Giang Bình An tắt lửa bếp lò, đổ cả nước vào tận diệt tro than như thể xóa bỏ cả cái thân phận "Giang Bình An - nhân viên mua sắm" của nhà máy cán thép Hồng Tinh. Nhìn hơi nước bốc lên nghi ngút hắn lẩm bẩm:
- Giang Bình An của cốt truyện không còn nữa, tám kiều thê của ta, ta sẽ không còn gặp lại. Các nàng và các con hãy yên tâm sống trong tâm trí của ta, sẽ có ngày các nàng trở về... Ta thề!
Lời thề vừa dứt hắn phất tay thu Hắc Phượng Hoàng xe bay vào không gian trữ vật, sau đó đi ra ngoài sân, lại thả nó ra.
Hắc Phượng Hoàng lại hiện ra thật hùng dũng, cao và ngang gần 3 mét, dài hơn 6 mét. Giang Bình An mở cửa bước lên xe và ra lệnh như một vị tướng quân:
- Mở ra hình thái phi hành, mở ra trạng thái ẩn thân, bay lên độ cao 200 mét, nhắm hướng Đông, bay vượt qua Bột Hải tiến vào Thái Bình Dương cho ta!
Hắc Phượng Hoàng làm theo răm rắp nhưng nó âm thầm kêu khổ:
"Trời ơi, nói phứt là bay đến Thái Bình Dương đi cho gọn, dong dài quá ông tướng!"
...
12h 45 phút, Hắc Phượng Hoàng đã chở Giang Bình An ra đến Thái Bình Dương, thời gian giao kèo chỉ còn lại 23 tiếng.
- Hắc Phượng Hoàng, nơi này độ sâu bao nhiêu mét?
- Thưa chủ nhân, vùng biển ngay dưới chúng ta có độ sâu là 103 mét.
- Vậy là ổn rồi, ngươi cho xe lặn xuống đáy biển, tìm một nơi nền đá sạch sẽ bằng phẳng một chút để đáp lại, ta có chuyện muốn làm!
- Tuân lệnh chủ nhân!
Bỏ mặc trí tuệ nhân tạo tìm địa điểm, Giang Bình An bắt đầu xài tiền HP.
- Hệ thống, ta muốn mua 400.000 HP bán kính thu hút vật phẩm.
Ting!
- Chúc mừng quý khách thành công mua 4000 m bán kính thu hút vật phẩm.
Ví tiền ảo
Tổng tồn: 100.000 HP
Tổng chi: 2,4 triệu HP
Giang Bình An tính nhẩm:
- Bán kính 4 km, như vậy tạo ra một hình tròn diện tích [4*4*3,14 = 50,24 km²]. Với diện tích hút trên 50 km² thế này mà hút nước biển bán cho hệ thống thì tuyệt vời ông mặt trời luôn. Nhanh phải biết!
- Hệ thống, ta chuẩn bị bán nước biển cho ngươi đấy, ngươi mua không? - Giang Bình An biết rõ nhưng vẫn cố hỏi làm ra vẻ ngây thơ.
Hệ thống hí hửng: - Mua chứ! Nước luôn là tài nguyên quý giá và cơ bản nhất cả liên vũ trụ.
- OK... vậy ngươi định mua với giá nào?
- Nước ngọt tinh khiết là 1HP/m³. Trừ những loại ô nhiễm, đa phần các loại nước khác sẽ có giá cao hơn một chút vì có chứa thêm nhiều khoáng chất quý hiếm... thậm chí nếu có lẫn vào cá tôm hải sản thì lại càng đáng giá. Nhưng phải thu mua hoàn tất, hệ thống mới tính toán chi tiết giá cả chính xác.
- Ôi phiền quá. Nơi này nước biển tinh khiết không ô nhiễm, cá tôm dư thừa, ta chỉ lấy giá sỉ bán cho ngươi 1,1HP / m³, lời ăn lỗ chịu được không?
- Ô... thế cũng được. Giá này hợp lý.
Giang Bình An mừng rơn trong bụng, hắn nhớ ở thế giới trước cũng bán nước biển ngay vùng này, lúc đó hệ thống chỉ tính dư ra 5% giờ lại được 10% so với giá nước tinh khiết. Đừng nhìn nó chỉ là số lẻ, bởi vì hắn muốn bán số lượng cực kỳ to lớn nước biển, khi đó số lẻ cũng sẽ trở thành khổng lồ.
Nhưng Giang Bình An ranh mãnh chưa chịu buông tha hệ thống non nớt, hắn ra vẻ đáng thương hỏi thăm:
- Hệ thống, ngươi có phân biệt được cá tôm nào ăn ngon và bổ dưỡng với con người hay không?
- Ồ... phân biệt rõ hàng hóa là kỹ năng quan trọng nhất trong buôn bán. Hệ thống chúng ta luôn phân biệt được rất rõ!
- Vậy chút nữa có cá tôm ăn ngon bổ dưỡng ngươi thương tình lấy chúng ra bỏ vào không gian trữ vật cho ta được không? Hiện giờ người dân rất thiếu thốn và ốm đói, ngươi xem ta thì biết, ốm như một con cò ma luôn!
Hệ thống mủi lòng: - Oh... quý khách đừng lo, cứ có cá tôm ăn ngon bổ dưỡng ta sẽ gửi cho ngài hết.
Hệ thống khoái chí, cuối cùng vị khách kỳ quặc này cũng phải cầu xin nó. Nó đâu nghĩ rằng thực tế số cá tôm khổng lồ nó định cho đã nằm trong giao kèo mua bán.
