- Khà khà khà... anh chờ mong một ngày nào đó... Giang gia ta xuất hiện một vị Bếp Thần 10 sao... Lúc đó tha hồ mà sướng...
Hà Vũ Thủy: - Chồng ơi, vậy anh ráng chờ chừng... 30-40 năm nữa đi, lúc đó nếu có kỳ ngộ sẽ có bếp thần nấu ăn cho anh thôi...
Cả hai vợ chồng chỉ vui đùa phút chốc, kết quả thi trắc nghiệm đã có, cao điểm nhất là ba đầu bếp, thuộc về ba vùng Bắc Trung Nam. Cả ba người này đều thuộc cấp bậc 5 sao theo hệ thống tính điểm của riêng Hà Vũ Thủy. Có lẽ hệ thống này không ai biết và không ai công nhận, nhưng trong trường ẩm thực Ăn Ngon, tất cả đều do Hà Vũ Thủy quy định. Giang Bình An từng khuyến khích nàng tự lập ra quy chuẩn của riêng mình, khi nàng mạnh đến nỗi không có ai dám xem thường thì quy chuẩn đó mọi người sẽ phải chấp nhận hoặc nghe theo mà thôi.
Cả ba người đầu bếp cấp 5 sao, vốn dĩ chỉ tưởng tham gia cho vui rồi về, nào ngờ họ bị "đao công" của Hà Vũ Thủy chấn trụ, phải ghi danh theo học tinh tu tay nghề, họ biết chỉ cần luyện tốt "đao công" thì cơ hội đột phát nằm ngay trong tầm tay.
Đối với ba đầu bếp tay nghề cao nhất đợt này, Hà Vũ Thủy mời họ làm trợ giảng, chẳng những ăn ở miễn phí mà còn nhận lương trợ giảng cao gấp 2-3 lần thu nhập hiện tại của ba người.
...
Giang Bình An thấy buổi khai giảng tuyển học viên đã thành công tốt đẹp, hắn chia tay vợ, để nàng ở lại sắp xếp trường học với nhóm người máy quản lý. Hiện giờ Hà Vũ Thủy đã rất trưởng thành, hắn tin tưởng nàng đã có thể độc lập vận hành trường học, từ từ thành lập đế quốc ẩm thực của riêng nàng.
Trên đường về nhà, Giang Bình An đi ngang qua khu vực đang quay chụp phim Thánh Gióng, hắn nhìn thấy mọi người lăng xăng bận rộn, ai cũng vui vẻ ngất trời. Liếc sơ vợ con, Giang Bình An thấy họ chỉ có vui chứ không quá mệt, đây là biểu hiện tố chất cơ thể cao nhờ chu quả, nhờ rèn luyện...
(PS: ăn chu quả ở miền Nam là rất nóng, nhưng có kẹo Bạch Ngọc Liên Tử ăn kèm thì lại mát mẻ vô tư)
Giang Bình An cũng không vào xớ rớ làm phiền, chỉ phất tay chào hỏi rồi đủng đỉnh đi bộ về nhà, uống trà, đọc báo, thu hoạch Dù Bạch Kim.
...
Trồng Dù Bạch Kim 18 triệu km² một mình từ đầu năm 1963, giờ qua đầu năm 1964, Giang Bình An đã bắt đầu thu hoạch được rất nhiều.
Cách thức thu hoạch vẫn là làm một mình, rà soát, thu lấy trái cây chín rụng trên mặt đất.
Trong quá trình trồng cây một mình này phát sinh một vấn đề dở khóc dở cười mà chỉ một mình Giang Bình An biết đến. Đó chính là chuyện "hăng quá hóa dở".
"Hăng quá" nghĩa là hắn cải tạo tưới tắm tốt quá nên 18 triệu km² đất sa mạc hoặc đất hoang cằn cỗi giờ đã um tùm cỏ cây. Môi trường tốt lên một cách bất ngờ và nhanh chóng, kéo theo sự phát triển mạnh mẽ của các đàn động vật hoang dã.
Đầu tiên là chim chóc ăn hạt cỏ, ăn côn trùng kéo đến nhanh nhất và phát triển số lượng kinh người nhất. Tiếp theo là các động vật ăn cỏ: thỏ, chuột, hươu, nai, trâu, bò, ngựa, rùa... Các đàn thú ăn cỏ này lại hấp dẫn các đàn thú ăn thịt như rắn, chồn, chó hoang, chó sói, báo, sư tử...
