Đại Náo Từ 1960

Chương 287: . Tung đòn cho mạnh mẽ vào



Chương 287. Tung đòn cho mạnh mẽ vào

- Trong võ thuật, quan trọng nhất là rèn luyện, dũng mãnh tiến bộ, chiến thắng tất cả cường địch...

Giang Bình An cười khinh miệt: - Khà khà khà... Xàm! Lúc ngươi bái sư dâng trà, sư phụ của ngươi không nói ra bốn chữ "Tôn sư trọng đạo" à?

Lý Tiểu Long bị người chọc vào vết sẹo, anh ta tức giận mặt mày đỏ bừng bừng, và quát lớn:

- Tại sao tất cả mọi người đều nói về sư phụ của ta? Chắc chắn ngươi biết ta là ai đúng không? Ta biết ta làm sư phụ Diệp Vấn thất vọng không thèm nhìn mặt, nhưng phát dương quang đại võ thuật là sai à?

Giang Bình An: - Đúng vậy, ngươi đã sai, nhưng không phải sai vì phát dương quang đại võ thuật mà sai vì bái sư lầm người.

- ???

Giang Bình An: - Ngươi hãy nghĩ lại mà xem, ngươi bái sư, sư phụ không cho ngươi dạy võ cho người nước ngoài mới dẫn đến bi kịch, nếu ngươi bái trúng một sư phụ không cấm đoán ngươi, như vậy ngươi vẫn giữ được sự tôn sư trọng đạo, không có bi kịch xảy ra.

Lý Tiểu Long trong đầu ầm ầm nổi sóng, từ trước đến giờ anh ta một là bị các võ sư Trung Hoa chửi rủa vì để lộ võ công truyền thống, hai là bị các võ sư nước ngoài căm thù vì chiến thắng họ, ba là được bạn bè người thân an ủi... chưa bao giờ có người lật lại vấn đề, nói ra căn nguyên bi kịch một cách mới mẻ như vậy.

Lý Tiểu Long: - Đa tạ huynh đệ có ý tốt. Nhưng lúc ta bái sư, chỉ là một thằng nhóc hơn 10 tuổi, biết bái ai để không bị cấm đoán đây? Tất cả lão sư phụ đều bo bo giữ gìn truyền thống, làm gì có ai không cấm đoán để ta bái?

Giang Bình An: - Ha ha ha... Ngươi bây giờ cũng chỉ là một thằng nhóc trẻ trâu hơn 20 tuổi mà thôi, có mắt mà không tròng, hữu nhãn vô châu, không biết Thái Sơn trước mắt...

Lý Tiểu Long: - Ý của huynh đệ là...



Giang Bình An: - Phải! Chính là ta, xa tận chân trời mà gần ngay trước mắt. Còn không chịu quỳ xuống dập đầu bái sư sao? Ngươi yên tâm, bái ta xong, ta sẽ bảo kê, ngươi cứ tha hồ mở võ đường, thu đệ tử thoải mái, rảnh rỗi chạy đi đóng phim cua gái tùy hỉ, nhưng cấm nhòm ngó gái đã có chồng hoặc có người yêu đang hạnh phúc nghe chưa!

Ha ha ha ha...

Marilyn Monroe, Tần Kinh Như và Lý Tố Linh nghe đến câu cuối liền không nhịn được phải phì cười, câu cuối đó rõ ràng là Giang Bình An muốn phòng ngừa có người chê cười nói hắn lấy vợ của người. Ngay từ khi khai cuộc, Giang Bình An đã làm hai gia đình ly tán, cũng may cả hai nhà đó đều không hạnh phúc, thậm chí đối với Tần Hoài Như là địa ngục trần gian, vì vậy Giang Bình An mới không thẹn với lương tâm. Riêng chuyện dụ dỗ Lâu Hiểu Nga lúc nàng vừa cưới xong thì không phải Giang Bình An làm, mà là vai chính trong nguyên tác làm!

Lý Tiểu Long nghe lời nói trên đầu trên cổ của đối phương thì đã nổi giận xung thiên, giờ nhìn thấy cả ba mỹ nữ dung nhan tuyệt sắc cười chế nhạo (chế nhạo Giang Bình An, Lý Tiểu Long hiểu lầm) nên anh ta càng thêm nổi khùng, hét toáng lên:

- Vô lễ! Ngươi là ai mà dám nói trịch thượng như vậy?

- Ta là sư phụ tương lai của ngươi chứ ai! Mau dập đầu bái sư đi.

- Khốn nạn... dám xỉ nhục ta à...

Lý Tiểu Long gầm lên giận dữ lập tức quên hết đạo nghĩa giang hồ, lao tới t·ấn c·ông đối phương mà không thèm chào hỏi hoặc cảnh báo. Anh chàng này lại nổi tánh d·u c·ôn háo thắng từ nhỏ, lại thêm đang bách chiến bách thắng bên California khiến anh ta coi trời bằng vung, cho rằng mình đã vô địch thiên hạ.

Giang Bình An nhìn thấy Lý Tiểu Long lao đến thì vẫn bình tĩnh thong dong, trong mắt người khác đây là tốc độ quá cao, nhưng trong mắt của hắn tốc độ này không khác gì rùa bò cả. Phải biết rằng hiện tại Giang Bình An đã đột phá trọng lực 3 lần của trái đất, số liệu tổng hợp đã đạt mức 90/100, Bạch Ngọc Liên Tử cũng đã ăn lai rai trên 5 hạt... Nên giờ đối diện với một Lý Tiểu Long chưa đạt đến đỉnh phong, Giang Bình An có thể đối phó cực dễ dù chỉ với nữa ngón tay.

