Đại Mỹ Nhân Là Nam Cải Trang?

Chương 3: Nhận Vai




"Em làm sao vậy Hoa Hoa? Anh thấy em run cầm cập này, có bị cảm không mà em run dữ vậy? Nếu không khỏe thì em lên phòng nghỉ ngơi trước đi"- Giọng điệu lo lắng của Thẩm Bình khiến trái tim Bùi Phong hững một nhịp, anh ta đang quan tâm Bùi Hoa chị gái cậu chứ không phải Bùi Phong cậu đây. Gượng cười cậu đáp:

"Anh không cần lo đâu ạ, em vẫn khỏe... Mà hôm nay anh tìm em có chuyện gì sao ạ?"- Cậu chuyển chủ đề hỏi đến vấn đề của Thẩm Bình, anh ta lấy trong cái túi xách màu đen ra một bản thảo rồi nhẹ nhàng bảo:

"Anh đang có một bộ phim được chuyển thể từ một bộ truyện khá nổi tiếng liệu em có muốn vào vai nữ 9 trong bộ phim lần này không? Hôm nay anh đặc biệt đến đây mời em tham gia cùng anh trong bộ phim lần này đó Hoa Hoa."

Cầm lấy bản thảo Bùi Phong kĩ càng xem xét từng chi tiết rồi mới nở một nụ cười nhẹ: "Vâng, em sẽ tham gia bộ phim này cùng anh ạ. Em rất cảm ơn vì anh tin tưởng em còn giao cho em vai nữ 9 của bộ phim, nhưng mà anh cho em một vai phụ được không ạ? Nam 9 bộ này là Ảnh Đế Đình Tư em đang có vài chuyện cá nhân với anh ta... Còn lại điều được ạ"

"Chuyện của em và Ảnh Đế Đình Tư anh cũng đã nghe qua, nhưng mà anh chỉ thấy em thích hợp với vai diễn này thôi Hoa Hoa à. Giờ em đòi diễn vai phụ vậy anh phải tìm nữ 9 ở đâu đây?"- Thẩm Bình nhăng nhó có vẻ rất khó chịu vì câu nói vừa rồi của cậu, Bùi Phong khó xử ấp úng:

"Anh thông cảm cho em với ạ... Thật sự thì em cũng không muốn mọi chuyện thành ra như thế này đâu, nếu Fan của Đình Tư không công kích em thì em cũng nhận vai nữ 9 này của anh rồi"

Thẩm Bình trầm ngâm một lúc rồi thở dài: "Hazz... Thôi được rồi, vai nữ 9 bộ này anh sẽ nhờ đến Hạ Nhất, em đóng vai nữ phụ được không? Nhưng anh nghĩ sau khi bộ phim này ra mắt sẽ có nhiều Fan quay lưng với em, khi em vào vai này đó Hoa Hoa à..."

Bà Tố Trâm vừa nghe vậy đã hốt hoảng hỏi: "Cậu Thẩm đây còn cách nào tối ưu hơn được không? Chứ Hoa Hoa mà bị Fan ghét thì sự nghiệp sẽ về đâu được nữa chứ, nếu được thì cứ cho Hoa Hoa vào vai nữ 9 đi!"

"Mẹ!"- Bùi Phong bất lực gọi một tiếng, giờ thì cậu đã hiểu lý do tại sao chị gái không bao giờ về nhà vì chị ấy làm gì có thời gian rảnh mà về chứ, Thẩm Bình nghe bà nói vậy thì hỏi lại:

"Được không? Nếu Fan của Ảnh Đế Đình Tư có công kích thì cũng phải chịu đựng và trong quá trình quay phim không được từ bỏ giữa chừng đâu đấy! Bộ phim này lấy cảm hứng từ những người bị lạc trong rừng sâu nên cảnh quay cũng là rừng nhiệt đới, em chịu được không Hoa Hoa?"

