thành một bộ rễ như hài cốt, phát hiện ra trong đó không còn chút năng lượng Sinh Mạng nữa, bèn vung tay lên, bùn đất sục lên, bộ hài cốt của Thần chết đã không biết bao lâu rồi, được chôn sâu dưới đất, yên nghỉ ngàn thu. Tu luyện Sinh Mạng pháp thì đã sao, cuối cùng cũng phải chết thôi, đây là quy tắc, ai có thể chính thức cải biến chứ? Cho dù đó là thay đổi hình thái sinh mạng, chẳng lẽ thật sự sinh ra cuộc sống mới sao? Vừa đi, Hàn Thạc vừa thầm nghĩ. Ra khỏi hải dương, Hàn Thạc phát hiện ra con Đại hải quái vẫn lẽo đẽo đi theo vẻ rất đáng thương, thấy Hàn Thạc muốn bỏ đi, Đại hải quái hỏi vẻ vô cùng cẩn thận: - Này, có phải ngươi tha cho ta không? - Đúng, đích xác tha cho ngươi, chỉ là thời gian này, ngươi phải tới ở một địa phương đặc biệt cho ta. - Hàn Thạc suy nghĩ một chút, lạnh lùng nói. Đại hải quái ở trong vùng biển này, nếu người của Quang Minh giáo hội và Băng Tuyết thần điện tới khám xét, phát hiện ra sự tồn tại của hắn, rất có thể thông qua hắn mà biết được nơi ẩn thân của mình, do đó Hàn Thạc định đưa hắn cùng tới Tử Vong Mộ Địa, cho đến khi chuyện này chấm dứt. - Nhưng... Nhưng ta không thể rời nước quá lâu. - Đại hải quái vội la lên. - Ngươi đã tới cảnh giới này, cũng có thể biến hóa hình thể mà? - Hàn Thạc nghĩ ngợi một chút, cười hỏi. - Có thể. - Đại hải quái thật thà trả lời. - Vậy là được rồi, tới đây, biến nhỏ lại cho ta xem, ta sẽ cho ngươi có nước. - Hàn Thạc cười tủm tỉm nói. Đại hải quái trong lòng có chút dự cảm xấu, nhưng hắn sợ Hàn Thạc sẽ giết mình, nên cũng đành thật thà biến hóa hình thể, cuối cùng thành một con bạch tuộc nho nhỏ cổ quái có cái mai rùa. Một bình thủy tinh đột nhiên chụp lấy hắn, trong cái bình thủy tinh của Hàn Thạc chứa đầy nước. Hàn Thạc cười tà ác nói: - Thế này được rồi, ngươi sẽ luôn luôn có nước. - A, đừng... Ta không muốn hình dáng này, quá sỉ nhục! - Đại hải quái dở khóc dở mếu, lớn tiếng gào lên. - Không phải do ngươi quyết định! Hàn Thạc cười hắc hắc nói, rồi gia cường vài cái kết giới chắc chắn trên bình thủy tinh, xách hắn theo bay về hồ lô đảo, đi vào bên trong Tử Vong Mộ Địa. Tiện tay ném Đại hải quái vào một góc, Hàn Thạc và Mộc Giáp thi đi tới chỗ bản thể. Thân thể của bản thể bị thương cực kỳ nghiêm trọng. Mặc dù Hàn Thạc có năng lực tự hồi phục kinh người, nhưng muốn trong thời gian ngắn mà khôi phục hoàn toàn thì cũng không phải một việc dễ dàng gì. Sau khi Mộc Giáp thi đến, hắn để Lục Cơ Mộc vào ngực bản thể Hàn Thạc, năng lượng sinh mạng thông qua Lục Cơ Mộc, chậm rãi quán chú vào những vết thương chi chít trên bản thể Hàn Thạc. Bản thể Hàn Thạc không có lấy một dấu vết nào của lực lượng nguyên tố Tử Vong, năng lượng Sinh Mạng bừng bừng và bản thể hắn cũng không hề bài xích nhau. Vừa vào bản thể Hàn Thạc, dưới sự khống chế của Mộc Giáp thi, lập tức sinh ra biến hóa. Thân thể vốn đang khôi phục từng chút một, dưới tác dụng của năng lượng Sinh Mạng, quá trình chữa trị tăng nhanh gấp mười, lục phủ ngũ tạng gân mạch và xương cốt, khôi phục với tốc độ lấy mắt thường có thể thấy rõ ràng, thần kỳ chữa trị mọi nơi trên cơ thể. Không bao lâu sau, toàn bộ những bộ phận trọng yếu trên thân thể Hàn Thạc đã khôi phục lại bình thường, không nhìn thấy bất kỳ dấu vết gì, Ma Nguyên lực lại có thể lưu thông khắp cơ thể không hề bị cản trở gì, thân thể vốn đã bị thương nặng vì Huyết Liệt Ma Độn quyết thoáng cái đã chữa khỏi hơn phân nửa. - Năng lượng sinh mạng quả là thần kỳ vô cùng! - Bản thể Hàn Thạc đứng bật lên, cười ha ha. Đại Ma Vương Quyển 5