Giang Bình An tỏ vẻ ngạc nhiên: - Ủa... ngươi là ngươi còn ta là ta, giữa chúng ta chỉ có giao kèo, và ta đã thực hiện chúng đầy đủ: giao cho ngươi 25 viên Bổ Hồn Thiên Đan, quản lý tốt người dân trên trái đất. Còn việc ngoại xâm hoàn toàn không có trong giao kèo!
- Ah... láo toét... Không có trong giao kèo? Ta hỏi ngươi, nếu kẻ thù vào chiếm trái đất, ngươi sẽ chăm sóc và quản lý thế nào 5 tỷ người để hoàn thành giao kèo?
- Dễ ợt, đầu tiên là ngươi không bảo vệ tốt trái đất, trái đất bị chiếm thì giao kèo đã bị phá bỏ do trách nhiệm phía ngươi. Riêng 5 tỷ người trái đất, ta chỉ cần mang họ vào tiểu vũ trụ của ta, giúp cho họ sống tốt là ổn thôi.
Lam bị lời nói của Giang Bình An làm cứng họng, đúng là không có trong giao kèo thật, Lam thấy kết giới càng lúc càng không ổn, nó liền chuyển sang đánh bài tình cảm:
- Bình An, ngươi xuất thân từ trái đất, ta lại là Gaia trái đất, chúng ta quan hệ vốn dĩ phải thân thiết lắm, tại sao ngươi lại vô tình bỏ mặc ta chống lại quá nhiều kẻ thù trong lúc này?
- Lam, ta sẵn sàng gánh vác chung với ngươi, có phước cùng hưởng, có hoạ cùng chia... nhưng ngươi hưởng phước một mình, có hoạ lại kêu ta gánh là sao?
Lam giả nai: - Ngươi nói gì ta không hiểu, ta suốt đời nguyện làm một thủ hộ thần cho trái đất, hai bàn tay trắng nghèo xơ xác mà hưởng phước nỗi gì?
- Hừ... ngươi dối trá như vậy ai mà giúp ngươi hả Lam? Ngươi cứ ở đó than nghèo đi, kết giới chắc còn lâu lắm mới thủng đúng không? Ta đi vào tiểu vũ trụ đây!
Lam cuống cuồng: - Ấy đừng! Kết giới sắp thủng rồi! Ngươi nói thẳng đi, ngươi muốn gì?
- 3000 điểm Ý Chí.
- Ngươi đừng quá đáng, biết bao nhiêu năm tích cóp ta mới hơn 5000. Ngươi định ăn c·ướp à? Giờ ngươi giúp ta, nếu bảo vệ được trái đất, sau này thu được Ý Chí ta sẽ chia cho ngươi!
- Hừ... định qua cầu rút ván sao! Ta không ngu đâu, chia liền ngay bây giờ cho chắc. Ngươi suy nghĩ kỹ đi, ta lấy tiền mới làm việc, ngươi còn 10 giây để quyết định: 10... 9... 8... 7... 6...
- Khoan từ từ... Đồ khốn kiếp! 3000 nhiều quá, ngươi lấy nhiều vậy làm gì? Chỉ 1000 thôi...
- 2500 giá chót, 5... 4... 3...
- 2000.
- Thành giao! Nhanh chia ta để ta ra tay đ·ánh c·hết bà tụi nó hết!
- !!!
Lam đau đớn giao 2000 điểm Ý Chí to như cái bánh xe bò cho cường đạo Giang Bình An, tên này hí hửng thu lấy bỏ vào tiểu vũ trụ làm quà cho thần long bảo bối của hắn, sau đó hắn lập tức thể hiện thái độ chuyên nghiệp "lấy tiền làm việc" bằng cách lên kế hoạch tác chiến ngay lập tức:
- Lam, giờ ngươi phải nghe ta chỉ huy tuyệt đối!
- Được!
- Ngươi giả vờ thủng kết giới cho hết phi thuyền và cơ giáp của chúng vào đây... nhưng ngay sau đó phục hồi kết giới ngăn bọn cao thủ lại bên ngoài, nhanh đi!
- Bà mẹ nó! Thủng kết giới thiệt luôn rồi chứ giả bộ gì nữa! Nhưng ta sẽ làm theo ý ngươi ngay!
- OK! Làm đi...
...
Kết giới vừa thủng, bên Tam Nhãn tộc mừng húm, vội cho 30 phi thuyền loại nhỏ vào, 10 phi thuyền cỡ trung và 1 chiếc cỡ lớn không vào lọt, chỉ mở cửa cho bọn lính điều khiển cơ giáp bay ào ào lọt vào trái đất mà thôi.
Đại trưởng lão Tam Nhãn tộc: - Tộc trưởng, xem ra lần này chiến thuật của chúng ta đã thành công, đặc biệt khi có ngài lược trận, Gaia Lam đã hết đường xoay sở.
Tộc trưởng Tam Nhãn tộc liếc nhìn Đại trưởng lão, ông ta thầm khen tên này thật quá khéo ăn khéo nói.
- Công lao của Đại trưởng lão rất lớn, ông đã tổ chức mọi người đoàn kết thật tốt, lần này nếu chiến thắng chiếm được hành tinh này, ông sẽ được lưu danh sử sách của tộc ta.
- Cảm tạ tộc trưởng cất nhắc!
Tộc trưởng nhìn phi thuyền và các cơ giáp đang chen chúc chui vào trái đất mà cảm khái muôn vàn:
- Không ngờ dây dưa lâu như vậy mới lần đầu tiên xuyên thủng được kết giới của Lam, nó quả là ghê gớm thật, không như Nhân Ngư Tinh, quá dễ cho chúng ta xâm chiếm và thu phục.
