Đại Náo Từ 1960

Chương 381: Chính truyện 61. Căn cứ Ma Thần



Chính truyện 61. Căn cứ Ma Thần

"Làm sao để sống sót đây?"

Câu hỏi không của riêng ai, mọi người dần nhớ lại chiếc điện thoại đen ban đầu, nó có biểu tượng "cầu cứu" trên màn hình, sau đó dù muốn hay không muốn, hầu như 99% mọi người đều bấm vào biểu tượng này xem thử chuyện gì sẽ xảy ra.

1% người không bấm là những người sợ hãi, nghi ngờ... hoặc đơn giản là có "khả năng cầu sinh" ngoài thực địa, họ tin tưởng bằng chiếc ba lô, vài con dao găm và bật lửa là có thể sống khỏe, sống tốt trong tận thế...

Chuyện gì cũng có trước sau, luôn luôn sẽ có người bấm nút Cầu Cứu đầu tiên, Trương Thế Kiệt chính là người may mắn bấm nút đầu tiên trên thế giới.

Anh chàng này vừa qua tuổi 18, chuẩn bị bước vào đại học hưởng thụ thanh xuân, thì đùng một cái tất cả chấm dứt chỉ sau vài ngày tin nhắn Ma Thần xuất hiện.

Đại học biến mất, chăn êm nệm ấm có cha mẹ bảo bọc biến mất, internet biến mất kèm theo là mạng xã hội, bạn bè, trò chơi online... tất cả đều tan biến.

Nhưng bi kịch nhất là cha mẹ của Thế Kiệt cũng biến mất vì họ vừa qua tuổi 50.

Thế Kiệt không nghĩ rằng bản thân lại yêu cha mẹ đến thế cho đến khi họ biến mất không chút dấu vết.

Anh chàng gào khóc thảm thiết theo đúng style tận thế đã đến... sau đó nước mắt cũng cạn khô... Thế Kiệt nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại đen, suy nghĩ của anh chàng rất đơn giản:

"Gỡ chuông cần người buộc chuông, đã Ma Thần bắt đi cha mẹ thì tìm ông ta mà đòi!"

Vì thế khi đa số người vẫn kêu gào hoặc đi tìm thức ăn, vật dụng thì Thế Kiệt bấm nút Cầu Cứu.

Chỉ sau vài giây bấm nút trên màn hình điện thoại, Thế Kiệt bỗng thấy trước mắt biến đổi hoàn cảnh, anh chàng không còn ở trong phòng riêng mà đang ở trong một đại sảnh to lớn, phía xa xa có rất nhiều bàn hướng dẫn có nhân viên ngồi trực.

Thế Kiệt chọn một bàn gần nhất đi đến để tìm hiểu, người nhân viên là một cô gái dáng vẻ rất giống người Việt quốc, cô ta chào hỏi trước:

- Rất hân hạnh được đón tiếp anh. Anh là Trương Thế Kiệt, 18 tuổi, quốc tịch Việt quốc đúng không?



Thế Kiệt ngạc nhiên vì đối phương biết mình, nhưng tố chất tâm lý rất tốt nên vẫn tỏ ra bình tĩnh và đối đáp tự nhiên:

- Vâng, tôi chính là Trương Thế Kiệt. Xin hỏi chị, đây là nơi nào?

- Đây là một căn cứ của Ma Thần Việt quốc. Anh vừa bấm nút cầu cứu nên được tiếp nhận đến đây. Mời anh ngồi, chúng ta sẽ trao đổi chi tiết.

Trương Thế Kiệt vẫn giữ được bình tĩnh lắng nghe cô gái đối diện giới thiệu về căn cứ.

Điều quan trọng đầu tiên để được vào căn cứ là phải chấp nhận gia nhập làm công dân của Việt quốc, phải lấy tiếng Việt làm cơ sở giao lưu, nếu chưa biết sẽ phải học.