Giang Bình An cố nén cười vì gạt gẫm thành công hệ thống giao dịch. Hắn bắt đầu điều khiển tỏa ra 4 km bán kính thu hút vật phẩm và bắt đầu thu hoạch nước biển bán cho hệ thống.
Vị trí Giang Bình An chọn là đáy biển, ngay khi bán kính mở ra, lập tức tạo ra một vùng chân không nửa bán cầu với đường kính 4 km, bên trong trống rỗng vì nước biển đã bị hút đi bán.
Phía bên ngoài xung quanh nước biển lập tức tràn vào bổ sung lỗ hổng. Nhưng tràn vào đến đâu là bị hút hết đến đó, vì vậy vùng nửa bán cầu vẫn giữ vững không có nước biển.
- Hệ thống, hiện tại tốc độ thu nước biển là bao nhiêu "km³/h" vậy?
- Thưa quý khách, nãy giờ trung bình là 5 km³/h.
- Hắc hắc... rất tuyệt. Ta muốn cài đặt bán 20 km³, khi nào gần đến ngươi báo cho ta và Hắc Phượng Hoàng trước 15 phút để chuẩn bị rời đi nhé, tránh ngừng đột ngột bị nước phía trên đập xuống đầu.
- Vâng, ta đã hiểu.
Giờ phút này hệ thống đã biết giao kèo "1 ngày lên cấp 4 khách hàng" chắc chắn thực hiện được. Chỉ tính nhẩm sơ là hiểu, Giang Bình An chỉ cần dùng 4 tiếng, bán 20 km³ nước biển, thu về được 22 tỷ HP, vượt xa nhu cầu 10 tỷ lên cấp 4.
(1 km³ = 1 tỷ m³ )
...
Giang Bình An quyết định đi... ngủ, cả 4 giờ thu và bán nước biển, phải khoảng 5h chiều mới hoàn thành, quá lâu, hắn không thể ngồi đợi.
Đây là giấc ngủ đầu tiên sau khi biết tin thế giới trước kia tan vỡ, hắn muốn ngủ cho quên đi hiện thực.
Ai ngờ mỏi mệt tận tâm hồn là vậy mà Giang Bình An lại "trằn trọc bâng khuâng giấc chẳng thành". Cuối cùng sau khi xoay trở 468 lần, Giang Bình An đành chấp nhận hiện thực rằng hắn: mất ngủ!
- Hệ thống, nãy giờ chúng ta thu được bao nhiêu nước biển?
- Gần 5 km³ rồi thưa quý khách.
- Ta không ngủ được. Có một chuyện cứ lởn vởn trong đầu của ta, ta muốn nhờ hệ thống giải đáp có được không?
- Rất vui lòng được phục vụ ngài! Ta sẽ lấy ra bảng đánh chữ, ngài hãy đánh vào đó, nó sẽ được giữ bí mật tuyệt đối ví dụ như những chuyện n·goại t·ình, cắm sừng, phản bội... Hệ thống sẽ công bố đáp án nếu có sẵn, hoặc sẽ tận dụng tài nguyên để truy tìm đáp án cho ngài. Tùy mức độ khó khăn và quan trọng mà hệ thống sẽ thu mức phí khác nhau.
- Ta đã hiểu!
Ngay sau đó, một màn hình ảo hiện ra trước mặt Giang Bình An, hắn không chút chần chừ gõ chữ lên bàn phím ảo để đặt câu hỏi:
"Vì sao thế giới 1960 của ta bị tan vỡ?"
Câu hỏi tuy không có tên họ nhưng đã có số thứ tự khách hàng kèm theo, hệ thống sẽ không lầm lẫn. Giang Bình An nhấn nút gửi đi, màn hình hiện ra dòng chữ:
"Yêu cầu đang được xử lý"
Qua 3 phút, Giang Bình An sốt ruột: - Hệ thống, sao lâu vậy?
- Xin lỗi ngài! Có thể yêu cầu của ngài quá cao, tổng bộ đang thu thập thông tin để trả lời.
5 phút
10 phút
Tận 15 phút sau hệ thống chợt reo lên:
- Đã có! Tin nhắn đáp án cho vấn đề ngài hỏi được tổng bộ gửi đến. Tuy nhiên để bảo mật, phong thư này sẽ tự b·ốc c·háy sau 45 giây mở ra. Ngài hãy cẩn thận.
- Ôi dào, lại cái trò gián điệp!
Giang Bình An miệng thì nói bông đùa nhưng tay hắn run rẩy rất nhiều khi cầm phong thư mỏng manh. Hắn khao khát biết được sự thật tại sao thế giới 1960 lại bị tan vỡ trùng hợp đến vậy? Hắn chỉ mới thoát đi không được bao lâu thì đã xảy ra đại nạn, rồi mọi người đều tan biến...
Ráng trấn định tin thần, Giang Bình An hé mở phong thư, bên trong vẫn là những dòng chữ nghệch ngoạc giống tin nhắn trước của Đệ Tam, người của tổng bộ quản lý khu vực giao dịch số 3.
"Muốn biết đáp án, đóng trước phí giải đáp: 1 tỷ HP. Đây là giá hữu nghị vì biết ngươi đang nghèo!"
- Ah... cái gì vậy nè trời...
Giang Bình An tức giận xém chút hộc máu, nhưng hắn không còn cách nào khác hơn phải đóng tiền...