- Thưa ngài, vậy chúng ta phải làm sao để đạt được điều đó?
Giang Bình An: - Ta biết có rất nhiều nhà khoa học thiên tài vùi đầu nghiên cứu bỏ quên tất cả. Nhưng ta không muốn chúng ta như vậy. Khu trường học Trác Ngọc của chúng ta hãy đưa vào chương trình giảng dạy việc rèn luyện thể dục thể thao, ví dụ như chạy bộ mỗi sáng. Một cơ thể khỏe mạnh sẽ tạo ra một tinh thần minh mẫn. Sau đó là chương trình tĩnh tâm giúp học viên kiểm soát suy nghĩ, không bị tạp niệm làm hao tổn tinh thần. Thứ ba là gieo trồng rau dưa, để mọi người gần gũi thiên nhiên hoa màu, có lợi cho sức khỏe và tinh thần. Cuối cùng là khuyến khích mọi người vui chơi tụ hội, nhậu nhẹt hát hò, giao lưu kết bạn, thậm chí trai gái yêu đương cũng cần được khuyến khích...
- Đó điều là những điều tốt thưa ngài phó hiệu trưởng. Mọi người đều biết điều ấy. Nhưng xưa nay 95% thiên tài đều không thèm đếm xỉa đến chúng.
- Vì sao vậy?
- Vì họ cho rằng mất thời gian, không cần thiết. Có người còn cho rằng mỗi ngày ngủ 7-8 tiếng là quá phí thời gian, họ tìm cách giảm bớt giấc ngủ để làm việc. Họ sợ đời sống ngắn ngủi, không làm được nhiều việc...
- Ha ha ha... Đây là thực tế. Nhưng đối với ta mà nói, nó thật vô nghĩa và ấu trĩ. Thứ nhất, các thiên tài vội vội vàng vàng ấy càng gấp rút như vậy thì cuộc sống của họ càng rút ngắn vì sức khỏe và tinh thần không đảm bảo. Thứ hai, liệu với sức khỏe kém và tinh thần luôn mệt mỏi như vậy thì những gì họ nghiên cứu ra được có bao nhiêu giá trị sử dụng thực tế? Và điều thứ ba là quan trọng nhất, đối với ta, ta có thể giúp các thiên tài cấp trạng nguyên của mình sống lâu lâu dài dài, minh mẫn khỏe mạnh đến 130 tuổi hoặc còn hơn nữa nếu ta muốn. Nhưng nếu sống lâu, sống khỏe như vậy, không có người thân, không có gia đình và bạn bè liệu có ổn hay không? Chưa biết chừng sẽ biến thành một đám bác học điên hết thì khốn!
- Phó hiệu trưởng nói rất đúng! Vậy bốn điều ngài nói chúng ta sẽ đưa vào chương trình đào tạo: một là rèn luyện thể dục thể thao, chạy bộ... hai là tĩnh tâm dưỡng thần... ba là gieo trồng rau dưa gần gũi thiên nhiên... bốn là hội họp tiệc tùng, kết bạn nhậu nhẹt, quan hệ trai gái...
- Đúng đúng... Cứ để các học viên tự phát huy bản tính. Dù sao mỗi học viên đều có một hướng đạo sư người máy theo sát 24/24, đảm bảo an toàn tuyệt đối.
Buổi nói chuyện đến đây thì kết thúc, Giang Bình An đang muốn đi thăm chỗ ở của các học viên thì nhận được một báo cáo bất ngờ do các hướng đạo sư tổng hợp:
"Các nữ học sinh và các nữ nhân tài đang rất nóng lòng muốn gặp Giang thủ tướng, sóng não của họ cao bất thường báo hiệu đang yêu mến ai đó rất cao..."
Vừa thấy tình hình nguy hiểm, Giang phó hiệu trưởng lập tức trở đầu trốn mất.
...
Về đến nhà mình ở cách khu trường Trác Ngọc không xa, Giang Bình An quay trở lại với diện mạo cậu hai Giang đang ẩn cư. Hắn vào thư phòng ngồi uống trà ngắm cảnh.
Trải qua 4 tháng chăm sóc, cây cối đã xanh um tùm, bông súng đã nở hồng tím cả góc ao, từng đàn cá bơi lội tung tăng bên trong, đâu đó trên tán cây có vài chú chim sâu be bé đang ríu rít kiếm mồi.
