Đại Náo Từ 1960

Chương 446: Chính truyện 126. Kèo quá hấp dẫn



Chính truyện 126. Kèo quá hấp dẫn

Kế hoạch động thủ đã vạch ra, Silver cùng tộc trưởng và các trưởng lão đi lấy át chủ bài cùng vốn liếng để thực thi.

Phòng họp chỉ còn lại vợ tộc trưởng và Ryes.

Bất ngờ hai người chim này xáp lại dùng môi và lưỡi t·ấn c·ông nhau kịch liệt.

Sau vài phút, mỹ phụ yêu tinh Lena này trách móc:

- Sao chàng ngu ngốc muốn tự mình ra tay vậy? Chàng không s·ợ c·hết ư?

Ryes liếm môi chưa đã thèm: - Ta muốn tự tay nô dịch tên nhân loại khó ưa đó!

- Chàng đừng nóng giận mất khôn như vậy! Đợi tên nhân loại đó bị Silver bắt về đây, ta sẽ bắt hắn làm nam nô, nằm trên giường cho chàng và Silver hưởng dụng được chưa?

Ryes tưởng tượng đến cảnh đó thì phấn khích như ăn xuân dược, anh chàng hứng tình không chịu nổi định xử lý yêu tinh Lena ngay tại chỗ, cũng may Lena không chịu, kéo Ryes vào tiểu vũ trụ của nàng để hưởng lạc cho an toàn...

...

Giang Bình An cùng Mộc Minh Ái rời tiểu vũ trụ về lại biệt phủ ở Xích Hổ Tinh, 10 ngày này hắn treo biển bế quan bên ngoài nên không ai đến quấy rầy.

Sophie: - Chàng vừa mới dưỡng thương xong lại muốn đi ư?

Giang Bình An: - Bữa tiệc nào rồi cũng đến lúc tàn thôi...

Sophie: - Ta không chịu, chúng ta vừa hẹn ước, chưa được bên nhau phút nào chàng đã chiến đấu rồi b·ị t·hương, bế quan xong lại muốn đi... Chàng muốn tránh né ta chăng?

Giang Bình An đuối lý cuối cùng phải ở lại vài ngày bồi công chúa dạo chơi trên Xích Hổ Tinh.

Thế nhưng chỉ qua 3 ngày, đoàn khách Quang Minh tộc đã đến Xích Hổ Tinh và thông báo muốn khiêu chiến với Giang Bình An.

Tộc trưởng Xích Hổ tộc giận dữ định ra tay đ·ánh đ·ập cái đám người chim dám ăn h·iếp cô gia của Xích Hổ tộc, thế nhưng vì Quang Minh tộc hứa hẹn thật nhiều lợi ích, Xích Hổ tộc đành buông lỏng không làm khó dễ, dù gì thì đây chỉ là một cuộc công bằng khiêu chiến.

Thư khiêu chiến gửi đến tay Giang Bình An, hắn khó hiểu nhìn Sophie, nàng xấu hổ giải thích:

- Chuyện này không liên quan đến ta, chuyện thí võ kén rể đã kết thúc. Cha ta bị bọn người chim nhường lợi nên cho chúng thông qua và được tiếp cận với chàng, nhưng tiếp thu khiêu chiến là quyền của chàng...

- Ha ha ha... Vậy mà ta cứ tưởng có người lại dòm ngó vị hôn thê của ta! Đi thôi, đi tìm bọn họ để từ chối, cha vợ ta tự dưng được lợi thì quá lời rồi!

...



Giang Bình An suy nghĩ đơn giản, hắn muốn từ chối khiêu chiến nhưng đối phương ra kèo quá hấp dẫn khiến hắn động tâm:

* Giang Bình An thắng sẽ có 5000 Lam tinh.

* Giang Bình An thua sẽ có 2000 Lam tinh nhưng phải cung cấp mỗi năm 1 vạn kg trà Minh Ái với giá rẻ bằng phân nửa thị trường.

* Nếu đấu hoà, tính cho Giang Bình An thắng.