"Hóa dở" nghĩa là các loại thú hoang dã bắt đầu ảnh hưởng đến Dù Bạch Kim của Giang Bình An. Ví dụ như chuột đào gốc, cắn phá, nhím thì ăn rễ cây, hươu - nai - dê thì thử nhấm nháp lá cây, voi thì cuốn lấy cả cây rồi nhổ bật tận gốc...
Giang Bình An quan sát từ xa đau lòng xót dạ, cuối cùng hắn đành sử dụng biện pháp bảo vệ cho đám Dù Bạch Kim cục cưng của mình. Đối với các động vật nhỏ gây hại thì Giang Bình An mua từ cửa hàng ảo một loại thuốc tạo mùi hồi xua đuổi tất cả không cho chúng lại gần trong bán kính 2-3m. Đối với các động vật lớn như voi dù không ăn cũng giẫm đạp phá hư, Giang Bình An trực tiếp thu lấy số lượng không nhiều voi này thả chúng trở lại khu vực sinh sống trước đó của chúng.
Các đàn voi rất thông minh và trí nhớ rất tốt, chúng bị Giang Bình An bất ngờ bắt đi thả ra vài lần thì đã học được khôn ngoan, không dám đi vào khu vực trồng Dù Bạch Kim để chơi đùa phá phách nữa.
Thuốc tạo mùi hôi công dụng cực tốt, giá rẻ lại dùng bền, mỗi năm chỉ thả hai lần là khỏe ru. Nhưng có vài loại dê rừng hoang dã rất lỳ lợm, chúng dường như yêu thích loại lá cây màu bạch kim mới này nên chịu đấm ăn xôi, kéo cả đàn cả lũ đến tàn phá rất nhiều cục cưng của Giang Bình An, hắn thấy vậy chịu không nổi bèn vung tay lên bắt hết bọn chúng, bỏ vào các khu vực công viên cấp quốc gia rộng lớn để chúng không còn phá nữa.
Thật nhiều, thật nhiều vấn đề xảy ra trên 18 triệu km² Giang Bình An trồng trọt một mình. Hầu hết các vấn đề này không xuất hiện hoặc không gây hại đến Dù Bạch Kim trồng ở 5,6 triệu km² có người chăm sóc. Qua đó mới thấy được tầm quan trọng khi có nhân công chăm sóc đàng hoàng.
Dù thấm thía điều đó, nhưng Giang Bình An cũng đâu còn lựa chọn nào khác vì không có đủ nhân công. Nhưng dù gì khi nhìn thấy 18 triệu km² hoang dã này đang xanh tốt cây cỏ um tùm, thú hoang thành đàn... Giang Bình An cũng thấy việc mình cố công cố sức làm rất có ý nghĩa, vừa thu được rất nhiều trái Dù Bạch Kim gửi thẳng qua khu công nghiệp ở Quảng Đông, vừa cải tạo được 18 triệu km² đất hoang vu trở thành lá phổi xanh cho cả thế giới.
...
Xe nhẹ đường quen thu thập trái Dù Bạch Kim gửi qua khu công nghiệp, Giang Bình An lại sẵn dịp lấy phân bón hữu cơ từ Niger bón cho những khu vực đến kỳ bón phân.
Sự khống chế của Giang Bình An càng ngày càng điêu luyện, hắn thậm chí có thể thao tác từ xa nhổ vài cọng cỏ lan từ ngoài vào gần gốc cây Dù Bạch Kim. Khi xưa điều này rất khó khăn, nhưng giờ tổng lượng tinh thần lực của hắn đã tăng trưởng âm thầm hơn gấp rưỡi, đồng thời quá trình thao tác từ xa kéo dài, còn làm tinh thần lực của hắn trở nên dẻo dai cô đặc, có thể thực hiện những động tác tinh chuẩn nhiều hơn.
Thao tác chăm sóc một loạt Dù Bạch Kim, Giang Bình An ngồi nhâm nhi trà và xem xét lại ví tiền ảo của mình:
Tổng tồn: 4.600 tỷ HP
Tổng chi: 13.400 tỷ HP
Giang Bình An đã lãnh được 8 lần tiền lãi từ dịch vụ ký gửi và cho thuê tài nguyên, còn 2 lần nữa sẽ đủ 1 năm vũ trụ hợp đồng đầu tiên.
Trong đó có 10.000 tỷ HP chi ra thuộc về tiền mua giống Dù Bạch Kim trồng ở 20 triệu km². Tiền này bắt buộc Giang Bình An phải bán phân nửa số thanh năng lượng sơ cấp cất trữ của hắn.