Giang Bình An rất thích loài chim sâu này, hắn thích chúng ở hình dáng nhỏ bé linh hoạt, thích màu lông xanh ngả vàng, thích cả tiếng lích chích khi chúng hót...
Đột nhiên, một thông báo từ cửa hàng ảo cắt đứt sự yên lành, nhưng Giang Bình An không giận mà còn cực vui vì tin báo này hắn chờ đợi đã lâu:
"Ting...
- Chúc mừng quý khách Giang Bình An nhận được đợt tiền lãi của tháng vũ trụ thứ hai từ dịch vụ ký gửi và cho thuê tài nguyên. Số tiền 1.000 tỷ HP đã được gửi vào ví tiền ảo của quý khách. Chúc quý khách sớm ngày đạt được đỉnh nhân sinh, trở thành người nổi tiếng trong liên vũ trụ."
Giang Bình An chép miệng vừa vui vừa buồn bực:
- Trời ơi, ta chờ tiền lãi này mòn mỏi luôn. Đáng lẽ đã có từ cuối tháng 5, giờ tới 20/6 mới có. Ta nhớ kiếp trước ngân hàng chuyển khoảng chậm 1-2 ngày, tưởng kiếp này không có... Ai dè kiếp này chẳng những trễ hẹn 1-2 ngày, mà lại là ngày vũ trụ, một ngày của nó bằng 15 ngày trái đất mới c·hết!
Nhưng mà thôi kệ, có còn hơn không... Chuyến này 500 tỷ HP tiền mua giống Dù Bạch Kim cho 1 triệu km² bên Sahara đã có, nhẹ cả người! Còn lại 500 tỷ bỏ túi xài lai rai cũng được rồi. Chờ thêm 5-6 tháng nữa là sẽ có đợt tiền lãi thứ ba, khà khà khà... kiểu này sướng còn hơn nhiều so với mua đất, cất nhà trọ cho thuê!
Sau đó Giang Bình An nghĩ một vấn đề rất nghiêm túc: "Tiền nhiều để làm gì?"
Dĩ nhiên là để tiêu xài, hắn coi lại tuyệt chiêu bảo mệnh của hắn: bán kính thu hút vật phẩm. Hiện tại nó là 5000 km. Tuy đã rất xa nhưng so với cả trái đất vẫn chưa đủ bao trùm.
Đường xích đạo khoảng 40.000 km, ngay cả đường kính của trái đất cũng hơn 10.000 km.
Giờ tiền mới đầy túi, Giang Bình An nâng cấp luôn bán kính thu hút vật phẩm từ 5000 km lên 20.000 km. Mỗi mét bán kính có giá 100 HP, như vậy tăng 15.000 km sẽ tiêu hết 1,5 tỷ HP.
"Quá nhỏ bé so với 500 tỷ, làm luôn!"
Với bán kính mới 20.000 km này, Giang Bình An dù ở bất kì nơi nào trên trái đất, cũng có thể rà quét cả trái đất, bất kể là trên bề mặt, hoặc dưới đáy đại dương, kể cả sâu tận tâm trái đất. Có nó, Giang Bình An hiện giờ mới chân chính bao trùm tất cả.
Vẻ mặt khoái trá vì vừa giải quyết xong chuyện trái đất, hắn hứng chí đưa ánh mắt ra nhìn về không gian vũ trụ bao la. Lật cửa hàng ảo, tra xét vật phẩm về phi thuyền vũ trụ, sau đó... Giang Bình An thấy mình nghèo!
Danh mục phi thuyền vũ trụ quả thật hiện tại hắn có thể mua được, nhưng phi thuyền có giá trị vài chục ngàn tỷ HP trở xuống chỉ là bay nhanh hơn trong vũ trụ chứ không có khả năng thực hiện "Bước nhảy không gian" để đi du hành thật xa.
Mà khoảng cách trong vũ trụ toàn là tính bằng năm ánh sáng, vài trăm hay vài ngàn năm ánh sáng chỉ là những khoảng cách cỡ trung, muốn bay hết nhiêu đó mà không sử dụng "Bước nhảy không gian" thì có c·hết già cũng không bay được bao nhiêu.
Riêng chuyện chui vào khoang ngủ đông trong vài chục, vài trăm năm sau tỉnh lại, thì chỉ là do không có sự lựa chọn mới làm vậy, chứ nếu có bước nhảy không gian ai lại lãng phí vài chục, vài trăm năm làm gì?