* Trận đấu này chỉ ký giấy sinh tử nhưng không được thu chiến lợi phẩm lẫn nhau, không nô dịch lẫn nhau.

Giang Bình An đang phân vân quyết định thì phía Quang Minh tộc lại học chiêu phát tài của hắn đi tổ chức cá cược.

Nếu Giang Bình An hoà hoặc thắng thì 1 bồi 3, chỉ dùng Lam tinh cá cược.

Wow... các thế lực đang dự tiệc ở Xích Hổ Tinh nổ tung chảo.

(Đường xá xa xôi tốn kém, một lần đại tiệc thì ăn chơi vài tháng là bình thường, dù sao ai cũng tu luyện quá dài dòng năm tháng)

Lúc trước Giang Bình An quá quan trảm tướng, dũng mãnh phi thường, hắn liên thắng 3 trận gom được 7700 Lam tinh mà chỉ mất có 10 đồng tiền vốn.

Lúc ấy rất nhiều người muốn bắt kèo hắn thắng nhưng không bắt được, giờ tự nhiên có một cao thủ cấp Thiên Hà lại nhảy ra chịu c·hết, ai cũng khoái chí muốn gỡ vốn.

Thế nhưng tình hình thật quỷ dị, ai cũng muốn cược lớn nhưng nhìn kèo này lại sợ hai bên thông đồng ăn tiền của khách.

Ngay lúc này bỗng nhiên Giang Bình An cười hắc hắc, hắn vừa liên hệ với Liệt Thiên Đao khí linh, tiền bối khí linh nói Ô giáp đã chữa xong, hiện tại có thể sử dụng ngay.

Giang Bình An có lại Liệt Thiên Đao thì hắn không sợ gì nữa, lập tức quyết đoán đặt cược ngay cho trận đấu, 1 ăn 3 đâu dễ kiếm.

Giang Bình An: - Ta muốn cá cược trận này. Nhưng tiền ta lấy mua pháp bảo hết rồi, giờ thì ta lấy pháp bảo để đặt cược.

Ryes đại diện cho Quang Minh tộc rất khó chịu:

- Không được, bọn ta ra kèo thì phải tuân theo luật của bọn ta. Ngươi phải dùng Lam tinh, nếu không có Lam tinh thì ra chỗ khác chơi!

Ryes hí hửng thốt ra lời khinh miệt, anh ta cảm thấy mình giống như trả được đại thù, trong lòng khoái chí dữ tợn.

Nhưng trời sinh Du sao còn sinh ra Lượng, Giang Bình An chỉ nói một câu là Ryes phải quỳ:

- Hảo... ta đi chỗ khác chơi với Sophie đây, các ngươi cứ tự tiện nhé! Bye bye...



Giang Bình An mỉm cười vẫy tay chào mọi người rồi quay bước ra đi thật thong dong.

Ryes buồn bực muốn cắn lưỡi, anh ta la to:

- Đứng lại... Ngươi đi rồi ai tiếp chiến?

- Ta đâu biết! Ngươi kêu ta đi chỗ khác chơi mà!

Ryes buồn bực muốn tự tát cho mình mấy cái vì tội ngu. Anh ta nghiến răng kèn kẹt buộc lòng xin lỗi và mời Giang Bình An cá cược.

Giang Bình An: - Cái này là ngươi mời ta cá cược nha!

Ryes méo mặt: - Ừ, là ta mời.

Giang Bình An móc ra nhẫn trữ vật chứa Lưu Ly Ảo Ảnh điện:

- Phi hành cung điện cấp pháp bảo, mua 1800 Lam tinh, chưa sử dụng lần nào, giờ tính rẻ 2000 Lam tinh để cá cược...

Ryes nổi khùng: - Tào lao, giá mua 1800, chỉ áp được 1000, cao nhất là 1200 thôi!

Giang Bình An gật gù, cầm nhẫn trữ vật rời đi: - Ta hiểu. Ta không chơi nữa!

Ryes thật sự rơi cả lệ: - Trời ơi là trời... được rồi... 2000 thì 2000.

