Ngay sau đó, một bóng người tương đối to lớn cũng xuất hiện trong một mặt khác của vụ tường.
Dáng người cũng cao trăm trượng nhưng trên thân lại mặc một bộ liên hoàn khải mặt thú trùm kín đầu màu vàng, bên ngoài được bảo bọc bởi áo choàng màu vàng óng. Eo dùng một cây tơ sống thô ghim chặt, dưới chân thì mang một đôi giày đầu hổ đen nhánh, cùng người lúc trước đứng đối mặt nhau, giống như hai tên Thần Tướng uy vũ.
Thẩm Lạc thấy trên mặt gã cũng có sương mù màu vàng che đậy, trong lúc nhất thời có chút không chắc, không biết khi bọn họ nhìn mình lúc có phải trên mặt cũng như hay không.
Sau khi hai người kia hiện ra thân hình, liếc mắt nhìn nhau, riêng phần mình hừ lạnh một tiếng, quay đầu nhìn về bên này.
Khi thấy trên mặt đất có hai bóng người, lại đồng thanh phát ra một chữ "A".
Sau đó, thân ảnh hai người đồng thời thu nhỏ lại, bằng với hai người Thẩm Lạc, tiếp đó đi tới phía bên này.
"Đạo trưởng, đây chẳng lẽ là người thứ tư?" Nam tử mặc ngân giáp tới trước một chút, tiếng nói trầm ấm, hỏi.
"Không sai, vị đạo hữu này chính là người thứ tư mà chúng ta đã phải đau khổ chờ đợi." Lão đạo áo bào trắng mở miệng nói.
Nam tử mặc hoàng bào theo sát phía sau, đánh giá Thẩm Lạc một chút, mở miệng nói: "Chờ hồi lâu, người thứ tư này rốt cục đã xuất hiện, như vậy chỉ còn lại người cuối cùng, là chưa có hiện thân?"
Tếng nói của gã có chút cổ quái, nghe hơi lanh lảnh, thậm chí có cảm giác chói tai.
"Tin tức của người cuối cùng, lão phu đã có chút manh mối, hai vị đạo hữu không cần lo lắng." Lão đạo áo bào trắng nói.
"Thế thì tốt, vậy chúng ta tiếp tục chương trình hội nghị lần trước?" Nam tử mặc ngân giáp nói.
Thẩm Lạc thấy họ nói nhăng nói cuội, nhưng cũng chú ý nghe một chút, sau đó mặc dù ánh mắt hai người này không ngừng dò xét trên người mình, nhưng đều không có mở miệng hỏi thăm thân phận của hắn.
Khi lão đạo áo bào trắng nói đến tin tức liên quan tới người cuối cùng ở hữu tàn phiến Thiên Sách, thì thân hình hai người kia cũng hơi run lên. Mặc dù hắn không thấy rõ biểu lộ của họ, nhưng cũng nhìn ra được tất cả bọn đều có chút kích động.
Thế nhưng bọn họ cũng không có hỏi thăm tin tức liên quan tới thân phận của người kia.
Xem ra thật như lão đạo áo bào trắng nói, ở chỗ này tìm kiếm thân phận người khác là một điều cấm kỵ.
"Trước hết không nóng nảy, vị đạo hữu này mới đến, chỉ sợ còn không rõ ràng lắm chúng ta vì sao lại mở hội nghị, càng không rõ chính mình vì sao có thể đến được tàn phiến Thiên Sách, ý nhị vị như thế nào?" Lão đạo áo bào trắng nói.
"Ừm, có một số việc trước tiên cần phải nói rõ ràng." Nam tử mặc hoàng bào nhẹ gật đầu, nói.
"Vị đạo hữu này, không cần đề cập thân phận của ngươi, thỉnh cầu nói một chút chủng tộc của ngươi, trong quá khứ thuộc tông môn nào, và tình cảnh hiện giờ của mình." Tên nam tử mặc ngân giáp mở miệng nói.
"Vãn bối... Chính là tu sĩ Nhân tộc, ngày trước chính là... Đệ tử Phương Thốn sơn bạc h ngọc sá ch, sau khi tông môn bị phá hủy thì lưu lạc ở bên ngoài, lúc trước tại Đông Hải..."
"Không cần đề cập vị trí hiện tại." Hắn còn chưa nói hết lời, thì nam tử mặc ngân giáp bỗng nhiên cắt ngang, nhắc nhở.
Thẩm Lạc im lặng, tạm thời dừng nói.
"Không để cho ngươi nói ra vị trí của mình, là vì tốt cho ngươi. Cúng ta mang theo tàn phiến Thiên Sách, đều là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt của Ma tộc. Nếu hành tung bị bại lộ, thì sẽ rất nguy hiểm, không thể không cẩn thận làm việc." Lão đạo áo bào trắng nhắc nhở.
"Nhìn bộ dáng, có vẻ là tên vãn bối đạo hạnh không sâu, không biết Thiên Sách sao lại chọn trúng hắn?" Nam tử mặc hoàng bào thấy thế, thở dài một tiếng, nói.
Thẩm Lạc dĩ nhiên không phải là mao đầu tiểu tử không rành thế sự, hắn cố ý nói chính mình là đệ tử Phương Thốn sơn, chính là dựa vào thân phận để tìm một loại yểm hộ. Dù sao tại trên gia phổ Tổ Sư đường trên Phương Thốn sơn cũng không tìm được tên của hắn.
"Lúc Thiên Sách tàn phiến tìm kiếm kí chủ, đều theo chỉ dẫn của Thiên Đạo, nên không có sai lầm. Thôi, hay trước tiên để lão phu nói với ngươi về tình huống của chúng ta đi. Bây giờ Tam Giới..." Lão đạo áo bào trắng mở miệng nói.
