Giang Bình An lỡ đến theo đúng hẹn nhưng giai nhân lại đang ngủ. Giờ mà bỏ về thì lở dở công việc, nhưng ở lại nhìn thì sợ thất lễ giai nhân.
Suy đi nghĩ lại thấy mình vẫn còn quá câu nệ chi tiết, Giang Bình An bình ổn lại tinh thần, hắn vung tay lôi từ không gian trữ vật ra dụng cụ pha trà để nấu ấm trà xanh tiêu khiển giải sầu.
Chỉ chốc lát nước sôi, trà xanh thơm nồng tươi mát hắn thản nhiên rót ra hai ly chủ và khách. Bỗng nhiên giọng nói quen thuộc vang lên:
- Chào công tử, hôm nay chàng có nhã hứng pha trà nữa sao?
- Ha ha ha... Ta buộc phải pha thì mới có người chịu thức dậy uống trà! Mời Minh phu nhân thưởng thức.
- Công tử trách ta ham ngủ không làm tròn đạo tiếp khách sao?
- Làm gì có! Đã là bạn bè thân quen, không có gì phải khách sáo và trách móc cả!
Minh phu nhân nghe đối phương nhấn mạnh hai chữ "bạn bè" nàng chỉ mỉm cười không đáp, nàng thử uống trà của Giang Bình An và bình luận:
- Đây là trà sao? Lúc xưa ta chỉ nhìn thấy nữ chủ nhân pha và uống trà mà chưa thử lần nào, đây là lần đầu của ta. Ồ, nóng nóng... thơm ngát... hương vị thật thanh tân... quá đẹp...! Nhưng sao nó có một vị rất... rất quen thuộc với ta... giống như là đồng căn đồng nguyên...
- Đồng căn đồng nguyên? Không lẽ lá của Minh Thụ cũng làm trà được sao?
- Hi hi... Không phải là vị trà, mà là vị khác... Ah! Ta biết rồi, là mùi vị của mảnh vỡ chí cường chí bảo hệ mộc mà ta đã hấp thu... Đúng vậy... chính là nó!
- Ồ... lạ nhỉ, đồng bọn của ta bảo đây chỉ là một cây trà xanh bình thường vì tưới nhiều thần bí linh dịch nên trở thành vạn niên trà, chất lượng thơm ngon vậy thôi!
- Nếu giống trà thường thì vấn đề nằm ở thần bí linh dịch! Chúng từ đâu ra?
- Ừ nhỉ, vậy ta hiểu rồi! Thần bí linh dịch được sản sinh từ thần bí tiểu bình, một bảo bối của ta, chắc có lẽ nó chứa căn nguyên của chí cường chí bảo hệ mộc. Oa ha ha... nếu vậy thì ta phát tài thật sự rồi ah!
Minh phu nhân ngồi nhìn chàng trai nhỏ bé cười đùa tí tởn mà thấy hào hứng thay cho chàng. Người này quả nhiên phúc duyên thâm hậu, nếu tra xét gia cảnh rõ ràng hơn thì có thể trong tương lai...
Đang hí hửng tự nhiên Giang Bình An thấy nhột nhột như bị người đang tính kế, hắn nhìn lại thì thấy Minh phu nhân nhìn hắn đắm đuối... Hắn lập tức đổi đề tài:
- Đây là nhóm Bạch tinh ta mới đổi được, gửi phu nhân tạm sử dụng.
Minh phu nhân lần này không thèm trả lời, không thèm liếc nhìn kiểm kê bên trong nhiều ít, nàng chỉ cầm nhẫn trữ vật đeo vào ngón áp út bàn tay trái.
Giang Bình An thấy vị trí đeo nhẫn n·hạy c·ảm như vậy liền đổ mồ hôi nhưng không biết phải lên tiếng nhắc nhở ra sao! Ánh mắt của đối phương vẫn nhìn hắn đắm đuối. Tình hình ngày càng bất ổn, Giang Bình An cắn răng lấy ra thêm một nhẫn trữ vật khác đưa cho nàng:
- Còn đây là 10 tỷ Lục tinh, nhờ phu nhân luyện chế ra Lam tinh dùm ta, 3 tháng sau ta sẽ quay lại được không?
Nghe đối phương lại mở miệng muốn đi gấp gáp, Minh phu nhân lại thấy mất mát, tuy nàng sống trên 100 triệu năm nhưng nhân tình thế thái nàng chưa từng trải qua, đâu thể nào biết được vì sự nóng bỏng của chính nàng làm chàng trai phải e sợ rút lui sớm.
- 10 tỷ Lục tinh này tuy nhiều nhưng nếu ta gấp rút luyện hóa, chỉ cần tốn hao 1 tháng, sao chàng lại hẹn đến 3 tháng lâu quá vậy?
- Ta hẹn 3 tháng là vì muốn thăng cấp lên Thái Dương.
- Ồ... chúc mừng công tử! Chỉ cần ngài lên cấp Thái Dương thì đã có thể tăng lên linh hồn cấp 3 rồi, khi đó không đến nỗi quá yếu ớt...
Giang Bình An cuồng đổ mồ hôi, hắn biết mình không yếu nhưng so với đối phương thì yếu hơn quá nhiều là sự thật không thể chối cải. Hắn nhổm mông muốn rời đi ai dè giai nhân lại lên tiếng:
- Công tử, 3 tháng lâu quá, ta có hai điều muốn yêu cầu chàng được không?
