Chính truyện 99. Samba và Cicor - Trùng tộc truyền thừa
- Huynh trưởng, chúng ta có cần dùng khổ nhục kế khiêng hai tên bại gia chi tử này đi đường để đến nhận lỗi không?
- Không cần, chuyện này đã trở thành trò cười cả Thiên Vương Tinh rồi, ai đời đi làm luật đòi tiền lại quay sang đánh g·iết tranh giành... Giờ chúng ta đem chúng bỏ vào không gian trữ vật lại lặng lẽ đến nhà xin lỗi để tỏ thành ý là được!
- Vậy còn nô tỳ tinh linh chọn sao?
- Có vậy mà cũng hỏi, dở hơi à! Cứ trẻ nhất đẹp nhất là được!
- Ủa? Sao năm ngoái tặng lễ cho Thiên Giải tộc trưởng, huynh bảo ta chọn toàn gái già xấu xí?
- Ngươi thiệt là không biết sống c·hết, cả cái Thiên Vương Tinh này đều do Hoàng Diễm phu nhân quản lý, nhờ đám gái già xấu xí đó mà huynh đệ ta mới thăng chức vù vù đó! Thôi đi mau đi!
Người em gật đầu cái hiểu cái không, líu ríu chuẩn bị hoàn tất và lên đường.
...
Giang Bình An và các nữ vừa nhận xong nhà mới, các nàng chạy quanh tham quan thích thú vì biệt thự quá rộng rãi xa hoa, tuy thế các vật dụng hầu như đều phải thay thế cho phù hợp kích thước với nhân loại bình thường.
Giang Bình An bỏ mặc các nàng khám phá vui vẻ, hắn đi tuốt vào phòng ngủ to lớn nhất và an toàn nhất của chủ nhân để làm một việc rất quan trọng, chính vì việc này nên hắn mới gấp gáp mua bất động sản: Gắn toạ tiêu.
Chỉ có gắn toạ tiêu thành công thì sau này qua lại mới tự nhiên, tự tại theo đúng tiêu chuẩn của một Vũ Trụ Chi Chủ.
Trên thực tế, phía xa xa ngoài không gian, Giang Bình An có gắn hai toạ tiêu phòng hờ, nhưng rất nguy hiểm khi sử dụng, ngoài ra lại dễ bị phá hủy. Còn toạ tiêu trong phòng ngủ chính này lại cực kỳ an toàn, trừ phi hắn trở mặt với hai vợ chồng Vũ Trụ Chi Chủ ở đây nếu không toạ tiêu này sẽ trường tồn mãi mãi.
Venus vào thông báo: - Chủ nhân, có khách viếng thăm, ngài ra xem không?
- Ra thôi, chắc là vụ công tử bột hồi nãy! Hy vọng sẽ gặp người hiểu chuyện cho đỡ phiền toái!
Xuyên qua thật nhiều phòng và hành lang, Giang Bình An đến được phòng khách to khổng lồ, hắn nhìn thấy có hai thanh niên b·ị đ·ánh bầm dập có nét mặt quen quen.
- Ồ... có khách quý đến thăm mà không thể từ xa nghênh đón, Giang Bình An ta thật là thất lễ!
- Xin ngài đừng nói vậy. Ta Samba và em trai Cicor, hôm nay mang hai đứa con ngỗ nghịch đến đây để xin lỗi, mong ngài bỏ qua cho chúng.
Giang Bình An mỉm cười tươi như hoa mùa xuân, hắn vừa nghe đã biết đối phương không muốn làm lớn chuyện, biến c·hiến t·ranh thành tơ lụa.
- Xin chào ngài Samba và ngài Cicor! Hai vị công tử đây chỉ là vui đùa cùng ta, không có gì đắc tội, chẳng qua lúc rời đi ta thấy hai người lao vào đánh nhau dữ dội quá. Hy vọng cả hai không bị tổn thương quá nhiều!
- Ngài đại nhân đại lượng không so đo tính toán. Bọn ta rất cảm ơn ngài, nay có chút quà nhỏ gửi tặng ngài để làm quen buổi đầu gặp gỡ.
Samba vẫy tay kêu gọi 20 nữ tỳ tinh linh xinh đẹp trẻ tuổi vào, tất cả đều có nhan sắc xuất sắc lại chỉ mặc một váy ngủ mỏng tanh bên ngoài, bên trong trống rỗng.
Giang Bình An cười ruồi, không mặn không nhạt ra hiệu cho Elf chi vương dắt các nàng vào trong để thu xếp, hắn cũng bánh ít đi bánh quy lại, lấy trong túi ra một hộp quà nhỏ gửi tặng đáp lễ:
- Ta rất áy náy vì chơi đùa mà hai quý công tử bị tổn thương, ta xin gửi hai viên Bổ Hồn Thiên Đan để hai vị công tử sớm ngày hồi phục.
Hai vị gia chủ vui vẻ nhận quà, họ biết phong ba lần này đã tạm qua, món quà đáp lễ của đối phương tuy không quá quý giá nhưng cũng vừa đúng, không nặng không nhẹ, không mất mặt cũng không tỏ ra khinh thường người khác, rất đáng để kết giao.
Hai vị gia chủ cho thuộc hạ mang hai vị công tử về trước để chữa thương, họ thì ngồi lại uống trà đàm đạo kéo giao tình.
