Đại Náo Từ 1960

Chương 361: Chính truyện 41. Độ kiếp - chia tay



Chính truyện 41. Độ kiếp - chia tay

- Trước khi ta đi, ta sẽ tặng quà giống như lúc đến. Tặng Bác hai viên đan dược giúp Bác trẻ khỏe, tặng một biệt đội Ma Thần cho Việt quốc nhưng chúng không phải chiến sĩ!

Bác thích thú nhìn Giang Bình An phất tay bỏ ra 100 người máy, tất cả đều ăn mặc đồ công sở, nam nữ già trẻ đều có đủ. Giang Bình An giới thiệu:

- Biệt đội này không g·iết giặc, mà là những bác sĩ, kỹ sư, nhà khoa học... họ có những kiến thức vượt bậc sẽ giúp cho Việt quốc tiến bộ rất nhanh trong tất cả lĩnh vực khoa học kỹ thuật.

Nhưng riêng về ngành thiên văn, khám phá vũ trụ thì Việt quốc đừng phát triển do có vài điều cấm kỵ.

Điều đặc biệt nhất của biệt đội này là họ không cần ăn uống, ngủ nghỉ, giao tiếp, gia đình, nhậu nhẹt, lãnh lương...

- Hả...- Giang Bình An càng nói, Bác càng ngạc nhiên sững sốt - Cậu nói thế chả nhẽ bọn họ là...

- Phải, họ đều là người máy. Giống như biệt đội Ma Thần giúp ta xung phong đánh trận. Bên trong mỗi người máy đều có không gian trữ vật, cất giữ hồ sơ kỹ thuật, năng lượng, các phụ kiện thay thế... Ta đã mua sắm đầy đủ cho họ có thể hoạt động trên 100 năm. Hy vọng trong thời gian đó Việt quốc sẽ phát triển rực rỡ.

(Vật phẩm ít tiền sẽ không hiện thông báo)

Bác mừng rỡ thích thú trao đổi hồi lâu với Giang Bình An, sau cùng Người quay lại chủ đề ban đầu:

- Vậy khi nào cậu sẽ đi?

Giang Bình An ngửa mặt nhìn bầu trời đang kéo mây đen thùi và sấm chớp đùng đùng.

- E rằng... khi hết nghe tiếng sấm sét thì ta phải đi rồi...

- !!!

...



Bên này Giang Bình An chia tay với Bác thì bên kia, trên bầu trời của hồ Hoàn Kiếm, thần long đang bị lôi kiếp đánh xuống ầm ầm.

Ngay lúc bắt đầu lôi kiếp, nó đã nhận được thông tin đây là Tứ Cửu Thiên Kiếp: bao gồm 36 đạo thiên lôi. Nếu c·hết thì thôi, nếu sống sẽ phải chịu tiếp lôi kiếp 10 năm một lần.

Lần sau là Lục Cửu Thiên Kiếp: 54 đạo thiên lôi... từ từ tăng dần lên cho đến khi xóa bỏ thần long.

Thần long lần đầu trong đời độ lôi kiếp, nó run rẩy co rúm vì bản chất linh hồn thể luôn luôn sợ lôi điện. Nó lấy ra Lôi Long Ấn để thủ sẵn, may mà nó là long tộc nên tàn hồn Lôi Long trong ấn này không làm khó dễ, thậm chí còn chủ động phối hợp để thần long mau chóng luyện hóa.

[Luyện hóa pháp bảo: là quá trình dùng linh lực,( hoặc tinh thần lực, hoặc linh hồn lực) phủ đầy bên trong pháp bảo --> sử dụng pháp bảo như tay chân của mình.

Nếu không phủ đầy được, sử dụng sẽ rất gượng gạo, thậm chí không thôi động được.

Pháp bảo sau khi luyện hóa, nếu bị đối thủ làm hư hại, cũng ảnh hưởng nặng nề đến chủ nhân. Pháp bảo càng cao cấp, ảnh hưởng đến chủ nhân càng nhiều vì có linh hồn lực bên trong]

Lần Tứ Cửu Thiên Kiếp này bao gồm 36 đạo thiên lôi chỉ to bằng ngón tay cái và có màu đỏ tươi. Đây là một loại thiên lôi bình thường, không quá cao cấp, nó đánh vào cơ thể thần long hệt như người thường b·ị đ·ánh bằng roi da, rất đau đớn, da tróc thịt bong, tuy 1-2 roi không c·hết nhưng vài chục roi rất có thể ngáp ngáp hoặc đăng xuất luôn!

Thần long nghe lời chủ nhân, 4 đạo lôi đầu tiên nó nhẫn chịu một mình, không dùng linh bảo ăn gian để tạo cảm giác chân thực phòng khi Gaia trái đất dòm ngó.

Từng đạo lôi rơi xuống, người thần long b·ốc k·hói, nó đau đớn kêu ngao... ngao... thảm thiết.

Thế nhưng vừa qua 4 đạo đầu tiên, thiên kiếp thay đổi liều lượng, không đánh xuống một lần 1 đạo mà đánh xuống một lần 2 đạo thiên lôi.

Qua bốn lần đánh tổng cộng 8 đạo lôi, thân thể thần long đã be bét v·ết t·hương, giọng của nó đã la hét đến nỗi nghẹn ngào (tất cả đều là hư vô nên người phàm không nghe hoặc nhìn thấy).

"Chủ nhân ơi! Náo Thiên ta chịu hết nổi rồi, phải ăn gian đây!"

