- Cự Trùng à? Không... chúng chỉ là trò tiêu khiển của ta cho đỡ buồn trong năm tháng dài dằng dặc, sẵn tiện bổ sung thêm dinh dưỡng và năng lượng mà thôi. Chỉ có đều bọn chúng có thần rêu rất ghê gớm, đáng tiếc chúng quá ngu ngốc, giữ báu vật mà không biết tận dụng triệt để.
Giang Bình An nghe vậy tuy giật mình nhưng không quá kinh ngạc, đối phương sống cả trăm triệu năm lão quái bà, linh hồn lại là cấp 4, có bao nhiêu Cự Trùng đến cũng vô dụng, chỉ cần t·ấn c·ông linh hồn là c·hết lỏm ngỏm hết.
- Đã chúng không nguy hại sao phu nhân còn để chúng t·ấn c·ông chặt phá minh thụ?
- Hi hi... bản thể quá lớn sẽ có nhiều chỗ bị hư hại, đặc biệt là bị năng lượng thấp kém làm tổn thương... Ta phải thanh lý những phần hư hại đó bằng cách giả vờ cho bọn tiểu sâu đó cắn phá mang đi. Bù lại ta cũng thu hoạch không ít từ bọn chúng.
- Bái phục, phu nhân tính toán không chút nào bỏ sót.
- Giang công tử đừng quá khen, nếu thật sự tính toán không bỏ sót thì ta đâu có gặp khó khăn như bây giờ!
Giang Bình An trầm tư suy nghĩ giây lát sau đó hắn thử đoán bệnh bốc thuốc:
- Cả liên vũ trụ, khi trở thành cao thủ mọi vấn đề đều quy về linh hồn lực và năng lượng. Minh phu nhân không gặp vấn đề về linh hồn lực vậy chắc chắn là năng lượng rồi! Ngoài ra có lẽ... phu nhân còn cần một hành tinh mới rộng rãi hơn nhiều lần đúng không?
- Chính là như vậy, Giang công tử sẽ giúp ta chứ?
- Vì sao phu nhân biết ta có thể giúp được phu nhân?
- Hi hi... hồn nhãn cấp 4 rất đặc biệt, ta có thể nhìn thấy khí vận của công tử rất tràn đầy và trân quý. Ngoài ra ta còn thấy tính tình của công tử rất tốt với bạn bè, người thân, đồng bọn. Ta thậm chí còn nhìn thấu trong không gian tinh thần của công tử có cổng không gian. Nếu ta đoán không lầm thì công tử có riêng một tiểu vũ trụ, và công tử cũng là một Vũ Trụ Chi Chủ. Nếu một người như công tử mà còn không giúp được ta thì ta không biết ai có thể giúp mình nữa đây!
Giang Bình An rùng mình, linh hồn bậc 4 quả nhiên lợi hại, tất tần tật chi tiết đều hiện rõ mảy may.
- Minh phu nhân nếu đã rõ tất cả, ta cũng xin nói thẳng, ta chỉ giúp đỡ đồng bọn, còn người ngoài thì chỉ giao dịch. Phu nhân muốn chọn cách nào?
- Nếu giao dịch công tử muốn giao dịch gì? Không lẽ cũng là Minh Điệp Hồn Tinh sao? Còn nếu làm đồng bọn thì ta phải làm gì?
- Ta muốn giao dịch hồn tinh, Minh Thụ cây con hoặc cành nhánh, Minh Điệp trứng sâu. Nếu làm đồng bọn thì ta sẽ dời phu nhân vào tiểu vũ trụ, ở trong đó ta có thể giúp phu nhân chọn những tinh cầu cực lớn để phát triển, giúp phu nhân thay năng lượng kém chất lượng bằng năng lượng nguyên sơ cực kỳ có ích cho thân thể.
Mỹ thiếu phụ cau mày suy nghĩ, nàng biết đối phương nói hoàn toàn là thật lòng, linh hồn cấp 4 của nàng nhận thấy được điều đó, nhưng chui vào tiểu vũ trụ của đối phương thì dễ, muốn ra thì rất khó!
- Giang công tử, thú thật ta chưa muốn vào tiểu vũ trụ của công tử. Nhưng chuyện trao đổi chúng ta có thể làm lớn một chút. Ta có rất nhiều Mộng Điệp Hồn Tinh tích lũy bấy lâu nay, chuyện cành nhánh Minh Thụ và trứng sâu Minh Điệp ta cũng có thể biếu tặng công tử.
Giang Bình An tặc lưỡi tiếc nuối, nhưng hắn biết dưa hái xanh không ngọt. Đối phương đồng ý giao dịch thì đã quá tốt rồi.
Về Minh Điệp Hồn Tinh thì Giang Bình An đã có hiểu biết thông qua tộc trưởng Tam Nhãn tộc. Về bản chất nó là chất thải của sâu bướm Minh Điệp sau khi ăn lá cây Minh Thụ.
Mỗi viên Minh Điệp Hồn Tinh sau khi luyện hóa sẽ thu được trung bình 5 điểm linh hồn lực, nhưng chứa khá nhiều tạp chất, thua xa khi hấp thu Bổ Hồn Thiên Đan, phải mất thời gian rất lâu mới có thể tinh lọc chúng hoàn toàn.
Điều này cho thấy cao thủ của Cự Trùng tộc và Tam Nhãn tộc dựa vào Minh Điệp Hồn Tinh thăng cấp là sẽ có linh hồn yếu ớt rất nhiều. Chỉ có Minh phu nhân trải qua quá nhiều năm tháng tinh lọc thì nàng ta mới mạnh mẽ kinh khủng như vậy.