Điều thứ hai là căn cứ có thể cung cấp tất cả thức ăn, nước uống, thuốc men, vật dụng cho công dân Việt quốc bên trong.

Điều thứ ba là không sử dụng tiền mặt mà sử dụng điểm kinh nghiệm do căn cứ phát ra. Để đạt được điểm kinh nghiệm, các công dân cần làm nhiệm vụ.

Có hai loại nhiệm vụ: nhiệm vụ hằng ngày và nhiệm vụ treo thưởng. Khi hoàn thành nhiệm vụ, các công dân sẽ lãnh được điểm kinh nghiệm tương ứng, và có thể sử dụng chúng mua mọi thứ mà căn cứ cung cấp...

Qua 10 phút giới thiệu ngắn gọn, cô gái lại hỏi:

- Trương Thế Kiệt, anh có đồng ý gia nhập căn cứ không?

- Tôi muốn hỏi trước vài câu được không?

Cô gái gật đầu, anh chàng bắt đầu hỏi điều mình quan tâm nhất:

- Cha mẹ của tôi bị m·ất t·ích, chị có biết họ đang ở đâu không? Họ có an toàn và khỏe mạnh không?

- Xin anh yên tâm. Trường hợp của anh hồ sơ có lưu rất rõ, cha mẹ của anh do lớn hơn 50 tuổi nên được Ma Thần đại nhân dời đi nơi khác rất an toàn, họ vẫn khỏe mạnh và sẽ bắt đầu một cuộc sống mới!



- Nhưng tại sao phải bắt cha mẹ tôi đi?

- Vì trái đất đã quá tải!

Câu trả lời ngắn gọn nhưng nhiều ý nghĩa, Trương Thế Kiệt mím môi, lòng dặn lòng phải kiên cường lên thật nhiều, người ta là Ma Thần cao cao tại thượng, nói trái đất quá tải là quá tải chứ biết làm sao cãi lại bây giờ? Huống chi bản thân Thế Kiệt cũng cảm thấy quá tải thật!

- Chị ơi! Lúc nãy chị nói căn cứ cho làm nhiệm vụ sẽ có điểm kinh nghiệm, vậy nếu tôi tích lũy đủ nhiều điểm kinh nghiệm, tôi có thể gặp lại cha mẹ không?

- Chắc chắn là có thể! Anh có thể dùng điểm kinh nghiệm làm rất nhiều thứ ví dụ như khi bị u·ng t·hư, chỉ cần đủ điểm là chữa hết ngay, hoặc khi muốn chỉnh hình đẹp hơn... ok, chỉ một nốt nhạc là xong. Anh cũng có thể dùng điểm kinh nghiệm gọi điện thoại video trực tiếp gặp gỡ cha mẹ mình để thăm hỏi...

Trương Thế Kiệt hai mắt sáng lên, anh chàng bỗng thấy tương lai rạng ngời, Thế Kiệt nhạy bén bắt được một mấu chốt rất quan trọng: "Có thể làm mọi thứ bằng điểm kinh nghiệm".

- Vậy nếu tôi muốn học võ công thành cao thủ? Học siêu năng lực thành X-men?

- Được thôi!

Trương Thế Kiệt vốn suy nghĩ đơn giản, anh ta nghĩ rằng chỉ cần tồn tại, trở nên mạnh mẽ, gặp lại cha mẹ là được vì vậy lập tức hăm hở dấn thân vào cuộc chơi ngay:

- Chị ơi, tôi đồng ý gia nhập căn cứ. Chị nói thêm cho tôi biết về nhiệm vụ đi!

- Chúc mừng anh trở thành thành viên đầu tiên của căn cứ Ma Thần. Anh được tặng 100 HP vào tài khoản khi gia nhập, được tặng 100 HP nữa vào tài khoản vì là người Việt, cuối cùng là 500 HP vì may mắn là thành viên đăng ký đầu tiên trên toàn cầu.