Ngay từ đầu Giang Bình An muốn giao lưu kết bạn với Lý tiểu Long, sau đó khi biết anh chàng này muốn cua vợ mình thì Giang Bình An lại nổi giận muốn đập cho một trận. Giờ đối phương tự đưa đến trước mặt thì làm sao hắn bỏ qua cơ hội này được?

Mọi người xung quanh thấy Lý Tiểu Long t·ấn c·ông cực nhanh, một cú đá cực mạnh được anh ta nổi giận tung ra như sấm sét, thậm chí vì nổi giận mà cú đá này còn đột phát tốc độ và sức mạnh trước kia nữa.

Sau đó mọi người chưa kịp kinh hô lo lắng cho Giang Bình An thì chỉ thấy hắn lắc mình né cú đá một cách hời hợt và vung tay lên nhẹ nhàng...



Chát!

- Ah...

Lý Tiểu Long bị trúng một cái tát "nhẹ" của Giang Bình An, cú tát này Giang Bình An chỉ sử dụng 5% sức lực và tốc độ nhưng đối với Lý Tiểu Long lại là một cú tát như trời giáng. Anh chàng ôm má phải xoay người đúng một vòng, mọi người không biết đây là anh ta cố ý xoay để giảm bớt lực đạo hay là bị lực đánh quá lớn làm xoay luôn như vậy.

Lý Tiểu Long thấy trong đầu sao xẹt lung tung, gò má đau rát đến mức t·ê l·iệt mất cảm giác (không đau vì quá đau) và nó đang cấp tốc sưng vù lên thấy rõ, điều may mắn duy nhất là Giang Bình An khống chế lực quá tốt, chỉ làm sưng mặt chứ không làm rụng răng cái nào, đây là biểu hiện khống chế lực thu phóng tự nhiên, một thành quả tập luyện không dễ của Gianh Bình An.

Giang Bình An say mê nhìn kiệt tác "nửa cái đầu heo" của mình lẩm bẩm khen ngợi cho sự thành công khống chế lực:

- Tuyệt, cú đánh rất đẹp!

Lý Tiểu Long vừa hồi phục tinh thần lại nghe thấy câu này của đối thủ lại càng nổi máu xung thiên, anh ta bắt đầu thiêu đốt tiểu vũ trụ và lao vào t·ấn c·ông tiếp tục. Lần này anh chàng không còn lỗ mãn lộ sơ hở nữa mà cẩn thận rất nhiều, đánh ra tất cả sở học bình sinh của mình, sau đó đổi lại là một câu nói tức muốn hộc máu của đối thủ:

- Chặc chặc... múa may y như mèo quào... chậm như rùa bò... yếu như gió thổi thoảng qua...

Lý Tiểu Long chưa kịp đáp trả thì lại không hiểu bằng cách nào, bằng tốc độ gì mà đối phương đã tát thêm một cái nữa vào má trái của anh ta.

Cả người Lý Tiểu Long lại xoay một vòng theo chiều ngược lại, lần này thậm chí anh ta còn không kịp bụm mặt gì cả, trong đầu vẫn bị sao xẹt tùm lum, không hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình.



"Ah... đau quá... ta bị làm sao thế này? Ngày thường ta nhanh hơn đối thủ, ta mạnh hơn đối thủ... đánh người ta không kịp phản ứng. Giờ sáng nay ở đây thì ngược lại, ta b·ị đ·ánh không kịp phản ứng"

Lý Tiểu Long không còn đầu óc quan sát mọi người cười cợt hay chế giễu cái đầu heo đối xứng của anh ta nữa mà tập trung tất cả tinh thần vào trận đấu, lần này Lý Tiểu Long hiểu rằng mình thật sự đụng phải thiết bản rồi, trình độ chênh lệch quá lớn, giờ mục tiêu từ hạ gục đối thủ bị Lý Tiểu Long hạ thấp xuống còn "phòng thủ kịp là tốt". Với mục tiêu mới, lần này Lý Tiểu Long không t·ấn c·ông nữa mà chuyển qua phòng ngự, cái bản tính d·u c·ôn đường phố của anh chàng này lại nổi lên, anh ta khiêu khích rất láu cá:

- Nào, đến đây, t·ấn c·ông ta đi... Tung đòn cho mạnh mẽ vào... đừng học bọn đàn bà con gái tát nhau như thế!

- Á... thằng này ngon! Được! Chính ngươi muốn ta ra đòn đấy nhé!

Vừa dứt câu trả lời, Giang Bình An quyết dạy dỗ tên trẻ trâu này thật mạnh, hắn nhún nhẹ người lướt qua khoảng cách hơn 4 mét giữa hai người rồi tung một cước ngay giữa ngực của Lý Tiểu Long, người này cặp mắt trừng to không kịp phản ứng dù chỉ mảy may thì đã bị đá trúng giữa ngực, sau đó anh ta bay bổng lên như diều gặp gió...

Giang Bình An không muốn liên lụy người xem xung quanh nên đã điều chỉnh hướng đá cho đối phương lọt vào khe hở chừng 1 mét giữa vòng vây chật chội xung quanh. (giống kiểu cầu thủ ghi bàn)

Mọi người trơ mắt thấy Lý Tiểu Long bị đá bay, có người còn tinh tướng đếm to con số khoảng cách mà anh ta bị đá bay đi:

1

2

5

10

19

- Oh... tới tận 19 mét luôn hả trời!

- Đừng đếm nữa! Coi chừng có n·gười c·hết đấy. Lúc trước ta thấy có người bị xe tải tông chỉ văng ra 4-5 mét thì đã ngỏm củ tỏi rồi!

- Cũng đúng, đi coi coi c·hết chưa...