Thẩm Lạc cẩn thận lắng nghe, lông mày càng nhăn sâu lại, rốt cục lần thứ nhất biết rõ toàn bộ tình huống Tam Giới hiện giờ.
Thì ra sau khi phong ấn giải khai, Ma Thần Xi Vưu từ Địa giới trốn đi, nuốt thiên địa, Tam Giới hoàn toàn lâm vào náo động. Thiên Đình và Tây Thiên liên tiếp đình trệ, từng vị đại năng Thiên giới lần lượt vẫn lạc, ngay cả Ngọc Đế và Phật Tổ cũng không ngoại lệ.
Thác Tháp Thiên Vương, Ma Gia tứ tướng, Cự Linh Thần các loại và một đám Thiên Tướng liên tiếp chiến tử, Quan Âm Bồ Tát, Văn Thù Bồ Tát, Phổ Hiền Bồ Tát và Địa Tạng Bồ Tát cũng đều chết, Thần Phật trên trời chiến tử hơn phân nửa.
Âm phủ luân hồi đoạn tuyệt, nhân gian lâm vào Địa Ngục, Thiên Đình và Tây Thiên bị yêu ma chiếm cứ. Bây giờ ma vật hung hăng ngang ngược, yêu hoạn nổi lên bốn phía, quỷ vật hoành hành, thế gian núi non biến sắc, thiên địa càn khôn bị đảo ngược, Thiên Đạo cũng tràn ngập nguy hiểm.
Cũng may khi Thiên Đình và Tây Thiên trong cuộc chiến hủy diệt này, Phật Tổ, Ngọc Đế liên thủ với Thái Thượng Lão Quân, làm trọng thương Ma Thần Xi Vưu, khiến cho nó tạm thời lâm vào ngủ đông, mới tranh thủ được cho Tam Giới một đường sinh cơ.
Bây giờ, Ma tộc công phạt bốn chỗ, một bên phóng thích càng nhiều dư nghiệt Ma tộc Thượng Cổ Trác Lộc chi chiến, lại nghĩ biện pháp một lần nữa tỉnh lại Xi Vưu. Mà một ít đại năng còn sót lại của Thiên Đình và Tây Thiên cũng triệu tập tất cả lực lượng, chuẩn bị trước khi Xi Vưu thức tỉnh, hủy diệt Ma tộc phong ấn chúng một lần nữa.
"Bây giờ còn có những đại năng đang đi lại ở Tam Giới" Thẩm Lạc hỏi.
"Lúc trước trong trận đại chiến diệt thế kia, Thiên Đình và Tây Thiên bị thương quá nặng, tất cả đại năng hầu như đều vẫn lạc, ngược lại các Địa Tiên ngưng lại nhân gian bị tác động rất ít. Nghe nói bởi vì Bồ Đề lão tổ là người tra được tin tức liên quan đến ma tai và truyền bá ra, cho nên Phương Thốn sơn bị Ma tộc công kích và hủy diệt đầu tiên bạch ngọc sách, sau dó Ngũ Trang quan và các tông môn có chuẩn bị, mới không bị nhận tai hoạ ngập đầu. Bây giờ, thế lực khắp nơi đều tạm thời lấy Trấn Nguyên Đại Tiên cầm đầu." Lão đạo áo bào trắng mở miệng nói.
"Còn có càng nhiều tu sĩ bo bo giữ mình, lựa chọn tị thế không ra, chỉ tiếc Ma tộc có ý muốn hủy diệt Tam Giới, cho dù là Yêu tộc ngay từ đầu đi theo bọn chúng cùng một chỗ phát động chiến tranh, cũng bị bọn chúng cho vào trên danh sách thanh tẩy. Cho nên, càng ngày càng nhiều Yêu tộc đại năng thấy rõ tình thế, cũng đã bí ẩn gia nhập đội ngũ phản kháng." Nam tử mặc hoàng bào nói.
"Vậy các ngươi..." Thẩm Lạc có chút chần chờ nói.
"Ma tộc đối với Nhân, Yêu lưỡng tộc thẩm thấu rất là nghiêm trọng, ở ngoài sáng liên hệ rất dễ dàng bị bọn chúng phát giác, mà chỗ tàn cảnh Thiên Sách này là một chỗ tuyệt hảo để trao đổi tình báo hiện giờ, chúng ta chính là đầu mối then chốt liên hệ các giới với nhau." Nam tử mặc ngân giáp nói ra.
Thẩm Lạc nghe vậy rốt cuộc hiểu được, vì cái gì thân phận của bọn họ tuyệt đối không có khả năng bại lộ. Bởi vì một khi để Ma tộc biết được thân phận chân thật, thì có thể thông qua bọn họ, nhổ tận gốc từng đội đại quân phản kháng, chôn vùi toàn bộ hi vọng của Tam Giới.
"Thì ra chư vị đều là hi vọng của Tam Giới trong tương lai, vãn bối kính phục." Từ trong lòng Thẩm Lạc bái phục nói.
"Chúng ta tay cầm tàn phiến Thiên Sách, đều là người không tầm thường, trên thân mình đều gánh vác sứ mệnh nhiệm vụ, ngươi biết được những chuyện này trễ nhất, còn cần bảo vệ tốt bản thân và tàn phiến, đây là nến tảng tương lai để chúng ta phản công Ma tộc." Lão đạo áo bào trắng dặn dò.
"Vãn bối nhất định cố gắng bảo vệ tàn phiến Thiên Sách, không để rơi vào tay địch nhân." Thẩm Lạc ôm quyền nói.
"Tốt, sự tình tạm thời có thể nói cho hắn biết, đều đã nói, tiếp theo nên nói chuyện chính khác." Nam tử mặc hoàng bào thấy thế, mở miệng nói.