Đại Náo Từ 1960

Chương 439: Chính truyện 119. Vô đề



Chính truyện 119. Vô đề

- Liệt Thiên tiền bối, ngài còn muốn năng lượng Lam tinh nữa không?

Liệt Thiên Đao tự động bay lượn lên không trung, phát thẳng ra lời nói mà không cần truyền ý niệm:

- Ha ha ha... Tiểu tử ngươi rất rộng rãi, ta thích. Ngươi đưa ta thêm 4000 Lam tinh nữa là được rồi. Sau này chỉ cần đưa ta thật nhiều Bạch tinh cũng được, ta sẽ dùng chúng làm năng lượng hoạt động bình thường. Thứ ta cần nhất là Tử tinh và Hắc tinh để khôi phục bản thể.

Giang Bình An không nói nhiều lời, lập tức bỏ ra 4000 Lam tinh, Liệt Thiên Đao bay lượn một vòng liền hút hết chúng vào không gian bên trong của nó.

- Tiền bối, về linh hồn lực ta sẽ chuẩn bị sau cho ngài, còn giờ ta có một việc muốn nhờ ngài chỉ bảo!

- Khoan từ từ... ta hỏi trước cái đã. Vụ gần một ngàn Lam tinh lúc trước ngươi truyền cho ta cứ coi như ngươi tích lũy đi, nhưng hiện giờ tiểu tử ngươi chỉ là cao thủ cấp Thái Dương, linh hồn chỉ có cấp 2 thì làm sao có 10 tỷ linh hồn lực để truyền cho ta?

- Thật không dám giấu tiền bối, ta là Vũ Trụ Chi Chủ, bên trong tiểu vũ trụ có Gaia sắp lên cấp 4 linh hồn nên mới có 10 tỷ linh hồn lực truyền lại cho ngài sử dụng.

- Khà khà khà... thật không ngờ... thật không ngờ lần này ta rơi vào tay một tiểu tử nhân loại, tưởng đâu là yếu gà nhất nhưng lại mạnh mẽ như vậy! Rất tuyệt, ngươi xứng đáng sở hữu chí cường chí bảo, xứng đáng được ta phò tá!

- Cảm ơn tiền bối quá khen! Ta...

Liệt Thiên khí linh lại cắt đứt lời nói của Giang Bình An:

- Cứ từ từ... ta còn hỏi nữa... Linh hồn lực ngươi truyền cho ta cực kỳ tinh khiết, quá hiếm có, nó hầu như tinh khiết nhất mà ta từng nếm qua. Gaia của ngươi là thứ gì mà luyện ra được linh hồn lực tuyệt như vậy?

- Hồi bẩm tiền bối, nó là một con khí vận thần long, có được truyền thừa từ Long tộc, dùng các bí pháp trong đó mới luyện ra được linh hồn lực tinh khiết như vậy.

- Wa... Một con rồng? Ngươi dám lấy long hồn làm Gaia?

- Dạ vâng...



- Ôi trời... thật là nghé con không sợ cọp. Ngươi mà để cho Long tộc biết thì chúng nó đuổi g·iết ngươi không có đường trốn luôn!

Giang Bình An đổ mồ hôi mưa, hắn ngu muội đâu biết gì, lúc trước lừa gạt được thần long ký kết khế ước chủ tớ rất là đắc ý...

- Ngươi nói thật đi... Ngươi với con rồng khí vận đó quan hệ như thế nào? Có ký kết khế ước gì hay không?

- Dạ là khế ước chủ tớ, ta chủ nó tớ.

- Quái thật! Sao lại có con rồng nào ngu như vậy nhỉ? Đâu ngươi kể lại hết đầu dây mối nhợ như thế nào cho ta biết coi, nãy giờ ta càng nghe càng thấy hoang đường!

Giang Bình An dù cũng sợ nhưng hắn không hối hận, hắn truyền một đám ý niệm kể lại chuyện của hắn từ đầu cho Liệt Thiên khí linh biết, dù gì hắn cũng muốn người ta giúp đỡ tư vấn.

Liệt Thiên khí linh xem thật kỹ cuộc đời của Giang Bình An, nó trầm trồ liên tục:

- Ái chà chà... vừa qua 30 tuổi mà cuộc đời đã nhấp nhô thăng trầm, lọt vào bí cảnh lại vô tri, vô tư cưới vợ sinh con đến nỗi cuối cùng phải ôm hận nhập Ma...

Xem hồi lâu, Liệt Thiên khí linh rút ra kết luận:

- Ta biết sao con rồng khí vận này nó ngu như vậy rồi, nó sinh ra trong bí cảnh, hoàn toàn yếu ớt, nó bắt buộc theo ngươi nếu không sẽ bị thiên lôi tiêu diệt. Âu cũng nhân quả tuần hoàn, vì nó mà bí cảnh tan vỡ, nhưng cũng nhờ nó mà ngươi có được mầm vũ trụ, thành tựu to lớn như bây giờ... Ngươi có hối hận không?

- Không hối hận... Thời gian đã trôi qua, đâu thể quay trở lại... Chuyện đã dĩ lở, ta sẽ dùng cả đời này để khắc phục, còn chuyện bị Long tộc đuổi g·iết thì lại càng không sợ... Nếu đời này ta phải sợ một đám rồng thì làm sao cứu được vợ con của ta chứ!