"Hừ, trước sau gì ngươi cũng thua trận và bị nô dịch bí mật, giờ cho ngươi tinh tướng một chút đi"

Nghĩ vậy nên Ryes gạt lệ nhẫn nhục, chấp nhận sự phi lý của đối thủ.

Ryes vừa định ghi biên lai cá cược thì Giang Bình An cản lại, hắn móc ra thêm ba món pháp bảo mới toanh:

- Đây là Cực Tốc Giày, lấy giá 1000 để cá cược. Đây là Lôi Phong Sí, dùng 2000 để cá cược. Đây là Ô giáp, dùng 1000 để cá cược.

Ryes c·hết lặng, anh ta không còn dám lên tiếng vì biết vô dụng. Cuối cùng Ryes chỉ có thể hỏi móc lò cho bỏ tức:

- Ngươi còn một cây đao đen sắc bén lắm mà, lấy ra luôn đi!

Thật lòng Giang Bình An muốn cắm Liệt Thiên Đao lắm nhưng hắn sợ đắt tội khí linh nên thôi. Nhưng điều này không có nghĩa là hắn đã hết chiêu.

- Cây đao đó là quà tặng, ta không thể dùng để cá cược, nhưng ta vẫn còn 2000 Lam tinh để cược tiếp.



Ryes ngạc nhiên nhưng vẫn chìa tay:

- Tiền đâu?

- Thì tiền các ngươi sẽ trả cho ta lúc thua trận đó. Giờ ta cá cược thì đến lúc đó nếu thua, các ngươi khỏi phải trả cho ta nữa.

Ryes xém chút hộc máu vì tức giận, cả đời anh ta chưa thấy ai vô sỉ dùng tiền của người ta đi đặt cược với người ta cả.

- Bái phục bái phục! Cả đời này ta chưa thấy ai tính toán giỏi như ngươi đấy Giang Bình An. Vậy bây giờ ta ghi biên lai được chưa?

Giang Bình An bỏ qua ánh mắt ăn tươi nuốt sống của Ryes để lắc đầu.

- Ta không tin tưởng biên lai của ngươi. Ta chỉ là một thương gia nhỏ không có thế lực. Lỡ ta thắng tiền biết đòi ai đây?

- Vậy ngươi muốn gì?

- Ta muốn trọng tài nhạc phụ đại nhân cất giữ tiền của các ngươi, khi ta thắng nhạc phụ sẽ trả cho ta, như vậy mích lòng trước được lòng sau!

Tộc trưởng Xích Hổ tộc gật gù thầm khen con rể vừa thông minh vừa tin tưởng mình.

Ryes chua chát không dám cãi nhau, anh ta sợ không dụ dỗ được Giang Bình An tiếp chiến sẽ hỏng đại kế của bộ tộc.

Ryes: - 4 món pháp bảo tổng cộng 6000 Lam tinh, thêm 2000 Lam tinh thua trận là 8000, bên ta nếu thua sẽ bồi gấp ba là 24.000 đúng không?

Quan khách xung quanh nghe 24.000 Lam tinh thì mặt mày sáng rỡ tham lam, ai cũng giật mình vì sự giàu có khủng bố của Quang Minh tộc, ấy vậy mà Giang Bình An còn không thỏa mãn.

- Ryes, ta hiện tại hoài nghi ngươi có vấn đề trong tính toán!

- ???

- Còn 5000 Lam tinh lúc ta thắng trận thì sao?

Toàn thể quan khách ồ lên ngạc nhiên, Giang Bình An nói quá đúng.

Ryes lúng túng móc hết vốn liếng gom đủ 29.000 Lam tinh giao cho tộc trưởng Xích Hổ tộc, sau đó Ryes chìa tay:

- Ta đã giao đủ tiền, còn ngươi sao không giao các pháp bảo cho trọng tài?

- Ta giao làm gì? Các ngươi thắng thì lấy của ta là được, giờ giao hết ta lấy gì để đánh. Nếu vậy nghỉ khỏe luôn đi!

- Á đù... vậy cũng được hả?

- Được quá đi chứ! Giờ đấu không?

- Đấu, đấu c·hết ngươi luôn!