Samba: - Chẳng hay Giang đại nhân lần này ghé thăm Thiên Vương Tinh có việc gì cần làm không, chúng tôi sẽ trợ giúp ngài hoàn thành!
- Chẳng giấu gì hai vị, ta nghe nói Thiên Vương Tinh giao dịch rất lớn nên đến thử thời vận và cũng hoàn thành vài nhiệm vụ trong gia tộc giao phó. Trong số các nhiệm vụ, có một nhiệm vụ vừa khó vừa dễ, đó là ta phải tìm mua một loại trùng tộc phù hợp để đem về cho gia tộc sử dụng.
Cicor tánh tình ngay thẳng lập tức vỗ ngực khoe khoan: - Chuyện này không có gì khó, Giang đại nhân có thể đi theo ta, ta sẽ hướng dẫn ngài đến khu giao dịch chuyên về Trùng tộc, chỗ đó thứ gì cũng có bán, chắc chắn ngài sẽ được như ý hoàn thành nhiệm vụ mà thôi.
- Hảo... Cảm ơn ngài Cicor, ngài quả nhiên là người trượng nghĩa thích giúp đỡ bạn bè, ta rất thích kết giao với những người như ngài!
Giang Bình An cười ha hả đứng bật dậy đi lại bắt tay kết bạn với Cicor trong sự ngạc nhiên của Samba. Đây chính là lý do vì sao Samba khôn khéo lại làm cặp bài trùng với tên em họ cù lần Cicor, chính sự cù lần này thường mang lại hảo cảm bất ngờ theo kiểu: Người ngốc có ngốc phúc!
Lại thêm vài ba câu khách sáo, Giang Bình An mang theo th·iếp thân vệ sĩ Mộc Minh Ái cùng đi ăn nhậu với hai gia chủ mới quen.
...
Trong nhà hàng lớn nhất của Thiên Vương Tinh, Giang Bình An chén tạc chén thù, thưởng thức sơn trân hải vị cực kỳ lạ mắt và lạ bụng, phía sau lưng là Mộc Minh Ái đã hóa thân thành một cận vệ nam, cả người đen thui như cột nhà cháy, tướng tá cao to chắc nịch.
Làm như vậy là vì bản thân của nàng không quá thích các món ăn thịt cá, và trường hợp nhậu nhẹt cũng không thích hợp một cô gái tiểu gia bích ngọc.
Ăn nhậu thả ga, đến lúc tính tiền, hóa đơn làm hai vị gia chủ phải giật mình thảng thốt: 1000 Chanh tinh, đây đã là khuyến mãi xóa bớt số lẻ.
Ngay lập tức Giang Bình An đứng ra đóng vai đại tài chủ, hắn thanh toán hết lại gọi thêm 4 phần tiệc như vậy, tự hắn cất 2 phần về cho các nữ thưởng thức, còn hai phần lại gửi hai vị gia chủ ăn lấy lộc.
Samba khéo đưa đẩy: - Cảm ơn Giang đại nhân, ngài quả thật là tài đại khí thô, hào phóng vô biên.
- Ha ha ha... tiền này của Giang gia, cứ xài vì đã có hoá đơn về thanh toán lại rồi!
Cicor tưởng thật nên khoái chí khai hết:
- Chúng ta quả nhiên là đồng đạo. Huynh trưởng Samba của ta cũng luôn luôn làm như vậy, mọi hóa đơn đã có hai vị đại nhân của Thiên Vương Tinh thanh toán hết, khà khà khà...
Samba vừa nghe mặt mày liền méo xẹo, cái tính thẳng ruột ngựa này nói hoài không bỏ, nhưng được cái Giang đại nhân này rất thích, cười ha hả tán thưởng.
Cơm no rượu đủ, bắt đầu vào việc chính, Cicor dẫn đường, bước một bước chỉ xích thiên nhai, vượt không gian đến một nơi giao dịch cực lớn và toàn là mặt hàng về Trùng tộc.
Điều khá bất ngờ là có gần một nửa nhân viên giao dịch lại là trùng tộc. Tuy họ chỉ là lâu la nhưng các ông chủ phía sau vẫn là Trùng tộc, chuyên kinh doanh các đặc sản về trùng tộc để đổi lấy tài nguyên mang về phát triển, kiểu như có gì bán nấy, cây nhà lá vườn.
Giang Bình An giao đống tiền cho Mộc Minh Ái đang hóa thân thành cận vệ để trả tiền, còn hắn đi lòng vòng, gặp gì mua nấy, thấy gì hỏi nấy.
Hàng hóa mua được cứ chất vào không gian trữ vật, Mộc Minh Ái trả tiền thế là xong, chỉ có điều các câu hắn muốn hỏi thăm quá nhiều, hỏi hoài cũng phiền, may sao Samba nhạy bén tìm một thương lái lớn nhất của Trùng tộc đặt ra vấn đề muốn mua kiến thức về Trùng tộc.
Vị đại thương gia này mỉm cười, cuộn tròn thân thể con rết dài 20m của mình lại và rút ra một trấn điếm chi bảo:
- Viên ngọc xanh xinh đẹp trên tay ta chính là một truyền thừa của Trùng tộc, nó chứa đựng 99,9% thông tin về trùng tộc, số còn lại là tuyệt mật đã bị xóa đi. Quý khách có thể mua nó để nghiên cứu và học tập. Tuyệt đối là hàng ngon giá rẻ!