Về nhiệm vụ thì rất đa dạng, trong đó nhiệm vụ hằng ngày sẽ có: đọc sách - đánh giá, tập võ - chiến đấu, rèn luyện thể lực...

Về nhiệm vụ nhận thưởng thì đa phần là theo tuần, tháng, năm ví dụ như: trong một tháng đọc hết một bộ truyện dài tập và nhớ rõ nội dung + phân tích chính xác; hoặc là trong 1 năm nắm rõ một bộ quyền pháp, có thể áp dụng trong thực chiến...

Cũng có khi sẽ có nhiệm vụ thám hiểm bên ngoài, thu thập mẫu vật...



Ngoài ra giữa các thành viên cũng có thể trao đổi mua sắm lẫn nhau về vật phẩm và điểm kinh nghiệm. Các thành viên có thể lợi dụng kỹ năng riêng của mình để phục vụ người khác thu điểm kinh nghiệm, ví dụ như: hớt tóc, nấu ăn, may vá...

Tất cả những điều quy tắc cơ bản này đều có trong điện thoại của mỗi người, anh có thể tìm hiểu rõ thêm trong đó.

- Ủa, vừa nãy tôi không sử dụng được chị ơi!

- Đó là do chưa kích hoạt. Chỉ khi gia nhập căn cứ mới được kích hoạt điện thoại và đồng thời kích hoạt tài khoản cá nhân.

- Vâng, tôi đã hiểu! Cám ơn chị thật nhiều! Mà có điều gì chị cần cảnh báo cho tôi không?

- Có chứ, thứ nhất là tuy căn cứ có đủ tất cả nhưng điều thu phí điểm kinh nghiệm HP. Thứ hai là nghiêm cấm đánh g·iết nhau, nếu vi phạm sẽ nhận lãnh hậu quả rất khủng kh·iếp, dĩ nhiên là khi mọi người mâu thuẫn không thể điều hòa, căn cứ sẽ cho phép họ đi đến một khu vực riêng để quyết đấu, sinh tử bất luận. Thứ ba là về "điểm kinh nghiệm gốc" đây là một khái niệm rất quan trọng của căn cứ.

[Căn cứ quy định: mỗi thành viên một ngày cần tự mình làm nhiệm vụ kiếm được ít nhất 3 điểm kinh nghiệm "gốc".

Nếu lần đầu vi phạm sẽ phạt trừ 3*10¹ điểm kinh nghiệm trong tài khoản.

Lần thứ hai vi phạm trừ: 3*10² điểm kinh nghiệm.

Cứ mỗi lần vi phạm sẽ tăng lên 10 lần tiền phạt, tối đa sẽ tích lũy trong một năm, trừ 3*10³⁶⁵ điểm kinh nghiệm, qua năm mới sẽ quay về 0 chứ không tích lũy nữa.

Khi tài khoản không đủ trừ, sẽ bị âm điểm. Nếu âm điểm trên 1 triệu thì sẽ bị khai trừ khỏi căn cứ vĩnh viễn.

Quy định về điểm gốc này chỉ miễn trừ cho trẻ dưới 6 tuổi chưa biết đọc và những người bị bệnh nặng không thể làm nhiệm vụ cơ bản theo đánh giá của căn cứ.]

Trương Thế Kiệt nghe ba điều cảnh báo xong, anh chàng thở phào nhẹ nhõm, thật may mắn Thế Kiệt không bị dính cảnh báo nào cả, chỉ cần không gây thù chuốc oán, lo làm nhiệm vụ thăng cấp là được.

- Chị ơi, tôi đã hiểu rõ rồi! Nhưng vì sao điểm kinh nghiệm của căn cứ lại là "HP" vậy chị? Nó có ý nghĩa gì đặc biệt không?

- Có chứ anh, HP là viết tắt chữ "Hạnh Phúc" trong tiếng Việt, nghĩa của nó rất đơn giản nhưng lại bao trùm mọi vật:

Có HP là có tất cả!