Dù tê cả da đầu nhưng làm đàn ông đích thực thì đâu thể nói tiếng không.
- Xin phu nhân cứ nói!
- Điều thứ nhất là chàng hãy cho ta nhiều một chút trà xanh, cả luôn bộ ấm trà mà chàng hay sử dụng để ta uống mỗi khi thấy cô đơn!
Rồi, rồi... tới công chuyện luôn rồi! Giai nhân giờ dám nói ra cả hai chữ cô đơn kiểu này thì chắc khó làm ăn lâu dài nữa! Nghĩ là nghĩ vậy nhưng ngoài mặt Giang Bình An vẫn mỉm cười bình chân như vại:
- Chuyện nhỏ đâu có khó khăn gì, nhưng lá trà sản lượng ít, ta gửi phu nhân 30 kg, phu nhân hãy từ từ thưởng thức. Hãy nhớ trong đạo uống trà: Pha đậm nhạt vừa phải sẽ ngọt ngào thanh tao nhất! Đừng nóng vội pha quá đậm đà chỉ còn lại sự đắng lòng mà thôi nhé!
Minh phu nhân sáng rực hai mắt khi nghe câu ẩn ý này nhưng thực tế Giang Bình An không xác định được nàng ta có hiểu không, trong khi nàng chỉ nhìn chằm chằm vào bịch trà to và bộ ấm trà gốm sứ.
- Cảm ơn công tử cho trà lại chỉ cái đạo pha trà. Ta sẽ cố gắng để uống nó thật ngọt ngào mỗi khi cô đơn. Nhưng nếu lỡ thấy đắng lòng thì mong công tử mau mau đến đây để chỉ ta thêm nhé!
Giang Bình An chỉ biết câm nín gật đầu, hắn không dám nói nhiều, sợ càng nói càng sai.
- Điều thứ hai là ta muốn nhờ công tử cho linh hồn phân thân của ta theo vào tiểu vũ trụ của chàng để đi du lịch, vừa giúp ta tăng trưởng kiến thức vừa giúp ta hiểu thêm về chàng, một người bạn tốt mới quen!
Ôi, đối phương nói chuyện quá hợp lý như kiểu mời bạn ghé thăm nhà, Giang Bình An chỉ có nước gật đầu, hoạ chăng hắn cũng chỉ tò mò hỏi được một câu:
- Linh hồn phân thân là bí pháp của phu nhân sao?
- Không phải! Nó là thiên phú thần thông ta thu được sau khi luyện hóa mảnh vỡ chí cường chí bảo. Nó rất hữu ích trong nhiều trường hợp.
- Hảo... Phu nhân hãy đưa linh hồn phân thân ra để ta đưa đi.
- Có việc này ta muốn nhắc chàng trước, linh hồn phân thân này rất huyền diệu, có nó cũng y hệt như có mặt ta, ta có thể cảm nhận tất cả, nghe thấy nhìn thấy tất cả ngay lập tức dù ở cách bao xa đi nữa! Vì vậy nếu chàng có bí mật nhớ hãy giấu đi nhé!
- Ối dồi ôi! Ghê thế! Đi thôi nào!
Minh phu nhân phất tay cho hiện ra linh hồn phân thân, nó xuất hiện như một ánh lửa ma trơi lập loè cỡ nắm tay trẻ em, có nhiều màu sắc tươi đẹp.
- Phiền công tử cho nó đi theo thăm thú các nơi, khi đến chỗ có người lạ nó sẽ tự động ẩn hình không làm người khác giật mình đâu...
Giang Bình An vẫy tay chào từ biệt, mang theo linh hồn phân thân của Minh phu nhân vào thẳng tiểu vũ trụ.
Thật lòng Giang Bình An không bao giờ dám khinh thường linh hồn phân thân nhỏ xíu đó, hắn biết nó nhỏ nhưng có võ vì người ta là linh hồn cấp 4.
Vì vậy vừa vào tiểu vũ trụ Giang Bình An đã thông qua 2 Đại ấn ký báo cáo tình hình rõ ràng, kêu thần long và Elf chi vương giữ mồm giữ miệng đừng nói xấu người ta sẽ mất đi một đại trợ giúp.
Trái ngược với sự lo lắng của chủ nhà, khách nhân linh hồn phân thân sau khi nghe Giang Bình An giới thiệu sơ về tiểu vũ trụ nó lại không đòi đeo bám Giang Bình An mà ngỏ ý muốn vào Tử Tinh để du lịch giải sầu, lời này vừa ra Giang Bình An thở phào nhẹ nhõm, hảo cảm đối với Minh phu nhân tăng cao vời vợi, hắn rất sợ đối phương đeo bám không bỏ, đẩy cả hai vào thế khó xử, giờ đối phương tự động tách ra khiến mọi việc lại êm xuôi tốt đẹp.
Linh hồn phân thân được mau chóng đưa đến Tử Tinh, nơi chứa 50% dân số lúc trước của trái đất.
Vừa vào được đây, tạm biệt Giang Bình An, linh hồn phân thân đã vui sướng nhảy nhót:
"Hi hi hi... Giang công tử đâu có biết ta vào đây là để điều tra về chàng! Muốn hiểu thấu đáo một người đâu có dễ, hy vọng lần điều tra này không khiến ta thất vọng. Đối với một linh hồn cấp 4 như ta, sẽ khó có bí mật gì của người phàm mà ta không biết được. Trước tiên hãy thử tìm hiểu xem xã hội của chàng sinh hoạt lúc trước ra sao..."