Cậu bây giờ từ chối cũng không được mà nhận lời cũng không xong, đánh liều Bùi Phong gật đầu:

"Vâng! Em sẽ nhận vai nữ 9 lần này... Còn về cảnh quay thì em sẽ cố gắng thích nghi ạ"

Nghe được câu trả lời ưng ý Thẩm Bình đứng lên cười tươi: "Vậy được rồi, anh đến chỉ để nói nhiêu đó thôi. À Mà Hoa Hoa, em gửi lời hỏi thăm đến Phong Phong hộ anh nhé em, lâu quá rồi anh không gặp lại tên nhóc nghịch ngợm đó cũng thấy nhớ nó rồi, giữ gìn sức khỏe 1 tháng nữa chúng ta gặp lại rồi bắt đầu quay phim nhé em"

Anh ta chào tạm biệt xong cũng rời đi, Bùi Phong nhìn theo hướng Thẩm Bình rồi lặng lẽ mỉm cười trong vô thức, cậu cảm thấy vui khi anh ta vẫn còn nhớ đến cậu còn hỏi thăm sức khỏe cậu nữa. Xoay người định bước lên phòng thì Bà Tố Trâm khẽ khàn giọng nói: "Phong! Con khi nãy tại sao lại từ chối vai diễn đó? Con biết nếu làm vậy sẽ tổn thất bao nhiêu không hả? Chậc!... Không có lần sau đâu đấy nhé!"

Bà bực tức quay đi để lại Bùi Phong đứng đó nhìn theo, đôi mắt cậu mệt mỏi híp lại: "Tại sao mẹ lại cố chấp với tiền như thế? Liệu mẹ có nghĩ đến cảm giác của chị Hoa khi bị ép làm theo ý mẹ không? Mẹ à, tụi con cũng là người mà, cũng cần được nghỉ ngơi và yêu thương mà.."- Nghĩ đến đây Bùi Phong lại mệt mỏi lê từng bước lên căn phòng của chị gái.

Căn phòng được trang trí theo tông màu xanh lá khiến cho không gian cũng trở nên nhẹ nhàng, cậu bước đến chiếc ghế xoay ngồi xuống trước màng hình máy tính, mở máy tính lên thứ đập vào mắt Bùi Phong đầu tiên là những tin nhắn đầy khiếm nhã từ Anti Fan và Fan cuồng của Đình Tư.

"Mấy cái con người khốn nạn này! Bộ đéo có não để suy nghĩ sao mà lại viết ra mấy cái tin nhắn và bình luận khiếm nhã như thế chứ! Ảnh Đế Đình Tư thì sao? Khốn Nạn thật mà!!"- Bàn tay Bùi Phong đập mạnh vào bàn phím, cậu đang tức, tức thay cho người chị gái của mình, thở ra một hơi dài rồi cậu cũng bình tĩnh trở lại.

"..."- Bùi Phong tháo bộ tóc giả ra, cậu uể oải vứt nó lên bàn, đưa tay vuốt mặt vài cái Bùi Phong lại mệt mỏi hơn: "Phấn rồi son... váy rồi giày, sao con gái có thể sử dụng nhiều thứ đến thế vậy chứ? Mình thấy mệt khi cứ đấp cả tạ phấn lên mặt"

Nói rồi Bùi Phong đi luôn vào nhà tắm để tẩy trang và tắm rửa sau một ngày mệt mỏi, cậu mặc một chiếc áo thung quần lửng bước ra, tay còn cầm theo một cái khăn lau tóc.

Ngồi vào lại ghế cậu mở máy tính lên xem những người kia đang nói gì về Bùi Hoa trên mạng. Tất cả các bài đăng điều kểu chỉ trích về phía Bùi Hoa, họ nói vì cô câu dẫn Đình Tư nên mới có tấm ảnh thâm mật đó, đọc đến đây Bùi Phong chỉ biết thở dài chán nản, cậu tắt luôn máy tính rồi phóng lên giường, cậu quá mệt mỏi để tiếp nhận thêm những thứ tiêu cực trong ngày rồi.

"Em sẽ tìm ra kẻ đã hại chị... Chị chờ em nhé"- Lẩm bẩm một câu rồi Bùi Phong cũng chìm vào giấc ngủ.