Than thở trong lòng vừa xong, thần long kích hoạt Lôi Long Ấn, vừa may đón nhận một lần đánh mới của thiên kiếp: 3 trong 1.

"Oa... má ơi! May mà ta kích hoạt Lôi Long Ấn kịp, nếu không chắc ngất xỉu rồi từ từ tan xác luôn, nguy hiểm thật!"



Thần long âm thầm điều khiển Lôi Long Ấn hút 1/3, chỉ để lại 1 đạo lôi kiếp đánh xuống người nó cho ra vẻ chân thực.

Thiên kiếp vẫn vô tình đánh xuống như thể được lập trình sẵn:

1 - 1 - 1 - 1

2 - 2 - 2 - 2

3 - 3 - 3 - 3

4 - 4 - 4

Tổng cộng 36 đạo không thừa không thiếu. Nhưng khi đến đợt cuối cùng, nó khôn khéo chỉ hứng lấy một đợt "4 trong 1" thiên kiếp, rồi cố tình băng giải thân thể tan biến... kích hoạt hai lá Tàng Thiên phù để che đậy thiên cơ rồi lẻn trốn đi, nó còn thuận tay "thừa gió bẻ măng" hút một con rùa Hoàn Kiếm vào không gian riêng để mang đi làm quà cho chủ nhân.

...

Trên bầu trời hồ Hoàn Kiếm, lôi kiếp vẫn đánh hết cho đủ số rồi mới tan biến, thần long linh hồn bỏ trốn nhanh như sao xẹt chui thẳng vào không gian tinh thần của Giang Bình An.

Nó làm được điều này một cách dễ dàng không gây hại đến Giang Bình An là nhờ quan hệ hai bên là chủ tớ, nếu không hành động này vô cùng nguy hiểm, giống như đoạt xá, hai bên phải đấu nhau sống c·hết.

"Chủ nhân, ta đã an toàn!"

"Giỏi lắm Náo Thiên! Giờ để tránh đêm dài lắm mộng ta phải rời khỏi bí cảnh ngay đây!"

Trao đổi chớp nhoáng trong đầu, Giang Bình An đứng dậy nhìn về phía hồ Hoàn Kiếm, thiên kiếp vừa đánh hết đã rút lui, đám mây khí vận tuy bị mất đi thần long trấn giữ, nhưng nó không những không rút nhỏ mà lại trở nên to lớn gấp rưỡi.



"Đây chắc là nhờ ta tặng 100 người máy để giúp Việt quốc!"

Bác nhìn thấy Giang Bình An đứng lên nhìn phía sấm chớp, Người nghe thấy tiếng sấm đã hết liền hiểu giờ chia tay đã đến... Người xúc động vô cùng, bước lên cầm chặt hai tay của Giang Bình An, và đỏ hoe hai mắt hỏi:

- Cậu đi thật sao?

Giang Bình An cũng xúc động, rớt nước mắt giải thích một lần:

- Ta phải đi! Trước khi đến đây, tất cả vợ con của ta, bạn bè của ta, người dân của ta đều đã bị tan biến... Ta phải đi để tìm cách cứu về mọi người...

- Ah... hèn chi... hèn chi cậu lại nhiều sát khí như vậy! Chúng ta còn gặp nhau nữa không?

- Bác và mọi người hãy cố gắng thu phục hết thiên hạ, dùng thật tốt khoa học kỹ thuật của ta chăm lo cho cả thế giới, giúp mọi người được an cư lạc nghiệp... Như vậy sẽ có rất cao cơ hội chúng ta gặp lại nhau... Nhớ nhé, đừng tìm hiểu khám phá không gian vũ trụ...

Giang Bình An lấy ra xe bay Hắc Phượng Hoàng, bay đi mất dạng.

Bác ngồi xuống ghế, thừ người thẫn thờ, nhưng chỉ vài phút Người sực tỉnh, vội ngồi vào bàn viết lại tất cả những dặn dò của Giang Bình An, đặc biệt là không dò xét vũ trụ và giúp người dân an cư lạc nghiệp được Bác khoanh tròn bằng mực đỏ như máu, Người lẩm bẩm:

- Dù chỉ một tia hy vọng... nhưng ta vẫn sẽ cùng mọi người cố gắng thực hiện những gì cậu dặn dò... Ta linh cảm sẽ còn gặp lại cậu, bạn của ta!

...

Giang Bình An cho xe bay đi thật xa tránh hiện trường thiên kiếp, hắn nóng lòng kêu gọi hệ thống:

- Hệ thống, ta muốn rời đi bí cảnh, ngươi hãy liên hệ tổng bộ đưa ta trở về thế giới hiện thực càng sớm càng tốt. Điều kiện khách hàng cấp 5 và 50 aHP ta cũng đã có đủ!

Hệ thống: - Xin quý khách chờ trong giây lát. Yêu cầu của ngài đã được gửi đi tổng bộ!

Giang Bình An tuy nóng lòng nhưng biết quy trình là vậy, hệ thống con không làm được, chỉ phải chờ tổng bộ. Hắn quay qua liên hệ với thần long trong đầu:

"Náo Thiên, ngươi sao rồi? Tàng Thiên phù hoạt động tốt không?"

"Hu hu hu... chủ nhân ơi, ta thê thảm lắm, linh hồn lực bị tiêu hao chỉ còn phân nữa! Tàng Thiên phù hoạt động quá tốt, tốt đến mức ta sợ quá, phải dùng 1000 điểm linh hồn lực bao vây nó tống khứ qua không gian khác khi vừa gặp lại ngài đấy!"

"???"