- Trời ơi... vũ trụ mà cũng đánh nhau nữa à? Chúng đánh nhau để làm gì?
Venus: - Trong liên vũ trụ tuy rộng lớn nhưng số lượng "hạt giống" phát triển thành vũ trụ cực kỳ nhiều. Mà vũ trụ thì liên tục bành trướng và liên tục trôi nổi với tốc độ rất nhanh... chuyện hai hay nhiều vũ trụ đâm sầm vào nhau là không tránh khỏi dù rằng tỷ lệ xảy ra không cao. Khi xui xẻo đụng trúng nhau thì xảy ra c·hiến t·ranh giữa các vũ trụ, lúc đó nguyên linh vũ trụ sẽ thức tỉnh, dùng sức mạnh cả vũ trụ để đánh nhau, bên nào thắng thì thôn phệ xé xác bên thua. Và lúc c·hiến t·ranh ấy, các nền văn minh bên trong vũ trụ hay gọi chúng bằng hai chữ vừa quen thuộc vừa cực kỳ khủng bố: "Tận thế".
Giang Bình An: - Tận thế? Ta nghĩ hai chữ này hoàn toàn chính xác, dù có ở bên thắng hay bên thua, chúng đánh nhau như thế thì của nào mà còn... Dạng này thì chỗ ta có câu: Trâu bò húc nhau ruồi muỗi c·hết...
Venus: - Chủ nhân hình dung đúng rồi đấy! Vậy nên tốt nhất là đừng gặp nguyên linh vũ trụ thức tỉnh, nếu gặp thì đã là "tận thế".
- Không gặp nguyên linh vũ trụ, vậy ngươi nói tìm gặp chủ nhân của "bí cảnh" lại là ai?
- Hì hì hì... chủ nhân của "bí cảnh" cũng là một "nguyên linh" tồn tại trong tự nhiên vũ trụ, nhưng cấp bậc của nó thấp hơn nguyên linh vũ trụ rất nhiều, bù lại nó lợi hại, thông minh hơn nguyên linh vũ trụ rất nhiều lần. Trong liên vũ trụ đã có nhiều trường hợp "nguyên linh nhỏ" này phát triển lớn mạnh và soán cả ngôi của "nguyên linh vũ trụ" ... Nhưng may mắn cho các nền văn minh trong những vũ trụ bị soán ngôi đó là: Khi soán ngôi không có "tận thế" xảy ra, chỉ có hai nguyên linh cấp vũ trụ chiến đấu bằng linh hồn lực và chỉ có các đại năng nhận ra được điều ấy mà thôi.
- Ây da... thật không ngờ vũ trụ trống trơn, đen xì xì mà ẩn chứa nhiều đấu tranh quá, quả nhiên ở đâu có nhiều "người" là ở đó có giang hồ. Giờ ngươi nói thẳng đi, ai là chủ nhân của bí cảnh này, hoặc chính xác hơn nguyên linh nào sở hữu bí cảnh này?
Venus: - Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt...
Giang Bình An ngó lom lom thân hình siêu cấp hoàn mỹ của Venus và phán ngay một câu làm nàng ta choáng váng:
- Ngươi đừng nói với ta ngươi là nguyên linh chủ nhân của bí cảnh này nha!
Venus khẽ gắt: - Chủ nhân này... kỳ cục quá hà... Người ta nói vậy là ý muốn nói chủ nhân ngài đã từng tiếp xúc rất nhiều với nguyên linh đó đấy, chứ có phải nói ta đâu!
Giang Bình An càng nghe càng rối não.
- Ngươi làm ơn nói huỵch toẹt ra đi...
- Rồi rồi... nguyên linh chủ nhân của bí cảnh này chính là nguyên linh của trái đất trong kiếp trước của ngài đấy.
- Ủa, kiếp trước của ta làm gì có nguyên linh nào?
- Xời... ngài khi đó chỉ là người trần mắt thịt làm sao nhìn ra được nguyên linh. À mà ta quên, phía trái đất đặt cái tên khác để gọi nguyên linh là: Gaia.
- Ồ, Gaia thì ta có nghe, nó là ý chí của thế giới. Nghe đâu nó tự sinh ra phải không Venus? Và hành tinh nào cũng đều có Gaia sao?
- Ôi ta lại phải cập nhật kiến thức cho ngài về Gaia. Nhưng lần này ta nói hết sức đơn giản, ngài ráng hiểu nhé, không còn bản nào đơn giản hơn đâu.
Giang Bình An gật đầu như một cậu học trò ngoan ngoãn.
- Khi vũ trụ phát triển, hành tinh được dần dần hình thành, khi đó... chưa có Gaia.
Trong hằng hà sa số hành tinh, chỉ có rất ít là đủ điều kiện hình thành sự sống, và khi sự sống xuất hiện, khi ấy... cũng chưa có Gaia.
Trong số những hành tinh có sự sống, hành tinh nào phát triển ra được những loài sinh vật cấp cao, có trí tuệ, biết tư duy và sáng tạo... tức là có tinh thần lực phong phú, thì trong quá trình phát triển dài dằng dặc của nó, tinh thần lực của các loài sinh vật cấp cao phát ra bên ngoài sẽ hội tụ, hội tụ... cho đến một lúc nào đó đủ về chất và đủ về lượng thì sẽ hình thành Gaia.