- Hảo hảo hảo... Có chí khí, nam nhi phải nên như vậy, đội trời đạp đất, ai chắn đường trước mặt thì chém tận g·iết tuyệt... Khà khà khà....

Càng nói thì Liệt Thiên Đao càng tỏa ra một luồng sát khí vô biên vô tận...

Giang Bình An cũng bị kích thích, hắn cũng hú to một tiếng và dâng lên sát khí ngùn ngụt hô ứng với sát khí từ Liệt Thiên Đao.

Qua hồi lâu, Liệt Thiên khí linh rút đi sát khí, nó cho ra một đánh giá rất hài lòng:



- Ngươi đã thông qua khảo nghiệm của ta, vừa có trách nhiệm lại chí tình chí nghĩa, dám đương đầu đối diện với tất cả, lại có lệ khí và sát khí cao, cực kỳ phù hợp với sát tính của ta...

Giang Bình An rút đi sát khí, lập tức đổi một khuôn mặt nịnh nọt:

- Tiền bối, giờ ta hỏi ngài được chưa ạ?

- Hừ, còn hỏi gì nữa, ta biết tỏng câu hỏi của ngươi rồi.

- ???

- Ngươi không thiếu tiền, không thiếu tình, chỉ luôn tâm niệm muốn cứu vợ con, bạn bè chứ gì!

- Dạ vâng!

- Khó... khó... khó...

- Cảm ơn tiền bối đã chỉ điểm!

- Hả... ta chỉ cái gì?

- Tiền bối nói là khó chứ không nói không được! Chỉ nhiêu đó là ta yên tâm phấn đấu quên mình rồi...

Liệt Thiên khí linh im lặng, không hiểu sao chỉ một câu nói tầm thường như vậy lại làm nó cảm động phi thường...

- Tại sao ngươi không hỏi cụ thể?



Giang Bình An lắc đầu cười khổ:

- Hỏi nhiều làm gì cho nhục chí! Tiền bối nói ba chữ khó thì ta biết năng lực của ta còn yếu kém lắm, cứ cố gắng trước đã, khi nào trở thành vô địch rồi quay lại hỏi tiếp không muộn.

- Hay! Cả đời ta chỉ phục 1 người, giờ có thêm ngươi nữa là người thứ hai đấy.

- Oa... Người thứ nhất là ai? Ta thì có gì để tiền bối nể phục chứ?

- Người thứ nhất là "một tồn tại không ai biết" người đó quá mạnh nên ta phục. Còn tiểu tử ngươi làm ta phục là vì ý chí kiên định, chấp niệm ghê gớm, to gan lớn mật... Một phàm nhân nhân loại lại không sợ Long tộc. Ta báo cho ngươi biết, dù ta trong lúc toàn thịnh thì cũng không làm gì nổi Long Tổ đâu.

Giang Bình An cười hắc hắc không trả lời. Liệt Thiên khí linh thấy rảnh rỗi nên ngứa nghề:

- Ngươi đưa cho ta cái mai rùa đen hồi nãy đi, giờ ta rảnh rỗi sẽ giúp ngươi chữa trị, uốn nắn lại cho phù hợp với ngươi. Ngoài ra ngươi còn một nhược điểm rất lớn khi chiến đấu phải khắc phục, đó chính là tốc độ di chuyển và tốc độ phi hành.

- Tiền bối, hai cái đó ta nghĩ là thiêu đốt càng nhiều năng lượng càng nhanh...

- Ngu ngốc... Ngươi thiêu đốt thì người ta cũng thiêu đốt. Người ta hơn nhau là ở sử dụng công cụ. Con cá có đuôi nên bơi nhanh, con chim có cánh nên bay nhanh.

- Ồ, ta hiểu rồi, ta phải mua pháp bảo hỗ trợ tăng tốc!

- Ha ha ha... trẻ nhỏ dễ dạy ah! Thôi ta đi đây, ngươi cho ta vào tiểu vũ trụ đi!

...

Hiện trường chỉ còn lại có Giang Bình An và Mộc Minh Ái, lúc này nàng đã cởi bỏ hóa trang trở lại thân phận nữ nhân, nàng chờ Liệt Thiên Đao đi rồi mới dám lên tiếng:

- Công tử, Liệt Thiên Đao mạnh mẽ quá, mỗi tiếp xúc thân cận là ta cứ run lên.

- Từ từ sẽ quen thôi. Người ta hay nói Kim khắc Mộc, nàng thấy nó run rẩy là phải rồi. Chỉ riêng tiền bối khí linh thôi cũng đã một tồn tại trong vô tận năm tháng rồi, đó mới là vốn quý giá nhất của Liệt Thiên Đao.

- Nhưng bị run như vậy ta thấy mình vô dụng quá...

- Ha ha ha... ai cũng có điểm mạnh và điểm yếu của mình. Quan trọng là nàng phát huy thế mạnh và khắc phục điểm yếu thôi. Ví dụ như nàng sản xuất Minh Ái trà hiện giờ đã nổi tiếng cả khu vực rồi, mọi người đang điên cuồng vì nó. Ngoài ra nàng còn luyện hóa Minh Điệp Hồn Tinh sinh ra linh hồn lực, sau đó lại dùng linh hồn lực nén ra Lam tinh quý giá. Vừa rồi nàng cũng đã thấy đó, mấy thế lực lớn cá cược thua vài trăm Lam tinh là đã oán hận ta thấu trời rồi.

- Nhưng còn điểm yếu về đánh đấm thì ta phải khắc phục như thế nào?