Đại trưởng lão: - Tộc trưởng nói chí phải, Nhân Ngư Tinh là hành tinh đầu tiên và cũng là duy nhất mà chúng ta c·hiếm đ·óng được ở dãy Ngân Hà này, nhưng tiếc rằng tài nguyên của nó quá ít, ngay cả Nhân Ngư tộc cũng chả có mấy giá trị lợi dụng, chúng chỉ toàn sống dưới nước, người ngợm lại xấu xí, làm nô lệ chả được tích sự gì!
Tộc trưởng thở dài: - Ái dà... có còn hơn không! À mà ngươi có dặn bọn nhỏ coi chừng mấy cao thủ bên trong và đừng bắn g·iết loài người nếu không cần thiết không?
- Xin ngài cứ yên tâm! Ta đã cho tập luyện và dặn dò kỹ lưỡng. Cơ giáp của chúng ta rất chắc chắn, tuy không làm gì được cao thủ cấp Hành Tinh và Thái Dương nhưng khi tụ tập số lượng lớn thì cũng không quá sợ các cao thủ. Còn loài người bên trong là của quý, ta đã dặn dò giữ gìn tất cả nếu có thể! Nhưng mà Tộc trưởng không định đi vào bên trong thật sao?
- Không, ở bên ngoài an toàn hơn, ngươi đừng quên Gaia có thể cho hành tinh tự bạo. Chúng ta ở ngoài giúp ích nhiều hơn bên trong!
- Ha ha ha... tộc trưởng quá sáng suốt.
Tộc trưởng Tam Nhãn tộc đang khoái trá được nịnh nọt bỗng nhiên la lên thất thanh:
- C·hết rồi... bị thu hết rồi!
- ???
- Tất cả phi thuyền và cơ giáp của chúng ta bị cao thủ bên trong bắt hết rồi.
Đại trưởng lão quýnh quáng: - Ah... mau chạy vào cứu...
- Kết giới bị đóng cửa rồi, chúng ta trúng kế... Mau t·ấn c·ông kết giới... nhanh!
1 cao thủ Thái Dương và 40 cao thủ Hành Tinh ào ạt t·ấn c·ông kết giới, lực công kích của họ tổng cộng còn lớn hơn 41 phi thuyền vũ trụ khi nãy nhưng lại quá phân tán, làm cho Lam phòng thủ ngược lại dễ dàng hơn rất nhiều.
...
Bên trong trái đất, hai thầy trò Giang Bình An khoái chí.
Elf chi vương: - Chúc mừng công tử tóm gọn địch nhân.
- Ha ha ha... Chỉ cần linh hồn lực bao phủ được chúng thì ta có thể hút chúng vào tiểu vũ trụ để thần long xử lý. Ta đã dặn thần long dò tìm trí nhớ kẻ địch, hy vọng tìm được nhiều thông tin có ích.
- Vậy giờ chúng ta làm gì?
- Toạ sơn quan hổ đấu. Cứ để hai bên đánh nhau, tiêu hao lớn một chút. Ta chờ thần long báo cáo, biết người biết ta trăm trận trăm thắng.
Thật mau, chỉ vài phút thần long đã truyền thông tin tình báo cho chủ nhân qua Đại ấn ký. Giang Bình An càng nghe càng thích thú. Hắn lập tức trao đổi với thần long qua Đại ấn ký.
"Náo Thiên, thì ra đám Tam Nhãn tộc này đều là bảo bối. Ngươi dùng linh hồn cấp 3 thôi miên linh hồn của bọn chúng để chúng trở thành chủng tộc phụ thuộc cho loài người đi."
Thần long: "Chủ nhân, chuyện thôi miên quá dễ, ta sẽ làm ngay. Nhưng ta thấy chúng xấu xí, yếu ớt thấy mồ... có gì hữu dụng đâu?"
"Khà khà khà... lúc trước ngươi khen con người giỏi tận dụng mọi thứ mới phát triển thành đại tộc mà. Quan trọng là có nhìn ra được ưu điểm của đối phương để lợi dụng hay không mà thôi! Đối với ta Tam Nhãn tộc là bảo bối vì chúng rất thông minh, lại thích phát triển khoa học kỹ thuật. Khả năng nghiên cứu của chúng cao hơn loài người quá nhiều, ta sẽ chuyên để chúng phát triển khoa học kỹ thuật cho loài người, còn loài người thì chỉ tập trung phát triển những điểm mạnh nhất của mình là được."
"Chủ nhân nói cũng đúng... nhưng ta nhìn chúng thấy không ưa nổi, đặc biệt là chúng ốm tong ốm teo, lại còn mất cả khả năng sinh sản tự nhiên nữa chứ!"
"Điều đó là do chúng phát triển quá cực đoan, nhưng nhờ vậy chúng mới có được thành tựu đáng kinh ngạc như vậy, chúng hầu như đã mạnh mẽ nhất dãy Ngân Hà rồi còn gì. Cũng may lần này có chúng ta, nếu không trái đất sẽ gặp tận thế với lũ Tam Nhãn tộc, hoặc là tận thế khi Lam gạt bỏ hết... Riêng chuyện Tam Nhãn tộc yếu ớt, thân hình kì dị thì quá bình thường, liên vũ trụ quá khổng lồ, vô kỳ bất hữu, miễn hữu dụng thì ta sử dụng thôi. Huống chi ngươi đã xem nhẹ một ưu điểm của chúng rồi!"
"Ưu điểm? Không phải chúng chỉ thông minh và giỏi khoa học hơn loài người thôi sao?"