Ngay từ đầu năm 1963, Giang Bình An vừa mua 10.000 tỷ HP hạt giống, hắn tăng lên cấp 5 khách hàng, đủ điều kiện để mua phi thuyền vũ trụ cấp cao, nhưng hỡi ôi, túi tiền ngượng ngùng, chỉ còn lại số lượng lớn thanh năng lượng sơ cấp trị giá 10.000 tỷ HP cùng vài ngàn tỷ HP trong ví tiền. Còn cách rất xa mục tiêu mua được phi thuyền vũ trụ giá trị 100 aHP.
Nhẩm tính sơ sơ về tiền lời đầu năm sau, năm 1965. Khi đó Giang Bình An thu hoạch hoàn tất 23,6 triệu km² trồng Dù Bạch Kim.
Tổng vốn hạt giống bỏ ra: 11.800 tỷ HP
Hệ số tiền lãi khi sản xuất ra thanh năng lượng sơ cấp: 25 lần.
Như vậy tổng tiền lời sẽ là 295.000 tỷ HP
Tương đương 295 aHP, đủ sức để mua phi thuyền vũ trụ xịn, có "Bước nhảy không gian".
...
Tâm tình vui sướng, Giang Bình An rà quét hết diện tích S quốc cũ, hắn thấy khắp nơi dân chúng học tập và làm việc thật hăng hái.
Điều thấy rõ nhất là hệ thống đường nhựa cao tốc và hệ thống tàu điện cao tốc Bắc Nam, nối liền với bên Đại Thịnh cũ, chạy vòng hết khu vực Đông Nam Á.
Có câu "muốn giàu phải làm đường". Cả ba năm nay, sau khi hoàn thành phong trào xây nhà gạch ngói cho người dân, Giang Bình An tập trung phần lớn sức lao động trong nước hoàn thành hai hệ thống giao thông quan trọng này.
Đường nhựa cao tốc có tốc độ tối đa 150km/h. Tàu điện cao tốc lại có tốc độ tối đa 500km/h. Cả hai làm cho giao thông cả nước nhanh gọn lẹ, ước mơ sáng ăn phở Hano, trưa uống cà phê Sài Gòn, chiều ăn cua gạch Cà Mau đã hoàn toàn trở thành hiện thực.
Cũng nhờ giao thông tốt đẹp mà buổi sáng khai giảng trường ẩm thực Ăn Ngon, các học viên và các đầu bếp từ khắp cả nước tề tụ về đây đều có sắc mặt tươi tỉnh khỏe khoắn, không còn mất quá nhiều thời gian và quá nhiều sức lực cho việc di chuyển trên đường đi.
Thế nhưng hệ thống giao thông quá tốt này cũng gây ra những nỗi lo lắng của rất nhiều quan chức trong chính phủ trung ương. Nhiều ý kiến lo sợ một đất nước mà đầu năm 1961, nhiều gia đình xem xe đạp như một tài sản quý giá nhất, thậm chí khi được tập đoàn Hưng Nam phát cho xe đạp, đa số còn không biết đạp xe... Thì làm sao chỉ 2-3 năm ngắn ngủi có thể đi bon bon 150 km/h trên đường nhựa cao tốc?
Đối với những ý kiến này, Giang Bình An không hề bối rối.
Khi người dân học thi bằng lái xe hai bánh và bốn bánh, sẽ được dạy học và sát hạch rất chặt chẽ bằng hệ thống máy vi tính. Sẽ không bao giờ xảy ra hiện trạng bằng giả, bằng kém chất lượng.
Ngoài ra trên các loại xe mô tô, xe ô tô. Khi sản xuất ra đều có gắn hệ thống cảm ứng. Nhờ hệ thống này các xe có thể cảm ứng lẫn nhau từ xa 100-200m, khi có các trường hợp có thể nguy hiểm về đụng chạm va quẹt sắp xảy ra, hệ thống cảm ứng này sẽ trực tiếp khởi động chức năng phanh hãm, thậm chí tự điều khiển để né tránh lẫn nhau giữa các xe một cách hợp lý.
Hệ thống cảm ứng này còn nhận ra được các khúc đường đang đi có giới hạn tốc độ ra sao, tài xế sẽ không thể lái nhanh hơn tốc độ tối đa dù chỉ là 1%.
Ngày hệ thống cảm ứng chính thức ra mắt hoạt động, cũng là ngày cả thế giới giảm thiểu t·ai n·ạn giao thông xuống thấp đến mức gần 0. Thực sự làm được điều mà ai ai cũng mong ước: