Qua một hồi lâu, các loại quang mang mới tan đi, hiện ra tình hình bên trong.
Bọn người Thẩm Lạc đều mở to hai mắt nhìn qua.
Nhưng sau khi quang mang trong phía trung tâm tan đi, vòng bảo hộ màu lam vẫn nhẹ nhàng trôi nổi ở đó, không có bất kỳ biến hóa nào. Mấy người hợp lực công kích lại như là gió thoảng qua, đối với lồng ánh sáng màu xanh lam không tạo thành chút tổn hại.
"Làm sao có thể như vậy!" Con mắt Hắc hùng tinh trợn trừng lên.
Một kích liên thủ vừa rồi của mấy người, dù bản thân nó tiếp nhận, cũng muốn bị thương nặng, thế mà không thể rung chuyển được lồng ánh sáng màu xanh lam bề ngoài chẳng có gì đặc biệt này.
"Các ngươi không cần uổng phí sức lực, đây là vòng bảo hộ hình thành từ lực lượng bản nguyên của Ngọc Tịnh Bình, đừng nói chỉ mấy vị, dù là Quan Nguyệt lão đạo của Phổ Đà sơn các ngươi ở đây, cũng đừng hòng đánh vỡ." Liễu Tình chậm rãi nói.
Bọn người Thẩm Lạc nghe vậy, đều biến sắc.
"Ngụy đạo hữu, không sai biệt lắm có thể." Liễu Tình quay đầu nhìn về phía Ngụy Thanh bên cạnh, mở miệng nói.
Ngụy Thanh gật nhẹ đầu, khoanh chân ngồi xuống, hai tay kết thành một cái thủ ấn, chỗ mi tâm chớp động tinh quang. Đột nhiên chung quanh nổi lên một trận âm phong mãnh liệt, thổi đến cả người rét run.
Thần hồn hình người tối đen như mực từ trên thân Ngụy Thanh bay ra, vèo một tiếng bay vào trong kén tằm tím đen.
"Đây là hồn tu chi pháp của Luyện Thần đàn!" Con ngươi Thẩm Lạc co rụt lại, lập tức nhận ra thần thông Ngụy Thanh thi triển chính là loại nào.
Mà nhìn uy thế thần hồn xuất khiếu của người này, thì thần thông hồn tu đã đại thành, nếu nói về lực lượng thần hồn, đã không kém hơn tu sĩ Chân Tiên kỳ.
Phong Tức chỉ cảm thấy trong đầu mát lạnh, một cỗ âm lãnh xâm nhập vào, nhanh chóng thôn phệ thần hồn của mình.
"Không có khả năng! Ngụy Thanh vốn nên là con rơi mới đúng, chẳng lẽ con rơi chính là chúng ta, ta không cam tâm..." Trong lòng Phong Tức gầm thét, ý thức nhanh chóng bắt đầu mơ hồ.
Tình huống của Quy Đồ cũng giống như vậy, thần hồn nhanh chóng bị Ngụy Thanh thôn phệ.
"Không ngờ Ngụy Thanh ngay cả thần thông Phệ Hồn cũng học xong, không hổ là..." Liễu Tình tự lẩm bẩm, sau đó khoanh chân ngồi xuống, phất tay áo vung lên.
Từng đạo bóng đen từ trong tay áo ả bắn ra, rơi vào xung quanh kén tằm tím đen, lại là từng pho tượng đen kịt, chừng mười tám cái.
Bề ngoài những pho tượng này, gỗ cũng không phải gỗ, đá cũng không phải là đá, không biết là dùng vật gì chế tạo thành, phía trên lại có hắc khí lượn lờ, đúng là ma khí hết sức tinh thuần.
Mười ngón tay Liễu Tình nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, như hoa lan nở rộ. Mười tám đạo hắc tuyến nhỏ bé yếu ớt như tơ nhện từ trong tay ả bắn ra, phân biệt chui vào trong mười tám pho tượng màu đen.
Hai tay ả lại điểm một cái, mười tám đạo hắc tuyến từ hai tay bay ra, chui vào trong kén tằm tím đen.
Ma khí trên pho tượng màu đen kia đột nhiên phóng đại, thuận theo đạo hắc tuyến hình thành mười tám đạo cột khí màu đen to như thùng nước, dũng mãnh lao tới kén tằm màu đen.
Một cỗ ba động cường đại từ sâu trong kén tằm lộ ra, nồng đậm thiên địa linh khí ở gần đó cũng run lên mãnh liệt, vô số điểm sáng đủ mọi màu sắc hiện ra ở trong hư không, nhìn rất là lộng lẫy.
Trong kén tằm tím đen quang hoa chớp động, thiên địa linh khí xung quanh, và cả những linh lực điểm sáng này lập tức phun trào lên. Nó hóa thành một đạo linh khí triều cường, trăm sông đổ về biển giống như muốn hướng về phía kén tằm tím đen hội tụ lại.
Biến cố liên tiếp nhìn như phức tạp, thực ra trong vòng mấy cái hít thở liền hoàn thành.
Bọn người Thẩm Lạc nhìn thấy cảnh này, thần sắc đều đại biến.
Đến trình độ này, đồ ngốc cũng nhìn ra được, bọn người Liễu Tình đang thi triển một đại âm mưu, mặc dù không biết đến cùng là cái gì, nhưng đối với mọi người khẳng định không phải chuyện tốt.
"Hộ pháp tiền bối, làm sao bây giờ?" Nhiếp Thải Châu nhìn hắc hùng tinh, lo lắng hỏi.
Ánh mắt những người khác cũng tập trung vào trên người hắc hùng tinh, chỉ có Thẩm Lạc vẫn nhìn kén tằm tím đen trong lồng ánh sáng màu xanh lam, ánh mắt chớp động không thôi.
"Thẩm tiểu hữu, ngươi thấy bọn gia hỏa này đang giở trò quỷ gì?" Hắc hùng tinh chú ý thần sắc Thẩm Lạc, cất giọng hỏi.
Những người khác nghe vậy, cũng đều nhìn về phía Thẩm Lạc.
"Nhìn được thì không dám nói, có điều trước đó tại hạ từng cùng người của Ma tộc có mấy lần giao thủ, nên đối thần thông của chúng có chút hiểu rõ. Theo ta cả gan suy đoán, Liễu Tình là đang thi triển một môn thần thông tà ác của Ma tộc, mang thân thể hai người Phong Tức và Quy Đồ dung hợp, sau đó để thần hồn Ngụy Thanh chiếm cứ thân thể mới tinh này." Thẩm Lạc hơi trầm ngâm, mở miệng nói.
"Mang hai thân thể Yêu tộc dung hợp, hình thành một thân thể mới? Thẩm đạo hữu uống say hay sao? Loại chuyện này làm sao có thể làm được, cũng không phải nắn bóp tượng đất, hai bộ thân thể có thể bóp lại dễ dàng cùng một chỗ. Coi như Liễu Tình có thể mang hai bộ yêu thể dung hợp, để thần hồn của Ngụy Thanh chiếm cứ cũng không có khả năng thành công. Thần hồn và thân thể nhất định phải hoàn mỹ xứng đôi, mới có thể Thần Thể tương hợp, xem như một ít bí thuật đoạt xá, cũng cần tốn hao thời gian lâu dài để rèn luyện, Ngụy Thanh trong thời gian ngắn làm sao có thể làm được." Tiểu hùng quái đối với Thẩm Lạc sớm có khúc mắc, nghe vậy cười nhạo một tiếng, lớn tiếng châm chọc.
"Các hạ có chỗ không biết, Ma tộc am hiểu nhất chính là loại bí thuật quỷ dị này, tại hạ thấy tận mắt Ma tộc lấy một chút thân thể tàn phá dùng ma khí chữa trị, sau đó trực tiếp phục sinh, mang hai cái yêu khu dung hợp chưa chắc không làm được. Còn việc thần hồn Ngụy Thanh chiếm cứ yêu khu kia, theo ta quan sát, Ngụy Thanh tu luyện qua hồn tu chi thuật của Luyện Thần Đàn, dung hợp nhục thân so với đoạt xá bình thường thì dễ dàng hơn nhiều." Thẩm Lạc cũng không tức giận, ngược lại cười nhạt giải thích.
"Không sai, Ma tộc rất am hiểu cải tạo thân thể, việc này ta và Thẩm đạo hữu đã tự mình trải qua." Bạch Tiêu Thiên cũng gật đầu nói.
Tiểu hùng quái không phục, đang muốn phản biện.
"Được rồi, đừng làm mất mặt thêm nữa, thần thông của Ma tộc sao có thể suy đoán như lẽ thường, ta thấy Thẩm tiểu hữu nói rất có lí." Hắc hùng tinh lườm tiểu hùng quái một chút, nói.
"Bất kể như thế nào, chúng ta tuyệt đối không thể để Liễu Tình dễ dàng đạt được mục đích, cần nghĩ cách phá vỡ vòng bảo hộ màu lam này. Nhưng vòng bảo hộ này kiên cố dị thường, tại hạ tu vi thấp, việc phá che đậy chi pháp, chỉ sợ muốn làm phiền phức hộ pháp tiền bối." Thẩm Lạc nói.
Hắc hùng tinh nhíu mày không nói, tựa hồ cũng không có biện pháp tốt.
"Vòng bảo hộ này do lực lượng của Ngọc Tịnh Bình hình thành, nếu muốn phá vỡ, ta thấy cần phải mượn nhờ hai kiện bảo vật khác của Quan Âm Đại Sĩ. Đó là cành Dương Liễu thánh vật để chữa thương, nhưng không có lực công kích, Tử Kim Linh lại là lợi khí công thành, chỉ tiếc tu vi của Thẩm đạo hữu quá yếu, phụ thân, nếu ngươi có thể thôi động Tử Kim Linh, hẳn là có thể phá vỡ vòng bảo hộ màu lam này." Tiểu hùng quái lườm Thẩm Lạc một chút, ý vị thâm trường nói.
Hắc hùng tinh nghe nói lời này, ánh mắt lóe lên.
Nó đã sớm nghĩ đến điều này, Tử Kim Linh chính là trọng bảo luôn mang theo của Quan Âm Đại Sĩ, mặc dù không có khả năng chiếm làm của riêng, nhưng có thể dùng một khoảng thời gian. Bản thân có thể cảm ngộ sự thần diệu của cấm chế trong đó, đối với tu luyện cũng rất có lợi.
Nhưng Tử Kim Linh ở trong tay Thẩm Lạc, lấy thân phận của nó rất khó để mở miệng đòi hỏi.
Hiện tại tiểu hùng quái nói, hắc hùng tinh cũng không có quát lớn ngăn cản, yên lặng chờ Thẩm Lạc đáp lại.
Thẩm Lạc nghe lời này, lại nhìn hắc hùng tinh, lông mày có chút nhăn lại.
Tử Kim Linh có uy lực cực lớn, hắn tất nhiên rất yêu thích nhưng bảo vật này chính là đồ vật của Phổ Đà sơn đồ vật. Bản thân hắn cũng chưa bao giờ nghĩ tới chiếm làm của riêng, lúc trước vì đối phó bọn người Ngụy Thanh, mới sử dụng để nghênh chiến.
Nếu như hắc hùng tinh có thể sử dụng Tử Kim Linh phá vỡ vòng bảo hộ màu lam này, hắn tuyệt không dị nghị, lập tức giao ra. Có điều để thôi động nó cần bí pháp tế luyện độc môn của Quan Âm Đại Sĩ, hắc hùng tinh này tám thành là không biết.
Tiểu hùng quái nói lời này không chỉ muốn hắn giao ra Tử Kim Linh, mà Tiên Thiên Luyện Bảo Quyết cũng phải nộp lên mới được.