Câu chuyện chuyển hướng sang giao dịch làm ăn, Giang Bình An cũng không nhắc lại chuyện mời mọc làm gì, hắn ướm hỏi ý của đối phương:
- Minh phi nhân muốn dùng hồn tinh trao đổi thứ gì?
- Chắc Giang công tử trước khi đến đây cũng đã biết về hồn tinh. Thú thiệt hồn tinh của lũ Minh Điệp này chứa nhiều tạp chất nên ta cũng không ra giá cao, ta muốn dùng 10 hồn tinh đổi lấy một Bạch tinh.
- Phu nhân có bao nhiêu Minh Điệp Hồn Tinh? Có bao nhiêu ta đổi bấy nhiêu!
- Ủa, ta nghe nói Bạch tinh rất hiếm mà! Cả dãy Ngân Hà này trước giờ đâu xuất hiện Bạch tinh!
- Chúng hiếm là vì không có con đường để mua, nhưng ta lại có!
- Ô, thế thì tuyệt! Ta có thể giao dịch 50 tỷ hồn tinh đổi lấy 5 tỷ Bạch tinh được không?
- Không thành vấn đề. Nhưng 5 tỷ Bạch tinh đâu có thấm thía gì bản thể cường đại của phu nhân?
Minh phu nhân cười khổ: - Ta biết, 5 tỷ Bạch tinh này chỉ là giải khát, ta sẽ dùng nó lắp đầy trước các nơi trọng điểm. Sau này ta sẽ tích lũy nhiều hồn tinh hơn để giao dịch với công tử.
Giang Bình An ngẫm nghĩ hồi lâu rồi hắn cười và nói:
- Vậy được, trước tiên giao dịch trước một lần cho đầu xuôi đuôi lọt, cầu cái điềm may.
Nói xong hắn chứng tỏ thành ý bằng cách vung tay lên giao một nhẫn trữ vật cho Minh phu nhân. Nàng ta thu lấy dò xét thoáng qua rồi cảm khái:
- Đã thật lâu rồi ta mới nhìn thấy lại nhẫn trữ vật và Bạch tinh.
Minh phu nhân cũng đâu thể thua kém mặt mũi, nàng vung tay lấy ra một nhẫn trữ vật phong cách cực kỳ cổ xưa, Giang Bình An nhìn thấy tự dưng nổi lên một ý nghĩ buồn cười:
"Chà chà... Chắc chắc đây là đồ cổ 100 triệu năm về trước nha!"
Hắn cầm lấy, thoáng dò xét xác nhận sau đó móc hết Minh Điệp Hồn Tinh bên trong bỏ vào không gian trữ vật, chỉ để lại nhẫn trữ vật trống rỗng.
- Chúc mừng hai ta vừa hoàn thành giao dịch thành công mỹ mãn. Trước lạ sau quen, giờ có thể nói chúng ta đã là bạn bè, mà bạn bè có thể giúp nhau theo nhu cầu và theo khả năng của mình. Ta không biết phu nhân tích lũy hồn tinh bao lâu để đổi số lượng lớn Bạch tinh, nhưng chắc là sẽ không quá nhanh đúng không ạ?
Minh phu nhân lần đầu tiên hơi bối rối vì bị hỏi chúng chỗ nhược:
- Phải! Trước giờ ta luôn hạn chế bọn sâu lông phát triển, chúng ăn lá y như gặm nhấm thân thể của ta vậy, tuy ta có thể c·ách l·y cảm thụ nhưng nhìn thấy thì cũng ghê tởm trong lòng. Lúc trước vì nóng lòng thăng cấp 4 linh hồn nên ta còn liều mạng bất chấp, nhưng sau khi lên cấp ta bắt đầu giảm tích lũy hồn tinh...
- Ha ha ha... Ta có thể hiểu được cảm giác đó của phu nhân, khi không có động lực và nhu cầu, đâu ai muốn làm hoài một việc mà mình chán ghét.
Minh phu nhân hai mắt mông lung sáng lên, đã quá lâu mới có người cho nàng trò chuyện và cảm thông được nàng như vậy, nàng dám cá gặp người khác nghe vậy sẽ chửi thầm nàng ngu ngốc không biết quý của trời cho...
- Đa tạ công tử đã thấu hiểu tâm tư của ta.
Giang Bình An thấy Minh phu nhân nhìn hắn bằng đôi mắt hơi ướt át, hắn rùng mình run rẩy, kinh nghiệm tình trường quá phong phú cho hắn biết đối phương bắt đầu có hảo cảm với hắn, nhưng hắn không muốn dính chuyện trai gái tí tẹo nào khi chưa cứu được vợ con, ngoài ra đối phương còn là một lão yêu bà sống hơn 100 triệu năm, bản thể lại to bao trùm cả một hành tinh...
"Ai dà... Cái miệng hại cái thân... Không khéo dính hai chữ hữu duyên thì chuyến này c·hết chắc... Nhưng không tạo hảo cảm làm sao thực thi đại kế cho được?"
Tâm tư phức tạp ngàn vạn nhưng ngoài mặt Giang Bình An vẫn điềm đạm tự nhiên tung ra một quả bom nguyên tử:
- Đã xác định là bạn bè, ta có việc muốn nhờ phu nhân giúp đỡ, nhưng trước đó ta sẽ tặng trước cho phu nhân 100.000 tỷ Bạch tinh!