Gaia sau khi hình thành, nó chính là nguyên linh chủ nhân cả hành tinh, nhưng vẫn rất yếu.
Phải tiếp tục trải qua năm tháng dài dòng hấp thu nhiều tinh thần lực, thì nó mới càng ngày càng mạnh mẽ. Ngoài cách đó ra thì sức mạnh của Gaia phần lớn đến từ các bí cảnh do các loài sinh vật tưởng tượng về một truyền thuyết rồi truyền miệng, hoặc sáng tác văn học truyền lưu nhiều thế hệ...
Giống loài sinh vật phát triển càng rực rỡ về văn hóa thì bí cảnh sinh ra càng nhiều, Gaia của nơi đó sẽ càng mạnh.
- Venus, ngươi nói văn hóa phát triển càng nhiều Gaia càng mạnh vậy thì có phải trong nhiều loài sinh vật cấp cao của liên vũ trụ, loài người chúng ta là loài phát triển văn hóa tốt nhất không?
Venus: - Chủ nhân đã nhận ra được vấn đề mấu chốt rồi đấy. Chính nhờ khả năng sáng tạo trong tư duy và phát triển văn hóa mà xã hội loài người mới sinh tồn và phát triển mạnh mẽ rộng khắp cả liên vũ trụ. Trong sự sinh tồn của loài người, có sự che chở rất lớn của các Gaia đấy.
- Ha ha ha... ta hiểu rồi, loài người xuất hiện, phát triển văn hóa mạnh làm Gaia phát triển và che chở ngược lại cho loài người phát triển đúng hay không?
- Đúng vậy!
Giang Bình An gục gặc cái đầu: - Hèn chi lúc trước ta linh cảm thấy phát triển văn hóa ở S quốc là chính đạo, sẽ giúp ích được rất nhiều. Ta đã cho cả Đại Việt phát triển mạnh văn hóa, sáng tác một lượng khủng kh·iếp các tác phẩm văn học... như vậy sẽ giúp ích cho Gaia trái đất rất nhiều, nó sẽ nể tình giúp ta cứu mọi người trong bí cảnh đúng không Venus?
Venus nhìn chủ nhân một cách đáng thương:
- Chủ nhân à! Ngài lạc quan quá rồi đấy! Mọi chuyện không đơn giản như ngài nghĩ đâu. Chuyện ngài phát triển văn hóa rất nhiều ở trong bí cảnh là hoàn toàn vô dụng đối với Gaia bên ngoài!
- Ah... tại sao? Rõ ràng ngươi nói sáng tạo và tư duy, phát triển văn hóa sẽ tạo ra được bí cảnh giúp được Gaia mà?
- Vấn đề nằm ngay ở chỗ đó đấy! Chỉ có người trên trái đất tạo ra được bí cảnh chứ làm gì có chuyện người trong bí cảnh tạo ra bí cảnh bao giờ!
Giang Bình An chưng hửng, niềm hưng phấn nãy giờ bỗng chốc tan đi như bọt xà phòng, hắn yếu ớt hỏi:
- Tại sao?
- Bí cảnh bị bao bọc kín mít, thứ duy nhất giúp nó phát triển là tinh thần lực từ những người đọc tác phẩm văn học. Còn mọi người trong bí cảnh nguyên linh không toàn vẹn, họ đâu thể nào sinh ra được tinh thần lực một cách trọn vẹn đâu! Lúc nãy ta có so sánh người trong bí cảnh giống như người máy được trí tuệ nhân tạo điều hành, mà ngài biết đó, người máy dùng trí tuệ nhân tạo sẽ làm việc rất ghê gớm, nhưng chúng không thể thực sự tư duy và sáng tạo... Khi không tư duy và sáng tạo được thì không sinh ra bí cảnh được.
Giang Bình An vẫn cố chấp: - Ngươi nói thì ta hiểu. Nhưng bản thân ta sống trong bí cảnh này đã hơn 4 năm. Tất cả những người mà ta tiếp xúc đều rất chân thật, họ đều có thể tư duy và sáng tạo mà?
Venus buồn rầu trả lời chủ nhân:
- Vậy ngài nói xem, những người máy cao cấp mà ngài sử dụng, đặc biệt là Venus trong khu nghiên cứu dược phẩm... có ai tiếp xúc với họ mà phát hiện họ là người máy hay không? Thậm chí nếu ngài không phải chủ nhân của họ, ta chắc chắn ngài cũng sẽ không biết đó là người máy!
Giang Bình An đờ người ra... Hắn không thể không công nhận rằng Venus nói đúng!
- Vậy... vậy mọi người trong bí cảnh thật sự bị thiếu hụt về nguyên linh à?
- Chứ còn gì nữa! Ta tốn biết bao năng lượng để giải thích... vậy mà đến giờ ngài còn không chịu hiểu nữa là sao?
Giang Bình An ôm đầu rên rỉ: - Ta hiểu, nhưng ta đau lòng quá... Ôi vợ ta, con ta, bạn bè của ta lại là những người thiếu hụt nguyên linh...
Nhưng chỉ trong giây lát, hắn ngẩng đầu đỏ mắt gầm lên:
- Venus, ngươi giúp ta tìm gặp Gaia trái đất đi! Ta phải cứu mọi người cho nhanh, lỡ biết đâu chỉ tíc tắc mọi người và cả thân thể của ta đều tan biến mất hết thì sao...