Nhìn kỹ lại, các phi thuyền có chức năng "Bước nhảy không gian" đều có giá trên 100 ngàn tỷ HP. Đến con số lớn đó cửa hàng ảo có sử dụng ký hiệu viết tắt là: aHP.
1 aHP = 1 ngàn tỷ HP.
Các phi thuyền có giá 100 aHP đều cần có cấp bậc khách hàng là cấp 5 trở lên, nhưng đọc sơ sơ giới thiệu (không đủ quyền hạn đọc kỹ) thì 100 aHP phi thuyền rất cùi bắp, phải cỡ vài ngàn hoặc vài chục ngàn aHP trở lên mới có phi thuyền tốt ... vài triệu, vài chục triệu aHP sẽ có phi thuyền hoàn hảo ... vài tỷ, cả chục tỷ aHP sẽ có phi thuyền siêu cấp...
Càng đọc thì Giang Bình An càng teo và càng thấy mình nghèo hèn nhỏ mọn.
Cấp 4 khách hàng, gia sản vài ngàn tỷ HP, đúng thật chả là cái đinh con tán gì trong liên vũ trụ cả.
Giang Bình An lại uống trà ngắm cảnh, rảnh rỗi suy nghĩ thêm thật nhiều về cửa hàng ảo và về các cấp bậc khách hàng.
Khi xưa hắn hào hứng bừng bừng tìm vật phẩm để bán và tìm vật phẩm để mua, nghĩ mình là khí vận chi tử, may mắn nhất đời, nhưng giờ càng ngày càng thấy trời cao đất rộng. Hệ thống giao dịch liên vũ trụ Thịnh Vượng đã quy định rất rõ các cấp bậc khách hàng, và điểm mấu chốt nhất lại nằm ở sự chênh lệch giữa hai cấp:
Chênh nhau 1000 lần.
Cứ mỗi ba cấp bậc thì chênh nhau một tỷ lần. Ví dụ cấp 1 có gia sản 10 HP, thì cấp 4 có gia sản 10 tỷ HP, và cấp 7 sẽ có gia sản 10 tỷ tỷ HP.
Tổng số cấp bậc 100 cấp, như vậy sẽ có tận 33 lần tỷ tỷ tỷ... tài sản chênh lệnh giữa cấp 1 và cấp 99.
Điều này quá khủng kh·iếp và tạo ra rất nhiều hệ lụy. Ví dụ như chuyện các khách hàng của cửa hàng ảo có thể công kích nhau, chiếm đoạt tài sản của nhau như lúc ban đầu hệ thống có giới thiệu.
Nhưng đó là lúc ban đầu Giang Bình An chưa biết gì, giờ nghĩ lại chuyện các khách hàng công kích nhau, chiếm đoạt tài sản của nhau rất là buồn cười.
Thử hỏi, nếu cấp cao công kích chiếm đoạt cấp thấp, thì tài sản chiếm đoạt được chỉ bằng 1/1000 nếu chênh 1 cấp, 1/ triệu nếu chênh hai cấp... Thì tài sản chiếm đoạt được còn không nhét đủ kẽ răng, vậy chiếm đoạt làm gì?
Còn nếu ngang cấp nhau công kích, mua v·ũ k·hí đánh nhau hủy thiên diệt địa, đến cuối cùng thắng thảm vì hai bên có của cải giống nhau, lỡ có hên lắm đánh lén đắc thủ thì gia sản chỉ tăng gấp đôi, so với tăng 1000 lần để lên cấp cũng chả xi nhê gì, vậy đánh chiếm làm gì?
Duy nhất có ý nghĩa là cấp thấp đánh g·iết cấp cao, giống như một con rắn nước nhỏ xíu đòi nuốt con voi to gấp 1000 lần, một triệu lần chính mình để lên cấp... Nhưng mà làm sao đánh thắng được khi tài sản chênh lệnh nhau quá lớn, lỡ có bị ám toán thì người bị ám toán vẫn còn một chiêu cuối cùng đó là quyên hết tài sản cho cửa hàng ảo để đổi lấy một yêu cầu nhỏ.
Trong đó yêu cầu nhỏ không quan trọng, quan trọng là không ai lấy được gì từ cửa hàng ảo trừ phi đối thủ phải ngang cấp với hệ thống giao dịch liên vũ trụ Thịnh Vượng.
Vậy rốt cuộc lúc ban đầu hệ thống nói có các khách hàng đánh nhau là để làm gì?